Yêu Long Cổ Đế

Chương 6940: Triệu Thiên Thuận

Hoàn toàn không đợi Vũ Lăng Dung phản ứng lại, Tô Hàn liền kéo hắn lại, quay về trước mặt đám người Đào Vân Thần.
"Ta... Ta đột phá rồi?"
Vũ Lăng Dung kiểm tra tu vi của mình, khi phát hiện bản thân thật sự đã đột phá lên Tam Kiếp Vân Quang cảnh, thì mừng rỡ đến suýt ngất.
"Thật sự đột phá... Ta đột phá rồi! Ha ha ha ha!"
Tiếng cười lớn của hắn làm đám người Đào Vân Thần đang ngơ ngác cũng phản ứng lại.
"Đơn giản vậy thôi sao?" Mặt của Đào Vân Thần không ngừng co rúm.
Lê Long thì nuốt nước bọt cái ực, muốn nói gì đó, nhưng cảm thấy cổ họng như bị đá chèn lại, căn bản không thể phát ra âm thanh.
Bọn họ đều là những người tu luyện cảnh giới Vân Quang, lại tận mắt chứng kiến mọi chuyện xảy ra, đương nhiên không còn chút nghi ngờ nào với Tô Hàn nữa.
Lúc này họ ngơ ngác là do quá chấn kinh, cũng là vì sợ hãi Tô Hàn!
Người khác khi độ thánh kiếp, nếu người khác nhúng tay vào, thì thánh kiếp sẽ lập tức tiêu tan.
Nhưng ở chỗ Vũ Lăng Dung, Tô Hàn không những nhúng tay vào, mà còn xuyên qua hình thể thánh kiếp, như thể đang khiêu khích thánh kiếp vậy.
Thế nhưng, thánh kiếp không làm gì được hắn cả!
Cảnh tượng khó tin như thế lại xảy ra ngay trước mắt họ, làm tam quan của họ hoàn toàn bị phá vỡ!
Đây... đây vẫn là thánh kiếp ư??
"Chúc mừng ngươi."
Tô Hàn vỗ vai Vũ Lăng Dung: "Sau này chỉ cần có đủ tài nguyên, thì việc ngươi lên tới đỉnh phong Cửu Linh không còn là mộng nữa!"
"Tạ ơn Tô đại nhân! Tạ ơn Tô đại nhân!"
Vũ Lăng Dung cảm động đến rơi nước mắt, quên hết mục đích tới chiến trường của mình, thiếu chút nữa đã quỳ xuống trước Tô Hàn.
Thật là nực cười!
So với tương lai của mình, thì chút thù lao đối phương đưa ra này đáng là gì chứ?
Sau chuyện này, hắn cảm thấy con đường phía trước vốn ảm đạm mờ mịt bỗng nhiên trở nên sáng sủa!
"Đây là loại thủ đoạn gì vậy!" Đào Vân Thần âm trầm hỏi.
"Thủ đoạn gì, ngươi không cần biết nhiều, các ngươi chỉ cần biết rằng sau này, phóng nhãn toàn vũ trụ, chỉ có một mình ta Tô Hàn mới có thủ đoạn này là được!" Tô Hàn nói.
"Tê..."
Đào Vân Thần hít một hơi thật sâu, sau đó đột ngột ngẩng đầu, đánh vào mi tâm mình.
Lập tức một giọt huyết dịch màu vàng nổi lên từ mi tâm hắn, không chút do dự lơ lửng trước mặt Tô Hàn.
"Sau này, ta Đào Vân Thần sẽ tôn Tông chủ làm chủ!"
Mắt Tô Hàn sáng lên, hắn cười như không cười thu hồi giọt bản mệnh kim huyết kia.
Kỳ thực hắn đã sớm nghĩ tới kết quả này, đương nhiên sẽ không vì đối phương thần phục mà hưng phấn.
Bất quá, tu vi của đám người Đào Vân Thần vẫn coi như ổn, chủ yếu họ là tán tu, không thuộc thế lực nào cả, so ra thì càng trong sạch, dễ hợp nhất hơn.
"Ta cũng cho ngươi!"
Lâm Đại Lãng tuy có vẻ chất phác, nhưng hành động lại dứt khoát vô cùng.
Hắn là người thứ hai giao bản mệnh kim huyết cho Tô Hàn.
Sau Đào Vân Thần và Lâm Đại Lãng, tình thế diễn ra nhanh chóng không thể cản lại được.
Việc Vũ Lăng Dung đột phá thật sự làm họ kinh hãi, họ hận không thể người bị ném vào đàn thú hung tợn vừa rồi chính là mình!
"Các vị đang làm gì vậy? Tổ chức Triều Thánh đại hội à?"
Đúng lúc này, một giọng nói băng lãnh và âm trầm vang lên.
Tô Hàn ngước mắt nhìn, thấy một đám đông người đang bay tới từ xa.
Huy hiệu trên người họ, khiến Tô Hàn ngay lập tức nhận ra thân phận của họ.
Đội hộ vệ cấp Giáp!
Một trong những đội hộ vệ cấp bốn hiếm hoi tại chiến trường Huyết Hải!
Người vừa mở miệng là một nam tử trung niên dáng người khôi ngô, râu ria xồm xoàm, đeo một cây trường đao sau lưng.
Hắn chính là đội trưởng đội hộ vệ cấp Giáp, Triệu Thiên Thuận!
Bên cạnh Triệu Thiên Thuận, còn có một nam một nữ, chắc là một cặp song sinh, có ngoại hình rất giống nhau.
Tổng số thành viên đội hộ vệ cấp Giáp vượt quá ba nghìn, không một ai là tam thần, toàn bộ đều là Thất Mệnh.
Thậm chí, tu sĩ Thất Mệnh có cảnh giới thấp nhất cũng từ Phục Thi cảnh trở lên, thực lực tổng hợp có thể coi là mạnh mẽ.
"Tông chủ, đó chính là Triệu Thiên Thuận."
Đào Vân Thần truyền âm cho Tô Hàn: "Chúng ta không nhìn thấu được tu vi của Triệu Thiên Thuận, nhưng theo lời đồn thì hắn đã đột phá Vọng Nguyệt cảnh, chắc là ở nhất kiếp hoặc nhị kiếp Thông Dương."
"Nhất kiếp." Tô Hàn thản nhiên nói.
Đào Vân Thần hơi ngẩn ra, rồi âm thầm kinh hãi.
Tô Hàn đã nhìn thấu tu vi của Triệu Thiên Thuận nên mới nói vậy.
Vậy rốt cuộc tổng chiến lực của hắn đã đạt đến mức độ nào?
Xem ra việc mình chọn gia nhập Phượng Hoàng tông quả thật là một lựa chọn chính xác vô cùng!
"Đào đội trưởng, có gì không thể nói thẳng mà phải châu đầu ghé tai với Tô đại nhân vậy?"
Ánh mắt Triệu Thiên Thuận quét qua đám người Đào Vân Thần, lạnh lẽo như băng.
Có lẽ do đã phản bội đối phương, nên mấy người Đào Vân Thần có chút xấu hổ trong lòng, nhất thời không nói được gì.
"Một lũ rác rưởi!"
Triệu Thiên Thuận hừ lạnh nói: "Chúng ta đến làm thuê, khi chưa gia nhập chiến trường thì đã ký giấy sinh tử rồi! Vậy mà các ngươi lại hay, không những lâm trận quay giáo, lại còn trung thành như vậy, đúng là một lũ nuôi không quen bạch nhãn lang!"
"Còn có ngươi!"
Triệu Thiên Thuận dừng một chút rồi nhìn về phía Tô Hàn.
"Bọn chúng nhận nhiều thù lao như vậy mà nói phản là phản, ngươi đúng là dám thu nạp bọn chúng dưới trướng đấy? Chẳng sợ bọn chúng phản luôn cả ngươi à?"
"Bọn họ sở dĩ phản bội, chỉ có thể nói rõ là lợi ích họ nhận được chưa đủ lớn mà thôi."
Tô Hàn mỉm cười nhìn Triệu Thiên Thuận: "Thực lực của đội hộ vệ cấp Giáp mạnh mẽ như vậy, thật là khiến Tô mỗ thèm khát, hay là Triệu đội trưởng cũng thử phản bội một phen?"
"Nói bậy!"
Triệu Thiên Thuận quát khẽ: "Ta Triệu Thiên Thuận tuy tâm ngoan thủ lạt, nhưng chữ tín vẫn có, đã cầm đồ của người ta thì tự nhiên phải làm việc cho người ta, ngươi muốn ta phản bội, cũng phải có khả năng đó đã!"
"Nói cách khác, chỉ cần ta có năng lực này thì ngươi sẽ phản bội?" Tô Hàn hỏi.
Triệu Thiên Thuận sầm mặt lại, có vẻ lười biếng không muốn nói nhiều với Tô Hàn.
"Triệu đội trưởng, ta khuyên ngươi một câu."
Tô Hàn chậm rãi nói: "Mạng là của mình, vận mệnh cũng do mình nắm giữ, ngươi bây giờ có cơ hội khống chế tương lai vận mệnh của mình, đừng đưa ra lựa chọn sai lầm, để rồi phải hối hận cả đời."
Không đợi Triệu Thiên Thuận lên tiếng.
Tô Hàn lại nói: "Theo một ý nghĩa nào đó, ngươi và ta đều là tán tu, coi như là người cùng giới."
"Mà ngươi Triệu Thiên Thuận, rõ ràng có tu vi như vậy, lại không muốn gia nhập bất kỳ thế lực nào, vẫn là tự coi mình là tán tu, rõ ràng ngươi là người theo đuổi tự do, không muốn bị ràng buộc."
"Phượng Hoàng tông khác với các thế lực khác, ngươi có thể vì ta Tô Hàn liều mạng, nhưng tuyệt đối không phải ta Tô Hàn bắt buộc ngươi liều mạng vì ta, hiểu ý ta chứ?"
"Cả đời tu sĩ, theo đuổi chính là giới hạn tu luyện, ngươi nghịch thiên mà đi, trải qua vô số lần sinh tử nguy cơ, chẳng phải là vì đạt đến cảnh giới mà ngươi mong muốn hay sao?"
"Ta chỉ cho ngươi một cơ hội này, cũng chỉ khuyên ngươi lần này."
"Đi cùng ta, ngươi sẽ một bước lên mây."
"Đối đầu với ta, ngươi sẽ hối hận cả đời!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận