Yêu Long Cổ Đế

Chương 6774: Tự phạt ba chén!

Chương 6774: Tự phạt ba chén! Gặm Quỷ tuy nói gia nhập Phượng Hoàng tông, nhưng trước mắt Phượng Hoàng tông, vẫn chưa được vũ trụ tứ bộ thừa nhận là tông môn chính thức. Cùng lắm thì có thể coi là nơi này, ở Thượng Linh đài của Tu La thần quốc. Gặm Quỷ thân là Chí Tôn, cũng không biết Tu La thần quốc có phát giác hay không. Nếu thấy rõ thực lực của hắn, chắc chắn sẽ không cho Gặm Quỷ tiến vào trong đó. Để tránh bỏ lỡ cơ hội giả heo ăn thịt hổ, Tô Hàn chỉ có thể nhờ Gặm Quỷ tạm thời ở lại Băng Sương thần quốc. Về việc này, Băng Sương đại đế chắc chắn không có ý kiến gì. Gặm Quỷ cũng không tỏ ra quan trọng, tổng thể mọi việc vẫn tính thuận lợi. Sau khi giải quyết xong mọi chuyện, tâm tình của Tô Hàn cũng tốt lên nhiều. Hắn theo Thiên Hàn động chạy về Tô phủ. Vừa tới nơi, đã thấy rất nhiều thị nữ và tôi tớ vây quanh. “Tô đại nhân, cuối cùng ngài cũng trở về rồi!” “Cung nghênh Tô đại nhân hồi phủ!” Tô Hàn mỉm cười gật đầu. Đồng thời hỏi: "Lục công chúa các nàng, thời gian này có từng trở về không?" “Không có.” Thị nữ trả lời. "Không có? Tô Hàn nhíu mày: "Hơn hai nghìn năm, chưa từng một lần trở về?" “Đúng vậy.” Thị nữ nói: “Nghe nói ở Minh Diệt thành bên kia, bùng nổ thú triều quy mô lớn, Lục công chúa các nàng vẫn luôn ở đó để rèn luyện.” “Thú triều quy mô lớn....” Tô Hàn càng nhíu chặt mày hơn. Thú triều Minh Diệt thành, hoàn toàn đến từ Hung thú trong hắc động. Mấy năm qua, Minh Diệt thành tuy luôn bị thú triều công kích, nhưng nhìn chung vẫn ổn định, về cơ bản có thể khống chế được. Mà bây giờ, mình vừa hoàn thành hơn hai nghìn năm lịch luyện, Minh Diệt thành đã bùng nổ thú triều quy mô lớn? Không khỏi quá trùng hợp rồi! Trong đầu Tô Hàn không khỏi nhớ tới lời Lâm Mạn Cầm đã nói ở Băng Thần tuyết sơn. Lẽ nào nàng ta đã nhắm đến Minh Diệt thành rồi? Chỉ nghe thị nữ nói thêm: “Nhưng Tô đại nhân không cần lo lắng, Lục công chúa tuy chưa từng trở về, nhưng thường xuyên gửi tin báo bình an.” Tô Hàn khẽ gật đầu. Nếu Nhậm Vũ Sương thực sự gặp nguy hiểm, đoán chừng Băng Sương đại đế cũng sẽ không cho phép. “Ngoài ra, còn có người đến Tô phủ tìm Tô đại nhân, lần lượt là Sở gia tam gia chủ Sở Ngân Hỏa, và còn có những vị Chí Tôn đại nhân trong truyền thuyết như Trường Nguyệt kiếm thần, Ninh Bắc thiên thánh.” Thị nữ nói thêm. Nghe vậy, mặt Tô Hàn lập tức co giật mấy lần. Sở Ngân Hỏa có thể đến, chắc hẳn là vì trước kia mình đã hứa hẹn, khiến Sở gia hoàn toàn động tâm, nên sau khi cân nhắc bọn họ mong muốn dùng tư cách nhượng lại khế đất ở Hoang Vu thành để đổi lấy bảy danh ngạch mình đã hứa! Nhưng Trường Nguyệt kiếm thần, Ninh Bắc thiên thánh… Đều là những người mà trước đây Tô Hàn định tặng Chí Tôn áo nghĩa! Hơn nữa, lại còn là Băng Sương đại đế tự mình giới thiệu! Băng Sương đại đế từng nói, bọn họ sẽ tự động tìm đến Tô Hàn. Nhưng Tô Hàn đợi một thời gian dài như vậy, cũng không thấy họ xuất hiện. Đến cuối cùng thì Tô Hàn quên luôn chuyện này. Không ngờ rằng đúng lúc mình đi lịch luyện thì mấy vị Chí Tôn này lại tìm tới cửa. “Trường Nguyệt kiếm thần Liễu Vô Tình, Ninh Bắc thiên thánh Trần Danh Khởi, Quang Ám chí tôn Địch Xuân Trạch, Thái Thản tổ tông Cuồng Tiêu?” Tô Hàn nhìn thị nữ: “Bọn họ đều đến?” “Đúng vậy, cùng nhau đến.” Thị nữ đáp lời: “Nghe nói Tô đại nhân không có ở phủ đệ, mấy vị Chí Tôn đại nhân liền vào Nghênh Khách điện trước, đợi Tô đại nhân hồi phủ thì đến gặp họ là được.” “Đến từ khi nào?” Tô Hàn lại hỏi. “Sau khi Tô đại nhân rời đi không lâu.” Tô Hàn không nói hai lời, lập tức tiến vào hành cung. “Đi tới Nghênh Khách điện!” Bốn Đại Chí Tôn đó! Lúc đầu mình tặng Chí Tôn áo nghĩa là một ân tình lớn. Thế mà chỉ vì mình đi lịch luyện lại làm chậm trễ người ta hơn hai nghìn năm. Tô Hàn đâu dám lơ là, tự nhiên là đi thẳng về phía Nghênh Khách điện. Khi hành cung sắp rời đi. “Người Sở gia không cần đi.” Tô Hàn còn dặn dò: “Thông báo với người Sở gia, bảo bọn họ đến lại một chuyến.” Tô Hàn: "..." Chuyện chồng chất lên nhau, tất cả con mẹ nó dồn vào một chỗ. Gặm Quỷ kịch chiến với Tô Hàn sau đó cũng không làm cho hắn giáng xuống thánh kiếp lần nữa. Vốn định đến Minh Diệt thành ngay lập tức, cùng Nhậm Vũ Sương đám người đánh giết Hung thú rèn luyện. Nhưng bây giờ, xem ra phải chậm trễ thêm một khoảng thời gian. Không còn cách nào khác, chỉ có thể giải quyết hết đống này rồi đi. Nghênh Khách điện. Cũng nằm trong hoàng thành, không quá xa Đại Đế cung. Hành cung không bay xuyên qua hoàng thành, ước chừng khoảng một nén hương là tới cổng Nghênh Khách điện. Tô Hàn còn tưởng Trường Nguyệt kiếm thần đang tĩnh tọa trong Nghênh Khách điện. Nhưng khi hành cung vừa dừng, liếc mắt liền thấy bốn người đang ngồi tùy tiện ở cổng, trong tay đều cầm một hồ lô rượu, cùng nhau nâng cốc cười nói. Trong bốn người này, chỉ có một người đàn ông trung niên mặc cẩm y, nhìn còn có vẻ chỉnh tề. Ba người còn lại thì ăn mặc lôi thôi, khí chất nhìn không sao diễn tả được. Nếu không biết thân phận của bọn họ, ai có thể ngờ những người này đều là Chí Tôn? Người không thể trông mặt mà bắt hình dong. Câu này ứng nghiệm rất chuẩn ở mấy vị này. Tô Hàn đâu còn dám chần chừ, lập tức theo hành cung nhảy xuống. Chắp tay khom người nói: “Vãn bối Tô Hàn, bái kiến bốn vị Chí Tôn đại nhân!” "Ồ?" Trường Nguyệt kiếm thần hình như có chút men say. Chỉ vào hành cung cười lớn: “Thì ra đây là hành cung của hắn, ha ha ha, bản tọa còn tưởng của vị hoàng tử công chúa nào chứ." Ba người còn lại không nói gì, chỉ bình tĩnh nhìn Tô Hàn. Tô Hàn sao chịu nổi cái nhìn chằm chằm của mấy vị Chí Tôn chứ? Tim hắn đập nhanh hơn, nói tiếp: “Vãn bối lần này đi ra ngoài lịch luyện, đã làm trễ nãi của các vị tiền bối rất nhiều thời gian, ở đây xin lỗi các vị tiền bối." “Ngươi cũng biết mình về chậm, đến đây!” Thái Thản tổ tông hừ lạnh một tiếng, lập tức lật tay, không biết lấy từ đâu ra một ly rượu. “Đây là Chí Tôn liệt tửu, ngươi có dám uống? Nếu dám thì tự phạt ba chén!” Nghe vậy, mí mắt Tô Hàn cũng không khỏi giật giật. Chỉ thấy Trường Nguyệt kiếm thần, Ninh Bắc thiên thánh, và Quang Ám chí tôn ba người chỉ cười tủm tỉm nhìn mình, không có ý định giải vây cho hắn. Tô Hàn trầm ngâm một lát, cuối cùng cắn răng đi lên phía trước. “Có gan đấy!” Thái Thản Chí Tôn trực tiếp đưa ly rượu cho Tô Hàn. Tô Hàn không chút do dự nhận lấy uống cạn một hơi! “Ầm!” Liệt tửu vào cổ họng ngay tức khắc, Tô Hàn cảm giác như cổ họng của mình sắp bị thiêu rụi. Trong cơ thể phát ra tiếng nổ lớn, hơi nóng trong nháy mắt bao trùm toàn thân, giống như lông tơ cũng đang bốc cháy. Rõ ràng là Tô Hàn không chịu nổi loại liệt tửu này. Đầu óc hắn mơ hồ, mắt thấy sắp ngã quỵ. Lại thấy Thái Thản tổ tông lần nữa đưa chén rượu tới. Tô Hàn gắng gượng nhận lấy chén rượu, dưới sự nhìn chằm chằm của bốn vị Chí Tôn, lại uống thêm hai chén. Hai chén này vào bụng, Tô Hàn cũng không thể nhịn được nữa. Trước mắt tối sầm, ý thức trực tiếp rơi vào bóng tối. Hắn chưa từng nghĩ rằng, với tu vi của mình hiện giờ, lại có thứ rượu có thể làm mình say ngã xuống đất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận