Yêu Long Cổ Đế

Chương 3525:? Chân Thần cảnh, đều là rác rưởi!

"Chương 3525: Chân Thần cảnh, đều là rác rưởi!"
"Ta tới trước!" Canh Kim mở miệng cười.
Bàn tay hắn vung lên, lại có một cái bình ngọc bay ra, rơi vào trên đầu Tô Hàn và Tuyết Vực.
"Vẫn là Cửu Chuyển Luân Hồi Đan như trước." Canh Kim nói: "Nhưng lần trước chỉ có một cái, còn lần này là ba cái!"
Nghe vậy, Tuyết Vực cũng không có phản ứng gì, dù sao vật này tuy trân quý, nhưng hắn có được cũng không cách nào luyện hóa.
Mục tiêu chính của hắn vẫn là cái Miễn tử lệnh kia.
Rất nhiều người đều cho rằng, tác dụng của Miễn tử lệnh ở giác đấu trường chỉ là miễn một lần tử vong.
Thực tế, chỉ có những người thường xuyên tham gia quyết đấu như Tuyết Vực mới biết.
Miễn tử lệnh có thể mua bán được!
Thế lực phát Miễn tử lệnh cũng cho phép mua bán loại này.
Bọn họ không cần biết Miễn tử lệnh ở trên người ai, chỉ cần Miễn tử lệnh là thật!
Miễn tử lệnh này, để ở bên ngoài có lẽ chẳng đáng một xu, giống như gân gà.
Nhưng ở Hỗn Loạn chi thành này...
Lại có giá trị liên thành!
Người nắm giữ Miễn tử lệnh ở trong giác đấu trường, nếu thua trong quyết đấu thì sẽ được miễn một lần tử vong.
Còn ở trong Hỗn Loạn chi thành, người nắm giữ Miễn tử lệnh dù gặp nguy hiểm gì cũng có thể dùng Miễn tử lệnh để triệu hồi cường giả đến ứng cứu ngay lập tức, loại bỏ nguy hiểm.
Ở Hỗn Loạn chi thành, tác dụng của Miễn tử lệnh cực kỳ to lớn.
Cho nên giá trị của nó cao hơn rất nhiều so với các loại đan dược như Cửu Chuyển Luân Hồi Đan!
Nghe nói, từng có người trả một tỷ thần tinh để mua một cái Miễn tử lệnh.
Nhưng cuối cùng vẫn không mua được.
Điều đó chứng tỏ cái gì?
Không ai chịu bán ư?
Không!
Là một tỷ thần tinh vẫn chưa đủ để mua được Miễn tử lệnh!
Đan dược đỉnh cấp tứ phẩm bình thường chỉ có mấy ngàn vạn thần tinh, chỉ khi đến ngũ phẩm mới thực sự vượt quá trăm triệu.
Vậy một cái Miễn tử lệnh mua được bao nhiêu đan dược tứ phẩm?
Mà Tuyết Vực chỉ còn hai trận nữa là có được một Miễn tử lệnh!
Hắn đương nhiên không thèm để ý loại Cửu Chuyển Luân Hồi Đan này!
Nhưng ngược lại, mắt của Tô Hàn lại hơi sáng lên.
Hắn có tiền, nhưng lại đang thiếu tài nguyên.
Miễn tử lệnh với hắn mà nói tác dụng không lớn.
Thứ nhất, hắn không ở lại Hỗn Loạn chi thành quá lâu, lại càng không ở trong giác đấu trường quyết đấu mãi, chỉ cần hoàn thành mục tiêu là sẽ lập tức rời đi.
Thứ hai, dưới Thần Linh cảnh gần như không ai làm gì được hắn, cho dù có Miễn tử lệnh Tô Hàn cũng chẳng dùng đến.
Còn về bán đi lấy tiền ư?
Nói thật thì không quan trọng.
Đối với Tô Hàn mà nói, đó chỉ là hạt cát trên sa mạc mà thôi.
Còn đan dược, nhất là đan dược cao cấp mới là thứ mà Tô Hàn thích!
Với tu vi hiện tại, Cửu Chuyển Luân Hồi Đan đỉnh cấp tứ phẩm, không nghi ngờ gì chính là tài nguyên tu luyện tốt nhất của hắn.
Ngũ phẩm thì hắn chưa luyện hóa được.
Tứ phẩm tiểu thừa, trung thừa thì dược hiệu lại quá nhỏ.
Loại như Cửu Chuyển Luân Hồi Đan này là phù hợp nhất!
"Ngươi rất thích loại đan dược này?"
Thấy mắt Tô Hàn sáng lên, Tuyết Vực lập tức nói: "Nộp mạng cho ta, ta có thể cho ngươi, thêm vài viên nữa."
Tô Hàn khẽ lắc đầu, thậm chí không thèm để ý đến ý nghĩ của Tuyết Vực.
"Thiên Ức."
Ngay lúc này, giọng của Canh Kim lại truyền đến.
"Giác đấu trường còn có một quy định ẩn hình, ngươi đã biết chưa?"
Tô Hàn khẽ giật mình: "Không biết, xin canh công tử nói rõ."
"Nếu ngươi hạ gục đối thủ trong quyết đấu, số trận thắng liên tiếp mà hắn đang mang theo sẽ toàn bộ thuộc về ngươi." Canh Kim mỉm cười nói: "Ta nói vậy, ngươi đã hiểu chứ?"
Mắt Tô Hàn sáng lên: "Nói cách khác, Tuyết Vực này đã thắng 98 trận, nếu ta hạ gục hắn thì tương đương... Ta đã thắng 104 trận?"
"Đúng!" Canh Kim gật đầu: "Những người hắn hạ gục vốn yếu hơn hắn, ngươi hạ gục được hắn, cũng tức là ngươi hạ gục được những người mà hắn từng hạ gục, nên cộng dồn số trận thắng của hắn lên người ngươi cũng không có gì đáng trách."
Tô Hàn bừng tỉnh hiểu ra.
Hắn thật sự không biết quy định này, khi kiếp trước đến Hỗn Loạn chi thành tuy không vào giác đấu trường nhưng cũng có nghe nói qua đôi chút.
Khi đó, không hề có loại quy định ẩn hình này.
"Nếu ngươi giết được ta, thì ngoài số tài nguyên này ra, ngươi còn có thể có được một Miễn tử lệnh ngay lập tức!" Tuyết Vực cũng mở miệng.
Giọng của hắn khàn khàn, kèm theo nụ cười nhếch mép, như cố ý dụ dỗ Tô Hàn.
Rõ ràng hắn cực kỳ tự tin sẽ giết được Tô Hàn.
"Thì ra là vậy..."
Tô Hàn hít một hơi thật sâu: "Vậy thì có vẻ, ta thật sự cần phải nghiêm túc hơn một chút rồi."
Miễn tử lệnh không có tác dụng gì ư?
Đối với Tô Hàn, tác dụng thật sự không lớn, nhưng đây là Hỗn Loạn chi thành!
Chắc có rất nhiều người nguyện ý bỏ ra cái giá lớn để có được Miễn tử lệnh.
Ví dụ như... Đan dược!
"Hắn rất mạnh."
Canh Kim lại nói với Tô Hàn: "Cẩn thận một chút."
"Đa tạ canh công tử đã quan tâm." Tô Hàn lại ôm quyền.
Canh Kim này trông như muốn lôi kéo mình, nhưng Tô Hàn vẫn giữ một khoảng cách với hắn.
Người thân thiết thật sự không cần khách khí.
"Ngươi chuẩn bị xong chưa?"
Thấy hàng loạt phần thưởng lơ lửng trên không, Tuyết Vực hình như đã không thể nhịn được nữa.
Tô Hàn mỉm cười, nói với Tuyết Vực: "Mời nói di ngôn."
Tuyết Vực khẽ giật mình, một lúc sau mới phản ứng lại.
"Ha ha ha ha ha..."
Hắn cười lớn: "Ngươi đúng là tự cho mình là ai vậy? Lời của canh công tử, ngươi chẳng lẽ coi như gió thoảng bên tai sao?"
"Lời canh công tử nhắc nhở, ta tự nhiên ghi nhớ trong lòng."
Tô Hàn ngước mắt, nhàn nhạt nói: "Nhưng Chân Thần cảnh, trong mắt ta đều là rác rưởi, dù ngươi đã đạt đến đỉnh phong!"
Lời này được truyền âm, chỉ có Tuyết Vực nghe được.
Đây là lần đầu tiên Tô Hàn thể hiện thái độ cuồng vọng như thế ở trong giác đấu trường.
"Khẩu khí của ngươi thật lớn!" Vẻ mặt Tuyết Vực trở nên âm trầm.
"Ra tay đi."
Tô Hàn bình tĩnh nói: "Ta chỉ cho ngươi một cơ hội ra tay."
"Vậy ngươi hãy chết đi cho ta!"
Tuyết Vực hét lớn, tu vi lực lượng bùng nổ, không thấy hắn ra tay, lại có hàng loạt tuyết điểm trắng toát từ người hắn tản ra, bay thẳng đến Tô Hàn.
Nhìn kỹ lại, những điểm sáng kia giống như từng bông tuyết nhỏ, số lượng quá nhiều, muốn bao phủ toàn bộ giác đấu trường.
Còn Tô Hàn thì cũng đã biết vì sao lão giả này lại có danh hiệu là 'Tuyết Vực'.
Rất rõ ràng, Tuyết Vực có vẻ xem thường Tô Hàn, nhưng thực ra không hề khinh thường.
Những tuyết điểm trắng toát kia chắc chắn là bí thuật mạnh nhất của hắn, dù còn chưa đến gần, nhưng Tô Hàn đã có thể cảm nhận được từng đợt khí tức và uy áp mạnh mẽ từ những điểm sáng ấy.
"Mỗi một điểm sáng nổ tung, e là có thể giết ngay một tu sĩ nhị tinh Chân Thần cảnh trở xuống, mà ở đây, lại có hàng ngàn hàng vạn."
Tô Hàn thầm nghĩ: "Người có thể thắng liền 98 trận, quả nhiên không chỉ dựa vào vận may!"
Trong lòng nghĩ như vậy, Phá Thương thần binh xuất hiện.
Phá Giới Chi Nhận cũng đã dung nhập vào bên trong.
Tô Hàn không hề nói nhảm —— Vung đao!
Chém xuống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận