Yêu Long Cổ Đế

Chương 4191: Trú cấp bảy!

Chương 4191: Trú cấp bảy!
Phượng Hoàng tông toàn thể xuất động, trọn vẹn gần ngàn vạn người.
Bọn họ không ở trong Thánh Tử Tu Di Giới, mà toàn bộ đứng trên Kim Lăng lụa.
Cũng không thể lúc nào cũng ở trong Thánh Tử Tu Di Giới, như vậy quá không phóng khoáng.
Như lúc này, gần ngàn vạn người, trùng trùng điệp điệp, chưa nói đến toàn thể chiến lực Phượng Hoàng tông ra sao, ít nhất cũng bày ra được chút khí thế.
Vân Vương phủ tự nhiên không đưa Kim Lăng lụa cho Tô Hàn, chỉ phái người đưa Tô Hàn bọn họ đến khu cấp bảy này trước, sau đó lại mang Kim Lăng lụa về.
Mà lúc này trên Kim Lăng lụa, Tô Hàn đang cẩn thận cảm nhận được mấy đạo ánh mắt mang sát cơ từ bốn phía quét tới.
Không cần nhìn hắn cũng biết, đó là từ Tiêu Vũ Nhiên, Tiêu Vũ Tuệ, Vân Thiên Thiên... và những người khác.
Cũng chỉ có Nhậm Thanh Hoan là có thể mạnh hơn chút, không nhìn chằm chằm vào Tô Hàn, nhưng ý lạnh trên người nàng, lại rõ ràng có thêm một phần.
Khung cảnh có chút xấu hổ.
Gần ngàn vạn người, thẳng tắp chỉnh tề đứng trên Kim Lăng lụa, vậy mà đi một đoạn đường dài mà không ai mở miệng nói chuyện.
Bọn họ nhìn phía trước, không hề chớp mắt, tựa hồ không biết chuyện gì xảy ra.
Còn Lăng Tiếu đám người, thì nhìn Tô Hàn một chút, lại nhìn Tiêu Vũ Nhiên các nàng một chút, cuối cùng đều dồn ánh mắt về phía nữ tử tuyệt mỹ kia.
Tần Quân!
Trong ánh mắt của bọn họ mang theo trêu tức, mang theo chọc ghẹo, mang theo chế nhạo, nhìn cái bả vai cố nén run rẩy kia, chỉ thiếu điều cười ha ha.
Khuôn mặt Tần Quân vẫn luôn hồng hồng.
Nàng không hề ngốc, dù rằng Tiêu Vũ Tuệ các nàng lúc đối mặt mình, vẫn luôn cười tủm tỉm, nhìn qua vô cùng thân thiết.
Nhưng đằng sau vẻ thân thiết đó, là sự dối trá không thể che giấu.
Lại nhìn Tô Hàn—–
Hai mắt nhắm nghiền, khoanh chân ngồi xuống, đến hơi thở cũng không có, trực tiếp giả chết.
Tần Quân không biết, phải mở miệng thế nào mới có thể phá vỡ sự xấu hổ này, dứt khoát cũng ngậm miệng không nói.
Nói đến trên Kim Lăng lụa, người duy nhất không có nhãn lực thì ngoài Tô Nhất ra không ai khác.
"Mọi người làm sao vậy? Lâu như vậy rồi, cũng không thấy ai nói một câu?"
Tô Nhất nhìn mọi người, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc mà nói: "Chẳng lẽ là không nỡ Vân Vương phủ? Nghĩ cũng phải, ta có thể hiểu các ngươi, dù sao ở Vân Vương phủ lâu như vậy, mà Vân Vương phủ lại đối xử tốt với các ngươi, không nỡ cũng là đương nhiên."
Không ai trả lời hắn.
Tô Nhất lại hỏi Lăng Tiếu: "Ê, trước ngươi không phải rất giỏi nói chuyện sao? Sao giờ cũng ỉu xìu vậy?"
"Ngươi mắt nào nhìn ra ta ỉu xìu?" Lăng Tiếu trợn trắng mắt.
"Vậy sao ngươi không nói gì?"
"Bây giờ không phải lúc nói chuyện!"
"Vậy khi nào mới nói chuyện được?"
"Ngươi… Ngậm miệng lại thì tốt rồi!"
"Nhưng ta muốn câm miệng mà kìm nén đến hoảng rồi!"
Lăng Tiếu hận không thể bịt miệng hắn: "Ngươi bớt tranh cãi có thể chết được à? Không cảm thấy có thêm hào khí khác biệt sao?"
"Bầu không khí?"
Tô Nhất lại nhìn mọi người liếc mắt, vẻ mặt mờ mịt: "Chỗ nào khác biệt?"
Lăng Tiếu trợn trắng mắt, không đáp lời.
Ngươi thích nói, cứ tự nhiên nói một mình đi!
Thực tế, không phải Tô Nhất không có nhãn lực, mà là hắn căn bản không biết mấy chuyện của Tô Hàn.
Tính cả thời gian gặp nhau trước đây, hắn cùng Tô Hàn cũng không có ở cùng nhau hai ngày.
Trước đây hắn cũng nghe qua vài chuyện của Tô Hàn, nhưng chuyện này lại không liên quan gì đến những người vợ của Tô Hàn, ai lại rảnh rỗi đi bàn tán chuyện tình cảm của Tô Hàn?
Tô Nhất hoàn toàn không ngờ, lúc này không khí lúng túng như vậy, chỉ là vì Tô Hàn mang thêm một nữ nhân tới....
Không biết trôi qua bao lâu.
Tóm lại, rìa khu cấp bảy, đã thấy ở xa xa.
Tuần thú biên giới, vẫn là Tề Bình của Lục Hợp cung.
Mặc dù trước đó Lục Hợp cung là vì ngăn cản Tô Hàn, mới thay ca cùng Huyễn Quang tông, nhưng đổi rồi chính là đổi rồi, cũng không thể đổi lại được nữa.
"Tô đại nhân, khu cấp bảy đến rồi." Người Vân Vương phủ mở miệng cười.
Toàn bộ Vân Vương phủ đều đã biết, Tô Hàn đã là nhất phẩm Ngự Tiền sứ.
So với việc gọi 'Tô tông chủ' thì bọn họ vẫn cảm thấy gọi 'Tô đại nhân' thân thiết hơn.
"Đa tạ." Tô Hàn gật đầu, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Đoạn đường này, hắn suýt bị ánh mắt của đám người Tiêu Vũ Tuệ hành hạ chết.
Nghĩ mình đường đường là Yêu Long Cổ Đế, trải qua bao mối nguy hiểm, nhưng chưa từng nghĩ, lần gần 'tử vong' nhất, lại vì những ánh mắt này.
"Tô đại nhân khách sáo rồi."
Thấy Tô Hàn cùng những người khác đi xuống từ trên Kim Lăng lụa, người của Vân Vương phủ ôm quyền cáo từ.
Mà Tề Bình và những người khác ở xa xa, tự nhiên cũng nhìn thấy Tô Hàn cùng đoàn người.
Gần ngàn vạn người, trùng trùng điệp điệp hướng khu cấp bảy, Tề Bình còn tưởng rằng Tô Hàn thật sự đến tìm phiền phức, sắc mặt lập tức thay đổi!
Hắn không nói hai lời, liền định tìm người thông báo cho Lục Hợp cung, nhưng lại nghe thấy giọng Tô Hàn từ xa vọng lại.
"Tề trưởng lão không cần lo lắng, Phượng Hoàng tông ta đến đây, không vì Lục Hợp cung."
Tề Bình giật mình trong lòng, mặt ngoài cười nói: "Tô Tôn lo xa rồi, hiện tại yêu ma hoành hành, với hiểu biết của Tô Tôn, đương nhiên sẽ không tranh chấp nội bộ, Tề mỗ về điểm này, hoàn toàn yên tâm!"
"Vậy Tề trưởng lão còn muốn ngăn cản sao?" Tô Hàn vừa cười vừa hỏi.
Khóe miệng Tề Bình giật giật, nhìn đoàn người đông nghịt sau lưng Tô Hàn, muốn hỏi vài câu, nhưng lại không dám mở miệng.
Tính tình của Tô Hàn quá nóng nảy, lỡ hắn thật sự nổi giận, vậy cái mạng nhỏ của mình khó mà giữ được!
"Thần Minh Các bị yêu ma thiên kiêu chiếm cứ, Phượng Hoàng tông ta đến, chỉ để diệt trừ những yêu ma thiên kiêu kia."
Tô Hàn nhìn chằm chằm Tề Bình: "Tề trưởng lão, chẳng lẽ chuyện này ngươi cũng không biết?"
"Biết, biết chứ."
Tề Bình vội nói: "Đám yêu ma thiên kiêu đáng chết kia, chiếm giữ ở khu cấp bảy đã lâu rồi, nếu không phải Tề mỗ không thể ra tay, đã sớm đi dọn dẹp chúng rồi! Nếu Tô Tôn có thể đến, vậy dĩ nhiên là quá tốt rồi, đợi Phượng Hoàng tông dọn dẹp chúng xong, nhất định phải mời người bày tiệc, chúc mừng Phượng Hoàng tông!"
"Bày tiệc thì thôi, Tề trưởng lão đến lúc đó đừng có đuổi chúng ta là được." Tô Hàn nói.
"Tô Tôn, sao lại nói thế?" Tề Bình vẻ mặt nghi hoặc.
Tô Hàn lắc đầu, không nói thêm gì.
Đội vệ binh Lục Hợp cung, cuối cùng vẫn là nhường đường, để cho tất cả mọi người Phượng Hoàng tông tiến vào khu cấp bảy.
Tề Bình thấy rõ, Tần Quân cũng ở trong đó, không khỏi thầm giật mình.
Đây chính là thân truyền đệ tử duy nhất của Thái Cổ Yêu Thần, may mà mình vừa rồi không ngăn cản, bằng không, chắc chắn sẽ rước phiền toái vào người.
Với sự sủng ái của Thái Cổ Yêu Thần dành cho Tần Quân, trực tiếp hiện thân diệt Lục Hợp cung cũng chưa biết chừng.
Lục Hợp cung là thế lực cấp ba cao quý của khu cấp bảy, nhưng trong tay bán thánh như Thái Cổ Yêu Thần, thật sự không khác gì rác rưởi!
"Lần này bọn họ đến, chắc không phải là gây sự với Lục Hợp cung, bằng không, cũng sẽ không cùng mình nói nhảm nhiều như vậy."
Tề Bình thầm nghĩ trong lòng: "Nhưng cũng không thể không phòng, vẫn là báo cho cung biết trước, Tô Hàn này quỷ kế đa đoan, tính tình lại cực kỳ nóng nảy, lỡ đâu hắn đột nhiên trở mặt, lại động thủ với Lục Hợp cung ta, vậy thì ta sẽ thất trách."
Khoát tay áo, Tề Bình có chút lo lắng.
Đồng thời, hắn cũng ra lệnh cho thủ hạ, lập tức báo tin cho Lục Hợp cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận