Yêu Long Cổ Đế

Chương 1631: Phong phú thu hoạch

Chương 1631: Thu hoạch phong phú
Trước khi trở về tông, đương nhiên phải lấy hết nhẫn trữ vật của đám người này, tranh thủ vơ vét thật kỹ một phen.
Tô Hàn trước đó đã nói, phương thức nào thu hoạch được tài nguyên nhanh nhất?
Không phải cái gọi là bí cảnh hay tạo hóa gì, mà là… Cướp đoạt!
Cướp đoạt tài nguyên của người khác!
Mười thế lực này ở trên chiến trường tinh không, đều tụ tập ở chỗ này, không hề bỏ sót, những năm gần đây, bọn chúng đạt được hết thảy tài nguyên trên chiến trường tinh không, hiển nhiên đều ở trong tay chúng.
Ngọn lửa cấm chú lan tràn qua, thiêu đốt thân thể chúng, Nguyên Thần hóa thành hư vô, nhưng nhẫn trữ vật vẫn còn hoàn hảo không chút tổn hại.
Sau một hồi vơ vét, thu hoạch vô cùng to lớn.
Tổng cộng có 16 thế lực, cộng thêm Thái Âm Tông, là mười bảy thế lực.
Tài liệu, dược liệu các loại chúng cống hiến thì khỏi cần nói nhiều, chỉ tính riêng Linh tinh thôi.
Ước chừng… 212 ức!
Tính trung bình, mỗi một thế lực cống hiến ra trên dưới mười ức Linh tinh.
Tổng cộng hơn hai mươi tỷ, đây tuyệt đối là một con số khổng lồ và kinh khủng.
Nhiều Linh tinh như vậy, dù không cần mua sắm đan dược hay các vật phẩm khác, chỉ dùng Linh tinh để tu luyện thôi, Tô Hàn cũng có lòng tin, đột phá thất phẩm Hóa Linh cảnh, đạt tới Linh Thể cảnh!
Ngoài dược liệu ra, còn có rất nhiều linh kỹ, công pháp, cũng như vũ khí, trang bị các loại.
Những vật phẩm này, đối với ba đại quân đoàn của Thiên Sơn Các mà nói, đều là vô cùng có giá trị.
Nhưng đối với Tô Hàn, thì đều là một đống rác rưởi, nếu không dùng để bán lấy Linh tinh, thì hắn xem cũng không thèm nhìn.
"Nếu luôn giành được như thế, há chẳng phải chúng ta không cần khổ sở nữa sao?" Đông Pha thở dài nói.
"Cướp đoạt, đích thật là phương thức phát tài nhanh nhất."
Phong Nhất nói: "Nhưng khi cướp đoạt, người của chúng ta cũng sẽ chết, Tô Hàn chỉ có một người, mà chúng ta đều là người bình thường, chuyện như hôm nay, không thể thường xuyên xảy ra, so với tài nguyên, ta tình nguyện các ngươi sống sót."
Nghe những lời này, mọi người hít sâu một hơi, tỏ vẻ đồng ý.
Tô Hàn cũng nói thêm một câu: "Cướp đoạt, cũng sẽ đắc tội với người khác, nếu có thể giết hết đối phương, khiến chúng không thể truyền tin tức thì còn tốt, nhưng nếu bị thế lực đối phương biết, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng."
Đây cũng là lý do vì sao hôm nay Tô Hàn tiêu diệt toàn bộ mười mấy thế lực này.
Chỉ có người chết, mới không biết nói.
Nếu không, đừng nói chuyện bọn họ tranh đoạt, chỉ riêng những chí bảo đó bị những thế lực này biết được, e rằng Thiên Sơn Các cũng sẽ bị vây công.
"Đi thôi!" Tô Hàn cười nói.
"Đi thôi, trở về tông nào~"
"Đoàn trưởng Mạc Tà, ngươi đã nói rồi, lần này trở về, sẽ mời chúng ta đi thanh lâu."
"Yên tâm đi, lần này thu hoạch lớn thế này, bản đoàn trưởng đương nhiên sẽ không nuốt lời, nhất là Tô Hàn!"
"Ta không đi."
"Ha ha ha ha..."
Sau khi chiến đấu, là tiếng cười vui vẻ.
Theo gió, âm thanh càng lúc càng xa...
...
Theo con đường ban đầu, mọi người tiến vào trong lối đi truyền tống.
Khoảng mấy ngày sau, ở chỗ truyền tống trận của Thiên Sơn Các, một đám người xuất hiện.
"Gặp qua các vị đoàn trưởng, gặp qua các vị sư huynh."
Mấy đệ tử ngoại môn trông coi truyền tống trận vừa thấy là người của ba đại quân đoàn trở về, lập tức cung kính mở miệng.
Đương nhiên, khi nói, trong lòng hắn vẫn có chút nghi ngờ.
Dù sao người của ba đại quân đoàn, theo lý thuyết không thể trở về sớm như vậy, mà từ trước đến giờ cũng chưa từng xảy ra tình huống tất cả đều trở về như thế này.
Đương nhiên, hắn không dám hỏi.
Người của ba đại quân đoàn ngạo khí ngút trời, không phải người như hắn có thể đắc tội.
"Đem Thanh Xích Diễm Hổ ra hết đi."
Phong vừa mở miệng, mọi người lập tức gật đầu, từng con Xích Diễm Hổ to lớn dài đến mấy thước, mang theo khí tức hung tợn, được triệu hồi ra.
Tô Hàn thấy có chút buồn cười, không khỏi nói: "Các ngươi chỉ khi nào trở về mới triệu hồi Xích Diễm Hổ ra à?"
"Cũng gần như vậy."
Mạc Tà trừng mắt nhìn Tô Hàn: "Hư không tâm nha, ai mà không có, hơn nữa chúng ta phải giữ vững uy nghiêm của ba đại quân đoàn."
"Ha ha..." Tô Hàn lắc đầu cười cười.
"Ta còn dư một con, cho ngươi này."
Phong Nhất lại lấy ra một con, đứng bên cạnh Tô Hàn.
Mấy con Xích Diễm Hổ này, đều chỉ là linh thú nhất phẩm, tu vi không cao, nói trên chiến trường tinh không thì chẳng có tác dụng gì.
"Các gia gia, ta đâu?" Tiêu Cầm Huyền vẻ mặt cầu xin.
"Không có!" Phương Lũ nói thẳng.
Tiêu Cầm Huyền tức giận nói: "Tiểu nương bì, ngươi không cần lạnh lùng với ta, tương lai ngươi cầu ta còn nhiều đó!"
"Chỉ có ngươi?" Mặt Phương Lũ càng lạnh hơn.
"Cho hắn một con đi."
Tô Hàn cười nói: "Hắn nói không sai, Ngự Thú Sư, cũng không đơn giản như các ngươi nghĩ, dù là với tu vi lúc này của hắn, nếu muốn, thì loại Xích Diễm Hổ này, hắn cũng có thể khống chế ít nhất hai mươi vạn con."
Nghe những lời này, sắc mặt mọi người liền thay đổi.
Tiêu Cầm Huyền thì lộ ra vẻ ngạo nghễ.
"Đi!"
Tiếp theo, Phong Nhất trực tiếp mở miệng.
"Ầm ầm..."
Hàng loạt Xích Diễm Hổ lao đi, gây ra chấn động mặt đất, bụi mù mịt bay lên, tư thế cực kỳ phách lối.
Tiêu Cầm Huyền ngơ ngác đứng tại chỗ, hít phải một bụng bụi.
Nửa ngày sau...
"Đậu xanh rau má, các ngươi còn biết xấu hổ hay không vậy, đã nói cho ta một con rồi đâu?"
"Đám hèn mạt các ngươi, mau dừng lại cho Tiêu gia gia ta!"
"Dừng lại!!!".
Thiên Sơn Các.
"Ầm ầm..."
Mặt đất rung chuyển, hàng loạt thân ảnh từ đằng xa tiến đến.
Những bộ giáp màu đen như sơn, phản chiếu dưới ánh mặt trời, tựa như mang theo màu sắc băng hàn.
"Là người của ba đại quân đoàn, mau tránh ra!"
"Kỳ quái, sao người của ba đại quân đoàn lại trở về sớm như vậy?"
"Quá lợi hại, nếu có một ngày ta cũng có thể như bọn họ, ngang nhiên đi lại ở Thiên Sơn Các, thật là sảng khoái!"
"Haiz, chỉ có người của ba đại quân đoàn mới dám như thế!"
Thấy Phong Nhất cùng những người khác trở về, các đệ tử Thiên Sơn Các vội vàng tránh ra, không dám cản trở.
"À, đây không phải là Tô sư huynh sao?"
Có người nhìn thấy Tô Hàn, không khỏi nói: "Sao Tô sư huynh lại đi cùng với ba vị đoàn trưởng? Với thân phận của Tô sư huynh bây giờ, không thể đi như vậy chứ?"
"Đúng vậy, ba đại quân đoàn quản lý rất nghiêm ngặt, tuyệt đối không thể phạm thượng!"
"Chẳng lẽ Tô sư huynh đã lập công gì lớn với ba đại quân đoàn?"
"Kệ đi, ba vị đoàn trưởng người ta còn không nói gì, chúng ta lo cái gì."
Trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, đoàn người cưỡi Xích Diễm Hổ, nhanh chóng lướt đi.
Sau khi họ đi không lâu, một bóng người cưỡi Bì Bì Long từ đằng xa lao tới.
"Chờ một chút, chờ ta một chút!"
"Này, huynh đệ, nơi này là Thiên Sơn Các sao? Ta đoán không sai thì, Các chủ Thiên Sơn Các, hẳn là một siêu cấp cường giả Thiên Đế cảnh à?"
"Cái gì, các ngươi Các chủ là một đại mỹ nữ tuyệt thế à?"
"Các ngươi hỏi ta là ai ư? Nói thật cho các ngươi biết, ta chính là phu quân tương lai của Tông chủ các ngươi!"
"Đậu xanh rau má, đừng đánh nữa, có gì từ từ nói, người Thiên Sơn Các các ngươi ai cũng bạo lực thế này sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận