Yêu Long Cổ Đế

Chương 6256: Lão nương nhường ngươi đoạn tử tuyệt tôn!

"Lão nương cho ngươi đoạn t·ử tuyệt tôn!"
"Còn nói không có, ta thấy ngươi chính là nghĩ vậy!" Đoàn Ý Hàm hừ lạnh nói: "Ta mặc kệ, ngược lại ta cho ngươi biết, ngươi muốn gả cho Tô Hàn, ta tuyệt đối không đồng ý!"
"Ầm! !"
Nhậm Vũ Sương sắp khóc đến nơi.
Lòng đầy ấm ức, tu vi ầm một tiếng bùng nổ, khí tức trực tiếp tràn ra.
"Sao, muốn đ·á·n·h nhau phải không? Đến đây! Ngươi cho rằng ta sợ ngươi?" Đoàn Ý Hàm lớn tiếng quát.
"Bà cô của ta ơi, coi như ta van ngươi, bớt lời chút đi, được không?" Tô Hàn thật sự là bất đắc dĩ.
Hướng Băng Sương đại đế nói: "Bệ hạ, cảm ơn ngài thánh sủng, nhưng vãn bối đã có vài vị thê t·ử, mà lại sắp cùng Ý Hàm thành thân, trước mắt thật không có ý định cưới thêm vợ, mong rằng bệ hạ thứ lỗi."
Vừa dứt lời, Tô Hàn liền định kéo Đoàn Ý Hàm rời đi.
Đoàn Ý Hàm lại đứng yên ở đó, cùng Nhậm Vũ Sương mắt lớn trừng mắt nhỏ, một bộ ngươi s·ống ta c·hết.
Băng Sương đại đế đối hai người liếc mắt cũng không thèm nhìn.
Mà là hướng Tô Hàn nói: "Tô Hàn, qua một thời gian ngắn sẽ có động phủ thuộc về Băng Sương thần quốc của ta xuất hiện, đến lúc đó trẫm sẽ p·h·ái người đến đón ngươi, cho ngươi cùng Vũ Sương cùng nhau tiến vào."
"Bệ hạ, chuyện này . . . ."
Tô Hàn vừa muốn từ chối, liền nghe tiếng cười sang sảng của Truyền Kỳ quốc chủ truyền đến.
"Như thế rất tốt!"
"Động phủ kia rất có tiềm năng, Tô Hàn ngươi chớ bỏ lỡ cơ hội tốt này!"
Tô Hàn mặt mày đen lại.
Hai nhân vật lớn này đến cùng đang nghĩ cái gì? Không thấy Đoàn Ý Hàm và Nhậm Vũ Sương đều sắp đ·á·n·h nhau rồi sao?
"Phụ hoàng!"
Đoàn Ý Hàm giận dữ nói: "Ý của ngươi là sao? Biết rõ Băng Sương đại đế muốn tác hợp Tô Hàn và Nhậm Vũ Sương, cứ nhất định muốn hắn đồng ý, đây là cố ý chọc giận ta đúng không? Ngươi có ngày làm tức c·hết ta mới vui lòng có đúng không?"
Mọi người xung quanh đều nghe thấy lời của Đoàn Ý Hàm, ai nấy đều buồn cười.
Trong toàn bộ hoàng thất Truyền Kỳ thần quốc, chỉ có Đoàn Ý Hàm dám nói chuyện với Truyền Kỳ quốc chủ như vậy có phải không?
"Tiểu nha đầu, đừng có không biết điều." Nạp Lan hoàng hậu mở miệng nói: "Động phủ là một trong những bí cảnh hiếm có nhất vũ trụ, bên trong ẩn chứa rất nhiều cơ duyên, nếu Tô Hàn có thể tiến vào, biết đâu sẽ thu hoạch được rất nhiều tạo hóa, chẳng lẽ ngươi không muốn hắn trở nên mạnh mẽ hơn?"
"Đương nhiên không phải!"
Đoàn Ý Hàm n·ổi đóa nói: "Được, các người cứ nhất định phải khiến hắn đi, vậy ta cũng muốn đi cùng!"
"Không được." Băng Sương đại đế lập tức nói: "Đây là lệnh chỉ động phủ Băng Sương thần quốc ta, chỉ mời mình Tô Hàn tiến vào."
Đoàn Ý Hàm nghiến răng nghiến lợi, tức đến tóc cũng muốn dựng đứng cả lên.
"Phụ hoàng..."
Nhậm Vũ Sương cũng nhìn về phía Băng Sương đại đế, trong mắt lộ vẻ cầu xin.
"Hử?" Băng Sương đại đế chỉ liếc qua Nhậm Vũ Sương một cái, lập tức khiến cho tia hy vọng cuối cùng của nàng cũng tan vỡ.
Cùng là hai vị c·ô·ng chúa được sủng ái nhất của hai nước, nhưng đãi ngộ của Nhậm Vũ Sương và Đoàn Ý Hàm lại hoàn toàn khác biệt.
Ít nhất thì ở chỗ Đoàn Ý Hàm, nàng còn có thể thương lượng với Truyền Kỳ quốc chủ và Nạp Lan hoàng hậu.
Còn Nhậm Vũ Sương, chỉ cần Băng Sương đại đế đã quyết định thì nàng không có cơ hội phản kháng chút nào!
"Trẫm đã uống không ít rồi, chỗ này không cần mời rượu nữa, ngươi đi Thương Khung thần quốc xem sao." Băng Sương đại đế phẩy tay áo.
Tô Hàn cảm thấy đầu óc sắp n·ổ tung.
Ánh mắt của Nhậm Vũ Sương và Đoàn Ý Hàm như hai lưỡi d·a·o rơi lên người hắn, khiến toàn thân hắn khó chịu.
Vốn định nhanh chóng rời khỏi chỗ này, thì lại nghe thấy giọng nói quen thuộc của Kim Hồng vang lên.
"Tô Hàn."
Kim Hồng nâng chén rượu: "Trước đây có nhiều điều đắc tội, mong ngươi lượng thứ, chúng ta dùng chén rượu này hóa giải hiềm khích, uống xong thì mọi ân oán đều tan."
"Tốt!"
Tô Hàn không nói hai lời, uống cạn rượu trong chén, sau đó hướng Kim Hồng lắc chén rượu, như trốn chạy mà rời đi.
Nhìn bóng lưng hắn, Kim Hồng chỉ biết lắc đầu cười khổ. Hắn còn tưởng rằng Tô Hàn sẽ để bụng, nên mới mượn cơ hội này mở lời.
Không ngờ Tô Hàn lại sảng k·ho·á·i đến vậy, thậm chí trông có vẻ đáng yêu.
"Cũng là nhờ có Lục c·ô·ng chúa, nếu không thì chưa chắc Tô Hàn đã thoải mái chấp nhận vậy." Kim Hồng bất đắc dĩ.
"Cút qua một bên!"
Nhậm Vũ Sương nghiến răng nghiến lợi nói: "Muốn cảm ơn thì hãy cảm tạ bệ hạ đi, chính hắn mới cho ngươi cơ hội này!"
Kim Hồng cười cười, cũng không nói gì thêm nữa.
Có thể thấy được, Nhậm Vũ Sương thật sự tức đến mức nhất định rồi, đến phụ hoàng cũng không buồn gọi.
Còn Tô Hàn lúc này, thì đang kéo theo Đoàn Ý Hàm đang trợn mắt nhìn mình, chạy về phía Thương Khung thần quốc.
"Ngươi chạy cái gì?"
Lần này đến lượt Đoàn Ý Hàm hỏi: "Ta thấy ngươi mặt thì có vẻ bất đắc dĩ, trong lòng chắc vui lắm đúng không? Vừa làm đến phò mã của Truyền Kỳ thần quốc, sắp tới lại thành phò mã Băng Sương thần quốc, đám phò mã của thập đại thần quốc chắc sắp bị ngươi thâu tóm hết rồi!"
Tô Hàn: ". . . . ."
Làm phò mã cái đầu nhà ngươi ấy, lão t·ử có tình nguyện không hả?
Vốn cho rằng Truyền Kỳ quốc chủ và Nạp Lan hoàng hậu, sẽ nể mặt Đoàn Ý Hàm, giúp mình nói đỡ vài câu.
Không ngờ bọn họ lại cùng Băng Sương đại đế hùa theo, rốt cuộc họ nghĩ gì vậy chứ?
Tô Hàn thậm chí còn đang hoài nghi, Đoàn Ý Hàm có đúng là vị c·ô·ng chúa được sủng ái nhất của Truyền Kỳ thần quốc hay không nữa!
"Họ Tô, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám lén phén với Nhậm Vũ Sương, ta liền c·ắ·t bỏ của quý của ngươi!"
Đoàn Ý Hàm hậm hực truyền âm uy h·i·ế·p nói: "Ta không quan tâm ngươi có quan hệ gì với những người phụ nữ khác, nhưng riêng Nhậm Vũ Sương thì không được! Băng Sương đại đế không phải hy vọng ngươi thông qua Nhậm Vũ Sương để sinh sôi nảy nở huyết mạch? Vậy lão nương sẽ cho ngươi đoạn t·ử tuyệt tôn, làm tan vỡ hi vọng của Băng Sương đại đế!"
Tô Hàn hung hăng nuốt một ngụm nước bọt: "Đúng là lòng dạ đàn bà, xưa nay chưa từng sai!"
"Ta thích thế đấy!"
Đoàn Ý Hàm nói: "Ngược lại ta hiện đang tức giận, sau này đừng hòng có lợi lộc gì từ chỗ ta nữa, trừ phi ngươi có thể dỗ cho ta vui!"
Trán Tô Hàn nổi lên gân xanh.
Nếu không phải có nhiều người ở đây, hắn đã sớm nhào lên vật Đoàn Ý Hàm rồi.
Nghĩ lại thì, con bé này lúc tức giận trông còn đáng yêu hơn bình thường nhiều.
Ở Thương Khung thần quốc thì quốc chủ không đến, mà người đến lại là thái tử Thương Khung thần quốc - Tư Khấu Thời Ung.
Người này cũng nằm trong bảng xếp hạng Thiên Kiêu vũ trụ, đồng thời xếp hạng thứ bảy, có tiềm lực kinh người!
So với sự thân thiện của Đệ Nhất thần quốc và Băng Sương thần quốc, Tư Khấu Thời Ung mang đến cho người ta một cảm giác vô cùng lạnh nhạt.
Nếu nói sự lạnh nhạt của Nhậm Vũ Sương chỉ là xuất p·h·át từ tính cách cá nhân,
thì sự lạnh nhạt của Tư Khấu Thời Ung lại khiến Tô Hàn cảm nh·ậ·n được một sự cao ngạo rõ rệt!
Thái tử là người có địa vị cao nhất chỉ sau quốc chủ, nên Tô Hàn đương nhiên phải hành lễ.
Nhưng từ đầu đến cuối, Tư Khấu Thời Ung cũng chỉ gật đầu, hoặc là chỉ khịt mũi một tiếng, hoàn toàn không có ý định muốn trò chuyện cùng Tô Hàn.
Tô Hàn còn muốn hỏi hắn, ngươi cao ngạo vậy thì đến dự Vũ Trụ Đại Minh Lễ làm gì chứ?
Đương nhiên, những lời này nếu mà thật sự nói ra thì chẳng khác nào đang cố tình gây sự.
Sau khi đi hết thủ tục, Tô Hàn cũng lười đi làm nóng mặt mình với mông lạnh của người ta.
Hắn không dừng lại thêm ở Thương Khung thần quốc, tiếp tục hướng về phía Quang Minh thần quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận