Yêu Long Cổ Đế

Chương 1920: Đế Vương lệnh!

Chương 1920: Đế Vương lệnh!
Hơi trầm ngâm, Tô Hàn lóe mình ra, thần niệm tỏa ra, tiến hành tìm kiếm xung quanh.
Cái Đế Vương lệnh kia hết sức dễ thấy, hơn nữa cũng không hề ẩn giấu, có lẽ đang rơi rải ở một chỗ nào đó, nếu vận may đủ lớn, tìm được rất đơn giản.
Nơi này không có linh thú nào tồn tại, cũng không có bất kỳ sinh linh nào, nếu nói có, thì chính là vô vàn cây cối um tùm, cùng với những cây đại thụ xanh ngắt trên trời.
Đương nhiên, ở đằng xa còn có từng tòa núi lớn, vươn tới tận tầng mây, che khuất đỉnh núi.
Tô Hàn thần sắc bình tĩnh, bay lướt qua những bụi cây.
Thời gian trôi qua, đã một canh giờ, mà quãng đường Tô Hàn đã bay, ít nhất cũng phải đến cả trăm vạn dặm.
Nhưng vẫn không thấy một cái Đế Vương lệnh nào.
Không chỉ riêng ở chỗ hắn, những nơi khác cũng không ai đạt được, nếu không thì cái bóng ảo Đế Vương lệnh kia đã xuất hiện rồi.
Trên đường đi, Tô Hàn gặp được vài thiên kiêu khác.
Khi đối phương nhìn thấy Tô Hàn, đều hơi rùng mình, cảnh tượng tư chất kinh khủng phá nát bia đá, bọn họ vẫn còn nhớ như in.
Nhưng vì trên người Tô Hàn không có Đế Vương lệnh, nên họ cũng chỉ thoáng gặp rồi đi, những người khách khí thì lên tiếng chào, còn những kẻ không khách khí chỉ lướt nhìn Tô Hàn một cái, rồi lập tức rời đi.
...
Thời gian cứ thế trôi, lại thêm nửa ngày nữa.
Giai đoạn thứ hai, cũng chỉ có ba ngày mà thôi.
Không ít người trong lòng đã nóng nảy, nhưng khi thấy những người khác cũng không ai đoạt được Đế Vương lệnh, thì sự cuống cuồng đó cũng phần nào giảm bớt.
Nhưng đúng vào lúc này—
"Ông ~ "
Một tiếng vù vù từ xa đột nhiên vang lên, chấn động cả bầu trời.
Ngay tức khắc, tất cả thiên kiêu đều ngẩng đầu lên, nhìn về phía hư không.
Chỉ thấy một tấm lệnh bài hư ảo to lớn, chợt nổi lên giữa hư không, và đang di chuyển rất nhanh!
"Có người đạt được Đế Vương lệnh!"
Đây là suy nghĩ của tất cả mọi người lúc này!
Rốt cuộc ai đã đoạt được Đế Vương lệnh, không ai biết, nơi đây không được sử dụng truyền âm thạch, trừ phi có thể gặp mặt trực tiếp.
Đây là chiếc Đế Vương lệnh đầu tiên, rất nhiều người khi nhìn cái bóng Đế Vương lệnh kia, ánh mắt đều tràn đầy tham lam.
Không còn nghi ngờ gì nữa, thay vì mình cứ lẩn quẩn tìm kiếm vô định, thì thà đi cướp đoạt của người khác còn nhanh hơn!
Cho nên, ngay khi bóng ảo Đế Vương lệnh xuất hiện, lập tức có người lao về phía đó.
"Không biết nên nói người này may mắn hay xui xẻo nữa..."
Tô Hàn khẽ lắc đầu.
Chỉ nhìn bằng mắt, người đạt được Đế Vương lệnh kia đang ở rất xa mình, mất thời gian chạy đến đó, chi bằng đi tìm kiếm ở những nơi khác còn hơn.
...
Nơi đây không có bóng đêm, chỉ có ban ngày.
Giữa hư không, cũng không có ánh trăng và mặt trời tồn tại.
Nhưng theo tính toán của Tô Hàn, từ lúc tới đây đến giờ đã được trọn một ngày rồi.
Khi ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy có tới mấy chục cái bóng ảo của Đế Vương lệnh tồn tại giữa hư không, càng có tiếng nổ không ngừng truyền đến, hiển nhiên là có thiên kiêu đang lâm vào đại chiến.
Lúc đầu Tô Hàn còn không hề vội, nhưng giờ phút này...
Nói không vội là giả.
"Thiên kiêu tranh bá, người tham dự cho dù ở giai đoạn một đều thông qua hết, thì giai đoạn hai này cũng có tất cả 1695 người, mà Đế Vương lệnh, lại có đến 1000 cái, tại sao ta lại không đụng phải một cái nào?" Tô Hàn thầm nghĩ trong lòng.
Tìm kiếm Đế Vương lệnh, thật sự là phải dựa vào vận may.
Trong lúc trầm ngâm, Tô Hàn nhìn thoáng qua những cái bóng ảo Đế Vương lệnh kia, trong mắt lộ ra sự quyết đoán.
Hắn nhấc chân lên, định chạy tới, nhưng đúng vào lúc này, khóe mắt Tô Hàn liếc qua, bất chợt nhìn thấy trong một bụi cây bên cạnh, có một vệt màu vàng kim!
Vệt vàng kim này rất nhỏ, ẩn sau bụi cây, thần niệm của Tô Hàn vừa quét qua vậy mà lại không hề phát giác ra.
"Chẳng lẽ ở nơi đây, thần niệm vô dụng, nhất định phải dùng mắt thường?"
Tô Hàn nhíu mày, vung tay lên một cái, bụi cây lập tức bị xé toạc, để lộ ra một tấm lệnh bài màu vàng.
Chính là Đế Vương lệnh!
"Ha ha, nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến..."
Khóe miệng Tô Hàn nhếch lên một nụ cười, không chút do dự cầm tấm Đế Vương lệnh này trong tay.
"Ông ~ "
Ngay khoảnh khắc hắn chạm vào, hư không phía trên liền xuất hiện gợn sóng, chấn động toàn bộ khu vực nhiệm vụ.
Đồng thời, có một bóng ảo to lớn hiện lên trên đầu Tô Hàn, hiện rõ ràng việc hắn vừa đạt được một cái Đế Vương lệnh!
"Một canh giờ..."
Tô Hàn thu Đế Vương lệnh vào, lẩm bẩm một tiếng, rồi hướng phía xa mà đi.
Ngược lại trong vòng một canh giờ, bất kể đi đâu, bóng ảo Đế Vương lệnh này đều sẽ không biến mất, vậy thì thay vì ở đây ẩn mình, cứ đi nơi khác tìm kiếm còn hơn.
...
Sau ba phút—
"Vút!"
Có một bóng người, đột nhiên xuất hiện trước mặt Tô Hàn.
Đó là một nam tử mặc áo trắng, khuôn mặt hắn trông rất cay nghiệt, có chút tái nhợt, một đôi mắt cực kỳ thâm hiểm.
Người này, Tô Hàn biết, là một thiên kiêu của Thiên Hà Tông, tên là Cổ Lôi, ở giai đoạn một, hắn đã bộc phát ra tư chất màu đen hơn tám trăm trượng, cũng thực sự xem như rất mạnh.
"Ha ha, đây không phải là tuyệt thế yêu nghiệt của Tiên Vương Tông sao?"
Khi Cổ Lôi thấy Tô Hàn, hắn hơi rùng mình, sau một cái chớp mắt, trong mắt hắn bùng nổ ra một thứ ánh sáng mãnh liệt.
Tam phẩm Hư Thiên cảnh!
Hắn cảm thụ lại khí tức của Tô Hàn lần nữa, quả thật là tam phẩm Hư Thiên cảnh, không hề sai sót!
Mà tam phẩm Hư Thiên cảnh, trong tay thất phẩm Hư Thiên cảnh Cổ Lôi, hoàn toàn giống như kiến hôi, sao hắn có thể không hưng phấn cho được?
Vốn Cổ Lôi còn nghĩ, nếu đối phương cũng là một thất phẩm Hư Thiên cảnh, hoặc thậm chí là cao hơn, thì hắn sẽ lập tức rút lui, không lãng phí thời gian nữa.
Nhưng đối phương lại là tam phẩm Hư Thiên cảnh...
"Ha ha ha ha..."
Tiếng cười lớn vang lên từ trong miệng Cổ Lôi.
"Giao cái Đế Vương lệnh kia ra đây cho ta!"
Cổ Lôi không chút do dự chỉ vào Tô Hàn nói: "Về tư chất, Cổ mỗ kém ngươi một trời một vực, nhưng tư chất không đại diện cho thực lực, với tam phẩm Hư Thiên cảnh của ngươi, còn chưa đủ để gây ra sóng gió trong tay Cổ mỗ!"
Tô Hàn bình tĩnh nhìn đối phương, mím môi, nói: "Mục Thần Linh, là người của Thiên Hà Tông?"
Cổ Lôi khẽ giật mình, cau mày nói: "Ngươi hỏi chuyện này làm gì?"
"Ta và Mục Thần Linh có quen biết, nể mặt Mục Thần Linh, ta không muốn động đến người của Thiên Hà Tông." Tô Hàn thản nhiên nói.
Cổ Lôi trợn tròn mắt, nửa ngày sau, lại cười phá lên.
"Ha ha ha ha... Thật là hài hước, quá hài hước!""Ý ngươi là, ngươi chỉ là một tam phẩm Hư Thiên cảnh, nể mặt Mục Thần Linh, nên định tha cho ta?"
"Có thể nói như vậy." Tô Hàn nhẹ gật đầu.
"Thả cái rắm thúi nhà ngươi!"
Cổ Lôi hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, làm biến đổi hư không, chụp thẳng về phía Tô Hàn.
"Tam phẩm Hư Thiên cảnh, Cổ mỗ từng gặp, nhưng một tên kiêu ngạo như ngươi, Cổ mỗ là lần đầu tiên thấy đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận