Yêu Long Cổ Đế

Chương 1520: Nhớ kỹ, ta chính là Tô Hàn!

Chương 1520: Nhớ kỹ, ta chính là Tô Hàn!
Huyết Sát cung, một trong những thế lực sát thủ lớn nhất tại hạ đẳng tinh vực.
Cực kỳ hung ác, tàn nhẫn ngang ngược… Đó là đánh giá của rất nhiều người về Huyết Sát cung.
Nhưng trên thực tế, loại đánh giá này đối với Huyết Sát cung mà nói, không chính xác, không thích hợp và càng không công bằng.
Huyết Sát cung, giống như Cửu Thiên Lâu của Long Võ đại lục, nhận nhiệm vụ.
Nhưng Huyết Sát cung nhận nhiệm vụ, chỉ có một mục đích, đó chính là giết người!
Vô luận ngươi và Huyết Sát cung có thù hận hay không, chỉ cần đối phương bỏ ra đủ số Linh tinh làm Huyết Sát cung động lòng, thì Huyết Sát cung sẽ điều động sát thủ, đến đây chấp hành nhiệm vụ.
Thế lực này, tuyệt đối là thứ mà tu sĩ toàn bộ hạ đẳng tinh vực đều vô cùng thống hận, vô cùng chán ghét, lại vô cùng e ngại.
Thực lực của Huyết Sát cung không thể nói là quá lớn, nhưng số lượng sát thủ bên trong lại cực kỳ đông đảo.
Nói một cách đơn giản, bất kỳ tu sĩ nào đạt nhất phẩm Hóa Linh cảnh trở lên đều có thể đi thi lấy huy chương giết chóc, chỉ cần thành công thì có thể trở thành sát thủ cấp một.
Sát thủ cấp cao nhất là cấp bảy.
Nhưng sát thủ cấp bảy bình thường sẽ không ra tay, mà lại cực kỳ hiếm thấy, bởi vì nếu phải cần đến bọn hắn, cần trả một cái giá quá lớn.
Hạ đẳng tinh vực chia thế lực theo kiểu tam giáo, chín phái, bảy mươi hai tông, sau đó đến một vài thế lực không tên tuổi như Thiên Sơn Các, như Thái Âm Tông.
Nhưng điều này cũng không thể khẳng định tam giáo là những thế lực mạnh nhất ở toàn bộ hạ đẳng tinh vực.
Bên trên tam giáo, còn có tinh không liên minh chấp chưởng toàn bộ Ngân Hà tinh hệ, còn có tứ đại học viện siêu thoát phàm thế.
Huyết Sát cung, đủ để sánh vai với tam giáo, theo một mức độ nào đó mà nói, ngay cả tam giáo cũng không muốn trêu vào Huyết Sát cung.
Hơn nữa, những kẻ chết dưới tay Huyết Sát cung, có rất nhiều đều xuất phát từ tam giáo… …
Giờ phút này, Tô Hàn nhìn hai bóng người trước mặt, vẻ mặt bình thản như nước.
Nhìn sát khí trên người hai người này, không khó để thấy, bọn chúng nhắm vào mình.
Là ai ở Huyết Sát cung ra nhiệm vụ, muốn giết mình?
Trần Trung Hải? Không thể nào, khoảng thời gian này, Trần Trung Hải vẫn luôn ở bên hồ Thanh Linh, hơn nữa cho dù hắn có rời đi thì cũng không có nhiều thời gian đến mức có thể đi Huyết Sát cung ra nhiệm vụ.
Vũ Triệt? Cũng không có khả năng, dựa theo thái độ của Vũ Triệt đối với mình hiện tại, chắc hẳn là sẽ không làm thế, hơn nữa để thuê hai tên sát thủ ngũ phẩm Hóa Linh cảnh, cái giá cần trả không phải là thứ Vũ Triệt có khả năng chi.
Nói đi thì nói lại, Vũ Triệt đã cảm nhận được thực lực của mình, cho dù hắn có đi thuê sát thủ thật thì cũng sẽ không tìm sát thủ ngũ phẩm Hóa Linh cảnh.
Vậy còn ai khác?
Tô Hàn ở trong lòng nhanh chóng suy tính lại những người mà mình đắc tội kể từ khi đến hạ đẳng tinh vực.
Kẻ đáng chết đều đã chết rồi, những kẻ còn sống, thì khả năng lớn nhất là… chỉ có ba người!
Người thứ nhất là Thái Âm Tông!
Người thứ hai là Minh sư huynh ở Thái Hành học viện, Minh Thanh Liệt.
Người thứ ba chính là Mục Liệt!
"Thái Âm Tông tuyệt đối không thể, bởi vì nếu Thái Âm Tông thật sự muốn ám sát ta, đâu cần phải thỉnh Huyết Sát cung ra tay, chỉ cần phái ra một đệ tử Linh Thể cảnh cũng đã đủ rồi, cần gì phải lãng phí số Linh tinh này?"
"Còn về Minh Thanh Liệt… Dựa vào cái tính ngạo khí của hắn thì cho dù hắn có ý định ra tay với ta thật, cũng không bao giờ giấu giếm như vậy, mà hắn sẽ phải trước mặt rất nhiều đệ tử Thiên Sơn Các, đạp ta xuống dưới chân, để ta mất hết mặt mũi!"
"Vậy người cuối cùng, chỉ có Mục Liệt…"
Trong mắt Tô Hàn chợt lóe lên hàn quang.
Với tốc độ tư duy nhanh nhạy của hắn, sau khi từng bước loại trừ từng người một, đương nhiên hắn rất nhanh phán đoán được, lần này kẻ ra nhiệm vụ, rốt cuộc là ai.
"Chỉ có Mục Liệt, thực lực không bằng ta, lại chỉ có bối cảnh là một tên ca ca Mục Quang Huy, một đệ tử nội môn, hắn muốn triệt để khiến ta mất mặt!"
"Hắn biết, ta nhất định sẽ tìm hắn gây phiền phức, nhưng với thực lực của hắn, không có cách nào đối chọi với ta. Mà địa vị của ta trong Thiên Sơn Các, Mục Liệt vô cùng rõ ràng, ca ca của hắn Mục Quang Huy ra mặt cũng không thích hợp."
"Hắn vốn dĩ đã có sát cơ với ta từ lúc kiểm tra ban đầu, cho đến giờ vẫn thế!"
"Mục Liệt..."
Tô Hàn hít một hơi thật sâu, ánh mắt chuyển động, rơi vào hai đạo thân ảnh áo đen kia.
Nói thì chậm, trên thực tế, tất cả suy đoán của Tô Hàn chỉ trong nháy mắt, thời gian trôi qua cũng không nhiều.
Trong lúc Tô Hàn quan sát hai người này thì hai người kia cũng đang quan sát Tô Hàn.
"Nhân vật mục tiêu do người cung cấp nói rất kỹ, nhưng tu vi lại không chính xác, người mua nói người này chỉ là Phàm cảnh, nhưng khí tức của người này cho thấy, hắn không phải Phàm cảnh, mà là nhất phẩm Hóa Linh cảnh."
"Chẳng lẽ hắn lại đột phá?"
"Cho dù đột phá thì thế nào? Một tên nhất phẩm Hóa Linh cảnh, ta có thể giết trong nháy mắt."
Một người khác truyền âm: "Thôi vậy, coi như là tặng người mua một món quà lớn vậy."
"Ta vẫn luôn không hiểu, nếu hắn chỉ mới đột phá sau này, vậy trước đó, hắn thật sự chỉ là Phàm cảnh? Một Phàm cảnh... còn cần đến hai chúng ta ra tay sao? Vì sao không tốn một, hai ngàn Linh tinh tìm một sát thủ nhất phẩm Hóa Linh cảnh mà lại cần tìm chúng ta?"
"Ai mà biết được, nhưng mà không quan trọng, người này cho dù chiến lực có cao thì tu vi vẫn ở đó, chẳng lẽ còn có thể vượt qua bốn phẩm cấp, lấy nhất phẩm Hóa Linh cảnh mà chiến với ngũ phẩm Hóa Linh cảnh sao?"
Người kia âm thầm cười lạnh: "Cho dù thật sự có thể, thì một tên ngũ phẩm Hóa Linh cảnh thì hắn đánh được, chứ hai tên ngũ phẩm Hóa Linh cảnh, hắn có đánh lại sao?"
"Cũng đúng."
Người bên cạnh khẽ gật đầu, cảm thấy bản thân có hơi lo xa.
"Tô Hàn?"
Người bên trái nhìn chằm chằm Tô Hàn, bỗng nhiên mở miệng, xác nhận thân phận.
Tô Hàn không trả lời, mím chặt môi: "Ai bảo các ngươi đến?"
Hắn vừa hỏi vậy thì đã chấp nhận bản thân là Tô Hàn rồi.
"Xem ra ngươi không hiểu nhiều về Huyết Sát Cung!" Người kia nói: "Người mua ra nhiệm vụ, Huyết Sát Cung tìm chúng ta, cho nên, người duy nhất biết người mua là ai, chỉ có Huyết Sát Cung mà không phải là chúng ta, hay là ngươi đi hỏi Huyết Sát Cung?"
Lời nói mang theo sự mỉa mai và chế giễu.
"Được."
Mắt Tô Hàn sáng lên, khóe miệng nhếch lên, chậm rãi nói: "Giết các ngươi xong, ta sẽ đi hỏi."
"Chỉ bằng ngươi?"
Vẻ mặt người nam tử bên trái chợt trở nên lạnh lùng, hắn lao vút lên, hóa thành một cái bóng mờ, trong tay xuất hiện dao găm, đâm thẳng vào mi tâm Tô Hàn.
Tô Hàn lập tức vận chuyển tu vi, khí tức tăng vọt, khi ngón tay hắn vươn ra thì nhẹ nhàng điểm vào người nam tử áo đen vừa lao đến.
"Định!"
Một chữ vừa thốt ra, thân ảnh của kẻ kia liền dừng ngay giữa không trung.
Bàn tay của hắn còn đang giơ ra, cầm một thanh dao găm, chỉ cách mi tâm của Tô Hàn hai centimet!
"Ừm?"
Nhìn thấy cảnh này, tên còn lại đang đứng xem trò vui liền đồng tử co rút, cau mày quát: "Mau ra tay đi!"
"Ta… ta không thể cử động!!!" Tên đang cầm dao găm kia gào thét.
"Nhớ kỹ, ta chính là Tô Hàn."
Tô Hàn cười quái dị, đưa bàn tay trắng nõn ra, nhẹ nhàng vỗ vào đầu người kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận