Yêu Long Cổ Đế

Chương 2884: Mập mạp quá khó khăn. . . (8 càng)

Chương 2884: Mập mạp quá khó khăn... (8 chương) Đảo Phong Bạo, dưới nước ba vạn mét.
Có một gã mập mạp, đang dùng tu vi lực lượng chống đỡ, không để nước biển ăn mòn.
Đến nơi này, áp lực đã cực lớn, theo lý mà nói, với tu vi của mập mạp, vốn đã không chịu nổi nữa mới phải.
Cũng không biết hắn đã sử dụng thủ đoạn gì, không chỉ chống đỡ được xuống dưới, ngược lại còn thành thạo điêu luyện.
Bất quá, trên mặt mập mạp cũng không có vẻ gì nhẹ nhõm, ngược lại rất khẩn trương, rất thấp thỏm, và rất kinh hãi.
"Nơi này hẳn là có tiên thú tồn tại chứ? Vì sao còn chưa thấy tiên thú xuất hiện?" Mập mạp tự lẩm bẩm.
Càng yên tĩnh, hắn lại càng kinh hồn táng đởm.
Ở chỗ hắn, còn chưa thấy cái cột sáng màu trắng kia.
"Cửu U tiên lan, Cửu U tiên lan..."
"Chỉ cần tìm được Cửu U tiên lan, ta sẽ có thể chữa khỏi vết thương cho nàng, nàng nhất định sẽ gả cho ta!"
Nghĩ đến 'Nàng', vẻ mặt mập mạp chấn động, cả người nhìn rất phấn chấn.
Sức mạnh của ái tình, quả nhiên vĩ đại.
"Vù!"
Ngay lúc này, một vệt bóng đen bỗng nhiên vụt qua sau lưng mập mạp.
Tốc độ quá nhanh, thậm chí còn không che giấu khí tức, uy áp kinh khủng kia, trong nháy mắt lướt qua mập mạp, khiến sắc mặt mập mạp biến đổi lớn!
Hắn phản xạ quay đầu lại, nhìn về phía sau.
Một vùng đáy biển đen kịt, căn bản không nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Dù thần niệm phóng ra, cũng không phát hiện gì cả.
"Thứ gì vậy?"
Khóe mắt mập mạp không ngừng giật: "Ta rõ ràng cảm nhận được uy áp kinh khủng kia, ta cũng cảm nhận được có thứ gì đó đi qua sau lưng ta, vì sao lại tan biến nhanh như vậy? Nó đi đâu rồi? Có phải... vẫn còn ở phía sau ta?"
Cảm giác kinh dị bay thẳng lên đầu, khiến thân thể mập mạp run rẩy cả lên.
Hắn thật sự có ý định muốn lên bờ ngay lập tức, nhưng nếu làm vậy, hắn sẽ không tìm được Cửu U tiên lan, sẽ không có cơ hội chữa khỏi cho 'Nàng'!
"Không được, ta không thể đi ra ngoài, ta nhất định phải tìm được Cửu U tiên lan!"
"Vừa rồi chỉ là ảo giác, đúng, nhất định là do ta quá khẩn trương mà ảo giác, chắc chắn là vậy!"
Trong lòng tự an ủi mình như thế, mập mạp cắn răng, quay quanh đáy đảo Phong Bạo, lại bắt đầu tìm kiếm.
Cũng đúng lúc này –
"Xoạt!"
Một luồng sức mạnh đỏ đen kinh người, bỗng nhiên lướt qua người hắn.
Trong nháy mắt bị lướt qua, thân hình mập mạp, trực tiếp tan ra!
"Không... Không..."
Trong lòng gào thét lớn tiếng, ý thức lại dần dần mơ hồ.
Quả nhiên, đó không phải là ảo giác, thật sự có thứ gì đó xuất hiện, và đã giết mình.
Tiếp theo, một màn quỷ dị xuất hiện.
Thân hình mập mạp đã hoàn toàn hóa thành sương máu, vậy mà... lại tan ra rồi hợp lại!
Máu thịt, xương cốt... thân hình!
Thậm chí, cả quần áo trên người hắn, đều không bị phá rách chút nào, tất cả đều khôi phục như trước.
Giống như, hắn căn bản không hề chết, không có chuyện gì xảy ra cả!
Chỉ có mập mạp biết, tất cả chuyện này, đều đã xảy ra!
Bởi vì trước đây, tình huống này cũng từng xuất hiện, và không chỉ một lần!
Mỗi khi hắn cho rằng mình sắp chết, lại sẽ vô thanh vô tức ngưng tụ lại một lần, sau đó phục sinh.
Đây quả thực là quỷ dị khó tả!
Sắc mặt của hắn có chút tái nhợt, hai mắt thì âm trầm.
"Lần thứ sáu... Đây là lần thứ sáu ta sống lại."
"Còn bao nhiêu lần nữa? Ta còn có thể kiên trì được bao nhiêu lần? Rốt cuộc là cái gì đang giúp ta phục sinh? Có loại năng lực quỷ dị này, còn không bằng biến thành những tư chất nghịch thiên để tu luyện kia thì hơn!"
Người khác nếu có thể phục sinh, nhất định sẽ vui mừng phát điên, nhưng mập mạp ở đây, lại có vẻ hơi thống khổ.
Chết đi rồi, sống lại, hắn vẫn là hắn, một chút cũng không thay đổi.
Nếu gặp cường giả, bị đánh giết, hắn vẫn sẽ chết.
Mỗi một lần phục sinh, đều khiến mập mạp cảm thấy một loại cảm giác bất lực nồng đậm.
Sống lại cũng không tăng thêm năng lực gì, vẫn sẽ bị giết, vậy thì phục sinh có ích gì?
Chỉ là sống sót?
Tại Trung Đẳng tinh vực, với những kẻ thấp kém như bọn hắn, sống sót, quả thật là một chuyện vô cùng chật vật!
Theo suy nghĩ của hắn, nếu có thể đem loại năng lực phục sinh quỷ dị này, biến thành thiên tư siêu cường như những thiên kiêu, thật tốt biết bao?
Có khả năng biến thành cường giả không cần bị đánh giết nữa có thể làm vô số việc hắn mong muốn, cứu vô số người hắn muốn cứu...
Cuối cùng, điều này cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi.
Trời cao ban cho ngươi một cánh cửa, thì sẽ đóng cửa sổ của ngươi.
Mọi người, đều công bằng.
"Ừm? Cửu U tiên lan?"
Ước chừng nửa nén hương thời gian sau, mập mạp chợt thấy một gốc dược liệu đen nhánh.
Chính là Cửu U tiên lan mà hắn luôn tìm kiếm!
Khi thấy gốc Cửu U tiên lan này, vẻ mặt thống khổ và âm trầm của hắn, đều tan biến hết.
Thậm chí việc trước đó cái gì đã giết hắn, hắn đều không nghĩ nữa.
Thứ duy nhất còn lại, chỉ có mừng như điên!
"Ta có thể cứu được nàng, ta có thể cưới được nàng, ha ha ha ha..."
Mập mạp cười lớn, hướng về phía gốc Cửu U tiên lan phóng tới.
Đáy biển đen kịt, không nhìn thấy quá xa, luôn cho người ta một cảm giác sợ hãi mơ hồ.
Nhưng hắc quang phát ra từ Cửu U tiên lan, lại giống như một chiếc đèn nhỏ đang soi sáng, khiến thế giới của mập mạp sáng lên.
Đến gần, hắn đang đến gần.
Ba trăm mét, hai trăm mét, một trăm mét, năm mươi mét...
Bàn tay đầy mỡ vươn ra, hướng về phía Cửu U tiên lan chộp lấy.
Nhưng ai ngờ...
"Ông!"
Ngay khi hắn sắp bắt được gốc Cửu U tiên lan kia, một luồng sóng âm cực lớn, bỗng nhiên khuếch tán đến!
Tốc độ sóng âm này, so với mập mạp còn nhanh hơn không biết bao nhiêu lần, đoạt trước mập mạp, lướt qua Cửu U tiên lan trước tiên.
Mập mạp không sao, nhưng gốc Cửu U tiên lan kia... lại trực tiếp biến mất!
Tan biến hoàn toàn, không dấu vết.
Khoảnh khắc này, mập mạp ngây ngốc.
Hắn nhìn vị trí trước kia của Cửu U tiên lan, nhìn cái hố không còn đến cả rễ, một ngọn lửa giận ngập trời, bùng nổ từ trong lòng!
"Là ai? Là ai!"
"Ta sắp lấy được Cửu U tiên lan rồi, ta sắp lấy được rồi!"
"Ta xxx mẹ ngươi!!! "
Trong tiếng gào thét này, phẫn nộ chiếm hơn nửa, nhưng cũng có rất nhiều tủi thân.
Hắn quá khó khăn...
Đoạn đường này đi qua, thật sự quá khó khăn.
Mỗi một lần, hy vọng ở ngay trước mắt, nhưng khi chính mình muốn bắt được thì tất cả lại biến thành tuyệt vọng.
Hắn thật sự muốn hỏi lão thiên, vì sao lại đối với ta cay nghiệt như vậy?
Đến cả một gốc Cửu U tiên lan, cũng không nỡ cho ta sao?
Ta rõ ràng sắp bắt được rồi mà!!!
Ngươi nếu thật không muốn cho ta, vậy vì sao phải cho ta nhìn thấy? Khi dễ ta sao? Trêu đùa ta sao? Nhục nhã ta sao?!
Cẩu thí thiên đạo, mang mẹ ngươi ra đây, chỉ cần ngươi dám tìm, ta đây mập mạp cũng dám đụng trời!!!
Hai hàng nước mắt, chảy ra từ mắt mập mạp.
Hắn hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh, sau đó... lại bắt đầu tìm kiếm, gốc Cửu U tiên lan thứ hai.
Kinh nghiệm nói cho hắn biết, nếu không chết được, thì vẫn phải tiếp tục chịu khảo nghiệm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận