Yêu Long Cổ Đế

Chương 2206: Tín Lăng tu vi

Sau khi cáo biệt Nhậm Thanh Hoan, Tô Hàn liền đến chỗ của Vương Phúc Tinh. Trong giới Tu Di của Thánh tử, Vương Phúc Tinh được ưu ái dành cho một chỗ riêng để ở. Dù tu vi không mạnh và cũng không có mối quan hệ quá lớn với Tô Hàn, nhưng chỉ nhờ vào khả năng khống chế Hỏa Vân thạch, địa vị của Vương Phúc Tinh trong Phượng Hoàng Tông đã lên như diều gặp gió. Không còn nghi ngờ gì nữa, nếu bây giờ hắn rời khỏi Phượng Hoàng Tông, bất kể đến thế lực nào, hắn cũng sẽ có được địa vị như hiện tại. Lúc Tô Hàn đến, Vương Phúc Tinh đang ngồi xếp bằng, nuốt huyết tinh."Tô tông chủ." Thấy Tô Hàn bước vào, Vương Phúc Tinh liền đứng dậy. Tô Hàn vội khoát tay, ôn tồn cười nói: "Giữa ngươi và ta không cần khách sáo vậy, theo nhạc phụ đại nhân mà nói, chúng ta đâu phải xa lạ." Vương Phúc Tinh bèn nở nụ cười. Đến lúc này, hắn vẫn cảm thấy như mình đang nằm mơ. Vương Phúc Tinh không phải hạng người tự cao tự đại, hắn biết rõ thế nào là nhân ngoại hữu nhân, t·h·i·ê·n ngoại hữu t·h·i·ê·n. Nhưng dù thế nào hắn cũng không ngờ có một ngày, khi t·h·i·ê·n địa đại kiếp ập đến, hắn lại trở thành người cứu thế trong trận đại kiếp này!"Ngươi đã quen chưa?" Tô Hàn tùy ý ngồi xuống. "Vẫn ổn ạ." Vương Phúc Tinh gật đầu, rồi ngồi xuống chỗ cũ. Tô Hàn suy nghĩ một chút rồi nói: "Vương huynh, thật ra lần này ta đến đây là vì..." "Tô tông chủ." Vương Phúc Tinh bỗng nhiên lên tiếng, khiến Tô Hàn giật mình. Ngẩng đầu lên, hắn thấy Vương Phúc Tinh đang nhìn chằm chằm mình, trầm giọng nói: "Tô tông chủ, quy củ là quy củ, thân phận cũng là thân phận, Vương mỗ bất tài, không có tư cách xưng huynh gọi đệ với ngài, nên xưng hô như thế nào, ngài cứ gọi như vậy là được." "Hơn nữa, ngài có biết vì sao ta lại đi theo cung chủ đến hạ đẳng tinh vực không?" "Vì sao?" Tô Hàn tỏ vẻ nghi hoặc. "Từ khi sinh ra đến lúc rời khỏi Long Võ đại lục, cung chủ đã cứu ta tổng cộng chín lần." Vương Phúc Tinh tự giễu cười một tiếng: "Có lẽ, ta sinh ra vốn là người đoản m·ệ·n·h, cung chủ đã cho ta được s·ố·n·g đến bây giờ. Người là Nhất đ·a·o cung cung chủ cao quý, một trong những cường giả tối đỉnh của Long Võ đại lục, nhưng vẫn không ngừng cứu vớt ta. Ân tình lớn như vậy, ta không sao báo đáp được. Tô tông chủ hiểu ý ta chứ?" Tô Hàn im lặng. "Ngài là con rể của cung chủ, ta cũng xin nói thẳng." Vương Phúc Tinh mím môi nói: "Ta biết, ngài đang lo lắng điều gì. Và ta xin khẳng định với ngài, những chuyện ngài lo lắng tuyệt đối sẽ không xảy ra!" "Ta, Vương Phúc Tinh, không phải là kẻ vong ân phụ nghĩa. Ai tốt với ta, ai đối xử tệ với ta, ta đều thấy rõ." "Dù cho cả Ngân Hà tinh vực này chỉ có mình ta sở hữu thể chất đặc biệt này, ta cũng tuyệt đối không p·h·ả·n· ·b·ộ·i, càng không dùng nó để áp chế ngài. Ngài cứ yên tâm!" "Hô..." Tô Hàn thở phào một tiếng, im lặng một hồi rồi nói: "Nếu lời đã nói đến nước này, ta cũng không cần vòng vo nữa. Ta chỉ có thể nói với ngươi rằng, trong tình cảnh hiện tại, ngươi sẽ trở thành người quan trọng nhất của hạ đẳng tinh vực, và tương lai, ngươi sẽ dựa vào thể chất này mà đạt đến đỉnh cao của hạ đẳng tinh vực!" "Ha ha ha ha..." Vương Phúc Tinh vui vẻ cười lớn, trong mắt ánh lên sự mong chờ. "Đây là 100 tỷ Linh tinh, ngươi cứ tạm thời dùng, nếu thiếu thì cứ nói với ta." Tô Hàn lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật. Vương Phúc Tinh cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy. Bây giờ, hắn cần nhất chính là tu vi. Tu vi tăng lên thì lực phòng ngự của quầng sáng màu đỏ kia mới tăng theo. Đẳng cấp của nó cũng sẽ ngày càng cao, tinh điểm cũng sẽ ngày càng mạnh! Tất cả đều cần tu vi! Vì thế, việc quan trọng nhất hiện tại chính là để tu vi của Vương Phúc Tinh sớm tăng lên. Linh tinh đã có, lại thêm thời gian gia tốc gấp 600 lần của giới Tu Di trong Thánh tử, rốt cuộc sẽ tăng lên được bao nhiêu còn phải xem vào tư chất võ đạo của Vương Phúc Tinh. Nhưng Tô Hàn cũng không mấy lo lắng về tư chất võ đạo, bởi vì Nam Cung Đoạn Trần từng nói với Tô Hàn rằng, tư chất võ đạo của Vương Phúc Tinh không hề thấp chút nào. ... Rời khỏi chỗ Vương Phúc Tinh, Tô Hàn lại đến một nơi khác. Đó là một thung lũng nhỏ hơn nơi Tô Hàn đang ở, nhưng bên trong chỉ có một người. Người này đang ngồi xếp bằng, bên cạnh cắm một thanh trường k·i·ế·m, vỏ k·i·ế·m vứt sang một bên. Khi Tô Hàn đến, hắn đột ngột mở mắt, chộp lấy trường k·i·ế·m rồi vung về phía trước."Xoạt!" Một luồng k·i·ế·m mang đáng kinh ngạc xuất hiện rồi trong nháy mắt biến m·ấ·t, nhưng những nơi k·i·ế·m mang đi qua đều bị xé toạc thành những vết nứt dài ngoằng."Không phải như vậy..." Hắn thấp giọng lẩm bẩm. Tô Hàn đứng ngoài thung lũng có thể thấy rõ uy lực của một k·i·ế·m này. Nếu đây không phải là trong giới Tu Di của Thánh tử mà là một thung lũng bình thường thì một k·i·ế·m này tuyệt đối có thể hủy diệt thung lũng ngay lập tức. "Không hổ là k·i·ế·m đạo t·h·i·ê·n tài..." Tô Hàn hít sâu một hơi, càng nhìn càng thấy yêu thích đối phương. Người kia không ai khác chính là Tín Lăng. Từ khi Tín Lăng đến đây, Tô Hàn luôn bận rộn những việc khác, hầu như không nói chuyện nhiều với Tín Lăng. Điều này khiến Tô Hàn cảm thấy áy náy. Dù sao ban đầu chính Tô Hàn đã mời người ta đến, mà giờ lại bỏ mặc người ta ở đây. "Tín Lăng." Tô Hàn đột nhiên lên tiếng, c·ắ·t ngang sự suy diễn của Tín Lăng. Tín Lăng sững sờ, quay đầu nhìn về phía Tô Hàn, lúc này mới phản ứng lại, liền ôm quyền nói: "Nguyên lai là Tông chủ tới, Tín Lăng chưa kịp đón tiếp, mong Tông chủ thứ lỗi." "Nếu nói x·i·n· ·l·ỗ·i thì phải là ta mới đúng." Tô Hàn cười lắc đầu, nhảy vào trong thung lũng rồi nói: "Khoảng thời gian này đã làm khó ngươi rồi." "Tông chủ nói gì vậy?" Khóe miệng Tín Lăng hơi nhếch lên: "Với ta, có một nơi yên tĩnh như vậy để suy diễn k·i·ế·m đạo đã là quá đủ rồi, nhất là nơi này... còn có thời gian gia tốc gấp 600 lần!" "Thêm lời vô ích thì ta không nói nữa, nhưng mà tu vi của ngươi..." Trong cảm nhận của Tô Hàn, tu vi của Tín Lăng đã lui xuống Hư t·h·i·ê·n cảnh! Tô Hàn nhớ rõ trước đó Tín Lăng đã đạt đến Thần Hải cảnh rồi mới đúng chứ!"Đây là k·i·ế·m đạo của ta!" Đôi mắt Tín Lăng lấp lánh, cầm trường k·i·ế·m trong tay, giơ thẳng về phía trước. "Đợi đến khi k·i·ế·m đạo của ta thành công, Tông chủ tự khắc sẽ hiểu!" "Được thôi..." Tô Hàn khẽ gật đầu. Hắn s·ố·n·g lâu như vậy rồi, không phải chưa từng gặp chuyện lạ, nên cũng không quá bận tâm về chuyện này. Hơn nữa, bản thân Tín Lăng cũng tự tin như vậy, nên cũng không cần hắn lo lắng? "Đây là 100 tỷ Linh tinh, đừng để ta thất vọng." Giống như chỗ của Vương Phúc Tinh, Tô Hàn cũng lấy ra 100 tỷ Linh tinh, đưa cho Tín Lăng. Với Tô Hàn, Tín Lăng thậm chí còn quan trọng hơn cả Lăng Tiếu và Diệp Tiểu Phỉ. Lăng Tiếu có Thôn t·h·i·ê·n ma thể và Trú t·h·i·ê·n thể, Diệp Tiểu Phỉ có tốc độ tu luyện đáng kinh ngạc, thế nhưng -- Bọn họ tu luyện, đều là võ đạo. Còn Tín Lăng tu luyện lại là tín niệm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận