Yêu Long Cổ Đế

Chương 4088:? Lấy trước thánh huyết?

Chương 4088: Lấy trước thánh huyết? Oanh! Trung Lân, cái thần kinh cùng tâm tính căng thẳng trọn vẹn mười ba lần, đã hoàn toàn nổ tung khi ba chữ này vừa thốt ra! Tô Hàn đột phá hay không, đối với hắn mà nói, hoặc đối với bất cứ ai khác mà nói, đều sẽ có hai kết cục khác nhau. Dù cho sau khi đột phá, chiến lực của Tô Hàn chỉ có thể so sánh với Thất Huyết Yêu Hoàng cảnh sơ kỳ, hắn vẫn không phải là đối thủ của Trung Lân, nhưng ít nhất... cơ hội để Trung Lân gϊếт Tô Hàn cũng sẽ trở nên vô cùng mong manh! Lần này tiến vào Vạn Thú Hà, có tất cả hai việc lớn — Thứ nhất: Thu hoạch thánh huyết, thành tựu chí tôn huyết mạch. Thứ hai: gϊếт Tô Hàn, diệt trừ hậu họa yêu ma! Nói cách khác, một khi Tô Hàn đột phá, việc lớn thứ hai sẽ không thể thực hiện được. Hơn nữa, rất có thể còn ảnh hưởng đến việc hoàn thành đại sự thứ nhất. Trung Lân vĩnh viễn sẽ không ngờ rằng, ngôi sao một phẩm cấp từng không đáng để hắn nhắc tới kia lại có thể phát huy tác dụng lớn đến vậy bên trong Khí Huyết thần đàn này. “Hô…” Thở phào nhẹ nhõm, Trung Lân cố gắng điều chỉnh lại giọng điệu: “Ngươi thắng rồi.” Tô Hàn há to miệng, định nói gì đó, nhưng Hàm Bi chợt quát lên: “Thắng thì sao chứ? Ngươi chẳng qua là tăng lên một tiểu phẩm cấp mà thôi, dù chiến lực có nghịch thiên đến đâu, cũng chỉ có thể chống lại Thất Huyết Yêu Hoàng cảnh sơ kỳ là cùng! Với sự kết nối huyết mạch của chúng ta, đủ để giúp chiến lực của Trung Lân tăng lên đến đỉnh phong của Thất Huyết Yêu Hoàng cảnh, ngươi có thể làm gì để cướp ba giọt thánh huyết kia?!” Vừa dứt lời, các thiên kiêu yêu ma khác vốn đang im lặng, lập tức đôi mắt bừng sáng, lộ ra vẻ hy vọng. Đúng vậy... Đột phá thì sao chứ? Chẳng qua chỉ là một tiểu phẩm cấp mà thôi, nhiều nhất cũng chỉ có thể bảo toàn bản thân hắn, lẽ nào có thể thay đổi kết quả cuối cùng của trận chiến này sao? Tuyệt đối không thể! "Yêu Long cổ đế, ngươi quả thật có chút bản lĩnh, mà vẫn có thể sống sót trong tình cảnh khốn khó như vậy." Phong Tỳ mở miệng, nghe giống như đang kính nể, nhưng thực chất lại vô cùng không cam lòng. Nếu không nhờ có kim thân, thì Yêu Long cổ đế đáng ghét này sớm đã không biết chết bao nhiêu lần rồi! “Mang theo người của ngươi, lập tức cút khỏi Khí Huyết thần đàn, đây là cơ hội cuối cùng mà bản điện dành cho các ngươi!” Bối Ly cũng lên tiếng. Trong tế đàn, thân thể Bàn Cổ tinh tử lộ ra ngoài vẫn đang chăm chú nhìn Tô Hàn. Nếu như lần đầu Tô Hàn chết, khiến cho hắn tiếc nuối thì giờ phút này, sự tồn tại của Tô Hàn lại làm hắn phẫn nộ. “Một đám phế vật!” “Nhiều thiên kiêu yêu ma như vậy, với sự liên kết huyết mạch mà vẫn không thể nào gϊếт chết hắn?” “Sống sót thì cũng thôi đi, lại còn giúp hắn đột phá đến Thất Huyết Yêu Hoàng cảnh!” “Các ngươi không biết chiến lực thực sự của hắn khủng bố đến mức nào đâu! Đến khi các ngươi cảm nhận được rồi, sẽ không còn dám cuồng ngạo như vậy!” "Cứ như vậy cũng tốt, các ngươi cố gắng cản hắn lại, bản điện sẽ có thêm thời gian tiến vào tế đàn, sau đó cướp lấy ba giọt thánh huyết!" “Tô Hàn, mạng của ngươi đúng là quá cứng cáp rồi!” Nghĩ đến đây, sắc mặt Bàn Cổ tinh tử vô cùng âm trầm, đến mức nghiến răng nghiến lợi, hận không thể tự tay gϊếт Tô Hàn ngay lập tức. Bàn Cổ tinh tử biết rõ chiến lực của Tô Hàn mạnh đến thế nào. Hàm Bi bọn hắn lúc này có thể không quan tâm, dù sao Tô Hàn cũng chỉ tăng một tiểu phẩm cấp. Nhưng họ lại bỏ qua một điểm — Theo tu vi mà nói, tu vi hiện tại của Tô Hàn chỉ có Thất Tinh Huyền Thần cảnh mà thôi! Còn nhìn xem Trung Lân, Hàm Bi, bao gồm cả Bàn Cổ tinh tử, đều là nửa bước Yêu Hoàng cảnh, nửa bước Thiên Thần cảnh! Khoảng cách giữa bọn họ, đến tột cùng lớn đến mức nào? Đến khi Tô Hàn đạt đến nửa bước Thiên Thần cảnh thì hắn sẽ đáng sợ đến mức nào nữa? “Phế vật! Phế vật!!” Càng nghĩ càng giận, Bàn Cổ tinh tử nhịn không được gào thét trong lòng. Mượn đao gϊếт người không thành, hắn chỉ có thể đặt hy vọng vào ba giọt thánh huyết kia. Hắn biết rằng, ba giọt thánh huyết đó sẽ có tác dụng vô cùng lớn với nhân tộc, yêu ma tộc hay cả với vực ngoại thiên ma như hắn. “Nếu ta có thể lấy được những thánh huyết đó, nói không chừng ta cũng có thể tấn thăng chí tôn hoàng tộc, thành tựu sự nghiệp vĩ đại nhất từ trước đến nay của vực ngoại thiên ma!” "Oanh!!" Khí tức bùng nổ, Sáng Thế Thượng Thần thuật, sức mạnh Thiên Trùng trào ra, cùng với những sợi tơ huyết sắc không ngừng giằng co. Có những tiếng vang răng rắc truyền đến, rất nhiều sợi tơ đứt gãy, nhưng càng có nhiều sợi tơ khác ngưng tụ mà thành. Giống như có vô số bàn tay nắm lấy Bàn Cổ tinh tử, và với lực kéo của những sợi tơ này, Bàn Cổ tinh tử dù đang cố tiến về tế đàn cũng chỉ chậm chạp di chuyển, tốc độ còn không bằng lũ Huyết Thú kia leo lên. "Ừm?" Trung Lân có cảm nhận, quay đầu nhìn về phía Bàn Cổ tinh tử: “Ngươi còn muốn đến cướp thánh huyết?” Bàn Cổ tinh tử không nói gì, chỉ là biến đổi sắc mặt, cố gắng giãy giụa. Sự giãy giụa của hắn khiến Trung Lân tiêu hao không ít. May mắn thay, có Khí Huyết chi lực của Hàm Bi liên tục bổ sung cho hắn. “Bản điện luôn coi thường nhân tộc, nhưng không ngờ lại có thiên kiêu như các ngươi tồn tại.” Trung Lân hít sâu một hơi: “Một Yêu Long cổ đế, một Bàn Cổ tinh tử, nhân tộc có các ngươi, đúng là một chuyện may mắn!” “Bàn Cổ tinh tử, không được coi là người của nhân tộc.” Tô Hàn thản nhiên nói. Trung Lân rõ ràng không có ý định tìm hiểu ý nghĩa trong lời nói đó mà thân ảnh chợt lóe lên, phóng thẳng đến tế đàn. “So về tốc độ cướp đoạt, ai có thể nhanh hơn được bản điện chứ?” “Oanh!” Khí tức của Tô Hàn đột ngột rung chuyển, một cỗ uy áp mạnh mẽ hơn lan tỏa ra xung quanh. Thân ảnh hắn dần dần trở nên hư ảo, rồi hoàn toàn biến mất. Khi xuất hiện lại, hắn còn đến trước tế đàn sớm hơn Trung Lân một chút. Không do dự, Tô Hàn cất bước, muốn bước vào tế đàn. Ngay lúc này, giống như Bàn Cổ tinh tử, vô số sợi tơ huyết sắc bỗng nhiên xuất hiện, trói lấy thân thể của Tô Hàn trong nháy mắt. Tô Hàn bộc phát tu vi, cố gắng cắt đứt những sợi tơ đó, nhưng càng cắt càng có nhiều sợi tơ hơn. Cuối cùng, hắn cũng giống như Bàn Cổ tinh tử, bị giam cầm trước tế đàn. “Ha ha ha ha…” Tiếng cười lớn của Trung Lân truyền ra: “Tô Hàn à Tô Hàn, ngươi thật sự cho rằng Trung Lân ta ngốc đến thế sao? Với những sợi tơ này giằng co, mặc dù tu vi của các ngươi không bị suy yếu, nhưng cũng đủ khiến hành động của các ngươi bị lâm vào nguy hiểm. Thậm chí, bản điện có thể không cướp thánh huyết trước, mà sẽ tiêu diệt các ngươi, ngươi tin không?” Ánh mắt Tô Hàn lóe lên, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như trước, không hề có vẻ sợ hãi. “Trung Lân, lấy thánh huyết trước!” Hàm Bi lớn tiếng nói. Bối Ly cũng nói: "Không thể chậm trễ, so với bọn chúng, thánh huyết mới là quan trọng nhất. Dù không gϊếт được chúng, nhất định cũng phải lấy thánh huyết về tay!" Trung Lân hơi khựng lại. Hắn chán ghét cái giọng điệu sai khiến như ra lệnh đó, nhưng hắn cũng biết, lấy thánh huyết trước là lựa chọn tốt nhất. Bởi vì, đó là thứ có thể quyết định tương lai của hắn! "Được, lấy thánh huyết trước!" Trung Lân gật đầu, sau đó bước lên, tiến về tế đàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận