Yêu Long Cổ Đế

Chương 2899: Ngươi gạt ta

"Phụt!"
Một ngụm máu tươi lớn từ trong miệng phun ra, vẻ mặt Lý Tú Uyển ảm đạm, cả người co rúm lại, dường như cực kỳ đau đớn.
"Sa sa sa..."
Hạ Tri Thư từng bước một đi tới trước mặt Lý Tú Uyển.
"Ầm!"
Lại một cước, lần nữa đá bay Lý Tú Uyển!
Nhìn cảnh này, mí mắt tất cả mọi người đều hơi giật một chút.
Tim cũng theo đó run rẩy.
Tên mập này... thật sự quá tàn nhẫn!
Ra tay tàn nhẫn, căn bản không biết thương hoa tiếc ngọc là gì, đây là hoàn toàn coi phụ nữ như đàn ông để đánh!
"Phanh phanh phanh..."
Từng tiếng trầm đục, không ngừng truyền đến từ đằng xa.
Mỗi lần đều giống như đá vào tim Lưu Khắc.
Cho đến cuối cùng, Lý Tú Uyển hoàn toàn không có tiếng động, cũng không biết là bị đá chết hay là hôn mê.
Hạ Tri Thư lúc này mới dừng lại, chậm rãi đi đến bên cạnh Tô Hàn, im lặng không nói.
"Còn ngươi, thành chủ Nộ Hải thành đúng không?"
Tô Hàn nhìn xung quanh rồi nói: "Lưu Phong Niên và con trai của hắn Lưu Khắc, ở Nộ Hải thành ức hiếp người yếu, làm xằng làm bậy, ngươi là thành chủ, có biết hay không?"
"Ta..." Xung quanh vẻ mặt đau khổ.
Hắn nên trả lời thế nào đây?
Là biết? Hay là không biết?
Biết thì vì sao lại làm ngơ? Không biết thì cái chức thành chủ của ngươi để làm gì? Bọn chúng đều đã ngang ngược như thế, ngay trước mắt ngươi làm loạn mà ngươi không biết? Mù rồi à?!
"Thôi được, ngươi cũng không cần trả lời."
Tô Hàn quay người, cùng Hạ Tri Thư cùng nhau đi về phía xa.
Cùng lúc đó, giọng nói bình thản của hắn truyền đến.
"Nắm cái Nộ Hải thành đầy chướng khí mù mịt này dọn dẹp lại, điều động quân chính quy đến tiếp quản chính thức, còn về phần thành chủ, chính ngươi xem mà an bài."
"Vâng!" Vương Tranh đáp lời.
Còn Lưu Khắc, Lưu Phong Niên và xung quanh chúc ba người thì đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Đây đúng là tai họa từ trên trời giáng xuống mà!
Ý của Tô Hàn đã rất rõ ràng, đầu của bọn chúng đều sẽ phải rơi xuống...
...
Tốc độ đi bộ cũng không nhanh.
Tô Hàn thỉnh thoảng quay đầu liếc nhìn Hạ Tri Thư, tên mập này đang cúi đầu, không biết suy nghĩ gì.
"Được rồi, đừng nghĩ nhiều, chỉ là phụ nữ thôi, nhất là cái loại phụ nữ lòng dạ rắn rết này, không đáng để ngươi yêu." Tô Hàn mở miệng.
"Ta không phải nhớ nàng."
Hạ Tri Thư ngẩng đầu: "Ta đang nghĩ về ngươi."
Tô Hàn ngây ra một lúc, chợt vội vàng lùi lại ba mét, trợn tròn mắt nói: "Ý của ngươi là gì? Ta không có loại khuynh hướng đó!"
Thấy hắn như vậy, Hạ Tri Thư cũng sửng sốt một chút.
Nhớ lại vừa rồi Tô Hàn cái loại bá khí kia, nhìn lại bộ dạng lúc này, Hạ Tri Thư thật không thể tin được đây là cùng một người.
Hắn càng không thể tin được thân phận của Tô Hàn.
"Ngươi đang gạt ta." Hạ Tri Thư lại nói.
Tô Hàn nhíu mày: "Ta lừa ngươi cái gì?"
"Khi ở trên Phong Bạo đảo, ngươi nói trong tay ngươi có chút tích lũy có thể cho ta mượn để mua Cửu U tiên lan, lúc ấy ta còn đỏ mặt tía tai từ chối một phen, trong mắt ta, ngươi có thể đến Tiên Ma hải bờ, tu vi chắc hẳn không cao, cho nên cũng không có bao nhiêu tiền, trăm vạn tiên tinh, đó là một con số trên trời.""
"Còn nữa, sau khi lên bờ, ta ăn hơn ba trăm miếng viên cá hoàng kim tiên tinh của ngươi, cuối cùng vô cùng đau lòng, chắc chắn ngươi nhìn ra sự đau lòng của ta, lại cứ luôn mỉm cười, ta còn tưởng rằng, ngươi đang mỉm cười bên ngoài nhưng trong lòng hẳn là đang đau như cắt, nên ta càng thêm áy náy."
Hạ Tri Thư nhìn Tô Hàn, buồn bã nói: "Mà thực tế, ngươi rất giàu."
Tô Hàn: "..."
Áy náy mà ngươi còn ăn như vậy, lương tâm ngươi có cắn rứt không?
Lão tử làm sao mà không thấy ngươi áy náy hả?
Miệng thì nói ngượng ngùng nhưng bắt đầu ăn thì thật chẳng khách sáo, ngươi có phải con người không vậy?!
"Phượng Hoàng vương chủ, tài lực quả thật kinh thiên."
Hạ Tri Thư nói tiếp: "Khi ta giúp ngươi khoe khoang trên khoang thuyền còn bị người ta đánh cho một trận, ngươi chẳng những không giúp ta mà còn tới an ủi ta."
Tô Hàn suýt chút nữa thì không nhịn được cười phun ra.
Chuyện này là thật, nhưng lúc đó ta đang nói chuyện với Bạch Hổ thánh nữ, cũng không hề hay biết chuyện ngươi bị đánh!
Với lại, ngươi thổi thì cũng thổi vừa vừa thôi, sao còn phải thổi tới mức bị ăn đánh chứ?
"Khụ khụ..." Tô Hàn sờ mũi: "Chuyện cũ qua rồi, chúng ta không cần nhắc lại."
"Nhưng tướng mạo ngươi cũng đâu phải là Phượng Hoàng vương chủ!"
Hạ Tri Thư lấy ra một viên tinh thạch ký ức: "Ta có đây toàn bộ cảnh tượng ngươi ở hội đấu giá của Kim Dương đế quốc, ngươi trong đó với ngươi bây giờ trông không giống nhau."
Tô Hàn coi như là bị tên ngây thơ này đánh bại.
Tu sĩ thay đổi hình dáng một chút, chẳng phải là chuyện bình thường sao?
Dù sao cũng phải trở lại Phượng Hoàng vương triều, Tô Hàn dứt khoát liền thay đổi lại khuôn mặt của mình.
Lần này thì... Giống.
"Việc ta thay đổi khuôn mặt lần này, không được phép nói với bất kỳ ai." Tô Hàn trầm giọng nói.
Lưu Khắc đám người bên kia, khẳng định đã bị giải quyết.
Chỉ có Hạ Tri Thư biết Tô Hàn là Phượng Hoàng vương chủ.
Hắn lo lắng, Bạch Hổ đế chủ Mộ Tĩnh San bên kia sẽ tìm hiểu nguồn gốc và phát hiện ra thân phận của mình.
"Vì sao?"
Hạ Tri Thư nghi ngờ hỏi: "Ngươi có thể là Phượng Hoàng vương chủ mà, thân phận cao như vậy, sao lại còn muốn thay đổi bộ mặt?"
Hắn thật sự không hiểu.
Nếu là hắn làm Phượng Hoàng vương chủ, không những không thay đổi diện mạo mà ngược lại còn phải mang theo một đám người đi khắp nơi làm ầm ĩ lên, ước gì mọi người biết mình là Phượng Hoàng vương chủ mà đến hành lễ!
"Ta có nỗi khổ riêng." Tô Hàn mấp máy môi nói: "Thế này đi, nếu ngươi bằng lòng, liền đi theo ta về Phượng Hoàng vương triều, ta sẽ cho ngươi bổng lộc hàng năm, thế nào?"
"Bao nhiêu tiền?"
Hạ Tri Thư nói: "Ít tiền quá ta không đi đâu, tự ta ở Tiên Ma hải bờ cũng có thể kiếm ít tiền buôn bán nhỏ mà."
"Vậy ngươi muốn bao nhiêu?" Tô Hàn cười hỏi.
Hạ Tri Thư suy nghĩ rất lâu mới nói: "Một năm, năm ngàn miếng tiên tinh, thế nào?"
Thật ra trong lòng hắn rất muốn đi cùng Tô Hàn, câu này chẳng qua chỉ là nói đùa mà thôi.
Trên thực tế, với cảnh giới Tiên Nhân của hắn, đến bất cứ thế lực nào, đừng hòng có một năm năm ngàn miếng tiên tinh. Năm trăm miếng đã là nhiều lắm rồi.
"Ta cho ngươi một trăm vạn."
Tô Hàn mỉm cười nói: "Một năm một trăm vạn, thế nào?"
Hạ Tri Thư hai mắt nhỏ lập tức trợn tròn.
Còn Tô Hàn thì thần sắc nghiêm túc, ra hiệu mình không hề nói đùa.
Hạ Tri Thư, hắn muốn bồi dưỡng trọng điểm.
Tư chất võ đạo không được, vậy thì bồi dưỡng thân xác!
Chồng chất tài nguyên cũng phải xếp hắn thành một cường giả!
Đây chính là bất tử chi thể!
Sau này nếu có thể trở thành cường giả, Hạ Tri Thư chính là bất tử cường giả!
Năng lực đặc thù như vậy, về sau có thể cung cấp chiến lực cho Phượng Hoàng vương triều, đó có thể là rất lớn.
Đừng nói một trăm vạn, dù là một năm một ngàn vạn, hắn cũng phải kéo Hạ Tri Thư qua đó.
Nhân tài như vậy, nếu mình không thể bồi dưỡng thì thật sự quá lãng phí của trời!
"Vậy ngươi thật có thể sống lại?" Tô Hàn lại hỏi lần nữa.
Hạ Tri Thư trực tiếp rút một con dao đưa cho Tô Hàn: "Ngươi giết ta thử một lần xem sao."
Khóe miệng Tô Hàn giật giật, quay đầu nói: "Đi thôi, về nhà!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận