Yêu Long Cổ Đế

Chương 4128:? Huyết mạch thiên liên!

Chương 4128: Huyết mạch – Thiên Liên!
"Xoẹt!!!!"
Theo tiếng nói vừa dứt, bàn tay khổng lồ lại một lần nữa hiện ra, nhắm thẳng Trùng Lân đánh tới.
Một chưởng này, tuy rằng chưa dùng đến Ngũ Sắc Chí Tôn Ảnh, cũng không có dùng Huyết Hóa Cửu Thanh, lại càng không có dùng liệt tửu cùng Long Huyết cuồng bạo, chỉ đơn thuần là sự dung hợp của chín đại bản tôn.
Nhưng cũng đủ để, cho Tô Hàn dùng tu vi nửa bước Thiên Thần cảnh, oanh sát bất kỳ Thiên Thần cảnh tứ tinh nào trở xuống.
Chín đại bản tôn, từ trước tới nay chưa từng tu luyện vô ích.
"Chỉ có nhiêu đó thôi sao?"
Trùng Lân ngước mắt, lộ ra nụ cười lạnh.
Sau đó, hắn duỗi ngón tay, hướng phía tay của Tô Hàn nhẹ nhàng điểm một cái.
"Ầm ầm!"
Hư không bị đánh rách tả tơi, tay tan vỡ!
"Hay!"
"Ha ha ha, điện hạ không hổ là điện hạ!"
"Một ngón tay liền khiến chưởng ấn của ngươi tan tành, nhân tộc đáng chết, ngươi không phải đối thủ của điện hạ rồi!"
"Còn không mau mau quy hàng!"
Không ít yêu ma bình thường nhìn thấy cảnh này, đều vỗ tay tán thưởng, mặt mày đỏ bừng, trông cực kỳ kích động.
Người ngoài xem náo nhiệt, người trong nghề xem mánh khóe.
Sức chiến đấu của bọn họ so với Tô Hàn và Trùng Lân quá kém xa, căn bản không nhìn ra mánh khóe bên trong, còn thật sự cho rằng sau khi huyết mạch của Trùng Lân thăng cấp, đã có khả năng dễ dàng trấn áp Tô Hàn.
Mà Trùng Lân, nghe tiếng hoan hô xung quanh, không hề vui mừng, ngược lại nhíu mày.
"Một đám phế vật, cái gì cũng không biết, chỉ biết hùa theo la hét!" Trùng Lân thầm nghĩ trong lòng.
Tô Hàn chỉ là thăm dò mà thôi, điểm này hắn hiểu rõ.
Nhưng những yêu ma bình thường kia lại vì thế mà vui mừng khôn xiết, điều này khiến Trùng Lân có cảm giác bị vũ nhục.
Đặc biệt là, khi thấy trên mặt Tô Hàn có nụ cười nhàn nhạt, cảm giác này càng thêm đậm sâu.
"Tô Hàn, thời gian của ngươi và ta đều rất quý giá, dùng ở nơi này, không thấy đáng tiếc sao?"
Trùng Lân nói: "Thật muốn chiến, thì lấy ra thực lực chân chính của ngươi, tỉ như... Khi ở trên Khí Huyết Thần Đàn lúc đầu!"
"Ngươi thật sự mạnh hơn lúc trước rất nhiều a!"
Tô Hàn tán thưởng một câu, sau đó thân ảnh lấp lánh, như quỷ mị, trong hư không phảng phất vô số tia chớp trắng, mỗi một lần xuất hiện, mỗi một lần tan biến, đều đại diện cho một lần công kích.
"Ầm ầm ầm ầm..."
Tập trung tay, tập trung tiếng nổ vang rền, khiến mọi người ù cả tai.
Trùng Lân chưa từng di chuyển, hắn vẫn luôn đứng ở đó, nhưng hễ Tô Hàn có công kích nào oanh tới, hắn sẽ lập tức dùng sức mạnh của mình để khiến nó tan biến.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Tô Hàn đã ra tay hơn vạn lần, nhưng cũng không gây thương tổn được Trùng Lân, thậm chí còn không chạm được đến quần áo của hắn.
Đúng như Trùng Lân suy đoán, đây quả thật chỉ là thăm dò.
Tuy rằng hai bên vẫn chưa tung ra thủ đoạn chân chính, nhưng chỉ qua những đòn công kích bình thường này, Tô Hàn đã có thể nhận ra, Trùng Lân mạnh hơn trước không chỉ một chút.
Ít nhất, khi bản thân chưa dùng đến chiến lực của Cổ Thần cảnh, bất kỳ đòn công kích bình thường nào, Trùng Lân đều có thể dễ dàng đỡ được.
Như hắn đã nói, dưới Cổ Thần, hắn - Trùng Lân dám nhận thứ hai thì ai dám nhận thứ nhất?
"Cút!"
Một lát sau, bỗng nhiên vang lên tiếng Trùng Lân hét lớn.
Hắn chán ghét loại công kích không đầu không đuôi này.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, đánh tới trời hôn đất ám, e là cả hai cũng không thể phân thắng bại.
"Xoẹt!"
Có một luồng sáng từ trong tay Trùng Lân xuất hiện, trong chốc lát biến thành một ngọn núi lớn, chiếm cứ toàn bộ hư không, đồng thời chiếm trọn ánh mắt của tất cả yêu ma và nhân tộc.
Khi ngọn núi xuất hiện, những yêu ma và nhân tộc này có thể cảm nhận được một áp lực cực lớn.
Dù là những yêu ma đỉnh phong Yêu Hoàng cảnh kia cũng không khỏi hít một hơi thật sâu.
Trùng Lân, quả thực có chiến lực so với đỉnh phong Yêu Hoàng cảnh!
"Thương Khung Chi Sơn!"
Trùng Lân hét lớn, tay vung mạnh lên, ngọn núi lớn kia mang theo uy áp vô tận, đột nhiên lao về phía Tô Hàn.
Tầm mắt Tô Hàn lóe lên, khóe miệng nhếch lên nụ cười, khi tay rung lên, Phá Thương Thần Binh xuất hiện.
Cùng lúc đó, Phá Giới Chi Nhận và Phá Thương Thần Binh dung hợp, sáu đại bản nguyên ngưng tụ thành vũ khí khủng bố, vượt xa mọi trang bị trên thế gian!
"Nhất kiếm tàn Hồn Diệt!"
"Bạch!!!!"
Đao mang quét ngang hư không, trong chớp mắt xuyên qua bầu trời!
Bằng mắt thường có thể thấy rõ, đao mang màu đen to lớn kia, lướt qua trong núi lớn trong nháy mắt.
Tiếp theo đó -
"Oanh!!!!"
Ngọn núi lớn vô cùng không để lại dấu tích, ngay trong tiếng nổ vang đã sụp đổ thành hư vô.
"Hả? Một vạn trượng?"
Giọng nói kinh ngạc của Trùng Lân vang lên.
Hắn nhìn chằm chằm vào đao mang mà Tô Hàn phát ra, đồng thời nhớ lại năm chữ mà Tô Hàn vừa hô.
Nhất Kiếm Tàn Hồn Diệt!
Trùng Lân nhớ rõ, khi ở Khí Huyết Thần Đàn, Tô Hàn cũng từng thi triển bí thuật như vậy.
Nhưng lúc đó, đao mang thứ nhất này không dài đến vạn trượng.
"Quả nhiên, tuy ngươi tu luyện chậm chạp, nhưng mỗi lần đột phá đều gia tăng chiến lực khủng bố, điểm này, đến cả ta cũng không thể so sánh với ngươi a!" Trùng Lân than nhẹ.
"Tô mỗ từ trước tới nay không hề so sánh với ngươi."
Tô Hàn cầm trường đao trong tay, chỉ thẳng vào Trùng Lân: "Mượn lời ngươi một câu - ngươi còn chưa xứng!"
"Hả?!"
Vẻ mặt Trùng Lân cứng lại, trên người hắn khí tức lạnh lẽo đột nhiên bùng nổ!
"Nói ngươi béo, ngươi còn thở lên à!"
"Đã vậy thì ta sẽ cho ngươi mở rộng tầm mắt một chút, lực lượng chân chính của ta!"
"Huyết mạch -"
"Xoẹt!!!"
Cột máu lớn trào dâng ra, độ lớn của nó giống như lúc trước, đường kính đạt tới cả ngàn mét.
Rõ ràng là cột máu hiện ra từ trên người Trùng Lân, nhưng hắn vẫn đứng ở trung tâm cột máu, được cột máu bao bọc hoàn toàn.
Mà lần này, không hề biến đổi từ màu đỏ sang màu vàng kim, trực tiếp là màu vàng kim!
"Thiên Liên!"
Trùng Lân lần nữa hét lớn.
"Huyết mạch - Thiên Liên!"
"Ông ~"
Giữa đất trời vang lên tiếng vù vù, cột máu cắm thẳng vào giữa hư không đen ngòm, không nhìn thấy điểm cuối.
Nhưng, giờ khắc này, khí tức của Trùng Lân lại tăng lên một cách dữ dội.
Giống như những bậc thang, không ngừng đi lên tăng lên, dường như mãi không dứt.
Tô Hàn không hề quấy rầy Trùng Lân, trong thời gian ngắn này, hắn cũng không quấy rầy được.
Lần này tới đây, vốn dĩ không có ôm hy vọng đánh giết Trùng Lân, nhất là sau khi hắn thăng cấp chí tôn huyết mạch, e là những siêu cấp cường giả của Cửu U Thành, dù có liều vào toàn bộ Cửu U Thành, cũng sẽ bảo đảm cho Trùng Lân không chết.
Trong tình huống này, muốn giết Trùng Lân khó khăn đến mức nào?
Ngay cả có triệu hồi Tổ Vu và kiếm khí đế giả, cũng chưa chắc có thể làm được.
Dù sao, Huyết Nguyệt Tôn Sư cũng đang theo dõi.
Bởi vậy, Tô Hàn ép Trùng Lân ra trận, chỉ là muốn xem một chút, sau khi huyết mạch thăng cấp, rốt cuộc Trùng Lân tăng bao nhiêu chiến lực, lại có những thủ đoạn gì.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Tô Hàn biết rõ, hiện tại không thể giết Trùng Lân, thì ngày sau hắn sẽ càng mạnh mẽ, muốn giết càng khó hơn.
Trong mơ hồ, Tô Hàn luôn có một cảm giác -
Trùng Lân, dường như lại biến thành địch nhân vốn có của mình...
Muốn giết hắn rất khó.
Nhưng ít nhất cũng phải làm được, mỗi lần nhìn thấy, đều có thể trấn áp hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận