Yêu Long Cổ Đế

Chương 6358: Áy náy

"Thoải mái!"
Nhanh chóng đột phá như vậy, khiến Tô Hàn vui sướng phát ra một tiếng hét lớn.
Trong lòng hắn đang tính toán thời gian, khoảng cách trở lại Truyền Kỳ thần quốc, còn khoảng chừng năm tháng.
Bên ngoài năm tháng, trong Thời Gian toa là một trăm hai mươi năm!
Thời gian này, hắn tự nhiên không muốn lãng phí.
Bất quá Thánh Kim Lưu Ly Đan, hắn tạm thời cũng không sử dụng, mà là tiếp tục thôn phệ những đan dược mà vũ trụ quốc đưa tới.
Năm tháng ngắn ngủi, khẳng định không đủ để khiến hắn đột phá đến Thôn Âm hậu kỳ.
Nhưng dược hiệu của Thánh Kim Lưu Ly Đan lại đủ để hắn đột phá đến Thôn Âm hậu kỳ!
Ví như giờ phút này thôn phệ mà không có thời gian tu luyện, vậy sẽ làm loại thuốc này bị trì hoãn, lâu ngày sẽ tiêu tan.
"Tạm thời thôn phệ những đan dược khác để tu luyện, trước tăng một chút tu vi, đợi trở lại Truyền Kỳ thần quốc rồi hãy thôn phệ Thánh Kim Lưu Ly Đan cũng không muộn."
Nghĩ như vậy, Tô Hàn không chút do dự bắt đầu luyện hóa hấp thụ.
Mấy tháng thời gian, thoáng cái trôi qua.
Cho đến một ngày nọ.
Thanh âm của Thánh Hoàng bỗng nhiên truyền vào tai Tô Hàn, lúc này Tô Hàn mới có chút tiếc nuối đi ra khỏi Thời Gian toa.
"Sao nhìn dáng vẻ ngươi có vẻ vẫn chưa thỏa mãn?" Thánh Hoàng liếc nhìn Tô Hàn.
"Đột phá Thôn Âm hậu kỳ không khó, trước mắt ta đã tăng lên khoảng một phần mười tu vi, nếu có đủ thời gian, có thể tiếp tục tăng lên." Tô Hàn nói.
"Trong ghi chép của vũ trụ tứ bộ, ngươi tối đa cũng chỉ ba vạn tuổi mà thôi, thời gian phía sau còn nhiều, gấp làm gì?"
Thánh Hoàng hừ nhẹ nói: "Bản hoàng cảm thấy ngươi vẫn nên giống như trước đi Nam Hải thánh cảnh nhìn một chút, ví như gặp được cơ duyên tạo hóa nào đó, không chừng trong nháy mắt có thể đột phá."
"Ta có tìm hiểu qua về Nam Hải thánh cảnh, đó không phải chỗ an toàn, trước khi Thánh Đan các đem những đan dược kia đưa đến tay ta, ta sẽ không đến đó." Tô Hàn lắc đầu nói.
"Ngươi cũng thật bình thản, như đổi lại t·h·i·ê·n kiêu khác, có cơ hội vào Nam Hải thánh cảnh, đâu có cân nhắc nhiều như vậy."
Thánh Hoàng khựng lại một chút.
Chợt nói: "Bất quá ngươi nói cũng có lý, dù sao sau khi trở lại Truyền Kỳ thần quốc, ngươi còn có chuyện quan trọng hơn phải giải quyết."
"Chuyện gì?" Tô Hàn lộ vẻ nghi hoặc.
Thánh Hoàng nheo mắt lại, khóe miệng nhếch lên.
"Hôn sự!"
Trán Tô Hàn lập tức nổi lên gân xanh.
Nhắc tới chuyện này hắn liền thấy đau đầu.
Đoàn Ý Hàm bên kia không biết phải bàn giao thế nào thì thôi, Nhậm Vũ Sương lại càng khó đối phó.
Đây đúng là tự dưng thêm phiền não!
"Đều là do ngươi cái lão già không có lương tâm gây họa!" Tô Hàn nghiến răng nghiến lợi.
"Tiểu hỗn đản, ngươi đã nói với bản hoàng rồi, bản hoàng giúp ngươi giải quyết Triển Quân Di, không cho ngươi nhắc lại chuyện này."
Thánh Hoàng hừ lạnh nói: "Nói đi nói lại, bản hoàng thật sự không hiểu, có thể cưới được loại nha đầu như Nhậm Vũ Sương, ngươi còn có gì phải oán trách? Ngươi đi hỏi thăm khắp vũ trụ xem có bao nhiêu người muốn cưới Nhậm Vũ Sương? Cũng có thể xếp từ đầu vũ trụ đến cuối vũ trụ, ngươi còn ở đây...."
Nói chưa dứt lời, Thánh Hoàng thấy sắc mặt Tô Hàn càng lúc càng âm trầm.
"Được được được, bản hoàng không nói nữa."
Thánh Hoàng lẩm bẩm: "Nói cho ngươi biết ngược lại, kết hợp với Nhậm Vũ Sương, ngươi chắc chắn sẽ thu được lợi ích vô cùng lớn, còn có lợi gì thì cứ xem như là niềm vui bất ngờ đi, nhưng phải nhớ kỹ là kết hợp! Kết hợp hiểu chưa?"
Nhìn dáng vẻ hung hăng càn quấy của Thánh Hoàng, Tô Hàn trong lòng thề.
Nếu đối phương không phải Chí Tôn, hắn đã sớm mắng rồi!
Chỉ sợ hiện tại Nhậm Vũ Sương không g·iết mình cũng đã tốt lắm rồi, còn mơ mộng kết hợp với hắn?
Kết hợp cái rắm!
"Thần Quốc đã tới, bản hoàng còn có việc, sau khi đưa ngươi đến Ngọc Hàn cung, ta sẽ đi trước."
Lời Thánh Hoàng vừa dứt.
Cảnh tượng trước mắt Tô Hàn lóe lên, đã từ bên ngoài vũ trụ, đứng trước Ngọc Hàn cung.
"Lão già này cũng chuồn nhanh thật!"
Tô Hàn nắm chặt nắm đấm, nhìn về phía cổng Ngọc Hàn cung, trên mặt lộ vẻ xoắn xuýt.
"Phò mã đại nhân!"
Cấm vệ quân ở cổng và nha hoàn đều thấy Tô Hàn đến.
Chưa đợi Tô Hàn ngăn cản.
Đã có một nha hoàn hô: "Công chúa điện hạ, Tô phò mã trở về rồi!"
"Bộp"
Hoa đào đầy trời nhẹ nhàng rơi xuống, mùi hương xông vào mũi.
Bóng hình đáng yêu mà xinh đẹp mang theo vẻ mặt vui mừng, đứng trước mặt Tô Hàn.
"Tô Hàn, cuối cùng ngươi đã trở về rồi!"
Đoàn Ý Hàm không chút do dự, không nhìn những cấm vệ và nha hoàn kia, nhào vào lòng Tô Hàn.
Ôm lấy thân thể mềm mại này, Tô Hàn chỉ thở dài trong lòng, dâng lên chút áy náy.
"Đi đi về về chỉ mới hơn mười năm thôi, không dài." Tô Hàn khẽ nói.
"Tuy nói thế, nhưng Đan Hải dù sao cũng quá xa, ta luôn lo lắng ngươi có gặp phải nguy hiểm gì không."
Khi Đoàn Ý Hàm nói, đầu nhỏ lại càng rúc sâu vào ngực Tô Hàn, giống như một con thỏ nhỏ ngoan ngoãn dịu dàng.
Nếu là ngày trước.
Mỹ nhân trong lòng, lại thêm lâu ngày không gặp, Tô Hàn nhất định đã nảy sinh tình ý.
Nhưng nghĩ đến Nhậm Vũ Sương, tất cả hứng thú của hắn đều biến mất.
"Sao thế? Hình như ngươi không vui?"
Đoàn Ý Hàm đã nhận ra sự d·ị d·ạng của Tô Hàn.
Không khỏi hỏi: "Không đúng a... tu vi của ngươi.... Đã đột phá Thôn Âm cảnh rồi? Xem ra lần này đi Đan Hải thu hoạch không ít, sao thoạt nhìn lại dáng vẻ tâm sự nặng nề?"
Rất rõ ràng.
Ngay cả Truyền Kỳ quốc chủ và Nạp Lan hoàng hậu đều biết chuyện này, nhưng lại không nói cho Đoàn Ý Hàm.
"Vào trong rồi nói!"
Tô Hàn suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn quyết định không giấu giếm Đoàn Ý Hàm.
Chuyện này, giấu càng lâu, tổn thương cho Đoàn Ý Hàm sẽ càng lớn.
Nhậm Vũ Sương không giống như Nhậm Thanh Hoan, Tiêu Vũ Tuệ đám người.
Những người sau đều là trước khi quen biết Đoàn Ý Hàm, đã gả cho Tô Hàn.
Còn Nhậm Vũ Sương, bản thân đã không hòa hợp với Đoàn Ý Hàm.
Mấu chốt là còn xảy ra sau khi quen biết Đoàn Ý Hàm, hơn nữa là khi Tô Hàn và Đoàn Ý Hàm còn chưa kết hôn!
Nếu chuyện này truyền ra, sinh linh trong vũ trụ sẽ nghĩ như thế nào? Thanh danh của Đoàn Ý Hàm có phải cũng sẽ tụt dốc không phanh?
Phò mã tiểu công chúa của Truyền Kỳ thần quốc, thay lòng đổi dạ, vô cùng phong lưu.
Chưa từng kết hôn với tiểu công chúa, đã thông đồng ở chung với Lục công chúa của Truyền Kỳ thần quốc.
Tiểu công chúa Đoàn Ý Hàm chỉ có thể tinh thần chán nản, đẫm lệ....
Nghĩ đến những lời nghị luận này, Tô Hàn đã cảm thấy đau lòng thay cho Đoàn Ý Hàm!
Quan trọng hơn là –
Bản thân mình có được tất cả những gì hiện nay đều là nhờ Đoàn Ý Hàm!
Điều này khác gì với qua cầu rút ván, tá ma s·át l·ừ·a?
Bên trong Ngọc Hàn cung.
"Các ngươi lui xuống trước đi."
Tô Hàn phất tay với đám cấm vệ quân.
"Vâng!"
Rất nhiều cấm vệ quân gật đầu đáp, giữa những người này là ánh mắt hiểu ý cười nhau.
Hiển nhiên là cảm thấy Tô Hàn lại muốn thân mật một phen với tiểu công chúa.
Ngay cả Đoàn Ý Hàm cũng nghĩ như vậy.
Khuôn mặt nàng ửng đỏ, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Mới vừa về đã muốn những chuyện đó, thật hạ lưu!"
Nhìn vẻ thẹn thùng của nàng, Tô Hàn càng thêm phiền não trong lòng, cũng càng thêm áy náy.
Trước mặt mình, Đoàn Ý Hàm thật sự quá mức ngây thơ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận