Yêu Long Cổ Đế

Chương 6300: Mồi nhử?

"Chương 6300: Mồi nhử?"
"Mấy vãn bối kia không cần bận tâm!"
Tô Hàn trên khuôn mặt thanh tú, lộ ra một tia dữ tợn.
"Ngay từ khi ở ngân hà tinh không, Cảnh Trọng đã tìm mọi cách muốn đẩy vãn bối vào chỗ chết."
"Đến khi tiến vào vũ trụ, hắn vẫn luôn truy lùng vãn bối, thậm chí còn phục kích vãn bối trong địa phận thiên Thần vũ trụ quốc!"
"Giờ nhìn tình thế tử Minh vũ trụ quốc, Cảnh Trọng dù không thể một tay che trời, nhưng các hoàng huynh hoàng tỷ của ta đều bị hắn đè đầu, hoàn toàn không ngóc đầu lên được!"
"Cảnh Trọng hắn có gì, chỉ có một lão cẩu Khai Thiên thôi, dựa vào cái gì mà tác oai tác quái như vậy?"
"Thù giết người không đội trời chung, nếu không báo, vãn bối trong lòng không thoải mái!"
"Dù giờ không giết được Cảnh Trọng, ít nhất phải giết vài cái nanh vuốt của hắn, cho vãn bối trút giận một chút!"
Thánh Hoàng nhìn chằm chằm Tô Hàn một hồi lâu.
Chậm rãi nói: "Chỗ Tống Mật, chúng ta tính toán đánh thời gian sai, hẳn không có gì bất trắc, nhưng nếu Tống Mật chết, Cảnh Trọng chắc chắn sẽ nghi ngờ ngươi, nên mục tiêu thứ tư của ngươi..."
"Chọn người mạnh!" Tô Hàn đột ngột tiếp lời.
"Ha ha, ngộ tính của ngươi đúng là không thấp."
Thánh Hoàng cười, rồi biến mất không tăm tích.
Vì sao phải chọn người mạnh để giết?
Đương nhiên là bởi vì sau này, không thể giết những nanh vuốt khác nữa!
Đã vậy, hà tất không giết trước mấy kẻ quan trọng, ít nhất khi Tô Hàn thôn phệ thánh hồn nguyên thần của bọn chúng, cũng có thể tăng thêm tu vi!
Đương nhiên.
Tô Hàn tuy có Khô Mộc đế thuật, không đến mức bị cắn trả, nhưng không phải nguyên thần thánh hồn ở cảnh giới nào hắn cũng có thể thôn phệ.
Với chiến lực tổng hợp hiện tại của hắn, nhiều nhất chỉ có thể thôn phệ thánh hồn nguyên thần Thất Mệnh đỉnh phong.
Một khi đến Cửu Linh, sẽ không còn là Tô Hàn thôn phệ đối phương, mà là đối phương đoạt xá ngược lại Tô Hàn!
Dù thật có thể thôn phệ, cũng cần quá nhiều thời gian, được không bù mất.
Có công phu đó, còn không bằng thôn phệ mấy kẻ Phục Thi cảnh.
Việc nhờ Thánh Hoàng giúp Tô Hàn luyện hóa, là không thể nào.
Thứ nhất, Thánh Hoàng không phải người hầu của Tô Hàn, hắn có thể bảo hộ Tô Hàn đã là rất cảm kích, nào dám mong cầu thêm?
Thứ hai, người có Khô Mộc đế thuật là Tô Hàn, không phải Thánh Hoàng.
Thánh Hoàng có thể giúp Tô Hàn áp chế đối phương, nhưng luyện hóa cuối cùng vẫn phải do Tô Hàn tự làm.
Bằng không, lẽ nào mấy cường giả Chí Tôn có thể tùy ý chiếm đoạt nguyên thần thánh hồn để cho con cháu tu luyện?
Thời gian ba tháng trong vũ trụ trôi qua quá nhanh.
Như một cái chớp mắt.
Bên ngoài ba tháng, dưới tốc độ trôi của Thời Gian Toa ba trăm lần, lại là tròn bảy mươi lăm năm!
Sau rất nhiều đan dược tẩm bổ, tu vi Tô Hàn lại tăng thêm một thành rưỡi, cách đỉnh phong Nguyên Sát cảnh, chỉ còn ba phần rưỡi!
"Hô......"
Tô Hàn bỏ đan dược xuống, thở dài ra một hơi trọc khí.
"Không biết Tống Mật thần mệnh sơ kỳ kia có giúp ta đột phá tu vi đến đỉnh phong Nguyên Sát cảnh không!"
Sử dụng Thời Gian Toa càng lâu, Tô Hàn càng thêm cảm kích tử Minh quốc chủ.
Dưới mắt Khai Thiên Chí Tôn, ông ấy vẫn còn chừa cho mình loại bảo vật này.
Tấm lòng đó, không cần nói nhiều.
Mỗi lần tăng một đại cảnh giới đều có thể làm cho tốc độ trôi qua của Thời Gian Toa tăng lên gấp trăm lần.
Hơn nữa còn không tính vào tuổi tác ở trong vũ trụ!
Nếu mang vật này đến vũ trụ thương hội đấu giá, giá cuối cùng có lẽ cao hơn cả bản nguyên bình thường!
"Đến rồi!"
Ngay lúc Tô Hàn đang nghĩ ngợi, Thanh âm của Thánh Hoàng, lần nữa lọt vào tai.
Tô Hàn không hề do dự, lập tức theo Thời Gian Toa đi ra. Mặt nạ Chí Tôn xuất hiện trên mặt, áo trắng hóa thành màu đen, khí chất toàn thân nháy mắt biến đổi, mang theo lệ khí và sát cơ.
Cùng lúc đó.
Ở ngoài mấy chục triệu dặm, quốc sứ giám sát Tống Mật được vạn quân bảo vệ, cau mày sâu sắc.
Trong tay hắn cầm một viên truyền âm tinh thạch.
Thông qua truyền âm tinh thạch này, Tống Mật biết được sau khi Kế Thiện Vân Hưng, Thanh Long vệ Phan Văn Tông cũng đã chết dưới tay sát thủ Ám Dạ Quỷ Địa!
Mà còn là trước mặt tam công chúa Cảnh Dư, bị đánh chết!
Từ đầu tới cuối, Ninh Đàn phó các chủ tùy thân bảo vệ tam công chúa Cảnh Đô, cũng không ra tay.
Những người cùng chết với Phan Văn Tông, đều là do bát thế tử phái đi!
Chuyện này chẳng lẽ còn chưa đủ rõ sao?
Đối phương khi truyền âm cho Tống Mật cố tình nói rõ – cái tên sát thủ Tinh Thần kia rất có thể là thái tử điện hạ, nếu Tống Mật gặp phải, nhất định không được lộ mặt.
Điều này khiến Tống Mật cảm thấy nguy hiểm!
Theo như ý lời, tên sát thủ kia sẽ tiếp tục ra tay với những người khác.
Mà theo như tin đồn, vị thái tử điện hạ kia có sức mạnh vượt bậc!
Với tu vi Nguyên Sát cảnh hoàn toàn có thể giao chiến với Thần Mệnh!
Nếu đúng là như vậy, nếu đối phương tìm tới mình, vậy thì.......
Toàn thân Tống Mật run lên, sắc mặt khó coi!
Hắn có ý định muốn trở về Tử Minh vũ trụ quốc, nhưng ý đồ của bát thế tử quá rõ ràng, đó là nếu Tô Hàn tìm đến hắn, hắn cũng phải chống cự!
Dùng hắn làm mồi dụ!
Nếu lúc này trở về, với tính tình của bát thế tử, có lẽ hắn sẽ chết còn nhanh hơn!
"Chết tiệt......." Tống Mật nghiến răng: "Ngươi đã là phò mã của Truyền Kỳ thần quốc rồi, cứ ở yên trong Truyền Kỳ thần quốc không được sao? Sao lại còn gây thêm phiền phức!"
Lời này rõ ràng nhắm vào Tô Hàn.
Thường thấy thủ đoạn tàn nhẫn của bát thế tử khiến cho hắn không dám oán hận bát thế tử.
"Không sao cả!"
Tống Mật hít một hơi sâu: "Bát thế tử điện hạ có nhiều trung thần như vậy, hắn Tô Hàn giết tới à? Dù có thực sự muốn tiếp tục phục kích, xem ta làm mục tiêu thì khả năng cũng rất nhỏ!"
"Vả lại chỗ này đâu chỉ có mình ta, nếu hắn thật tìm tới ta, người khác cũng có thể coi ta là thế thân, ta có thân pháp do bát thế tử điện hạ ban cho để trốn vào không gian, chẳng lẽ hắn còn có thể tìm ra ta?"
"Tin đồn cuối cùng vẫn chỉ là tin đồn.....Tô Hàn, ta không tin ngươi thật sự có sức mạnh vượt bậc!"
Sau khi tự an ủi như vậy, Tống Mật cảm thấy buông lỏng đi rất nhiều.
Hắn vung tay, quán chú tu vi lực lượng vào giọng nói, trong nháy mắt vang vọng xung quanh.
"Tăng tốc độ!"
"Bạo bạo bạo bạo"
Từng chiếc chiến xa được hào quang bao bọc, cấp tốc tiến lên phía trước.
Sáu ngàn vạn dặm, năm ngàn vạn dặm, bốn ngàn vạn dặm.....
Tốc độ của Tống Mật và mọi người hoàn toàn rất nhanh.
Thêm việc hắn đã cảnh giác, nên khi đi ngang bất kỳ mảnh đất hoang nào, hắn đều sẽ đi đầu ra tay tìm kiếm.
Những mảnh đất hoang trôi nổi như thế trong vũ trụ rất nhiều.
Tống Mật vung trường tiên, liên tục đánh vỡ bốn mảnh đất hoang, nhưng không thấy ai xuất hiện.
"Quả nhiên là mình suy nghĩ nhiều!" Tống Mật hơi an tâm.
Nhưng.
Khi mảnh đất hoang thứ năm xuất hiện, Tống Mật theo thói quen vung trường tiên đến,
Một bàn tay trắng nõn thon dài, bỗng nhiên thò ra từ mảnh đất hoang, bắt lấy cây trường tiên kia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận