Yêu Long Cổ Đế

Chương 3691:? Cổ Thần hội tụ, thiên kiêu đều hiện!

Chương 3691: Cổ Thần hội tụ, thiên kiêu đều hiện!
Vẫn Thần hải vốn đã rất nguy hiểm, vậy mà La Thánh Tam Giác lại nằm trong Vẫn Thần hải, là một trong những hiểm địa vô cùng nổi danh. Tương truyền, từng có một Cổ Thần cảnh đến gần La Thánh Tam Giác, nhưng không hiểu sao lại biến mất, cho đến bây giờ vẫn không thấy xuất hiện. Đã nhiều năm trôi qua, mọi người đều đoán rằng vị Cổ Thần kia chắc chắn đã chết, dù không chết trong mối nguy ở La Thánh Tam Giác thì cũng đã hao hết thọ nguyên từ lâu. Ngay cả Cổ Thần cảnh mà cũng có thể bị 'nuốt chửng', nơi này đáng sợ đến mức nào có thể thấy rõ. Mặt khác, có lời đồn rằng La Thánh Tam Giác tồn tại ba đầu Thú tộc cực kỳ khủng bố, chúng chính là ba vòng xoáy trung tâm của La Thánh Tam Giác. Vô vàn lời đồn thổi, có phần khoa trương, cũng có phần hướng tới sự thật, nhưng dù là siêu cấp đại năng đỉnh phong Cổ Thần cảnh cũng rất khó biết rõ ngọn ngành nơi này.
Đứng trên hư không, nhìn từ xa xuyên qua tầng mây, ở một nơi nào đó của Vẫn Thần hải có ba vòng xoáy khổng lồ tồn tại. Đối với Vẫn Thần hải, vòng xoáy này nhìn có vẻ chẳng là gì, nhưng trên thực tế, mỗi vòng xoáy có đường kính vượt quá trăm vạn dặm, đủ sức nuốt chửng bất kỳ đội thuyền nào tới gần nơi này. Lúc này đang là buổi sáng, theo ánh nắng ban mai chiếu xuống, các vòng xoáy trông như sóng nước lấp lánh, nhất là ở trung tâm, thẳng tắp hướng xuống, dù ánh nắng có mạnh đến đâu, nơi đó cũng chỉ là một vùng tăm tối. Đó chính là La Thánh Tam Giác! Nơi này, Tô Hàn đã từng đến vào kiếp trước, cũng không có biến hóa gì. Điều khiến hắn quan tâm không phải là ba vòng xoáy tồn tại vĩnh hằng kia, mà là rất nhiều bóng dáng ở phía trên vùng trời có vòng xoáy.
Đầu tiên lọt vào tầm mắt là một nữ tử tuyệt mỹ thân mặc áo trắng. Nữ tử đó trên áo trắng thêu rất nhiều hoa văn, theo gió biển thổi, quần áo lay động, những hoa văn kia tựa như có linh tính, muốn bay múa. Tóc dài của nàng tung bay, da trắng như tuyết, môi đỏ mọng, hai hàng lông mày đều lộ vẻ lãnh ngạo, dù xung quanh không ít thanh niên tài tuấn thường xuyên nhìn nàng, nàng cũng không hề để tâm. Không phải Tô Tuyết thì là ai?
"Kia chính là Tô Tuyết sao?" Khổng Chuẩn mắt lấp lánh.
"Chắc chắn là!" Văn Nhân Nông Hàm kích động nói: "Theo như phụ thân báo, Bách Hoa phủ lần này điều động một vị nhất phẩm Ngự Tiền sứ đến đây, hẳn là vị ở phía trước nhất kia, cô gái này có thể chỉ hơi chậm một bước so với nàng, thoạt nhìn địa vị còn cao hơn bất cứ ai, tu vi lại chỉ có nhất tinh Thần Linh cảnh, khắp Bách Hoa phủ, trừ Tô Tuyết ra, còn ai có đãi ngộ như vậy?"
"Đúng là xinh đẹp!" Khổng Chuẩn thở dài: "Nàng đứng ở đó, giống như hút hết ánh sáng vậy, rõ ràng mặc đồ trắng, nhưng trên người lại tỏa ra kim quang, tựa như thần nữ hạ phàm!"
"Thảo nào nàng mới vào Thượng Đẳng tinh vực không lâu mà đã nổi danh khắp nơi, ngoài tư chất yêu nghiệt so với cả Tô Tôn ra, vẻ ngoài hoàn mỹ không tì vết này mới là điều đáng chú ý nhất!" Văn Nhân Nông Hàm len lén liếc Tô Hàn, nhỏ giọng nói: "Tô Tôn, nghe nói nàng cùng ngài giống nhau, đều đến từ Trung Đẳng tinh vực? Có lẽ trước đây hai người quen nhau sao?" Rõ ràng hắn vẫn còn để bụng câu nói trước đó của Tô Hàn. "Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu", Tô Tôn quản hơi rộng rồi.
"Không biết." Tô Hàn thản nhiên nói: "Nhưng nàng là người ta xem trọng, không ai được phép động đến."
"Ngươi coi trọng nàng?" Văn Nhân Nông Hàm tỏ vẻ khó chịu. Xem trọng và coi trọng hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, rõ ràng hắn hiểu lầm, Tô Hàn cũng không định giải thích. Tuy vậy, một thoáng sau, Văn Nhân Nông Hàm lại thở dài: "Thôi đi, với tư chất của Tô Tuyết, chúng ta đúng là không xứng với nàng, nhưng ta khuyên Tô Tôn nên thực tế một chút, ngài có lẽ tư chất cũng được, nhưng… lớn lên không ổn cho lắm!"
Tô Hàn trừng Văn Nhân Nông Hàm một cái. Những người khác thì không nhịn được, cười phá lên.
Sau đó, tầm mắt của Tô Hàn lại hướng về những người khác. Tô Tuyết quả thực xinh đẹp, nhưng những người thật sự chói mắt ở đây không phải là nàng, mà là mười người, đang khoanh chân ngồi xung quanh La Thánh Tam Giác. Bọn họ ở gần vòng xoáy nhất, cơ hồ ngồi ngay trên các vòng xoáy, dù các vòng xoáy tỏa ra một lực hút lớn cực kỳ khủng bố, nhưng với bọn họ, nó cơ bản không có tác dụng. Mười bóng dáng này đều được bao phủ trong hào quang khác nhau, những ánh sáng đó tạo thành cột sáng, cột sáng có sấm chớp loé lên, nổ vang không ngớt. Có chỗ thì ngọn lửa bốc cao, hóa thành cự thú khiến mặt biển phía dưới bốc hơi nhanh chóng. Có chỗ thì hàn khí ngút trời, từ cột sáng thẩm thấu làm vòng xoáy đang xoay tròn không ngừng đóng băng. Lại có một người không gây ra động tĩnh trên mặt biển, nhưng xung quanh hắn lại có vô số không gian sụp đổ, hóa thành hư vô, thoạt nhìn, người này giống như đang ngồi trong đêm tối. Đại Đạo phun trào, quy tắc chi lực! Có thể nhìn rõ hình dạng mười người này, nhưng không thể biết được tu vi của bọn họ. Chắc chắn là Cổ Thần cảnh, nhưng mi tâm lại trơn bóng, hoàn toàn không biết là bao nhiêu tinh.
"Hàn Thánh cổ thần, Không Linh cổ thần, Xích Diễm cổ thần, Đại Địa cổ thần..." Văn Nhân Nông Hàm nuốt nước bọt đánh ực: "Trời ơi, mấy vị siêu cấp cường giả đã thành danh từ lâu, thế mà tất cả đều xuất hiện, cả Thượng Đẳng tinh vực có tất cả bao nhiêu Cổ Thần cảnh chứ? Rốt cuộc bên dưới La Thánh Tam Giác có chí bảo gì?"
"Lúc đến đây, phụ thân nói cho ta biết có bảy vị Cổ Thần cùng lúc xuất hiện, ta đã cực kỳ kinh ngạc, không ngờ còn tăng lên thêm ba vị nữa, tổng cộng đã lên đến mười vị!" Khổng Chuẩn cũng hít sâu một hơi. Uy thế của Cổ Thần cảnh không thể dùng lời nào hình dung, bọn họ không hề tỏa uy áp, cũng không hề lộ khí tức, nhưng chỉ nhìn một cái cũng cảm thấy như sắp bị đâm mù mắt.
"Quá mạnh!" Tề Ngự trầm thấp nói một tiếng. Tô Hàn chăm chú nhìn mười người kia một hồi, rồi mới quay đầu nhìn đám người khác.
"Bàn Cổ tinh tử, Hàn Trần tinh tử, Phổ Đà hậu duệ, Thanh Thần hậu duệ..." Khóe miệng dần nhếch lên, Tô Hàn mỉm cười: "Người quen đều đến cả, đúng là chỗ nào có bảo vật thì chỗ đó có bọn họ." Văn Nhân Nông Hàm và Khổng Chuẩn biết ý nên im miệng. Nếu không cần thiết, bọn họ cũng không muốn dính vào những ân oán này. Lúc này ra oai diễu võ, oai phong lẫm liệt, nhưng trăm năm ngắn ngủi trôi qua lại sẽ bị đánh về nguyên hình. Ít nhất hiện tại mà nói, đắc tội những người này vì Tô Hàn là điều không đáng, dù Tô Hàn có cho họ lượng nguyên tố tinh thạch tương đương 100 tỷ thần tinh.
"Xuống dưới xem một chút chứ?" Tô Hàn bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía hai người bọn họ. Hai người sửng sốt, rồi cười hắc hắc: "Ngài là Đại Tôn, ngài cứ việc quyết định." Khóe mắt Tô Hàn cong lên hình trăng lưỡi liềm: "Nếu vậy thì đi xem thôi!"
"Xoạt!" Tề Ngự không chút do dự, chấp hành nghiêm chỉnh mệnh lệnh của Tô Hàn, điều khiển Kim Lăng lụa bay xuống phía dưới. Lúc bọn họ hạ xuống, mười vị Cổ Thần cảnh kia đều có cảm ứng, cùng nhau ngẩng đầu lên. Đồng thời, những người như nhất phẩm Ngự Tiền sứ của Bách Hoa phủ, những đỉnh phong Thiên Thần cảnh của các thế lực lớn, cũng đều nhìn về phía hư không.
P/S: Số lượng trước đó bị nhầm, là bốn vị Thiên Thần cảnh, mười hai vị Huyền Thần cảnh, vốn đã định viết như vậy, nhưng lúc viết lại tính sai, thật xin lỗi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận