Yêu Long Cổ Đế

Chương 1131: Biến thái!

Với tu vi Long Thần cảnh hiện tại của Tô Hàn, cùng với phương pháp tu luyện Cửu Ảnh Phân Thân thuật, muốn tiếp tục tăng cường thực lực, chỉ có cách ngưng tụ hai đạo Nguyên Thần cuối cùng mới làm được. Mà hai đạo Nguyên Thần này lại cần đến hai mươi vạn Nguyên Thần, Tô Hàn hiện tại chưa có đủ, cho nên tu vi võ đạo liền dừng ở mức này. Tiếp theo, sẽ là tu vi ma pháp.
Trong lúc trầm ngâm, Tô Hàn lấy ra một quả ma pháp trái cây. Trước đó, khi oanh sát Mạc Thanh Hải đám người, Tô Hàn từng thi triển tứ đại cấm chú, thậm chí cuối cùng còn thi triển thêm một cấm chú nữa. Những cấm chú này đều là nhờ vào ma pháp trái cây mới thi triển được, chỉ dựa vào ma pháp nguyên tố của bản thân Tô Hàn thì căn bản không đủ. Nhưng thực tế, ma pháp trái cây không phải dùng như vậy. Việc trực tiếp cắn ma pháp trái cây để biến thành ma pháp nguyên tố đơn giản là quá phung phí!
Tô Hàn đương nhiên biết điều này, nhưng hắn không còn cách nào khác. Lúc trước, thực lực của hắn chưa tăng, dù tu vi ma pháp và tu vi thể xác cùng thi triển cũng chỉ có thể lưu lại hai Long Hoàng cảnh, mà dựa vào tu vi võ đạo của Tô Hàn căn bản không giết được Long Hoàng cảnh sơ kỳ. Nếu vậy thì chắc chắn không thể giữ được Mạc Thanh Hải. Cho nên, Tô Hàn mới tình nguyện lãng phí ma pháp trái cây để đánh giết Mạc Thanh Hải, ý nghĩa của việc đó rất khác! Mà tác hại của việc này chính là lãng phí đến chín mươi chín phần trăm ma pháp nguyên tố! Miếng ma pháp trái cây mà Tô Hàn đã cắn xuống, nhiều nhất chỉ có một phần trăm ma pháp nguyên tố được Tô Hàn sử dụng để thi triển cấm chú, phần còn lại đều lãng phí hết. Lúc đó không để ý, giờ nghĩ lại mới thấy xót của.
"Tác dụng thực sự của ma pháp trái cây này là để tăng tu vi ma pháp, mà khi tu vi ma pháp tăng lên thì ma pháp nguyên tố chứa đựng trong người tự nhiên cũng sẽ càng ngày càng nhiều..." Tô Hàn nhìn quả ma pháp trái cây trong tay, cười khổ nói. Quả ma pháp trái cây này đúng là quả hắn đã ăn trước đó, giờ nhìn lại thì trên đó lồi lõm, có những dấu răng khắc sâu, thật sự là quá lãng phí.
"Một quả ma pháp trái cây như vậy e rằng phải bù đến hàng ngàn vạn hạ phẩm Ma Tinh Thạch, mà mỗi miếng ta đã cắn xuống đều ít nhất phải bù đến một trăm vạn hạ phẩm Ma Tinh Thạch." Tô Hàn hít sâu một hơi, không nghĩ nhiều nữa, nếu nghĩ tiếp hắn sẽ đau lòng chết mất. Trong im lặng, Tô Hàn hé mắt, cắn một miếng lên quả ma pháp trái cây. "Oanh!"
Khi miếng trái cây này vừa được cắn xuống, vào đến bụng liền nổ tung, hóa thành ma pháp nguyên tố kinh người, phun trào trong cơ thể Tô Hàn. Và những nguyên tố ma pháp này vừa xuất hiện, đã có chín mươi chín phần trăm trực tiếp xuyên qua thể xác Tô Hàn, xuất hiện giữa sơn cốc, muốn tan biến. Nhưng giờ Tô Hàn không còn trong chiến đấu nữa, hắn cũng đã liệu trước tình huống này, nên hai mắt lóe lên, Long Linh Đế thuật lần nữa vận chuyển, cái vòng xoáy thao thiên hút trọn không sót một tia nguyên tố ma pháp nào! Vừa hút vào, những nguyên tố ma pháp này bắt đầu giãy giụa kịch liệt, tựa như muốn hướng đến tự do. Nhưng Tô Hàn lại hừ lạnh một tiếng, há miệng ra, trực tiếp hấp thu hàng loạt ma pháp nguyên tố, lần nữa đưa vào trong cơ thể. Cứ tuần hoàn như vậy, tu vi ma pháp của Tô Hàn bắt đầu từ từ tăng lên.
...
Chớp mắt, thời gian một tháng trôi qua. Ma pháp trái cây trong tay Tô Hàn đã bị ăn sạch, ngay cả phần vỏ cũng bị Tô Hàn nuốt vào bụng, hóa thành ma pháp nguyên tố, tất cả đều bị hắn hấp thu. Tu vi ma pháp của Tô Hàn lúc này đã đạt đến đỉnh phong nhất giai Ma đạo sư. Hắn không do dự, tiếp tục lấy ra một quả ma pháp trái cây. Loại trái cây này tuy trân quý nhưng vốn dùng để tăng tu vi, mà số lượng Tô Hàn có được trong thời đại Thái cổ lên đến gần cả nghìn quả, chỉ riêng ma pháp trái cây cũng đã hơn ba trăm quả, tạm thời thì đủ cho hắn sử dụng.
Khi Tô Hàn ăn hết khoảng một phần năm quả ma pháp trái cây, tu vi ma pháp của hắn cuối cùng đã đột phá, đạt đến cấp độ nhị giai Đại ma đạo sư! Vừa đạt tới cảnh giới đó, Tô Hàn liền cảm thấy trong cơ thể trống rỗng, dường như đang rất đói, chỉ muốn tìm gì đó bỏ vào miệng, hễ ăn được thì hắn sẽ ăn. Cảm giác này, Tô Hàn trước đây không phải là chưa từng có, hắn biết đó là do đột phá dẫn đến, lượng chứa đựng trong thân thể đã tăng lên nhưng ma pháp nguyên tố thì vẫn còn bấy nhiêu, cần phải hấp thu đủ ma pháp nguyên tố mới có thể khiến cho cảm giác này biến mất.
Lúc này, Tô Hàn không do dự, nuốt hết bốn phần năm còn lại của quả trái cây, ma pháp nguyên tố khổng lồ lập tức khiến cảm giác đói biến mất ngay tức khắc, không những biến mất mà còn có cảm giác no căng bụng, đến mức muốn đi cũng không nổi. Ma pháp nguyên tố dư thừa, lại lần nữa được Tô Hàn hấp thu để tu luyện ma pháp tu vi. Chỉ mới đột phá đến nhị giai Đại ma đạo sư, Tô Hàn vẫn chưa thấy đủ, hắn tiếp tục lấy ra quả thứ ba để bắt đầu nuốt chửng. Thời gian từng chút trôi qua, thêm hai tháng nữa, Tô Hàn đã ăn hết quả thứ năm. Tu vi ma pháp của hắn, trong chớp mắt này, lại đột phá, đạt đến trình độ tam giai Đại ma đạo sư! Đến lúc này, Tô Hàn cuối cùng cũng dừng lại tu luyện, hắn cảm thấy, ít nhất trước mắt mà nói, tu vi ma pháp tam giai Đại ma đạo sư đã là rất cao, nếu tiếp tục tu luyện nữa thì dù ăn thêm bao nhiêu ma pháp trái cây cũng chỉ là lãng phí, tu vi ma pháp của hắn không thể nào đột phá thêm được nữa.
"Quả nhiên..." Tô Hàn cảm nhận luồng ma pháp nguyên tố mênh mông mãnh liệt trong cơ thể, cười khổ nói: "Ta không phải Hương Nhi, cũng không phải Nam Cung Ngọc, không có loại thể chất biến thái như các nàng." Hương Nhi và Nam Cung Ngọc, một người là toàn hệ ma pháp thể chất, một người là Thánh Linh thể chất, đều là những thể chất kinh khủng đỉnh cao trong giới ma pháp sư. Với các nàng, không có cái gọi là bình cảnh, chỉ cần có đủ tài nguyên, các nàng có thể liên tục đột phá. Còn Tô Hàn lại khác, hắn cần củng cố cảnh giới tu vi hiện tại rồi mới từ từ tu luyện tiếp theo một cách vững chắc. So sánh hai bên thì sự chênh lệch đơn giản là quá lớn.
"Cũng không biết các nàng ở đó tu luyện thế nào rồi..." Tô Hàn ngẩng đầu, nhìn sang bên trái, rồi lại nhìn qua phía bên phải. Bên trái là vị trí của Nam Cung Ngọc, trước khi bế quan, Tô Hàn cũng cho nàng mười quả ma pháp trái cây. Nhân lúc vẫn còn thời gian, không tu luyện thì chờ đến bao giờ nữa? Còn phía bên phải là nơi Hương Nhi ở.
Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã đến. Khi Tô Hàn vừa nhìn sang bên trái thì thấy nơi Nam Cung Ngọc bế quan xuất hiện một cột sáng ngũ sắc! Tô Hàn cảm nhận rất rõ luồng khí tức của cột sáng này, đó là khí tức của tứ giai Ma đạo sư! "Đã lên đến tứ giai Ma đạo sư rồi sao?" Tô Hàn híp mắt, mừng cho Nam Cung Ngọc. Không đến ba tháng mà từ một ma pháp học đồ đã đột phá lên tứ giai Ma đạo sư, đây không phải võ đạo mà là ma pháp! "Biến thái..." Với tốc độ tu luyện này, Tô Hàn chỉ còn cách dùng hai chữ này để hình dung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận