Yêu Long Cổ Đế

Chương 5884: Tâm ngoan thủ lạt!

Chương 5884: Tâm ngoan thủ lạt!
"Vù vù!"
Âm thanh xé gió vang lên sau lưng.
Lam Nhiễm và Lăng Ngọc Phỉ cũng đã đến.
"Cẩn thận một chút."
Còn chưa kịp đáp xuống, Lam Nhiễm đã truyền âm cho Tô Hàn và Đoàn Ý Hàm: "Tên Triệu Kinh này tâm ngoan thủ lạt, thủ đoạn tàn bạo, rất nhiều quân sĩ ở Hải Thần vũ trụ quốc đều từng chết trong tay hắn, ta biết các ngươi chiếm lý, nhưng khi đối mặt hắn tốt nhất nên giữ thái độ mềm mỏng, đừng hy vọng Vân Mẫu thần vực có thể bảo vệ được các ngươi, uy nghiêm của vũ trụ quốc, tuyệt không phải một cái vực nhỏ bé dám trêu vào."
Tô Hàn im lặng.
Ngay cả Lam Nhiễm cũng nói vậy, đủ thấy thế lực của Triệu Kinh lớn đến mức nào.
"Tất cả vào trong."
Đúng lúc này, giọng của thủ tọa vang lên từ trong cung điện.
Mọi người bước vào.
Có thể nhìn thấy rõ ràng, vị trí trước kia vốn thuộc về thủ tọa, giờ đây đang có một nam tử mặc cẩm bào, thân hình hơi ngửa ra sau, vẻ ngoài trung niên, đầu đội mũ xanh, đôi mắt đầy tơ máu đang ngồi.
Chưa cần tới gần, Tô Hàn và những người khác đã cảm nhận được ngọn lửa giận bao trùm toàn bộ cung điện.
Bên cạnh hắn, có hàng chục người mặc áo giáp đen, toàn thân tỏa ra khí tức kinh khủng vượt xa Tam Thần cảnh.
Rõ ràng đây đều là quân sĩ của Hải Thần vũ trụ quốc!
So sánh lại, uy thế của thủ tọa đã không còn chút gì.
Nàng lặng lẽ đứng ở một bên, bên cạnh còn hai người.
Một người là trưởng lão Triệu Hùng, người còn lại là một trong những hộ pháp của Vân Mẫu thần vực, cũng chính là đại bá của Triệu Ngọc Công - Triệu Ưng!
Sau khi Tô Hàn và mọi người bước vào, ánh mắt hai người kia liền nhìn chằm chằm Tô Hàn và Đoàn Ý Hàm.
Bọn họ không còn vẻ cung kính khi đối diện với thủ tọa ngày trước, mà thay vào đó là sự ác độc, âm tàn.
"Gặp qua Triệu đại nhân, gặp qua thủ tọa đại nhân."
Mọi người chắp tay cúi người.
Triệu Kinh ngồi thẳng, nói: "Hôm nay bản quốc sứ đến đây, chỉ để điều tra nguyên nhân cái chết của con ta, Triệu Ngọc Công, nếu các ngươi khôn ngoan thì nên khai báo hết mọi chuyện trước khi bản quốc sứ dùng đến thủ đoạn tra tấn, không được giấu diếm."
"Bản quốc sứ không cần biết các ngươi có phải là cái loại thiên kiêu chó má gì không, nếu dám giấu diếm, bản quốc sứ nhất định sẽ cho các ngươi biết thế nào là 'sống không bằng chết'!"
Nghe vậy, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
Một đệ tử không chịu nổi áp lực từ Triệu Kinh liền nói ngay: "Bẩm Triệu đại nhân, lúc đó chúng ta tuy ở trong bí cảnh, nhưng chỉ thấy Mộc Thần Huy kéo Đoàn sư tỷ và Tô sư đệ vào lĩnh vực, chuyện sau đó thì không ai biết, mong Triệu đại nhân…"
"Hừ!"
Chưa kịp để người kia nói xong, Triệu Kinh đột ngột hừ lạnh một tiếng.
Hắn căn bản không hề ra tay, chỉ là một tiếng hừ lạnh đã biến thành âm thanh như đao sắc, xuyên thủng người đệ tử kia.
"Phanh phanh phanh..."
Trong chớp mắt tiếp theo, chỉ nghe thấy trên người đệ tử này vang lên những tiếng nổ trầm đục không ngừng.
Cứ như là tất cả tế bào trong cơ thể đang nổ tung, hắn biến thành một người máu.
Bộ dạng toàn thân tắm máu trông vô cùng thê thảm, Nguyên Thần và thánh hồn cũng không có cơ hội trốn thoát!
Không biết qua bao lâu.
Trong bầu không khí ngột ngạt, thể xác của đệ tử kia tan rã hoàn toàn, chỉ còn lại một vũng máu tươi.
Một Thiên Thần trung kỳ, cứ thế mà bị Triệu Kinh hừ lạnh một tiếng giết chết, hình thần câu diệt!
Thực lực này quả thực quá mức khủng bố, e rằng còn áp đảo cả Trừ Uế cảnh phía trên!
"Bây giờ nhớ lại chưa?"
Ánh mắt Triệu Kinh quét qua mọi người: "Bản quốc sứ không muốn nghe những lời vô nghĩa, chỉ cần một câu trả lời xác thực, nếu để ta nghe thấy hai chữ không biết, các ngươi sẽ phải chết thảm hơn hắn!"
Thấy cảnh tượng này, trán ai nấy đều toát mồ hôi lạnh. Tô Hàn cũng thầm nghĩ Lam Nhiễm nói không sai, tên Triệu Kinh này thật sự tâm ngoan thủ lạt!
Một Thiên Thần trung kỳ đối với Vân Mẫu thần vực mà nói vẫn vô cùng quan trọng, nhưng hắn lại muốn giết liền giết.
Thậm chí thủ tọa cũng chỉ dám đứng một bên, thở mạnh cũng không dám.
"Triệu đại nhân, rốt cuộc ngươi muốn câu trả lời thế nào?"
Lam Nhiễm tiến lên một bước: "Việc này vốn dĩ là Triệu Ngọc Công không đúng, lẽ nào trong mắt ngươi, chỉ cho phép quan châu phóng hỏa, mà không cho dân đen thắp đèn hay sao?"
"Ừm?"
Hai mắt Triệu Kinh trợn trừng, khí tức mạnh mẽ bắn thẳng về phía Lam Nhiễm.
Nhưng chưa kịp để khí tức bao bọc Lam Nhiễm hoàn toàn, Triệu Kinh liền bỗng nhiên khựng lại!
Hắn thấy rõ mặt Lam Nhiễm!
"Lam Nhiễm điện hạ?"
Lam Nhiễm không trả lời, chỉ lặng lẽ nhìn Triệu Kinh.
"Quả nhiên là ngươi!"
Triệu Kinh nhíu mày: "Ngươi cũng tham gia vào chuyện này?"
Lam Nhiễm vẫn không nói.
Triệu Kinh nghiến răng: "Lam Nhiễm điện hạ, mối thù con ta vong mạng là không đội trời chung! Ngươi hẳn hiểu rõ hơn ta, thân phận của ngươi nói cao thì cao, nói thấp cũng thấp, chỉ cần con ta không phải do ngươi giết, vậy thì tốt nhất đừng nhúng tay vào chuyện này, ta nói rõ ở đây, phàm là kẻ nào tham dự, có một tên thì tính một, hôm nay ta, Triệu Kinh, nhất định phải giết!"
Nghe vậy, Tô Hàn không khỏi nhìn Lam Nhiễm một cái.
Cái gì gọi là nói cao thì cao, nói thấp cũng thấp?
Lam Nhiễm không phải hoàng thất vũ trụ quốc sao?
Chẳng lẽ hắn Triệu Kinh cho rằng, mình chỉ là một tiểu quốc sứ tầm thường mà dám ăn nói với hoàng thất vũ trụ quốc?
Nhưng mà.
Kẻ vốn hung hăng càn quấy ngông cuồng như Lam Nhiễm, cũng không hề phẫn nộ trước những lời của Triệu Kinh.
Dường như thân phận tiểu quốc sứ của Triệu Kinh này, ngay cả hắn cũng phải kiêng dè ba phần.
"Ngụy Quỳnh, quản tốt đám đệ tử Vân Mẫu thần vực của ngươi!" Triệu Kinh liếc thủ tọa.
Bây giờ Tô Hàn và những người khác mới biết tên của thủ tọa là Ngụy Quỳnh.
Mà "đệ tử" trong miệng Triệu Kinh rõ ràng là đang chỉ Lam Nhiễm.
"Lam Nhiễm, chuyện này không liên quan đến ngươi, tạm lui xuống phía sau." Ngụy Quỳnh nhìn Lam Nhiễm.
Lam Nhiễm im lặng một lúc, cuối cùng vẫn lùi lại một bước.
"Bản quốc sứ cho các ngươi cơ hội cuối cùng, con ta, Triệu Ngọc Công, rốt cuộc chết trong tay ai?!" Giọng Triệu Kinh vô cùng u ám.
Hắn cũng nhìn thấy rõ ràng, sau khi mình dứt lời, có không ít đệ tử ngẩng đầu lên, ánh mắt hướng về nam tử áo trắng kia!
"Là ngươi?!"
Triệu Kinh mạnh mẽ đứng dậy, hai mắt sắc bén như ưng, nhìn chằm chằm Tô Hàn.
Nhưng ngay sau đó, lông mày hắn nhíu lại.
"Nhân Hoàng sơ kỳ? Với loại tu vi này, cũng có thể giết con ta sao?"
Rõ ràng là vậy.
Triệu Kinh cho rằng mình bị lừa.
Trong cơn giận dữ cực độ, khí tức của hắn bùng nổ, gần như bao trùm lên toàn bộ đệ tử trừ Lam Nhiễm.
"Nếu không chịu nói, vậy tất cả đều chết đi cho ta!"
"Là ta!"
Đoàn Ý Hàm bỗng nhiên đứng ra: "Triệu Ngọc Công bị ta đánh chết, Triệu đại nhân muốn báo thù, tìm ta đây!"
Thần niệm Triệu Kinh đảo qua người Đoàn Ý Hàm, phát hiện tu vi của nàng chỉ là Trừ Uế cảnh sơ kỳ.
Nhưng hắn vẫn không tin Triệu Ngọc Công chỉ do một mình Đoàn Ý Hàm đánh chết.
Cảm xúc lấn át lý trí, hắn muốn tìm ra toàn bộ kẻ chủ mưu đã đánh giết Triệu Ngọc Công!
"Xoạt!! ! !"
Sức mạnh tu vi bàng bạc, xen lẫn uy áp ngập trời, trực tiếp từ trên người Triệu Kinh tuôn ra.
Bên trong không hề có sát ý, nên Tô Hàn và mọi người liền biết.
Triệu Kinh định sưu hồn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận