Yêu Long Cổ Đế

Chương 5645: Chí Tôn thiên cung

Chương 5645: Chí Tôn thiên cung.
Cảm nhận được khí tức của Tô Hàn biến hóa, tên Chúa Tể cảnh Địa Linh hậu kỳ kia cũng đang nhìn chằm chằm vào hắn. Tu vi càng cao thì càng có thể phát giác được sự khác biệt của đối phương. Vừa rồi quá trình Tô Hàn đánh giết sinh linh tà đạo đều bị vị Địa Linh hậu kỳ này thu hết vào trong mắt. Hắn không phải không muốn cứu những sinh linh tà đạo bị đánh chết kia, nhưng điều hắn muốn nhất vẫn là ra tay bất ngờ, đánh giết Tô Hàn. Sự thật chứng minh, hắn nghĩ có hơi nhiều. Tô Hàn quá khủng bố, vượt xa dự đoán của hắn. Thậm chí theo cảm giác của hắn, không chỉ vượt quá dự đoán của mình, e rằng còn vượt quá dự đoán của cả vũ trụ này! Một kẻ Đế Thánh, giết Nhân Hoàng sơ kỳ như chém dưa thái rau. Giết Nhân Hoàng trung kỳ như làm thịt gà giết chó. Đến cả Nhân Hoàng viên mãn, sau khi hắn thi triển lĩnh vực chi thuật cũng không thể nào thoát được! Nếu không tận mắt nhìn thấy thì quả thực là chuyện hắn không dám nghĩ đến. Vân Đế nổi tiếng lâu đời đã đủ mạnh rồi, có thể xưng là đỉnh lưu dưới Chí Tôn! Bạch Nhật quật khởi gần đây cũng đủ đáng sợ đấy chứ, tốc độ tu luyện có thể xưng là số một từ trước đến nay! Nhưng tất cả những điều này thì sao có thể so sánh với nam tử mặc áo trắng trước mắt này? Tốc độ tu luyện của ngươi cho dù nhanh đến đâu cũng không phải là chiến lực. Không chút khoa trương, Vân Đế đích thật là hiếm có, có thể dùng tu vi dưới Chúa Tể cảnh giao chiến với thiên kiêu cực hạn của Chúa Tể cảnh. Nhưng loại thành tựu này trước mặt Tô Hàn thì thật sự là không đáng một xu! "Có lẽ, ngươi sẽ trở thành vị trí thứ tám Chí Tôn Đạo tử trong truyền thuyết..." Nam tử trung niên mở miệng. Tô Hàn im lặng. Đôi mắt của hắn nhìn chằm chằm đối phương, nhưng tâm tư đã sớm bay lên trời. Bởi vì bên tai của hắn, lại vang lên tiếng vo vo quen thuộc đã lâu khiến người ta mong đợi. "Dùng tư chất Thập Trọng Đế Thánh đột phá Tổ Thánh, thưởng Chí Tôn thiên cung!" Thanh âm này vừa dứt, Tô Hàn lập tức cảm nhận được, bên trong nhẫn trữ vật của mình có thêm một đồ vật. Cũng chính vì đồ vật này xuất hiện mà nhẫn trữ vật kia lại xuất hiện vết nứt, dường như không thể thừa nhận nổi. Không gian bên trong không ngừng rung động, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ tan vỡ. Tô Hàn hít sâu một hơi. Hắn thầm vui mừng, may mà đây chỉ là một chiếc nhẫn trữ vật thường, nếu không thì chỉ với chấn động kia thôi, cũng đủ để hủy diệt toàn bộ đồ vật bên trong rồi. "Chí Tôn thiên cung?" Tô Hàn lẩm bẩm, thần niệm thăm dò vào nhẫn trữ vật. Chỉ thấy trong không gian lớn như vậy, chỉ bày ra một vật. Đó là một cung điện trông chỉ lớn bằng lòng bàn tay. Cung điện toàn thân màu vàng kim, trông vô cùng lộng lẫy, dù rất nhỏ nhưng vẫn vô cùng chói mắt. "Đây là cái gì?" Trong lòng Tô Hàn dâng lên nghi hoặc. Hắn hiểu, dù là vì mình Thập Trọng Đế Thánh đột phá mà được ban thưởng hay là vì hai chữ "Chí Tôn" này, thì vật phẩm này có tên "Chí Tôn thiên cung" chắc chắn không phải là phàm vật. Dù sao thì, từ lúc mình dùng Thập Trọng Chuẩn Thánh đột phá Hư Thánh cho đến bây giờ, bất kỳ lần ban thưởng nào đều vô cùng trân quý. Tỷ như quyển trục thiên địa họa có thể bắt người, giết người, tìm người từ xa. Tỷ như lệnh bài động phủ cấp sử thi mà vẫn chưa có bất kỳ động tĩnh nào. Tô Hàn tin rằng, trên cơ sở việc mình Đế Thánh đột phá Tổ Thánh thì tòa "Chí Tôn thiên cung" được ban thưởng này chắc chắn sẽ còn trân quý và mạnh mẽ hơn trước kia! Chỉ là có lẽ vì tu vi của hắn còn quá thấp, lại thêm bây giờ không có thời gian nên căn bản là không có cách nào dò xét tác dụng của Chí Tôn thiên cung. Điều khiến Tô Hàn khó hiểu là bên trong Chí Tôn thiên cung lại phân chia thành một trăm linh tám gian phòng nhỏ. Mỗi một gian phòng đều có kích thước giống nhau và đều tràn ngập một bầu không khí vô cùng ngột ngạt. Cảm giác cho Tô Hàn không giống như là gian phòng mà ngược lại giống như là lao ngục. "Là do tu vi của mình quá thấp ư? Nên mới có cảm giác này?" Tô Hàn thầm nghĩ trong lòng. Bên trên Chí Tôn thiên cung, hắn không cảm nhận được bất kỳ khí tức hay cảm giác áp bách nào, thứ này dường như chỉ là một tác phẩm điêu khắc nghệ thuật tinh xảo mà thôi. "Xoạt!!!". Chưa kịp để Tô Hàn suy nghĩ nhiều, nam tử trung niên kia liền đột nhiên ra tay, vồ về phía Tô Hàn. "Khi còn là Đế Thánh đã có được thực lực giao chiến với Địa Linh sơ kỳ rồi, để ta xem thử, bây giờ ngươi đột phá Tổ Thánh, lại có sức mạnh đến cỡ nào?" Đối mặt với một vị Địa Linh hậu kỳ ra tay, Tô Hàn tự nhiên không dám khinh thường. Hắn có Tu Vi Thần Khải không sai, nhưng ít nhất trên tổng hợp về mặt chiến lực thì hắn không bằng đối phương. Đương nhiên, Tô Hàn không phải là không có át chủ bài, chẳng qua là hiện tại không cần thiết phải dùng đến. "Hưu!" Hắn phi tốc lui về sau, Tu Vi Thần Khải bao trùm toàn thân, đồng thời trong đầu cũng đang suy nghĩ, liệu có nên rút lui hay là... tiếp tục đánh giết chút sinh linh tà đạo nữa! Kể từ khi Tô Hàn làm nhiệm vụ lần đầu tiên đến giờ, chỉ bằng máu thịt tinh hoa của chút sinh linh tà đạo này đã giúp hắn từ Tứ Trọng Đế Thánh đột phá lên Tổ Thánh! Tổng cộng là sáu tiểu phẩm cấp, một đại cảnh giới nhảy vọt! Nói không nếm được ngon ngọt thì chắc chắn là giả rồi. Ngoài tu vi ra, tiền vũ trụ và điểm vũ trụ tích lũy của hắn, phần lớn cũng đều có được từ những sinh linh tà đạo này. Trong tình huống này, chút sinh linh tà đạo trước mắt trong mắt Tô Hàn đều là bảo vật! "Có thể thử một lần!" Tô Hàn thầm nghĩ trong lòng: "Đằng nào thì ta cũng có Tu Vi Thần Khải, ngay cả cường giả Địa Linh viên mãn cũng chưa chắc có thể đánh giết ta. Hơn nữa, ta đã thông báo cho cô cô, trước mắt thì không cần phải lo lắng về sự an toàn." "Nếu như Thánh Ma Thành không có tồn tại nào mạnh hơn đang ẩn giấu thì ta bằng vào chiến lực hiện tại vẫn có thể có thu hoạch." Nghĩ đến đây, trong mắt Tô Hàn lộ ra vẻ quả quyết. Thiên Long Cửu Bộ thi triển, tốc độ kia đột nhiên tăng lên. Nhìn thoáng qua, toàn bộ giữa hư không đều là tàn ảnh màu trắng của Tô Hàn! Ngay cả bốn vị hộ pháp Tử Huy kia cũng không thể phân biệt được cái nào là thật, cái nào là giả. Chỉ có vị nam tử trung niên Địa Linh hậu kỳ kia là không ngừng hừ lạnh và nắm chắc vị trí bản thể của Tô Hàn. Nhưng rõ ràng rằng, việc hắn muốn giải quyết Tô Hàn trong thời gian ngắn là điều căn bản không thể. "Thiên địa thánh quang, Ác linh cấm hành!" Nam tử trung niên quát lạnh, hai tay bắt quyết, đánh ra từng đạo sức mạnh tu vi kinh người. Những sức mạnh tu vi này tác dụng vào trong hư không, phong cấm một lượng lớn tàn ảnh màu trắng. Nhưng cũng chính vào thời khắc này – "Ầm!" Một tiếng vang trầm truyền ra, ngay sau đó là máu tươi bắn tung tóe. Đó là một sinh linh tà đạo cấp bậc Thất Trọng Tổ Thánh, chết trong tay Tô Hàn. Giết Chúa Tể cảnh trở xuống đối với Tô Hàn mà nói thì không thể dễ hơn. Hắn ngẩng đầu nhìn nam tử trung niên kia một cái, trong mắt lộ ra nụ cười lạnh lẽo, tràn ngập khiêu khích. Nam tử trung niên cau mày, hắn không ngờ rằng Cấm không thuật pháp của mình lại không thể nào phong cấm được Tô Hàn. Tốc độ của Tô Hàn quá nhanh, đã vượt quá tưởng tượng của hắn! "Ngay trước mặt ta, giết sinh linh của Thánh Ma Thành ta, ngươi đang tự tìm cái chết!" Vẻ mặt của nam tử trung niên vô cùng âm trầm. "Tô mỗ vừa rồi không phải là ở ngay trước mặt ngươi, giết gần mười tên sinh linh tà đạo Nhân Hoàng cảnh hay sao?" Tô Hàn cười nhạt một tiếng, chỉ vào nam tử trung niên kia, vẻ khiêu khích càng thêm nồng đậm. "Ngươi có thể bắt ta như thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận