Yêu Long Cổ Đế

Chương 7197: Tộc loại sinh tử, tại ngươi Nhất Niệm!

"Tộc lão rốt cuộc có ý gì, cứ nói thẳng ra." Thú Hoàng nhỏ giọng nói.
Cái gọi là 'Tộc lão' dĩ nhiên chính là người cùng thời đại với đời trước Thú Hoàng.
Trong tông tộc thú nhân, rất coi trọng thứ bậc này.
Có lẽ thực lực của tộc lão không bằng Thú Hoàng hiện tại, nhưng Thú Hoàng vẫn luôn dành sự tôn kính tuyệt đối cho lão.
Đương nhiên, những tộc lão Thú Nhân có thể sống sót đến nay cũng không có nhiều.
"Lòng muốn thần phục, bệ hạ chẳng lẽ còn không hiểu sao?"
Thanh âm của tộc lão run rẩy: "Nhìn khắp toàn bộ Thú Nhân vũ trụ quốc ta, còn có một vị Chí Tôn nào tồn tại? Cho dù là Ngụy Chí Tôn thì ở lần giao chiến trước với Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc, toàn bộ Thú Nhân vũ trụ quốc còn lại Ngụy Chí Tôn, kể cả bệ hạ, cũng chỉ còn hai vị!"
"Chỉ dựa vào hai vị Ngụy Chí Tôn, làm sao có thể chống lại Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc?"
"Trước kia, khi Vũ Trụ Tứ Bộ tuyên bố các nơi tự nguyện xuất quân, thần đã từng khuyên bệ hạ, nhất định không được hành động khinh suất, ít nhất phải chờ kết quả trận chiến này rồi tính, nhưng bệ hạ đã không nghe!!!"
"Thần cũng hiểu rõ, bệ hạ nghĩ dùng chiến công này tranh công với Vũ Trụ Tứ Bộ, chí ít có thể giẫm lên Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc để thú nhân tộc ta một lần nữa vang danh thiên hạ."
"Nhưng mà kết quả đâu? Bệ hạ có nghĩ đến, Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc đại diện không chỉ đơn thuần là một quốc gia cấp thấp! Mà sau lưng nó còn có Băng Sương, Truyền Kỳ, Thiên Đạo... mấy Thần Quốc!"
"Băng Sương thần quốc và các thế lực hàng đầu khác, đến giờ vẫn chưa ra tay với Vũ Trụ Tứ Bộ, bệ hạ cho rằng vì sao? Băng Sương đại đế là cường giả số một vũ trụ, lẽ nào sợ Vũ Trụ Tứ Bộ, sợ Hắc Ám thần quốc, nên mới không dám động thủ sao?"
Nói đến đây, lão giả thú nhân khựng lại một chút.
Trong toàn bộ cung điện, có mấy trăm vị đại thần cao tầng nhưng lại tĩnh mịch.
Không một ai dám lên tiếng vào lúc này, thậm chí cả tiếng thở cũng cố gắng không phát ra!
Thú nhân lặng lẽ đứng ở đó, thỉnh thoảng liếc sang bên trái, lại thỉnh thoảng liếc sang bên phải.
Cuối cùng chỉ nghe lão giả thú nhân nói thêm: "Bệ hạ, ngài rõ ràng, những thế lực như Băng Sương thần quốc không giúp Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc, không phải do họ sợ Vũ Trụ Tứ Bộ, mà là do Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc hiện giờ căn bản không cần họ giúp đỡ, đúng không?"
"Vũ Trụ Tứ Bộ hiện giờ như tượng bùn qua sông, còn lo cho mình không xong!"
"Khi Cộng Sinh vũ trụ quốc bị tiêu diệt, bọn họ còn chẳng thèm lộ diện, nếu Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc đánh thú nhân tộc ta, bọn họ cũng sẽ không đến cứu đâu!"
"Thậm chí thần còn cảm thấy, Vũ Trụ Tứ Bộ rất có thể đang nghĩ, dựa vào sự diệt vong của Thú Nhân vũ trụ quốc để tiêu hao phần nào quốc lực của Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc!"
"Trong mắt Vũ Trụ Tứ Bộ, chúng ta căn bản không có giá trị gì đáng nói, một khi chúng ta hết giá trị lợi dụng, bọn họ sẽ lập tức vứt bỏ chúng ta!"
"Mà Vũ Trụ Tứ Bộ đã không xuất binh cứu giúp, vậy còn ai có thể chống nổi đại quân Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc? Lúc này nhìn khắp vũ trụ, có thế lực nào dám động vào Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc nữa chứ?!"
"Xin bệ hạ hãy nhìn rõ tình thế hiện tại..."
"Phượng Hoàng bề ngoài chỉ là một vũ trụ quốc cấp thấp, nhưng thực lực thật sự của nó đã không còn đơn giản như thế!"
Tộc lão lại dừng một lát, hít sâu một hơi.
"Đầu hàng cường giả không phải là chuyện mất mặt gì, bản thân Thú Nhân vũ trụ quốc ta với Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc cũng không có ân oán gì, là do chúng ta chủ động đánh Phượng Hoàng trước nên mới làm mất lòng Tô Hàn!"
"Tô Hàn tuy không phải người nhân từ nương tay, nhưng hắn thấy vũ trụ hiện tại cuồng thú tàn phá khắp nơi, đại kiếp sắp đến nên vẫn không muốn vũ trụ nội bộ chém giết lẫn nhau, nguyện ý cho tộc ta một cơ hội, vậy sao tộc ta không nắm bắt?"
"Tình thế ép buộc, thiên hạ đều khổ!"
"Phượng Hoàng lớn mạnh, không ai cản nổi!"
"Lão thần ở đây, tình nguyện mang tội với tộc mình, cũng mong bệ hạ cân nhắc lợi hại, giữ vững cơ nghiệp ức vạn năm của tộc, để sinh linh của tộc ta có cơ hội tồn tại vĩnh hằng!!!"
Khi câu nói này kết thúc, sắc mặt Thú Hoàng đã hoàn toàn trầm xuống.
Kỳ thật hắn đã sớm đoán ra ý của tộc lão, nhưng hắn vẫn không cam lòng, tộc lão lại nói ra hai chữ 'Đầu hàng'.
Thú nhân dùng tộc loại làm nền tảng, mới có được vũ trụ quốc trung đẳng bây giờ, có thể nói đã trải qua bao gian khổ, biết bao thăng trầm!
Dù trước đây quyết định của hắn đúng hay sai.
Ít nhất hắn là Thú Hoàng!
Hắn làm mọi thứ, đều vì thú nhân tộc cân nhắc!
Lúc này Thú Hoàng giống như Cảnh Vạn Hồng khi Tử Minh vũ trụ quốc bị diệt vong.
Sao hắn có thể cam tâm, để cơ nghiệp cả một tộc lại dễ dàng dâng cho người khác?
Khác biệt duy nhất là...Tuy rằng Tử Minh vũ trụ quốc bị cuồng thú tàn phá, nhưng ít nhất toàn bộ hoàng thất Tử Minh, kể cả Cảnh Vạn Hồng vẫn còn ở Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc.
Tương lai Tô Hàn nguyện ý giúp Tử Minh tái hiện!
Còn Thú Nhân vũ trụ quốc, nếu thật sự đầu hàng Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc thì cái tên 'Vũ trụ quốc' sẽ hoàn toàn chìm vào dĩ vãng!
Từ nay về sau, chỉ còn thú nhân tộc chứ không còn Thú Nhân vũ trụ quốc!
"Lời của lão thần cũng vì Thú Nhân tộc mà suy tính, muôn vàn con dân lúc này đây, có ai biết chắc chắn phải chết mà còn muốn cứng đầu đánh với họ không?"
Tộc lão lại lên tiếng: "Bệ hạ, chúng ta tuyệt đối không thể là đối thủ của Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc, việc Tô Hàn chưa xuất binh là cơ hội cuối cùng của chúng ta!!!” "Đủ rồi!"
Thú Hoàng đột nhiên vung tay, vẻ mặt âm trầm đáng sợ.
Hắn nhìn xung quanh mọi người, trầm giọng: "Các ngươi cũng nghe thấy lời tộc lão nói? Có ý kiến gì sao mà không nói ra? Tất cả đều câm hết rồi hả?"
Sau tiếng quát này, rất nhiều cao tầng thú nhân đều ngẩng đầu lên, nhìn nhau.
Nhưng cuối cùng vẫn không ai mở miệng.
Ngay cả Kim Giáp thú nhân trước đó còn tranh cãi với lão giả nhân tộc, giờ phút này cũng ngậm miệng, không nói một lời.
Thấy cảnh này, làm sao Thú Hoàng có thể không hiểu ý nghĩ của họ?
Với lòng kiêu hãnh của thú nhân tộc, nếu thật không muốn đầu hàng thì đã có người đứng ra phản đối tộc lão từ lâu!
So với các chủng tộc khác, thú nhân tộc có lẽ có hình thể khác biệt, nhưng họ không hề ngu ngốc!
Tộc lão phân tích rõ ràng mọi lẽ, mọi người đều biết nếu đối kháng Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc sẽ không có chút phần thắng nào.
Nhất định phải khai chiến thì ngoài việc tìm đến cái chết thì có ý nghĩa gì?
Dùng tính mạng của hàng tỷ tộc nhân làm cái giá để thể hiện tinh thần thà chết không chịu khuất phục của thú nhân tộc sao?
"Tê..."
Thú Hoàng siết chặt nắm đấm, hít sâu một hơi.
Nhưng đúng lúc hắn muốn nói gì đó.
"Báo..."
Bên ngoài, một cấm vệ quân hớt hải xông vào.
"Bẩm báo bệ hạ, có tin tức báo về, Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc đã xuất động năm trăm triệu quân, do quốc chủ Tô Hàn, trấn quốc thần tướng Thanh Long, Chu Tước, cùng hai mươi Ngụy Chí Tôn dẫn đầu rời khỏi Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc, mục đích không rõ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận