Yêu Long Cổ Đế

Chương 1934: 140 miếng!

Chương 1934: 140 miếng!
Quả nhiên, sau khi luân hồi vãng sinh biến mất, đệ tử Thần Đạo giáo đều tỉnh táo lại, sắc mặt tái nhợt, một trận hoảng sợ. Bọn họ vừa rồi lâm vào một mảnh huyễn cảnh, phảng phất chính mình luân hồi, đã trải qua hết lần này đến lần khác trùng sinh. Lúc này nghĩ lại, thật sự là vô cùng khủng bố. Nếu Tô Hàn lúc đó ra tay, muốn gϊếŧ bọn họ thì bọn họ sẽ không có chút sức phản kháng nào.
"Thần Đạo giáo, tất cả mọi người, để lại một miếng Đế Vương lệnh, còn lại đều cho Cửu Ảnh công tử!" Hàn Tuấn Kiệt dù vô cùng không tình nguyện, nhưng vẫn ra lệnh.
Mà phía sau hắn, Hoa Thanh Phi cũng thầm thở dài, nhường Thánh Nữ cung lấy ra không ít Đế Vương lệnh.
Vẻ mặt băng lãnh của Tô Hàn biến mất, lộ rõ vui mừng. Trong lúc hắn vung tay, trọn vẹn hơn chín mươi miếng Đế Vương lệnh đã bị hắn thu vào.
Nhiều Đế Vương lệnh như vậy, cộng thêm số Tô Hàn có được trước đó, đã gần một trăm miếng, bằng một phần mười tổng số Đế Vương lệnh!
Với số lượng Đế Vương lệnh này, Tô Hàn đủ để trở thành người đứng đầu giai đoạn thứ hai, cũng đủ sức giúp Tiên Vương tông, trở thành tông môn đứng nhất trong giai đoạn này!
"Hai vị Lâm huynh, đến lượt các ngươi." Tô Hàn quay đầu, nhìn Lâm Kiến và Lâm Thất Sát: "Đừng ép ta động thủ, thật đó, tu luyện không dễ, cho dù thiên tư có mạnh hơn, cũng phải tốn rất nhiều năm mới đạt đến cảnh giới hiện tại, đúng không?"
Lâm Thất Sát cũng rất quyết đoán, truyền âm cho đệ tử Huyết Linh tông, lại một số Đế Vương lệnh rơi vào tay Tô Hàn.
Tô Hàn đếm sơ qua, cộng thêm số này, đã tròn 140 miếng!
Có được Đế Vương lệnh rồi, Tô Hàn cũng không muốn dây dưa với đối phương nữa, thần niệm khẽ động, sóng lớn vẫn luôn bao phủ Cự Linh tông biến mất.
"Lâm Kiến huynh?" Tô Hàn cười nói: "Đừng vùng vẫy, vô ích thôi, thật đấy."
"Ngươi cứ tiếp tục như vậy, chỉ có thể khiến cho mình bị tiêu hao cạn kiệt, từ đó làm tổn thương căn cơ, đến lúc đó, sẽ ảnh hưởng lớn đến thành tựu của ngươi sau này."
Lâm Kiến sao không biết điều này! Nhưng hắn không phải Lâm Thất Sát, cũng không phải Hàn Tuấn Kiệt, không quyết đoán được như bọn họ. Toàn bộ Đế Vương lệnh Thanh Hoàng giáo nắm trong tay có hơn ba mươi miếng, hoàn toàn có thể giúp Thanh Hoàng giáo xông vào top 10 giai đoạn thứ hai!
Đây là cơ hội để Thanh Hoàng giáo vực dậy, cũng rất có thể là cơ hội duy nhất này! Nếu lại bị Tô Hàn cướp mất, thì Thanh Hoàng giáo e rằng sẽ vẫn như những kỳ trước, tiếp tục bị người ta chế giễu là cá ướp muối!"Ta không cam tâm a!!!" Lâm Kiến gào thét.
Vẻ mặt Tô Hàn lạnh tanh: "Vậy thì đừng trách Tô mỗ vô tình!" Hắn cũng thực sự mất kiên nhẫn, không muốn lãng phí thời gian nữa.
Lời vừa dứt, trường đao trong tay Tô Hàn giương lên, lập tức có ánh đen ngưng tụ, hóa thành đao mang.
"Tô huynh." Đúng lúc này, Lâm Phùng Kiệt bên cạnh bỗng lên tiếng.
Tô Hàn nhíu mày, nhìn Lâm Phùng Kiệt.
"Coi như ta thiếu ngươi một cái nhân tình, chuyện Thanh Hoàng giáo... coi như bỏ qua đi." Lâm Phùng Kiệt lộ ra vẻ cầu khẩn.
Tô Hàn mím môi, trầm ngâm một chút, gật đầu: "Được, ngươi là huynh đệ Tô Bát Lưu ta, ngươi đã nói vậy thì thôi!"
Lâm Phùng Kiệt bỗng ngẩng đầu, trong mắt lộ rõ vẻ cảm kích.
Ngươi là huynh đệ Tô Bát Lưu ta! Câu nói này không biết là thật hay giả, nhưng Lâm Phùng Kiệt biết, Tô Hàn cố ý nói trước mặt nhiều người, trước mặt tất cả tông môn như vậy!
Danh xưng Cửu Ảnh công tử đã vang danh thiên hạ, tin rằng sẽ có nhiều thế lực lôi kéo hắn. Mà giờ phút này, Lâm Phùng Kiệt như chó rơi xuống nước, rời khỏi Thanh Hoàng giáo, cha ruột hắn, Huyễn Thanh Tổ Hoàng cũng không hề ngăn cản.
Câu nói này của Tô Hàn vô hình trung đã nâng cao giá trị bản thân của Lâm Phùng Kiệt, cũng cho Huyễn Thanh Tổ Hoàng thấy rằng không tin tưởng Lâm Phùng Kiệt mà chỉ thiên vị Lâm Kiến, hậu quả sẽ như thế nào!
"Oanh!"
Cái bóng hư ảnh Đế Vương to lớn dưới tay Tô Hàn vung lên đã hoàn toàn tiêu tan.
Các thiên kiêu Thanh Hoàng giáo cuối cùng cũng có cơ hội thở dốc. Họ không giao Đế Vương lệnh cho Tô Hàn, nhưng họ biết rằng, Thanh Hoàng giáo hôm nay đã mất hết mặt mũi! Dù những Đế Vương lệnh họ giữ lại có thể giúp Thanh Hoàng giáo đạt thứ hạng cao trong giai đoạn hai, đó cũng là Cửu Ảnh công tử bố thí cho họ, lại càng là do Lâm Phùng Kiệt trước mặt nhiều người, cầu xin mà có!
Sau khi cuộc chiến kết thúc, khung cảnh một lần nữa chìm vào tĩnh lặng.
Cửu Ảnh công tử, một mình chiến bốn đại tông môn, tổng cộng 90 vị tuyệt đại thiên kiêu, cuối cùng tạo nên sự nghiền ép tuyệt đối! Sức mạnh đáng sợ ấy khiến không ai có thể phản kháng.
Cửu Ảnh công tử tựa như thần, cứ thế mà bức ép Thanh Hoàng giáo, Thần Đạo giáo, Huyết Linh tông, Thánh Nữ cung, phải giao ra Đế Vương lệnh của mình! Cho họ giữ lại một chút là Cửu Ảnh công tử nhân từ, cho họ tư cách tiến vào giai đoạn ba. Nếu không, ngay cả cơ hội lên giai đoạn ba họ cũng không có!
Vô số thiên kiêu im lặng.
Nhìn Cửu Ảnh công tử, nhìn lại mình...cũng có thể gọi là thiên kiêu sao? Khác biệt một trời một vực!
...
Còn lúc này bên ngoài.
"Ha ha ha ha..." Uất Trì Thiên Nam không quan tâm đến ánh mắt giận dữ của cường giả các tông môn khác, một lần nữa phá lên cười.
"Trời phù hộ Tiên Vương tông ta, trời phù hộ Tiên Vương tông ta a, ha ha ha ha!"
Không ít ánh mắt đều đổ dồn về phía Tiên Vương tông bên này, ánh mắt phức tạp, không biết mang ý nghĩa gì.
"Cửu Ảnh công tử...thật mạnh!"
"Hắn chỉ là tam phẩm Hư Thiên cảnh! Sao có thể, tam phẩm Hư Thiên cảnh mà mạnh được như vậy?"
"Lần này sau, tên tuổi Cửu Ảnh công tử chắc chắn sẽ lên đến đỉnh cao!"
"Đó là tất nhiên rồi, bốn đại tông môn, 90 vị thiên kiêu, đều bị hắn một mình đè không ngóc đầu lên nổi, hỏi thế hệ trẻ tuổi này, ai sánh bằng?"
"Chưa kể Cửu Ảnh công tử hỗ trợ thế lực nào, chỉ tính riêng về mặt chiến lực mà nói, danh xưng đệ nhất yêu nghiệt, đúng là không ai khác ngoài hắn cả."
"Không biết đến khi nào, ta mới có được một nửa... không, là một phần mười sức mạnh của Cửu Ảnh công tử."
"Chỉ mình ngươi thôi sao?"
"Ừm? Các ngươi xem, Cửu Ảnh công tử bên kia, dường như vẫn chưa muốn bỏ qua sau khi đã đoạt được của bốn đại tông môn!"
"Chẳng lẽ hắn còn định một mình đối đầu với tất cả thiên kiêu của hạ đẳng tinh vực? Nếu thực sự như vậy, quá bá đạo rồi!"
"Ta thấy thật sự có khả năng đó, nếu không hắn đã không cười với Cự Linh tông bên kia."
"Đúng vậy, nụ cười này nhìn thì rất tươi sáng nhưng luôn cho ta một cảm giác kinh sợ..."
Trong các tông môn khác, không ít tông môn đều xôn xao bàn tán.
Yêu nghiệt như Cửu Ảnh công tử, trước giờ chưa từng có, sau này chắc cũng khó ai sánh bằng.
Hắn thật sự là truyền kỳ, một đời truyền kỳ!
Có lẽ không lâu sau, khi vô số các kỳ thiên kiêu tranh bá đi qua, vẫn sẽ có rất nhiều hậu bối nhớ tới, trong một kỳ tranh bá thiên kiêu nào đó đã xuất hiện một Tô Bát Lưu, đã xuất hiện một yêu nghiệt kinh thế không ai có thể sánh vai!
ps:
Bạn cần đăng nhập để bình luận