Yêu Long Cổ Đế

Chương 7205: Tự nhiên chui tới cửa

"Chương 7205: Tự nhiên chui tới cửa "Vù vù vù vù..."
"Oanh! ! !"
Vẫn còn quân chúng, đang cố sức chạy trốn về bốn phương tám hướng.
Bát Thần quốc chủ tấn công, vẫn đang tiếp tục đuổi theo.
"Ngươi điên đủ chưa? !"
Chu Tước hét lớn một tiếng, tay vung mạnh về phía Bát Thần quốc chủ.
"Xoẹt! ! !"
Ánh sáng đỏ rực, lúc này hình thành một bàn tay khổng lồ che kín cả bầu trời.
Không chỉ bao trùm lấy Bát Thần quốc chủ mà còn trực tiếp cào nát vùng hư không kia thành một màu đen kịt hư vô!
Theo tay Chu Tước thu lại, không gian kia cũng nhanh chóng bị ép lại.
Mọi sức mạnh của Bát Thần quốc chủ đều bị Chu Tước phong tỏa hoàn toàn, chỉ có thể ở trong không gian ấy truyền ra tiếng nổ vang.
"Ngươi muốn giết ta? Ngươi muốn giết trẫm? ? ?"
"Ha ha ha ha..."
Bát Thần quốc chủ hoàn toàn lâm vào điên cuồng.
Hắn nhìn chằm chằm Chu Tước đứng ở cách đó không xa, nhìn chằm chằm vào bàn tay khổng lồ bao quanh mình, toàn thân bỗng nhiên phồng lên.
"Trẫm coi như có chết, cũng tuyệt đối không chết trong tay các ngươi! ! !"
"Oanh! ! !"
Căn bản không đợi Chu Tước dùng sức, thân thể Bát Thần quốc chủ đã ầm ầm sụp đổ!
Ngụy Chí Tôn tự bạo, uy lực chắc chắn không cần phải nói nhiều.
Uy lực ấy trong nháy mắt tạo thành sóng xung kích, hung hăng đánh vào lòng bàn tay lớn của Chu Tước.
Cũng nhờ vầng sáng tay của Chu Tước phong tỏa Bát Thần quốc chủ hoàn toàn nên mới không để uy lực tự bạo tràn ra.
Nếu không chỉ cần Bát Thần quốc chủ tự bạo thôi cũng đủ phá hủy cả tòa hoàng thành, còn có vô số quân chúng chết trong tay hắn!
"Xoẹt! ! !"
Sức mạnh của Chu Tước hóa thành bàn tay lớn tiếp tục co lại, cho đến khi cỗ sức mạnh kia bị tiêu diệt hoàn toàn thì mới dừng lại.
Nàng đứng trên hư không, cúi đầu nhìn thoáng qua những người hoàng thất đang co rúm ở một chỗ.
Bọn họ cũng đang nhìn chằm chằm nàng!
Chỉ nghe một hoàng tử bỗng nhiên quát: "Đều là tại các ngươi! Đều tại các ngươi! ! !"
"Ta Bát Thần hoàng thất, dù là làm quỷ, cũng sẽ nguyền rủa các ngươi..."
"Oanh! ! !"
Không đợi hắn nói xong, Chu Tước lạnh lùng giơ tay, hung hăng che phủ cả hoàng cung.
"Ầm ầm!"
Hoàng cung hoàn toàn sụp đổ trong tiếng nổ lớn, tất cả người trong Bát Thần hoàng thất đều bị những kiến trúc đó vùi lấp.
Bọn họ đã không còn khí tức.
Đến cùng là chết trong tay Chu Tước, hay là chết dưới hoàng cung sụp đổ thì không ai biết được.
Sau khi tất cả kết thúc.
Sự điên cuồng của Bát Thần quốc chủ xem như đã đi đến hồi kết.
Tô Hàn từ khi thành lập Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc đến nay, đã tiêu diệt vài quốc gia.
Nhưng quốc chủ quật cường mà điên cuồng như Bát Thần quốc chủ thì Tô Hàn đây là lần đầu nhìn thấy.
Hắn thà chết chứ không chịu khuất phục!
Rốt cuộc nên nói hắn thà chết không chịu khuất phục, hay là đáng đời?
"Vù vù vù vù..."
Vô số quân chúng và quốc dân chạy khỏi Bát Thần quốc, tiến vào vũ trụ.
Cũng có rất nhiều sinh linh, khi thấy Bát Thần quốc chủ chết, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, chỉ đứng ở rìa quốc thổ.
"Chúng ta nguyện quy hàng Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc, mong Tô quốc chủ thu nhận!"
"Chúng ta nguyện quy hàng Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc! ! !"
"..."
Không biết bao nhiêu thanh âm, đồng loạt vang vọng Bát Thần Vũ Trụ Quốc.
Sự điên cuồng của Bát Thần quốc chủ lại càng củng cố quyết tâm quy hàng của bọn họ.
Trong tình huống bình thường.
Khi một vũ trụ quốc bị hủy diệt, việc đầu tiên quốc chủ nghĩ đến là làm sao giữ lại quốc dân và quân chúng.
Nhưng Bát Thần quốc chủ lại khác!
Hắn không cho phép quân chúng và quốc dân này phản bội!
Điều hắn mong muốn, là tất cả mọi người đều phải chôn cùng hắn!
Kết quả này thật đáng thở dài, nhưng cũng vô tình giúp Tô Hàn.
Ít nhất từ bây giờ, Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc mới xem như ân nhân cứu mạng thật sự của Bát Thần quốc dân.
Bọn họ, hoàn toàn có thể trung thành!
"Sơ bộ kiểm kê số người của Bát Thần Vũ Trụ Quốc, nửa tháng sau, xuất phát Chính Dương!"
Tô Hàn hạ lệnh, sau đó biến mất khỏi vị trí đầu thuyền.
Việc kiểm kê nhân số cũng khá đơn giản.
Bát Thần quốc chủ dù điên cuồng giết hại một số quân chúng nhưng so với toàn bộ số lượng của Bát Thần Vũ Trụ Quốc thì cũng không đáng kể.
Nếu không có Chu Tước kịp thời ra tay, lần này Bát Thần Vũ Trụ Quốc sợ là thực sự phải gặp tai ương.
Thời gian nửa tháng trôi qua rất nhanh.
Theo thống kê...
Quân chúng của Bát Thần Vũ Trụ Quốc còn lại gần một tỷ người.
Bản thân số lượng quân chúng của vũ trụ quốc hạ đẳng như vậy không bằng vũ trụ quốc trung đẳng.
Hơn nữa, vũ trụ quốc Thú Nhân khác biệt so với những vũ trụ quốc trung đẳng khác.
Họ phân chia theo chủng tộc, số lượng quân chúng nhiều hơn hẳn các vũ trụ quốc trung đẳng khác.
Nên số lượng quân chúng ở Bát Thần Vũ Trụ Quốc không thể so sánh với họ.
Mà số dân của Bát Thần Vũ Trụ Quốc thì hơn vài chục tỷ.
Quốc dân cũng là tu sĩ, nhưng đại bộ phận tu vi đều thấp kém, không có tư cách gia nhập quân bộ.
Tuy nhiên, cũng không thể nói số dân này vô dụng.
Mậu dịch giữa các quốc gia vũ trụ, về cơ bản đều do số dân này tiến hành, họ đại diện cho sự phát triển kinh tế của một quốc gia.
Còn về đủ loại tài sản Bát Thần Vũ Trụ Quốc để lại, trước mắt vẫn chưa hoàn tất việc thống kê.
Về chiến hạm vũ trụ, cũng có hai mươi hai chiếc.
Tuy quy mô không bằng những vũ trụ quốc cấp cao, nhưng số lượng cũng không ít.
Tô Hàn hạ lệnh, điều động một tỷ quân chúng từ vũ trụ quốc Thú Nhân, cùng một tỷ quân chúng của Bát Thần Vũ Trụ Quốc kéo theo quốc thổ của Bát Thần Vũ Trụ Quốc, tiến về quốc cảnh của Phượng Hoàng.
Còn hắn thì tiếp tục dẫn quân, chinh phạt vũ trụ quốc Chính Dương!
Thời gian đến hội nghị vũ trụ, còn lại vài trăm năm.
Tô Hàn nhân lúc này sẽ giải quyết dứt điểm những quốc gia từng gây khó dễ cho Phượng Hoàng Vũ Trụ Quốc trước đây!
Chính Dương, là cái cuối cùng!...
"Ầm ầm ầm ầm..."
Những chiến hạm vũ trụ khổng lồ, giữa tiếng nổ vang trời, đang tiến về phía trước trong tinh không.
Ánh sáng chói mắt của vũ trụ quốc Chính Dương, sau mười lăm năm, xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Điều khiến Tô Hàn bất ngờ chính là...
Vô số thân ảnh đang đứng ở rìa quốc cảnh Chính Dương.
Người đứng ở vị trí đầu tiên, chính là Chính Dương quốc chủ, mặc long bào, dáng vẻ trung niên, khí tức thu lại toàn bộ, cúi đầu xuống!
Không chỉ Chính Dương quốc chủ.
Toàn bộ hoàng thất vũ trụ quốc Chính Dương, cùng vô số các vị cao tầng của Chính Dương, tất cả đều đứng phía sau Chính Dương quốc chủ.
Khi bọn họ nhìn thấy chiến hạm vũ trụ đến, khuôn mặt vốn nhìn xung quanh vội vàng thấp xuống, hơi thở dồn dập như có vẻ vì khẩn trương mà lộ ra, tụ lại một chỗ sau đó thậm chí lấn át tiếng nổ của chiến hạm vũ trụ.
"Dừng lại!"
Trên chiến hạm vũ trụ, có người hét lớn.
Mấy chục chiến hạm vũ trụ đồng loạt dừng lại.
Một đám quân chúng, từ chiến hạm vũ trụ nổi lên.
Chu Tước và Thanh Long, một trái một phải, từ chiến hạm vũ trụ bước xuống, đứng trong tinh không cách Tô Hàn không xa.
Tô Hàn chậm rãi hiện thân từ đầu tàu.
Hắn nhìn chằm chằm Chính Dương quốc chủ, có chút hứng thú nói: "Chính Dương vũ trụ quốc, đây là ý gì?"
Chính Dương quốc chủ không nói, mà là lật tay lấy ra một thanh trường kiếm.
"Xoẹt!"
Ngay trước vô số sinh linh, hắn trực tiếp dùng kiếm xé rách vạt áo long bào của mình!
Sau đó mới cúi người nói: "Ta nguyện suất lĩnh Chính Dương vũ trụ quốc, quy hàng Phượng Hoàng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận