Yêu Long Cổ Đế

Chương 6076: Tô Hàn, ngươi sợ sao?

Chương 6076: Tô Hàn, ngươi sợ sao?
Thấy mọi người im lặng, Đoàn Ý Hàm nắm chặt tay nhỏ, lại nhỏ giọng nói: "Nếu như các ngươi cho rằng ta lợi dụng Tô Hàn, vậy có lẽ hoàn toàn chính xác là như vậy, ta đã lừa dối các ngươi, và cả hắn nữa."
Rõ ràng là đang nói chuyện với Lam Nhiễm và Lăng Ngọc Phỉ. Nhưng ánh mắt Đoàn Ý Hàm lại luôn hướng về Tô Hàn. Sau khi thân phận của nàng bị bại lộ, điều nàng lo lắng nhất là Tô Hàn sẽ nghĩ rằng mình lừa gạt hắn. Dù kết quả là tốt, nhưng Đoàn Ý Hàm biết rằng mọi sinh linh đều ghét cảm giác bị lừa dối đó.
"Đồ ngốc." Lăng Ngọc Phỉ nắm tay Tô Hàn: "Nếu sự lừa gạt này là có ý tốt, thì có sao đâu?"
"Đúng đúng đúng!" Lam Nhiễm liên tục gật đầu, nói chuyện cũng khá thẳng thắn: "Việc này đâu phải lừa gạt, càng không phải lợi dụng gì cả. Dù sao ngươi thật sự thích Tô Hàn, hơn nữa đến cả vật quý giá nhất cũng cho hắn, hắn có điên mới trách ngươi?"
Đoàn Ý Hàm không hề đỏ mặt vì những lời này. Nàng vẫn đang nhìn Tô Hàn chờ hắn lên tiếng.
"Này, ngươi nhìn cái gì vậy? Nói nhanh đi chứ!" Lam Nhiễm trong lòng sốt ruột thúc giục.
Tô Hàn im lặng một lúc, rồi đột nhiên bật cười. Hắn chậm rãi bước đến trước mặt Đoàn Ý Hàm, nhìn sâu vào mắt nàng, trong mắt không có chút oán hận nào với cái gọi là "lừa gạt", mà lại lộ ra một tia xót xa.
"Ngươi nghĩ là ngươi lừa gạt ta, nhưng ta, sao lại không lừa dối ngươi chứ?"
Lời này vừa thốt ra, tinh thần căng thẳng của Đoàn Ý Hàm trong nháy mắt bình tĩnh lại! Đôi mắt nàng đỏ lên, cũng không nhịn được nữa, khi nước mắt trào ra, nàng đột nhiên nhào vào lòng Tô Hàn.
"Ha ha ha, có lý, tên hảo huynh đệ của ta thoạt nhìn lạnh như băng vậy mà cũng rất có bản lĩnh hớp hồn phụ nữ đấy!" Lam Nhiễm cười lớn: "Hắn nói đúng, tên tiểu tử này là Thái tử của Tử Minh vũ trụ quốc, lâu như vậy cũng không nói cho chúng ta biết, đây chẳng phải là lừa gạt chúng ta sao?"
Lăng Ngọc Phỉ che miệng cười một tiếng: "Chỉ có ngươi là đồ ngốc, cả vũ trụ này ai mà chẳng biết ngươi là con riêng của Tinh Hà quốc chủ!"
"Vậy không giống nhau, rất nhiều người ghét ta, ta chỉ có thể lôi phụ hoàng ra làm bia đỡ đạn thôi." Lam Nhiễm nhún vai, nói một cách tùy tiện. Nhưng trong tai Lăng Ngọc Phỉ, lại khiến nàng lộ vẻ nhu tình.
"Bất kể hắn là con riêng hay không, sau này ngươi sẽ là bạn tu của hoàng thất Truyền Kỳ thần quốc!" Lăng Ngọc Phỉ hừ một tiếng: "Như vậy không phải tốt hơn thân phận con tư sinh của ngươi sao? Dù là thái tử Tinh Hà vũ trụ quốc, đứng trước mặt ngươi cũng không có gì ưu việt? Từ nay về sau, Ý Hàm là chỗ dựa cho chúng ta, xem ai còn dám nhắm vào ngươi!"
Lam Nhiễm cảm động rơi nước mắt: "Sư tỷ Lăng, sao người tốt quá vậy? Thảo nào ta lại thích ngươi đến thế..."
"Cút đi!"
Theo ý của Nạp Lan hoàng hậu, chiến hạm vũ trụ của Truyền Kỳ thần quốc sẽ xuất phát ngay trong ngày để đón bốn người Đoàn Ý Hàm đến Thiên Thần vũ trụ quốc. Mà việc trước mắt bọn họ cần làm là trở về Hoàng thành, xem xét về chuyện xác thối. Dù sao khi còn sống, xác thối cũng là một vị Chí Tôn tồn tại. Trong thiên cung Chí Tôn của Tô Hàn, vẫn còn một phần tàn hồn của đối phương, nếu chẳng may xác thối tìm đến Tô Hàn thì lại phiền toái cho cả Truyền Kỳ thần quốc.
"Xoạt!!!”
Tám pho tượng cự nhân khổng lồ kéo chiến xa, bay ngang trời. Bên trong chiến xa. Đoàn Ý Hàm nhíu mày hỏi: "Tô Hàn, ngươi là Thái tử Tử Minh vũ trụ quốc, mà Cảnh Trọng chỉ là một thân vương gia đệ bát tử, sao hắn lại muốn giết ngươi?"
"Chuyện dài lắm." Tô Hàn nhẹ nhàng lắc đầu: "Chuyện này liên quan đến ân oán của vô số năm, Cảnh Trọng thậm chí còn mạo hiểm trái với pháp lệnh, dùng phân hồn chi thuật để giáng xuống ngân hà tinh không, muốn giết ta cho bằng được."
"Nếu phải tìm một lý do cho hành vi này của hắn thì có lẽ là do ta quá chướng mắt. Hắn muốn trở thành người thừa kế tương lai của Tử Minh vũ trụ quốc!"
"Buồn cười!" Lúc này Lam Nhiễm hừ lạnh: "Dù ngươi có chết thì hắn cũng đâu phải là con của Tử Minh quốc chủ, lấy đâu ra tư cách tranh giành ngôi vị chứ?"
"Không, hắn có!" Tô Hàn quả quyết nói: "Trong số hoàng thất Tử Minh vũ trụ quốc, Khai Thiên Chí Tôn coi trọng hắn nhất. Chuyện đã xảy ra trước đó các ngươi cũng đã thấy, Khai Thiên Chí Tôn chắc chắn biết ta có mười đại bản nguyên, cũng biết tiềm lực của ta ra sao. Thế nhưng, ngài ấy cũng không thay đổi quyết định."
"Ta đã nghe không dưới một lần, Cảnh Trọng là người có tiếng tăm nhất trong số hoàng thất Tử Minh vũ trụ quốc."
"Chỉ sợ qua nhiều năm như vậy, thế lực của hắn đã sớm phức tạp, lớn mạnh khó lường.”
Nghe đến đó, Đoàn Ý Hàm không khỏi hừ lạnh: "Chỉ là một tên thế tử thân vương mà thôi, thế lực có lớn đến đâu thì sao? Đợi đến khi ngươi và ta trở lại Truyền Kỳ thần quốc, tin tức ngươi là vị hôn phu của ta chắc chắn sẽ lan nhanh chóng, lúc đó đừng nói Cảnh Trọng, dù là Khai Thiên Chí Tôn cũng không dám động đến ngươi!"
Tô Hàn bật cười lắc đầu. Có thân phận này của Đoàn Ý Hàm thì chuyện của Cảnh Trọng quả thật có thể giải quyết dễ dàng. Ngay cả chính hắn cũng không thể ngờ rằng, lại ở trong tình huống hoàn toàn không biết gì mà lại có quan hệ với vị công chúa nhỏ này. Chỉ là mối nguy trước mắt tuy đã được giải quyết, nhưng nỗi hận đối với Cảnh Trọng trong lòng Tô Hàn vẫn không hề giảm bớt chút nào. Sau khi tiến vào Truyền Kỳ thần quốc, hắn sẽ che giấu tài năng, chờ đến khi đủ sức đối đầu với Khai Thiên Chí Tôn. Hắn nhất định sẽ lấy mạng chó của Cảnh Trọng!
"Ý Hàm, thật ra trong lòng ta vẫn có chút lo cho Tô Hàn." Lăng Ngọc Phỉ nói: "Dựa theo lời Nạp Lan hoàng hậu, như đã chọn ra nhiều người hoàng thất danh tiếng cho ngươi, thì chắc hẳn tin này đã lan rộng từ lâu rồi.”
"Hơn nữa, với thân phận của Nạp Lan hoàng hậu và truyền kỳ quốc chủ, nếu vị hôn phu của ngươi chỉ là một kẻ vô danh thì chắc chắn sẽ bị chê cười, đây là điều mà những Chí Tôn cao quý tuyệt đối không thể chấp nhận."
"Trong tình huống đó, ta cho rằng chắc chắn sẽ có rất nhiều người trẻ tuổi tài hoa ngút trời bất mãn mà tìm đến gây sự với Tô Hàn."
"Nạp Lan hoàng hậu và truyền kỳ quốc chủ chắc chắn sẽ không nhúng tay vào việc này, vì họ hy vọng nhất là Tô Hàn có thể dùng thực lực của mình chứng minh rằng hắn xứng với ngươi!"
Điểm này trước đó cả Tô Hàn và Đoàn Ý Hàm đều không nghĩ đến. Nghe Lăng Ngọc Phỉ nói vậy, cả hai không khỏi ngây người ra. Sau đó, hai người có ăn ý liếc mắt nhìn nhau.
"Tô Hàn, ngươi sợ không?" Đoàn Ý Hàm cười nói.
Khóe miệng Tô Hàn hơi nhếch lên: "Binh đến tướng đỡ, nước đến đất ngăn."
Giọng điệu bình thản, nhưng tràn đầy tự tin mãnh liệt!
Phong hoa tuyệt đại? Không ai sánh bằng? Nếu so với những người cùng thời đại, phóng nhãn khắp vũ trụ, ai có thể so sánh với Tô Hàn! Nếu không ai dám đến gây sự với hắn thì Tô Hàn cũng không ngại dùng việc này làm bàn đạp để vang danh vũ trụ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận