Yêu Long Cổ Đế

Chương 2179: Thiên địa đại kiếp, đến rồi! ! !

"Chương 2179: Thiên địa đại kiếp, đến rồi! ! !"Gả cho hắn! Gả cho hắn! Gả cho hắn! Gả cho hắn. . ."Tiếng hô vang vọng trên quảng trường vẫn không ngừng. Còn Nhậm Thanh Hoan dưới sự thúc giục kiểu này thì cuối cùng không thể chống đỡ thêm được nữa, cả người mềm nhũn như quả bóng da xì hơi. Nàng khẽ ngước mắt nhìn Tô Hàn: "Ngươi thật sự muốn cưới ta?""Đúng!" Tô Hàn gật đầu: "Ta muốn cưới nàng, ta là Tô Hàn, ta muốn cưới Nhậm Thanh Hoan!" "Ta đâu phải loại tính cách như Lạc Ngưng, nếu ngươi cưới ta, mấy cô vợ kia của ngươi liệu có tha cho ngươi?" Nhậm Thanh Hoan hỏi lại. "Bọn họ đánh không lại ta." Tô Hàn đáp.Lời này vừa thốt ra liền có tiếng cười vang lên. Nhậm Thanh Hoan liếc mắt trừng Tô Hàn một cái rồi nói tiếp: "Vậy sính lễ đâu? Ta là Nhậm Thanh Hoan, dù gì cũng là Các chủ Thiên Sơn Các, gả cho ngươi chẳng khác nào Thiên Sơn Các theo ta đến làm của hồi môn cho ngươi. Nếu sính lễ của ngươi không khiến ta vừa lòng, ta sẽ không gả đâu." "Vậy nàng nói xem, nàng muốn sính lễ gì?" Tô Hàn cười hỏi. Hắn biết Nhậm Thanh Hoan không phải là người tham tiền của. Hai người có thể đến được ngày hôm nay, chẳng phải vì hắn là Tông chủ Phượng Hoàng Tông, cũng chẳng phải do hắn cường đại hay Phượng Hoàng Tông hùng mạnh. Lúc trước ở Thiên Sơn Các khi thực lực của Tô Hàn còn kém xa Nhậm Thanh Hoan, giữa hai người đã nảy sinh tình cảm không nói thành lời. Có lẽ Nhậm Thanh Hoan thích Tô Hàn cũng chỉ vì cái câu đầu tiên Tô Hàn nói lúc hai người mới gặp mặt: "Ta thích, là người như Các chủ!" Có rất nhiều người tỏ tình với Nhậm Thanh Hoan, lời hoa mỹ cũng nhiều vô kể, nhưng thứ duy nhất khiến nàng rung động chỉ có câu này, cũng chỉ có người này mà thôi. "Ta nói, ngươi liền có thể cho ta sao?" Nhậm Thanh Hoan ngước mắt nhìn thẳng vào mắt Tô Hàn. Nàng từ bỏ cái gọi là thận trọng, vứt bỏ những cảm xúc giấu kín trong lòng, những điều muốn nói lại không dám nói ra. Hôm nay, Tô Hàn nói muốn cưới nàng. Vậy hôm nay nàng sẽ dám gả cho hắn! "Nàng cứ nói đi." Tô Hàn nở nụ cười cực kỳ ôn hòa. "Ta muốn..." Nhậm Thanh Hoan nhẹ nhàng lên tiếng, cả quảng trường lại một lần nữa trở nên im lặng. Tất cả mọi người đều muốn biết thứ 'Sính lễ' mà Nhậm Thanh Hoan muốn có gì đặc thù và độc đáo. Đúng ngay lúc này — "Xoạt!" Có một màn sương mù đỏ như m·á·u chợt bốc ra từ dòng m·á·u dưới chân mọi người. Sương mù này xuất hiện không phải từng tia, cũng không phải ở một khu vực mà là...trực tiếp bao phủ cả thiên địa!!! Màn sương xuất hiện, cắt ngang lời của Nhậm Thanh Hoan, đồng thời cắt ngang suy nghĩ của tất cả mọi người. Khi họ quay đầu nhìn lại thì thấy toàn bộ Thiên Sơn Các trong nháy mắt ngắn ngủi đã bị màn sương đỏ bao phủ hoàn toàn. Máu trên mặt đất không ngừng giảm bớt, còn sương mù thì càng ngày càng dày đặc, đến cuối cùng còn đỏ đậm pha chút tím làm cho người ta kinh hãi. Khi đưa tay ra cảm nhận có một thứ chất lỏng sền sệt. "Cái này..." "Xảy ra chuyện gì rồi?" "Mấy màn sương đỏ này..." Mọi người ồ lên, trong lòng dâng lên một dự cảm không lành. Còn Tô Hàn bên kia, nụ cười trên mặt ban đầu ngay lúc này đông lại. Cảm giác nguy hiểm đến từ vực ngoại thiên ma vẫn luôn ẩn sâu trong lòng vào thời khắc này triệt để bùng nổ. Mặt hắn âm trầm nhưng vẫn chưa mở miệng mà chuyển ánh mắt nhìn Nhậm Thanh Hoan. Còn Nhậm Thanh Hoan, ánh mắt nàng vẫn luôn dán chặt vào Tô Hàn như thể chẳng hề để tâm tới chuyện gì đang xảy ra xung quanh. "Diệt vực ngoại thiên ma, đem đến thái bình cho hạ đẳng tinh vực, đợi khi ngươi đến đỉnh cao của hạ đẳng tinh vực, lúc đó rước ta về nở mày nở mặt." Đôi môi anh đào của Nhậm Thanh Hoan hé mở, chậm rãi nói: "Đó, chính là sính lễ mà Nhậm Thanh Hoan ta muốn!" "Hô..." Tô Hàn thở phào nhẹ nhõm, khẽ nói: "Được, đợi khi hạ đẳng tinh vực thái bình, đợi đến khi Tô Hàn ta thật sự đặt chân tới đỉnh cao, khi ở hạ đẳng tinh vực này không còn ai có thể địch lại, ta...nhất định sẽ cưới nàng!" Đây là ước định của hai người! Trước khi thiên địa đại kiếp bùng nổ, ước định của cả một đời người! Đợi Tô Hàn dẹp yên vực ngoại thiên ma, đợi hắn đứng trên đỉnh của hạ đẳng tinh vực, đợi khi Nhậm Thanh Hoan trong trận chiến với vực ngoại thiên ma cũng có thể tự mình mở đường máu thoát thân thì...Tô Hàn sẽ cưới nàng! "Vực ngoại thiên ma sắp xuất hiện, chuẩn bị sẵn sàng...Giết!" "Vực ngoại thiên ma sắp xuất hiện, chuẩn bị sẵn sàng...Giết!" "Vực ngoại thiên ma sắp xuất hiện, chuẩn bị sẵn sàng...Giết! ! !"Một giọng nói vang vọng khắp cả hạ đẳng tinh vực trong giờ phút này. Không ai biết phải làm cách nào để phòng bị sự xâm nhập của vực ngoại thiên ma, không ai biết làm cách nào mới có thể sống sót qua thiên địa đại kiếp này. Trước mặt họ, chỉ có duy nhất một con đường. Đó là giết! Giết sạch vực ngoại thiên ma thì mới có thể sống! Giết sạch vực ngoại thiên ma thì kiếp nạn mới có thể hoàn toàn biến mất! Giết sạch vực ngoại thiên ma thì thế giới mới có thể thái bình thật sự! Giết! Giết! ! Giết! ! !...Vô tận sương mù máu hoàn toàn bùng nổ từ trong dòng máu, bao phủ toàn bộ hạ đẳng tinh vực. Giờ phút này, bất luận là ở trên một tinh cầu nào hay tại một góc nào của hạ đẳng tinh vực... Chỉ cần nơi nào có thể nhìn thấy được thì tất cả đều là một màu đỏ như máu! Thậm chí ngay cả hít thở cũng ngửi thấy mùi m·á·u tanh nồng nặc. Mùi tanh của m·á·u tươi làm cho tất cả tu sĩ phải buồn nôn và xót cả tim gan! Từ trong màn sương m·á·u đó, không biết từ khi nào những thân ảnh dữ tợn dần dần hiện ra. Những thân ảnh này giống y hệt với những thân ảnh trên đại lục Long Võ! Điểm khác biệt duy nhất chính là hơi thở của bọn chúng. Những vực ngoại thiên ma trên đại lục Long Võ so với những thân ảnh này thì yếu hơn rất rất nhiều. Tựa như tu sĩ ở hai cảnh giới khác nhau, một người là Phàm Cảnh còn một người là Linh Cảnh. Vực ngoại thiên ma xuất hiện tại hạ đẳng tinh vực, không biết có phải trùng hợp hay cố ý, lại vừa khéo phù hợp với tu sĩ Linh Cảnh ở hạ đẳng tinh vực này. Còn về trung đẳng tinh vực, thượng đẳng tinh vực hay thậm chí là trong Thánh Vực, có hay không loại vực ngoại thiên ma này thì chưa ai biết. Nhưng ai cũng hiểu, nếu có thì chắc chắn sẽ ngang tầm với những người Tiên Cảnh, Thần Cảnh hay thậm chí là Thánh Cảnh! ...Thời gian cứ thế trôi đi, trôi đi, những thân ảnh dữ tợn kia càng ngày càng nhiều...Từ lúc mới chỉ xuất hiện trên một vài tinh cầu, đến giai đoạn giữa thì xuất hiện hàng loạt trong tinh không, cho đến lúc sau thì bất kỳ nơi nào có thể nhìn thấy được đều là vực ngoại thiên ma...Tất cả diễn ra chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi! Một ngày trước, hạ đẳng tinh vực vẫn thái bình, các tu sĩ đang bận bịu đủ loại chuyện. Một ngày sau, hạ đẳng tinh vực bùng nổ, vô tận tiếng kêu gào vang vọng. Âm thanh chói tai làm cho bất kỳ ai nghe cũng cảm thấy như lỗ tai sắp nổ tung. Mà các tu sĩ vốn đang bận bịu đủ thứ việc giờ phút này đều chuyển sang một việc duy nhất. Giết vực ngoại thiên ma!
Bạn cần đăng nhập để bình luận