Yêu Long Cổ Đế

Chương 4163:? Tề trưởng lão suy nghĩ nhiều

Chương 4163: Tề trưởng lão suy nghĩ nhiều
Vẻ mặt Tô Hàn trầm xuống.
Đây là đang hạ lệnh đuổi khách sao?
"Trong khu vực cấp bảy, có không biết bao nhiêu thế lực lớn, thế lực của Lục Hợp cung cũng chỉ thuộc dạng bình thường, nhiều nhất cũng chỉ được xếp vào hàng thứ ba."
Tô Hàn nhìn thẳng vào Tề Bình, chậm rãi nói: "Ngươi có thể quyết định, không cho bổn tông tiến vào khu vực cấp bảy? Hay là nói, Lục Hợp cung của ngươi có quyền đó?"
Giọng nói bình thản, nhưng Tề Bình lại cảm nhận được một áp lực vô cùng lớn.
Không phải do Tô Hàn truyền tới uy áp, mà là do hàng loạt sự việc trước đó khiến trong lòng hắn vốn đã căng thẳng. Giờ phút này thấy sắp trở mặt, Tề Bình không còn chỉ là khẩn trương mà là thấp thỏm không yên.
"Hạ quan không có quyền đó, Lục Hợp cung cũng không có."
Tề Bình cố đè xuống sự thấp thỏm trong lòng, chắp tay cúi người nói: "Hạ quan chỉ là làm theo quy tắc, mong Tô Tôn thứ lỗi."
"Nếu đây đúng là quy tắc, vậy ngươi, Tề trưởng lão, phải đền mạng."
Tô Hàn ngước mắt, giọng bình tĩnh đến cực điểm: "Ngươi dám không?"
Ba chữ như sấm nổ vang, khiến cho Tề Bình trong lòng phòng tuyến cuối cùng cũng suýt chút nữa sụp đổ.
Hắn không sợ tu vi của Tô Hàn, dù sao Tô Hàn chỉ là một bán bộ thiên thần, cho dù mạnh hơn thì cũng không thể mạnh hơn hắn, một thiên thần cảnh ngũ tinh? Dù cho Tề Bình biết chiến tích của Tô Hàn ở Yêu Ma giới, nhưng hắn vẫn cho rằng Tô Hàn nhiều lắm cũng chỉ ngang với thiên thần cảnh tứ tinh. Đương nhiên, điều này đã cực kỳ kinh ngạc rồi, nhưng Tề Bình vẫn không coi trọng. Hắn sợ là thủ đoạn khi Tô Hàn đánh g·iết thái bình t·h·i·ê·n tôn và phủ chủ Đại Danh! Ba người đó, ai mà chẳng là đỉnh phong Cổ Thần cảnh? Tề Bình, một thiên thần cảnh ngũ tinh thì không có cửa để so sánh với họ.
"Hơn nữa không nói đến hắn có còn thủ đoạn đó hay không, dù có cũng không dùng trên người mình, phí phạm quá."
Tề Bình thầm suy đoán: "Huống chi, thủ đoạn đó đáng sợ như thế, ta thật không tin, Tô Hàn có thể thi triển lần thứ hai! Nếu không kể đến mấy điều đó, hắn có tư cách gì mà uy h·iếp ta ở đây? Hắn có Vân Vương phủ làm hậu thuẫn, chắc Bách Hoa phủ cũng đã theo phe hắn, nhưng Lục Hợp cung ta đâu phải loại vừa vừa là bỏ qua!"
Nghĩ tới đây, Tề Bình trong lòng hơi thả lỏng.
"Yêu ma đang trước mắt, nhân tộc không nên tranh chấp nội bộ, mong Tô Tôn đừng làm hạ quan khó xử." Tề Bình vẫn chắp tay cúi người, trông rất cung kính nhưng lại mang vẻ bất đắc dĩ.
"Xem ra, ngươi không có ý định nhường đường rồi?" Giọng Tô Hàn lạnh lùng nói.
Hắn, Tề Bình cũng biết yêu ma đang trước mắt? Lục Hợp cung của hắn cũng biết yêu ma đang trước mắt sao? Hài hước đến cực điểm!
"Hạ quan chỉ làm theo lệnh, thật không cố ý cản trở Tô Tôn." Tề Bình đáp.
"Hô..."
Tô Hàn khẽ thở hắt ra, tay vung lên mạnh mẽ.
"Cứ xông thẳng vào!"
"Các ngươi dám!"
Tề Bình biến sắc, lớn tiếng quát: "Ranh giới khu vực tuần thú, là sự đồng ý của toàn bộ các thế lực khu cấp bảy, Tề Bình ta dù tu vi thấp, nhưng giờ phút này đại diện cho toàn bộ khu cấp bảy! Nếu các ngươi dám xông vào, chẳng khác nào không coi thế lực khu cấp bảy ra gì, phá hỏng quy tắc, Tô Tôn đừng trách hạ quan không nể mặt!"
Tô Hàn không thèm nhìn hắn, thản nhiên nói: "Kẻ nào dám cản, g·iết không tha!"
"Bạch!"
Tín Lăng tay run lên, Hồng Nguyệt trường k·i·ế·m xuất hiện, ấn ký Hiên Viên k·i·ế·m hồn ở giữa mày hắn rung lên, chiến ý bùng nổ mạnh mẽ.
"Ta sớm đã không nhịn được!"
"Ông ~"
Diệp Tiểu Phỉ bên kia cũng lấy ra Thiên Tru nhận.
Còn chưa đ·ộ·n·g t·h·ủ, máu tươi từ trên nhỏ xuống, cái cảm giác quái dị cùng mùi tanh của máu khiến cho không ít đệ tử Lục Hợp cung nhíu mày.
"Ầm ầm ầm ầm..."
Trong chớp mắt, mấy trăm người của Phượng Hoàng tông đều phóng ra khí tức.
Những người có thể theo Tô Hàn đến đây, đều có chiến lực vượt qua tu vi của bản thân, có thể coi là những người mạnh nhất trong Phượng Hoàng tông hiện tại. Nếu không vì Thang Đăng thiên mà luôn không để bọn họ đột phá, e là lúc này Phượng Hoàng tông đã có hơn trăm thiên thần cảnh.
"Thang Đăng thiên khác với Vạn Thú hà."
"Trong Vạn Thú hà, cho đến cuối cùng là Khí Huyết thần đàn, vẫn hạn chế tu vi của nhân tộc và yêu ma, cao nhất không được vượt qua thiên thần cảnh và yêu hoàng cảnh."
"Nhưng Thang Đăng thiên, ngoài lúc vừa mới vào có hạn chế, khi đã tiến vào trong hoàn toàn thì loại hạn chế đó sẽ được dỡ bỏ hoàn toàn."
"Lần này Thang Đăng thiên mở ra, không biết có loại tạo hóa nào, nhưng nếu có thể thu được tài nguyên, nhất định phải để cho bọn họ nhanh chóng đột phá."
Tô Hàn đảo mắt nhìn mọi người xung quanh, trong lòng thở dài.
Vạn Thú hà và Thang Đăng thiên mở ra, làm tốc độ đột phá của mọi người giảm đi nghiêm trọng. Nhưng sau khi Thang Đăng thiên kết thúc, thực lực toàn diện của Phượng Hoàng tông chắc chắn sẽ thay đổi về chất! Ít nhất, Lăng Tiếu, Diệp Tiểu Phỉ, Tiêu Cầm Huyền vẫn luôn cố gắng áp chế tu vi, vẫn chưa đột phá. Có thể nói tài nguyên không thiếu, trước khi tiến vào Thang Đăng thiên, bọn họ hoàn toàn có thể đột phá tới thiên thần cảnh. Thế nhưng những yêu ma thiên kiêu vẫn còn ở Thượng Đẳng tinh vực, mà tới khi đó, Trung Lân, Hàm Bi các thiên kiêu khác cũng đều sẽ đến, nếu thực sự đột phá đến thiên thần cảnh, họ sẽ không thể ra tay đối phó với chúng.
"Không biết Trung Lân bọn họ, có thể sẽ đột phá trong Thang Đăng thiên hay không..." Tô Hàn trầm ngâm trong lòng. Nếu họ đột phá tới Yêu Hoàng cảnh, vậy Tô Hàn cũng không cần thiết phải tiếp tục áp chế tu vi của mình. Bất quá, điều này có vẻ không thể xảy ra. Dù sao đây là Thượng Đẳng tinh vực, yêu ma cường giả yêu hoàng cảnh trở lên không thể tới được, Trung Lân biết rõ, nếu như đột phá tại Thang Đăng thiên, chắc chắn sẽ bị nhân tộc vây công. Lựa chọn tốt nhất của chúng, là thu thập tạo hóa trước, sau đó chờ trở về Yêu Ma giới thì mới dùng vào tu luyện.

Mọi suy nghĩ chuyển động đều xảy ra trong nháy mắt. Tô Hàn thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía Tề Bình, người đang đầy vẻ khẩn trương. Đến khi thực sự rút kiếm, giương cung bạt kiếm thì Tề Bình rốt cuộc cũng không thể giả bộ bình tĩnh được nữa. Tề Bình không để ý đến những người khác, hai mắt hắn luôn dán chặt vào Tô Hàn. Giờ phút này Tô Hàn ngước mắt, đôi mắt thâm thúy tựa như tinh không, nhìn thẳng vào Tề Bình. Tim hắn không tự chủ được gia tăng tốc độ, toàn thân căng cứng lên. Cảm giác bất an này, không biết là tới từ sự uy h·iếp khi Tô Hàn từng đ·á·n·h g·iết thái bình t·h·i·ê·n tôn, hay là do ... điều gì khác. Nhưng có vẻ, Tề Bình nghĩ thiên về vế đầu nhiều hơn. Hắn vẫn tự an ủi mình trong lòng rằng, Tô Hàn tuyệt đối không còn thủ đoạn như trước kia, dù có thì cũng không dùng trên người mình, thật quá không đáng. Nhưng sự thờ ơ trên mặt Tô Hàn lại làm cho hắn không thể tin vào suy đoán này của mình. Dù sao, năm ngôi sao đen trên đầu hắn vẫn còn đó. Rõ ràng mình là một thiên thần cảnh ngũ tinh, mà vẫn tự tin như vậy, Tô Hàn hoặc là đang giả vờ, hoặc là thật sự có sức mạnh đó!
"Tô Tôn, không thể a!"
Tề Bình lắc đầu, giọng điệu dịu lại, nhưng vẫn là khuyên giải: "Yêu ma đang ở trước mắt, nếu Phượng Hoàng tông và Lục Hợp cung lưỡng bại câu thương, thì cũng không khôn ngoan chút nào!"
"Lưỡng bại câu thương?"
"Xoạt!"
Tô Hàn vung tay, sức mạnh tu vi đáng sợ đột ngột bùng nổ. Một bàn tay khổng lồ, dùng sức mạnh tu vi biến ảo ra, xuất hiện trong bóng tối. Chỉ trong nháy mắt, nó đã ở trước mặt Tề Bình!! Mà đến lúc này, giọng nói bình thản của Tô Hàn mới vừa truyền ra.
"Tề trưởng lão suy nghĩ nhiều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận