Yêu Long Cổ Đế

Chương 3034: Thánh nữ hiên ngang, dây đàn trở về!

Chương 3034: Thánh nữ hiên ngang, dây đàn trở về!
Chiến trường phía tây, do Bạch Hổ thánh triều trấn thủ. Bọn họ vốn ở phía tây của Trung Đẳng tinh vực, nên hiểu rõ nhất các thế lực đến từ phương tây. Mặc dù kẻ địch phía tây đông nhất trên toàn bộ chiến trường, lên đến năm đế triều, 150 triệu chiến binh! Nhưng với Bạch Hổ thánh triều, dù đến bao nhiêu, chỉ cần là đế triều thì cũng không sao cả. Một thánh triều đích thân ra trận, rốt cuộc sẽ khủng bố đến mức nào? Trận chiến này, Bạch Hổ thánh triều sẽ dùng thực lực để chứng minh, bọn họ rốt cuộc đáng sợ đến cỡ nào.
Bạch Hổ thánh nữ cuối cùng đã gỡ tấm mạng che mặt xuống. Nàng tướng mạo quả nhiên khuynh quốc khuynh thành, xinh đẹp tuyệt trần. Chả trách nhiều tu sĩ xem nàng và Mộ Tĩnh San là hai tuyệt thế giai nhân. Xét về dung mạo, mức độ xinh đẹp của Bạch Hổ thánh nữ thật sự đạt đến ngưỡng khiến người kinh ngạc thán phục. Lúc trước chỉ mang mạng che mặt thôi, đã có vô số người ái mộ. Giờ thì mạng che mặt đã được gỡ xuống, e rằng đám người theo đuổi kia sẽ càng thêm cuồng nhiệt. Đương nhiên, Bạch Hổ thánh nữ gỡ mạng che mặt xuống không phải vì mong muốn có người theo đuổi. Mà là vì trận chiến này! Từ khi trở thành Bạch Hổ thánh nữ đến nay, mọi người đều xem nàng như một đóa hoa trong nhà kính. Cũng như những Thánh tử, Đế tử khác, dù ngươi có mạnh hơn, cũng vẫn sống dưới sự bảo hộ của thánh triều hoặc đế triều. Ngươi là thần tử, không phải chủ. Một chữ khác biệt, giống như chiếc mũ thiên địa đè trên đầu ngươi. Đương nhiên, Bạch Hổ thánh nữ không phủ nhận, nàng đích thực là từng bước trưởng thành dưới sự bảo hộ của Bạch Hổ thánh triều. Nhưng nàng muốn chứng minh, nàng không phải là đóa hoa trong nhà kính! Hôm nay, cơ hội đã đến...
Trong hành cung di động khổng lồ, Bạch Hổ thánh nữ lẳng lặng ngồi đó. Khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng như tỏa ra hào quang, khiến ai cũng muốn nhìn mà không dám mạo phạm. "Điều tra rõ chưa? Gồm những đế triều nào?" Bạch Hổ thánh nữ hỏi. "Thánh nữ dự đoán trước quả không sai." Một người đàn ông trung niên đứng lên nói: "Tổng cộng có năm tòa, lần lượt là Mộ Uyên đế triều, Tử Lăng đế triều, An Hoàng đế triều, Lam Nhan đế triều và... Kim Dương đế triều." Khi nói đến Kim Dương đế triều, người đàn ông trung niên có chút do dự. Mắt Bạch Hổ thánh nữ sáng lên, môi anh đào nhếch lên một nụ cười mỉa mai: "Kim Dương đế triều, quả nhiên ta đoán trúng sao? Trở mặt như trở bàn tay?" Bạch Hổ thánh nữ lại hỏi: "Bên Kim Dương đế triều, người dẫn quân là ai? Có phải Kim Dật không?" "Thánh nữ thông minh tuyệt đỉnh, thuộc hạ bái phục." Người đàn ông trung niên nói: "Người lĩnh quân của Kim Dương đế triều chính là Kim Dật." Hắn thật sự khâm phục Bạch Hổ thánh nữ. Theo lý mà nói, trong mắt người khác, Kim Dương đế triều không nên ra tay với Phượng Hoàng hoàng triều mới đúng. Cả hai không có thù hằn gì lớn, chỉ là chuyện giữa Kim Dật và Tô Dao. Hơn nữa, Kim Dương đế triều cũng không phải là đế triều dưới trướng Quang Minh thánh triều, Hắc Ám thánh triều hay thậm chí là Huy Hoàng thánh triều. Làm sao bọn họ có thể động thủ với Phượng Hoàng hoàng triều được? Chuyện này căn bản là không thể nào! Nhưng Bạch Hổ thánh nữ đã đoán đúng. Nàng khẳng định nói với đám người trung niên, Kim Dương đế triều tuy không lên tiếng, nhưng nhất định sẽ tham gia vào cuộc chinh phạt Phượng Hoàng hoàng triều. Ban đầu, đám người trung niên không tin, nhưng giờ đây sự thật đã rõ, bọn họ vô cùng khâm phục.
"Không phải ta thông minh." Bạch Hổ thánh nữ khẽ lắc đầu: "Chuyện này, đều là Tô hoàng chủ nói cho ta biết." "Tô hoàng chủ?" Mọi người ngớ ra. Thế thì có thể giải thích được... Chắc chắn giữa Phượng Hoàng hoàng triều và Kim Dương đế triều có mâu thuẫn gì đó, nên Tô hoàng chủ mới đoán chắc được. Nhưng thực tế, lại không phải vậy. Trước đây Kim Dật đến cầu thân, Tô Hàn cự tuyệt, nhưng trước khi đi, hắn vẫn cho Kim Dật một chút tiên tinh. Kim Dật đã nhận. Đến khi đến Huyết Linh bí cảnh, có người nói với Tô Hàn, Kim Dương đế triều cũng điều động tu sĩ đến khai thác khoáng mạch của Thiên Tinh đế triều. Hay nói đúng hơn là cướp đoạt. Từ hai điểm này, Tô Hàn đã có thể nhận ra, Kim Dương đế chủ tuyệt đối là kẻ tham lam, vô liêm sỉ. Kim Dật, có đến chín mươi phần trăm cũng thừa hưởng những 'ưu điểm' đó của hắn. Chỉ có điều, hiện giờ mới chỉ thể hiện một phần nhỏ mà thôi. Lần chinh phạt Phượng Hoàng hoàng triều này, Kim Dương đế triều không có lợi ích sao? Có chứ, còn rất nhiều là đằng khác! Bọn họ không chỉ có thể nịnh nọt Huy Hoàng thánh triều, Quang Minh thánh triều và Hắc Ám thánh triều, nếu Phượng Hoàng hoàng triều thật sự sụp đổ, bọn họ càng có thể kiếm được một chén canh béo bở. Đến lúc đó, chuyện giữa Tô Dao và Kim Dật sẽ trở thành chuyện nhảm nhí. Kim Dật vẫn là Đế tử cao cao tại thượng, là Đế tử duy nhất của Kim Dương đế triều...
"Báo!" Trong lúc mọi người im lặng, có một âm thanh the thé truyền đến. "Bẩm báo thánh nữ, bẩm báo chư vị đại nhân, địch nhân đã đến, cách chiến trường của ta khoảng chừng ba ngàn vạn dặm!" "Đến rồi sao?" Đôi mắt đẹp của Bạch Hổ thánh nữ lóe lên, trực tiếp đứng dậy. Đầu ngón tay nàng đột ngột kéo một cái, bộ sa y trên người bỗng bị giật xuống. Một bộ áo giáp màu bạc trắng xuất hiện trên thân, trông không quá dày, tựa như áo da vậy. Ánh mặt trời chiếu vào, khiến áo giáp phản chiếu ánh sáng, làm Bạch Hổ thánh nữ thêm phần hiên ngang, khí thế bức người! "150 triệu chiến binh, ít nhất cũng phải giữ lại tám phần!" Giọng Bạch Hổ thánh nữ có chút lạnh lùng. "Vâng!" Tất cả mọi người đều đứng dậy, gật đầu đáp. "Theo ta!" Bạch Hổ thánh nữ cất bước ra ngoài, muốn rời khỏi hành cung. Nhưng đúng lúc này, lại có một tiếng nói the thé khác vang lên. "Bẩm báo Thánh nữ, có người cầu kiến." "Cho vào!" Bạch Hổ thánh nữ nói thẳng.
Một lát sau, có một bóng người bước đến. Người này còn trẻ, vóc dáng không thể nói là lực lưỡng cũng chẳng thể nói là gầy gò, chỉ có thể nói là vừa vặn. Hắn khoác một chiếc áo bào màu tím sẫm, trông như ma pháp bào nhưng lại không có những hoa văn ma thuật thêu thùa. Gặp Bạch Hổ thánh nữ, hắn hơi sững người, thầm nghĩ trong lòng, quả thật quá đẹp. "Ngươi là ai?" Bạch Hổ thánh nữ hỏi. "Người của Phượng Hoàng hoàng triều, Tiêu Cầm Huyền." Chàng trai trẻ tuổi đáp. "Người của Phượng Hoàng hoàng triều?" Bạch Hổ thánh nữ nhìn chằm chằm vào chàng trai: "Sao ta chưa từng nghe đến tên ngươi? Còn nữa, ngươi đến đây làm gì?" "Theo hạ đẳng tinh vực đi vào Trung Đẳng tinh vực, ta đã bị lạc với hoàng chủ, sau trận chiến này, là lần đầu tiên ta trở lại Phượng Hoàng hoàng triều tại Trung Đẳng tinh vực." Tiêu Cầm Huyền nói: "Còn về việc tại sao lại đến đây... Vì trước khi gặp hoàng chủ, ta muốn tặng cho hắn một món quà lớn." Nếu Lăng Tiếu và Diệp Tiểu Phỉ ở đây, chắc chắn sẽ phải thốt lên một tiếng kinh ngạc, quá là ăn ý rồi! Thật là quá ăn ý. Lăng Tiếu và Diệp Tiểu Phỉ thì luôn ở Hắc Vân sơn mạch, bàn bạc xong đều muốn tặng cho Tô Hàn một món quà lớn. Vậy mà Tiêu Cầm Huyền không biết từ đâu xuất hiện, cũng muốn tặng cho Tô Hàn một món quà lớn. Nếu không phải ăn ý, thì là cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận