Yêu Long Cổ Đế

Chương 6562: Trở về

"A! ! !" Sưu hồn mang đến thống khổ, tự nhiên là không cần hình dung. Có điều Tô Hàn cũng không hề để ý cái tên vực ngoại thiên ma đang kêu thảm kia, mà là đem tất cả trí nhớ của hắn đều tìm tòi một lần. Cho đến cuối cùng. Đối phương triệt để không còn giá trị, Nguyên Thần thánh hồn cũng tan biến dưới ngọn lửa giận của Tô Hàn! "Hô... Hô..." Tô Hàn thở hổn hển từng ngụm lớn, hai mắt nhìn hoàn toàn đỏ đậm, huyết sắc hoàn toàn chiếm cứ con ngươi. Vô biên lửa giận từ trong lòng bộc phát ra, khiến hắn có loại xúc động muốn phá hủy toàn bộ thế giới! "Cảnh Trọng... Ngươi muốn c·hết! ! !" Tiếng gầm thét này truyền khắp chiến hạm vũ trụ, cũng truyền khắp tai những vực ngoại thiên ma kia. Đối phương nói quả thực không sai. Trước mắt đám vực ngoại thiên ma này chịu sự sai khiến của Cảnh Trọng, muốn dùng Vô Hồn khôi lỗi tiến vào ngân hà tinh không! Bản thân khôi lỗi đã mang theo uy áp, tự nhiên không phải ngân hà tinh không có thể chịu đựng được. Có điều Cảnh Trọng không biết thông qua thủ đoạn gì, mà đã áp chế uy áp của đám Vô Hồn khôi lỗi đó, đến mức tương tự với bốn bộ thánh lệnh, cũng có thể giấu diếm được thiên đạo pháp nhãn! Còn về mục đích làm như vậy là gì, thì những vực ngoại thiên ma đó cũng không hề hay biết. Chỉ biết Cảnh Trọng muốn Vô Hồn khôi lỗi tiến vào ngân hà tinh không, sau đó tới Long Võ đại lục, đến lúc đó Cảnh Trọng sẽ có cách khác để điều khiển chúng. Bất kể Cảnh Trọng muốn làm gì. Nhưng phàm những Vô Hồn khôi lỗi này tiến vào ngân hà tinh không, nhất định sẽ mang đến uy hiếp cực lớn cho ngân hà tinh không! Và điều càng khiến Tô Hàn phẫn nộ là, ngay cả người của bốn bộ vũ trụ trông coi ngân hà tinh không, Cảnh Trọng cũng đã liên hệ tốt! "Bốn bộ vũ trụ căn bản không phải như trong tưởng tượng mà là tường đồng vách sắt, nội bộ vốn là do các thế lực lớn tạo thành, đã sớm thủng trăm ngàn lỗ, hoàn toàn không thể tin tưởng được!" Tô Hàn siết chặt nắm tay, móng tay lún sâu vào trong thịt, có máu tươi chảy ra. "Đến lượt các ngươi rồi..." Ánh mắt Tô Hàn rơi vào trên thân mấy vực ngoại thiên ma còn lại ở đằng kia. Đám người kia đã sớm vì cái chết của tên vực ngoại thiên ma đầu tiên mà kinh hồn bạt vía, toàn thân run rẩy. Lúc này thấy Tô Hàn nhìn sang, cả đám lập tức quỳ phù phục xuống trên chiến xa, không ngừng cầu xin tha thứ. Nhưng so với sát cơ của Tô Hàn, thì điều khiến chúng nó sợ hãi hơn cả là khuôn mặt biến hóa của Tô Hàn! Chí Tôn mặt nạ rút đi, khuôn mặt trung niên chuyển biến thành thanh niên. Khi khuôn mặt thanh tú kia hiện lên trong tầm mắt của những vực ngoại thiên ma này, chúng nó trực tiếp ngây dại! "Tô... Tô Hàn? ? ?" Có vực ngoại thiên ma không nhịn được, kinh thanh thốt lên. Trước kia vực ngoại thiên ma nhất tộc xâm lấn ngân hà tinh không, sở dĩ thất bại, chính là do bị Tô Hàn ngăn cản! Vô luận là hai chữ Tô Hàn, hay chân dung Tô Hàn, đều đã sớm truyền khắp toàn bộ vực ngoại thiên ma nhất tộc, dù là vũ trụ cũng không ngoại lệ! Chúng căm hận Tô Hàn, muốn băm thây Tô Hàn thành vạn đoạn. Không muốn để Tô Hàn ở trong vũ trụ trà trộn phong sinh thủy khởi, nào là được Thần Quốc Truyền Kỳ tổ chức Vũ Trụ Đại Minh Lễ, nào là trở thành phò mã Băng Sương Thần Quốc. Chúng không thể động vào Tô Hàn, nên chỉ có thể nhẫn nhịn. Chẳng ai ngờ rằng, tại thời khắc chính mình đến được ngân hà tinh không này… thì Tô Hàn, cũng xuất hiện ở đây! Kẻ thù gặp mặt, vốn dĩ nên đỏ mắt. Nhưng đối mặt với Tô Hàn lúc này, những vực ngoại thiên ma kia nào còn có ý nghĩ đỏ mắt nào nữa? Chúng hiểu rất rõ, nhóm người mình chắc chắn đã phải chết không thể nghi ngờ! "Đi!" Có vực ngoại thiên ma hướng về phương xa bỏ chạy, ngay cả chiến xa cũng vứt lại. Có tên thì muốn điều khiển đám khôi lỗi cấp bậc Thiên Thần kia, cùng Tô Hàn tiến hành đối kháng. Nhìn một màn này, trên mặt Tô Hàn ngoài sự băng hàn ra, không còn bất kỳ biểu cảm gì khác. "G·i·ế·t!" Hắn vung tay lên: "Hết thảy vực ngoại thiên ma, một tên cũng không được để lại!" "Hưu hưu hưu hưu..." Vô số quân chúng theo chiến hạm vũ trụ lao ra, hướng về những vực ngoại thiên ma kia truy kích mà đi. Thực lực cả hai sai biệt quá lớn, căn bản không gây ra nhiều động tĩnh lớn, trận chiến này đã hoàn toàn kết thúc. "Tô đại nhân, không có ai sống sót." Có quân chúng đến báo. Tô Hàn khẽ gật đầu, nhìn những cái xác phiêu phù trong tinh không kia, lửa giận chẳng những không giảm, ngược lại càng lúc càng đậm. "Vực ngoại thiên ma..." "Tô mỗ chưa từng gây khó dễ cho các ngươi, mà các ngươi lại còn dám đánh chủ ý đến ngân hà tinh không!" "Còn có Cảnh Trọng, ngươi phí lớn công sức, để đám Vô Hồn khôi lỗi đó đến Long Võ đại lục, rốt cuộc là muốn làm gì?" "Chờ đấy cho ta!" "Sẽ có một ngày, ta muốn ngươi quỳ trước mặt ta sám hối! ! !" Lại vài ngày trôi qua. Quầng tinh quang màu xanh đậm quen thuộc đến cực hạn, cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm mắt. Bất quá vì chuyện của vực ngoại thiên ma, trong lòng Tô Hàn cũng không còn bao nhiêu kích động nữa. Hắn luôn có cảm giác, Cảnh Trọng đối với Long Võ đại lục, mang đầy âm mưu quỷ kế nào đó! "Oanh! ! !" Chiến hạm vũ trụ trong tiếng nổ vang, nhanh chóng tiến gần đến ngân hà tinh không. Đến khi đến gần rồi thì rốt cuộc có bóng người xuất hiện ở phía trước. Tổng cộng có bảy đạo thân ảnh. Trong đó hai người chính là cha mẹ của Diệp Tiểu Phỉ và Lạc Tinh Vân... Diệp Thanh Phong, Lạc Lâm Hoa! Hai người này bị vũ trụ bốn bộ phái tới nơi đây, trông coi ngân hà tinh không. Trong trận chiến cuối cùng ở ngân hà tinh không, bọn họ đã liều mạng để tránh vũ trụ bốn bộ trừng trị nguy hiểm, giúp đám người Tô Hàn ra tay, ngăn cản cuộc bao vây của các đại năng vực ngoại thiên ma. Lúc thấy họ, ánh mắt Tô Hàn lập tức lộ ra sự nhu hòa. "Hai vị, lại gặp mặt." Tô Hàn khẽ nói. Diệp Thanh Phong và Lạc Lâm Hoa đã sớm ngây người tại chỗ. Bọn họ vẫn luôn trấn thủ ngân hà tinh không, đối với chuyện ở vũ trụ căn bản chưa từng nghe thấy, tự nhiên cũng không biết mọi chuyện phát sinh trên người Tô Hàn. Lúc thấy bóng dáng Tô Hàn đứng ở trên chiến hạm vũ trụ kia, họ còn tưởng rằng mình đang nằm mơ! "Tô Hàn?" Lạc Lâm Hoa khẽ thốt lên. "Là ta đây." Tô Hàn nhẹ nhàng gật đầu: "Nhiều năm không gặp, từ lúc chia tay đến giờ vẫn ổn chứ?" Sau khi xác định mình không phải đang nằm mơ, Diệp Thanh Phong và Lạc Lâm Hoa đột ngột đứng dậy! "Ngươi... Sao ngươi lại..." Diệp Thanh Phong chỉ vào chiến hạm vũ trụ to lớn kia, vẻ mặt cực kỳ đặc sắc. "Chuyện rất dài dòng, ta sẽ từ từ kể cho các ngươi." Tô Hàn vừa dứt lời, ánh mắt liền nhìn về phía năm bóng người còn lại. Năm người này, Tô Hàn cũng không phải lần đầu gặp mặt! Lúc trước khi rời khỏi ngân hà tinh không, đối phương liền xem thường hắn cái tên Đế Thánh nhị trọng này, cảm thấy chẳng ai tới đưa tiễn Tô Hàn, cho nên nói không ít lời châm chọc. Nếu chỉ có vậy thì Tô Hàn cũng không để trong lòng. Nhưng thứ thật sự khiến hắn phẫn nộ chính là... Những kẻ âm thầm cấu kết với Cảnh Trọng, chính là mấy tên hỗn trướng này! "Năm vị tiền bối, còn nhớ Tô mỗ không?" Trên mặt Tô Hàn tươi cười, trông thì có vẻ vui vẻ nhưng lại khiến người ta phát lạnh. "Tiền bối" hai chữ hắn cắn rất nặng có thể dễ dàng nhận thấy. "Tô Hàn?" Một lão giả trong số đó biến sắc, theo bản năng triển khai thần niệm, hướng về phía Tô Hàn quét qua. Cuối cùng phát hiện, Tô Hàn giống như một cái đầm sâu không thấy đáy, hắn căn bản không thể nhìn thấu! Điều này chứng tỏ tu vi hiện tại của Tô Hàn, đã vượt xa hắn rất nhiều! "Vật đổi sao dời... Bây giờ, nên gọi ngài là Tô đại nhân." Lão giả cười khổ nói. "Ở trước mặt các vị, "đại nhân" hai chữ, Tô mỗ thật sự không dám nhận." Tô Hàn nhìn chăm chú lão giả: "Chỉ sợ là trong mắt các vị, Cảnh Trọng mới là "Đại nhân" của các ngươi phải không? !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận