Yêu Long Cổ Đế

Chương 2681: Chân chính cự phú!

Chương 2681: Chân chính cự phú!
Dường như đoán được suy nghĩ của Bùi Thiên Phong, Tô Hàn lại nói: "Nhắc lại lần nữa, ta không đùa với Bùi huynh, nên huynh cũng đừng tốn thời gian vô ích."
Tô Hàn không phải kẻ thích hư danh, mỗi lần mấy tên như Bùi Thiên Phong đều có vẻ mặt đó, khiến chính Tô Hàn cũng hơi mất kiên nhẫn.
"Nếu ta thật sự có thể trở thành hành trưởng, nếu thật sự có đủ quyền lực trong Ngân Nguyệt thương hội, thì ta..." Bùi Thiên Phong ngập ngừng một chút rồi nói: "Đảm bảo an toàn cho ngươi!"
Bốn chữ ngắn gọn nhưng lại là đáp án Tô Hàn hài lòng nhất.
Thật ra, đến cùng có thể giúp Tô Hàn được việc gì, Tô Hàn giờ phút này không biết, Bùi Thiên Phong lúc này cũng vậy, không biết.
Nhưng sự cam đoan này của Bùi Thiên Phong đã chứng minh hắn sẽ cố gắng hết mình vì Tô Hàn.
"Tốt!"
Tô Hàn gật đầu ngay, vung tay lên, một chiếc nhẫn trữ vật ném lên mặt bàn.
"Bùi huynh cứ xem qua." Tô Hàn cười nói.
"Ừm?"
Bùi Thiên Phong khó hiểu nhưng không do dự, thần niệm của hắn tiến vào chiếc nhẫn trữ vật.
Khi nhìn thấy số lượng vô cùng lớn nguyên tố tinh thạch giống như núi, Bùi Thiên Phong thiếu chút nữa rơi cả mắt ra ngoài!
Ma pháp nguyên tố kinh khủng từ những viên nguyên tố tinh thạch này phát ra, không chỉ đả kích thần niệm của Bùi Thiên Phong, mà còn trùng kích tinh thần của hắn.
"Một, một... Một trăm triệu viên? ? ? ?"
Một lúc lâu sau, Bùi Thiên Phong như người chết đuối vớ được cọc, rốt cuộc kinh hô lên.
Trong nháy mắt, hắn đã nhìn ra số lượng những viên nguyên tố tinh thạch này.
Nhưng hắn không thể tin được!
Một trăm triệu viên...
Một trăm triệu viên nguyên tố tinh thạch! ! !
Chẳng lẽ là mình hoa mắt? ? ?
Hắn xác nhận đi xác nhận lại, từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, từ trong ra ngoài, từ trước ra sau...
Sau mấy ngàn, mấy vạn lần, thậm chí mấy chục vạn lần quét nhìn, cuối cùng Bùi Thiên Phong cũng dám xác nhận số lượng nguyên tố tinh thạch kia là một trăm triệu viên.
"Những viên nguyên tố tinh thạch này đại biểu cho cái gì, chắc Bùi huynh còn rõ hơn ta."
Tô Hàn mỉm cười nói: "Cho huynh thăng chức hành trưởng, thế này đã đủ chưa?"
Tim của Bùi Thiên Phong hoàn toàn nổ tung, lồng ngực liên tục phập phồng, dường như muốn tắt thở.
Trong đầu hắn đang tính toán nhanh chóng, một trăm triệu viên nguyên tố tinh thạch sẽ mang lại lợi ích như thế nào cho mình.
Trước đây, Tô Hàn đổi một triệu viên, giúp Ngân Nguyệt thương hội kiếm được ít nhất hơn trăm tỷ Tiên tinh.
Mười triệu viên nguyên tố tinh thạch, số Tiên tinh mà Ngân Nguyệt thương hội kiếm được sẽ vượt quá vạn ức.
Mà một trăm triệu viên...
Đó là hơn mười vạn ức Tiên tinh! ! !
Hơn nữa, nếu đem đấu giá ở hội đấu giá thì có thể lên tới hai mươi vạn ức cũng có thể! ! !
Đây là khái niệm gì?
Dù là tổng hành trưởng đứng đầu trong tứ đại tổng hành trưởng, thì lần duy nhất đạt thành công trạng cao nhất, cũng chỉ kiếm được hơn bảy nghìn ức Tiên tinh mà thôi!
Lần này của Bùi Thiên Phong, sẽ gấp mấy chục lần con số đó! ! !
"Ầm!"
Bàn tay run rẩy định cầm chén trà, lại vô tình làm rơi xuống đất, vỡ tan tành.
Mặt của Bùi Thiên Phong đỏ bừng, hoàn toàn mất hồn, ngay cả chính hắn cũng không biết lúc này mình đang nghĩ gì.
Tô Hàn đã sớm đoán được hắn sẽ có bộ dạng này, không vội vàng gì, lẳng lặng chờ hắn tỉnh táo lại.
...
Một nén nhang, hai nén nhang, ba nén nhang...
Thời gian trôi qua hết năm nén nhang, Bùi Thiên Phong cuối cùng cũng có phản ứng.
"Ân nhân ở trên, xin nhận của Bùi mỗ một lạy..."
"Thôi thôi thôi."
Tô Hàn vội vàng đỡ hắn dậy, bất đắc dĩ nói: "Với thân phận của Bùi huynh, sao có thể cúi đầu trước Tô mỗ thế này?"
"Ta..."
Bùi Thiên Phong kích động không nói nên lời.
Hắn đã tính toán rất nhiều.
Không chỉ riêng gì mình sẽ kiếm được lợi nhuận, mà còn là thân phận sau này của Tô Hàn!
Lần mua bán này, nếu thành giao, số Tiên tinh của Tô Hàn sẽ vượt quá trăm vạn ức!
Đó là một khái niệm gì?
Giá trị tài sản cá nhân vượt quá trăm vạn ức Tiên tinh, ở Trung Đẳng tinh vực này, cho dù không phải giàu nhất, thì ít nhất cũng phải đứng trong top mười, thậm chí là top ba! ! !
Với thân phận như vậy, dù sau lưng không có chỗ dựa, trong thời gian ngắn cũng có thể dùng Tiên tinh để xây dựng một chỗ dựa vững chắc!
Huống chi...
Không phải là không có chỗ dựa?
Chính hắn cũng đã là chỗ dựa rồi!
"Bùi huynh, hãy nhớ những gì huynh đã hứa."
Sau khi nói xong, Tô Hàn liền cùng Tô Dao rời đi, để Bùi Thiên Phong có thời gian suy nghĩ.
Thực ra, lý do Tô Hàn đưa ra nhiều nguyên tố tinh thạch như vậy, không phải là vì giúp Bùi Thiên Phong thăng chức tổng hành trưởng.
Đương nhiên, đó cũng là một nguyên nhân.
Nhưng nguyên nhân quan trọng nhất, vẫn là buổi đấu giá ba ngày sau.
Trong tay hắn có vạn ức Tiên tinh, có lẽ đã đủ, nhưng chuẩn bị thêm một chút cũng không thừa.
Vạn nhất gặp được thứ trân quý thì sao?
Ví dụ như thứ không có giới hạn có thể nuốt được thập đại thánh dược kia.
Hoặc ví dụ như lục phẩm bạo châu, thất phẩm bạo châu.
Nói thật, những thứ này có bao nhiêu Tô Hàn đều muốn bấy nhiêu!. . .
Bùi Thiên Phong xuất hiện tại Hoàng thành của Phong Thần vương triều cũng không phải là tình cờ, mà là nhận lời mời đến dự hội đấu giá của đế quốc ngày mai.
Là một trong thập đại phân hành trưởng của Ngân Nguyệt thương hội, thân phận của Bùi Thiên Phong rất cao, các đế quốc kia không nói là cung kính, nhưng cũng muốn đối đãi khách khí.
Dù sao, bọn họ thường xuyên vay tiền Ngân Nguyệt thương hội, và Bùi Thiên Phong chính là người quản lý những việc này.
Tô Hàn và Tô Thanh không nói chuyện nhiều, nhưng với Tô Dao thì như có chuyện không dứt.
Con trai và con gái, cuối cùng vẫn có chút khác nhau.
Hai người tìm một nơi có phong cảnh hữu tình, nói chuyện suốt ba ngày.
Điều khiến Tô Hàn đáng tiếc là, Tô Dao vẫn chưa tìm được tin tức về những người khác của Phượng Hoàng tông.
Sử dụng Tu Di giới Thánh tử của Tô Hàn, cộng thêm tài nguyên bồi dưỡng của Phượng Hoàng tông, có ít nhất khoảng bảy triệu người đã đến Trung Đẳng tinh vực trước Tô Hàn.
Thế nhưng, không ai liên lạc với họ cả.
Chỉ có thể nói, Trung Đẳng tinh vực này, thật sự là quá rộng lớn.
"Không biết Vũ Tuệ, Vũ Nhiên thế nào rồi..." Tô Hàn thỉnh thoảng lại nghĩ vậy.
Không chỉ có các nàng, mà Đường Ức cũng thường xuất hiện trong đầu của Tô Hàn.
Không hiểu sao, mỗi khi nghĩ đến Đường Ức, hai mí mắt của Tô Hàn lại giật.
Điều này khiến hắn có chút tâm phiền ý loạn.
Dù sao là tu sĩ, giác quan thứ sáu vẫn rất chính xác.
Sau lần thứ nhất, Tô Hàn vẫn luôn phỏng đoán, Đường Ức ở hạ đẳng tinh vực có phải đang gặp nguy hiểm gì không?
Bằng không, sao lại khiến mình cảm thấy bất an như vậy?
Trước mắt thì chưa có câu trả lời.
Còn có tiểu nha đầu Tô Dao, Tô Hàn không chỉ một lần hỏi nàng, muốn biết "tên kia" mà nàng nhắc tới là ai.
Nhưng mỗi khi nói đến chuyện này, Tô Dao lại đều lảng sang chuyện khác, rõ ràng không muốn nói.
"Chẳng lẽ mình quá nghiêm khắc sao?" Tô Hàn thầm bĩu môi.
Bất quá, Tô Dao không muốn nói thì Tô Hàn cũng không ép hỏi.
Dù sao Tô Dao cũng đã lớn rồi, có suy nghĩ của riêng mình, càng có bí mật riêng, không thể kiểm soát quá chặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận