Yêu Long Cổ Đế

Chương 788: Lão tử có tiền tùy hứng! (4 càng! )

Chương 788: Lão tử có tiền thích thế đấy! (4 chương!)
Rõ ràng là Hồng Thần chỉ nói vậy thôi, sao hắn có thể thật sự đi đập cái sòng bạc, tỉ lệ cược của Phượng Hoàng tông này, không phải sòng bạc quyết định được.
Nhưng tỉ lệ một chọi hai mươi kiểu này, vẫn khiến người ta cực kỳ khó chịu.
Tỉ lệ một chọi hai mươi, tức là nếu Phượng Hoàng tông đoạt được vị trí số một, thì sẽ thu được tiền gấp hai mươi lần tiền vốn.
Điều này, về bản chất là xem thường Phượng Hoàng tông!
"Ta đi với ngươi?" Lưu Vân nháy mắt với Hồng Thần.
"Được, chúng ta đi!"
"Ta nói hai người các ngươi có thể yên tĩnh chút không?" Thượng Quan Minh Tâm bất đắc dĩ xoa trán: "Vậy tỉ lệ cược cho ba vị trí đầu của chúng ta là bao nhiêu?"
"Tỉ lệ cược cho ba vị trí đầu là mười, còn mười vị trí đầu là 1:10." Lưu Vân đáp.
"Xem ra Phượng Hoàng tông ta lấy được hai giải nhất, vẫn bị người khác xem thường..."
Tô Hàn mỉm cười, không hề tức giận: "Vậy cũng tốt, như thế chúng ta có thể kiếm đậm rồi phải không?"
"Đây không phải là vấn đề có kiếm hay không, mà là thái độ, thái độ!"
Lưu Vân nghiêm trang nói: "Dựa vào cái gì mà Phượng Hoàng tông ta lại bị xem thường như vậy? Dựa vào cái gì mà chúng ta đã lấy được hai giải nhất rồi, vẫn còn tỉ lệ cược thế này? Dựa vào cái gì..."
Nói đến đây, Lưu Vân ngừng một chút, chợt nhìn về phía Hồng Thần: "Ngươi định đặt bao nhiêu?"
"Toàn bộ." Hồng Thần đáp.
"Chốt!" Lưu Vân hung hăng gật đầu.
Thượng Quan Minh Tâm: "..."
Tô Hàn: "..."
Đối với đôi người dở hơi này, Tô Hàn và Thượng Quan Minh Tâm thật sự bó tay rồi.
Vui vẻ thì cứ vui đi, còn phải giả bộ nghĩa chính ngôn từ thế kia.
"Tông chủ, ngài thấy chúng ta nên đặt cược cái gì? Đặt thứ nhất, hay là ba vị trí đầu, hay mười vị trí đầu?" Lưu Vân cười hì hì hỏi Tô Hàn.
Tô Hàn liếc Lưu Vân: "Ngươi cứ nói đi?"
"Ha ha, ta hiểu rồi!"
...
Khách sạn Tường Vân, một trong những chuỗi khách sạn lớn nhất Long Võ đại lục, là tài sản của Long Võ thương hội.
Sòng bạc tạm thời do Long Võ thương hội mở ra, đương nhiên đặt tại khách sạn Tường Vân ở Trung Vực.
Hôm nay khách sạn Tường Vân không đón khách, nhưng vẫn chật ních người, bên ngoài xếp hàng dài, vì nơi này mở sòng bạc.
Cá cược nhỏ thì giải trí, cá cược lớn thì tổn thân, bất kể đặt bao nhiêu, chuyện này vẫn cực kỳ hấp dẫn.
"Phía trước nhanh lên!"
"Đã chờ lâu như vậy rồi, có thể nhanh lên chút được không?"
"Ta đặt năm mươi vạn linh thạch, đoán Nhất Đao cung nhất định thắng!"
Từng đợt tiếng thúc giục không ngừng vang lên, mặc dù mỗi khách sạn Tường Vân ở Long Võ thành đều mở loại sòng bạc tạm thời này, nhưng người vẫn quá nhiều, muốn đặt cược vẫn phải xếp hàng.
"Huynh đệ, ngươi đặt ai thắng?" Lưu Vân xếp trong hàng, hỏi người bên cạnh.
Hắn hơi thay đổi hình dạng, cộng thêm tu vi võ đạo quá thấp, nên không ai chú ý đến hắn.
"Đương nhiên là Nhất Đao cung rồi."
Người nói chuyện là một gã mập, liếc Lưu Vân, có vẻ khinh thường: "Huynh đệ, lần đầu cá cược à? Lão ca cho ngươi chút lời khuyên, đừng chỉ đặt một tông môn, tuy làm thế có thể giúp ngươi kiếm được một món hời, nhưng cũng có thể khiến ngươi thua đến sạt nghiệp, tốt nhất nên rải tiền ra đặt nhiều chỗ, như vậy, cho dù thua cũng không thua quá nhiều."
"Nói nhảm."
Lưu Vân lẩm bẩm trong lòng, lại hỏi: "Vậy ngươi thấy Phượng Hoàng tông thế nào? Bọn họ đã được giải nhất hai vòng rồi, ta thấy vòng thứ ba thế nào cũng được thứ hạng tốt chứ?"
"Phượng Hoàng tông? Ngươi không nghe những tin đồn kia à?" Gã mập trừng mắt.
"Tin đồn gì?" Lưu Vân nghi ngờ.
"Người ta đồn rằng Phượng Hoàng tông có thể lấy giải nhất hai vòng trước, đều nhờ thực lực ảo cùng Ma Tinh pháo, vòng thứ ba này là đánh giá thực lực thực tế, không có thực lực ảo, cũng không dùng được đồ đánh xa như Ma Tinh pháo, vậy thì còn có thể được thứ hạng gì?" Gã mập nói.
"Má nó, ngươi xem thường Phượng Hoàng tông quá rồi đấy?" Lưu Vân hận không thể cho hắn một tát.
"Không phải xem thường, mà là sự thật là vậy, cá cược thế này, ai muốn thua tiền chứ?"
Gã mập hừ một tiếng, rồi nói: "Lão ca đây là người chơi lâu năm rồi, thế này đi, ngươi đưa ta 1000 linh thạch, ta dạy cho ngươi cách đặt cược, sao hả?"
"Cút đi, cút sang một bên!" Lưu Vân lườm hắn.
"Sao ngươi lại chửi người vậy? Với kiểu người không biết cược, không khiêm tốn học hỏi như ngươi, sớm muộn cũng thua sạch vốn!" Gã mập mắng lại.
"Lão tử thích." Lưu Vân hếch mặt lên.
Gã mập thấy vậy, cũng không thèm để ý đến hắn nữa.
Khoảng chừng nửa canh giờ, cuối cùng cũng tới lượt hai người.
Gã mập đặt cược trước, đặt Nhất Đao cung hạng nhất 10 vạn linh thạch, hạng ba mươi 20 vạn, hạng mười 10 vạn, ngoài ra còn đặt cho một vài tông môn khác, tổng cộng khoảng ba trăm vạn linh thạch.
Nhìn bộ dạng đau khổ của hắn, có vẻ số linh thạch này là toàn bộ gia sản, mà tu vi chỉ ở Long Linh cảnh sơ kỳ, có ba trăm vạn linh thạch cũng không tệ.
"Thấy chưa?"
Sau khi đặt xong, gã mập quay lại nhìn Lưu Vân, bằng giọng điệu cực kỳ trịch thượng: "Lão ca đây đặt ba trăm vạn linh thạch đó, không nói đến ngươi có đặt được hay không, chắc ngươi còn không có nhiều tiền thế này đâu?"
"Ngươi đừng có dài dòng nữa, cản ta đặt cược, mau cút sang một bên đi." Lưu Vân không nhịn được.
"Hừ, ta ngược lại muốn xem, ngươi đặt thế nào." Gã mập không phục nói.
Lưu Vân mặc kệ hắn, đi thẳng đến sòng bạc nói: "Ta muốn đặt cược."
"Tỉ lệ cược có ghi ở bên cạnh, tự xem trước đi, đặt xong không được hối hận, linh thạch không hoàn trả." Người quản lý sòng bạc đứng ở giữa, cười híp mắt nhìn Lưu Vân.
"Tỉ lệ cược hiện tại sẽ giữ nguyên sao? Không sửa đổi chứ?" Lưu Vân hỏi.
"Ngươi đặt khi nào, tỉ lệ cược sẽ là khi đó." Gã mập bên cạnh nhịn không được xen vào.
"Được."
Lưu Vân híp mắt, cười với người quản lý sòng bạc: "Ta đặt 1000 tỷ, cược Phượng Hoàng tông nhất định nhất."
Lời này vừa thốt ra, trong sòng bạc im phăng phắc, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
"Ngươi... ngươi vừa nói cái gì?" Người quản lý sòng bạc không dám tin hỏi lại.
Lưu Vân vung tay, mười chiếc nhẫn không gian xuất hiện, nói: "Trong này, mỗi cái đều có một trăm tỷ hạ phẩm linh thạch, tự kiểm tra đi, ta đặt Phượng Hoàng tông nhất, nhớ kỹ đừng ghi nhầm, rõ chưa?"
"Vâng, vâng..." Người quản lý cẩn thận kiểm tra mười chiếc nhẫn không gian, thấy quả thật đều có một trăm tỷ hạ phẩm linh thạch, mừng đến không khép miệng được.
"Đậu má, ngươi dừng tay đi!"
Gã mập chợt vỗ Lưu Vân một cái, la lớn: "Có nhiều tiền vậy, sao lại đặt Phượng Hoàng tông thắng? Ngươi hoàn toàn có thể đặt..."
"Im miệng!"
Lưu Vân hếch cằm lên, trịch thượng nói: "Lão tử có tiền thích thế đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận