Yêu Long Cổ Đế

Chương 5503: Ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo, mất cả chì lẫn chài!

"Chương 5503: Ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, mất cả chì lẫn chài!"
"Ừm?"
Tô Hàn bỗng nhiên tự bạo thân thể, khiến rất nhiều người đều lộ vẻ nghi hoặc.
Bọn họ hiểu rất rõ, việc này không thể nào là do Cảnh Trọng cố ý làm vậy.
Bởi vì Cảnh Trọng mong muốn, vốn dĩ chính là thân thể của Tô Hàn!
Trong tình huống Tô Hàn tự bạo, hắn còn có thể đoạt xác kiểu gì?
Nói đi cũng phải nói lại, nếu đây là do Tô Hàn cố ý thao tác, chẳng phải chính hắn cũng sẽ hồn phi phách tán?
"Khốn nạn!!"
Hồn niệm của Cảnh Trọng, theo chỗ thân thể đang tự bạo lao ra.
Nụ cười trên mặt hắn tan biến hết, mọi cảm xúc đều hóa thành hai chữ vào khoảnh khắc này: phẫn nộ!
Vô biên phẫn nộ!
"Tô Hàn, ngươi đang đùa ta đấy à!!"
Cơn giận trong lòng Cảnh Trọng, đơn giản không có cách nào diễn tả được bằng lời.
Hắn sắp thôn phệ thành công, lại tuyệt đối không ngờ rằng, Tô Hàn tình nguyện dùng tự bạo để đổi lấy sinh mạng của Thánh Ma cổ đế, cũng không chịu để hắn đoạt xác!
Nói cách khác, khi Thánh Ma cổ đế đã thu hồi bản mệnh kim huyết, sinh mạng tạm thời không còn bị đe dọa.
Hắn, Cảnh Trọng, lại không có được thứ gì!
"Ầm ầm ầm ầm..."
Hồn niệm trở về cơ thể phân thân Nguyên Linh, Cảnh Trọng không ngừng oanh kích tứ phía, hư không trong vòng ngàn vạn dặm, đều biến thành một màu đen kịt.
"Hắn còn giữ một chiêu... Cái tạp chủng này, còn giữ một chiêu!!"
Cảnh Trọng không ngừng gào thét.
Đáng tiếc, những người tộc và yêu ma ở phía dưới lại không hề vui mừng vì Cảnh Trọng không đạt được mục đích.
Bởi vì bọn họ biết, dù Cảnh Trọng không có được, thì Tô Hàn, cũng không trở về được.
Không một ai trong tình huống tự bạo mà có thể phục sinh!
Tự bạo vốn dĩ có nghĩa là thần hồn tự bạo!
Thể xác, chẳng qua là kèm theo mà thôi.
"Động thủ..."
Cảnh Trọng âm trầm đến cực hạn: "Cho bản hoàng tử động thủ, giết sạch đám cẩu tạp chủng này!!"
Bao nhiêu năm chuẩn bị, cuối cùng lại tay trắng, Cảnh Trọng có thể không tức giận sao?
Nói xong, Cảnh Trọng lập tức lao về phía Thánh Ma cổ đế.
"Tô Hàn liều mạng mình vĩnh viễn không thể luân hồi, cũng muốn cứu ngươi, vậy hôm nay bản hoàng tử sẽ xé ngươi thành từng mảnh!"
"Hắn không cho bản hoàng tử được, bản hoàng tử cũng sẽ không để hắn dễ chịu!"
"Oanh!!"
Công kích kinh khủng từ trên đầu giáng xuống, tất cả phòng ngự trên người Thánh Ma cổ đế trong nháy mắt vỡ tan.
Hắn phun ra một ngụm máu lớn, thân thể bay ngược ra sau, vẻ mặt tái nhợt, suýt chút nữa thì bất tỉnh.
Lặng lẽ nhiều năm như vậy, tu vi của Thánh Ma cổ đế cũng đã sớm đột phá thất giai Pháp Thần, mà đạt đến cửu giai giống Thủy Bình!
Nhưng, dưới công kích của cảnh giới Chúa Tể, toàn lực phòng ngự của Thánh Ma cổ đế cũng không có chút tác dụng nào.
Hắn chỉ miễn cưỡng chống đỡ được một kích này, không bị mất mạng ngay tức khắc, nhưng cũng đã rơi vào trạng thái trọng thương.
Cảnh Trọng giống như phát điên, lần nữa đuổi theo Thánh Ma cổ đế.
Mà lúc này, Cổ Linh lại ra tay.
"Cút!"
Kèm theo tiếng quát lạnh, Cổ Linh lập tức giao thủ với Cảnh Trọng một phen.
Hai người tu vi tương đương, đều không chiếm được lợi thế gì, cùng nhau lùi lại một chút.
"Nguyên Linh, ngươi còn đang ngẩn người làm gì, cho bản hoàng tử giết bọn chúng!!"
Cảnh Trọng quát lớn.
Nguyên Linh biết rõ Cảnh Trọng trong vũ trụ, có bối cảnh khủng bố thế nào.
Hắn sợ Cảnh Trọng trút giận lên mình, không khỏi cắn răng nói: "Bát hoàng tử bớt giận, dù không thể đoạt xác Tô Hàn, nhưng thuộc hạ vẫn chuẩn bị một món quà lớn cho ngài, đợi Bát hoàng tử thôn phệ xong, nhất định sẽ đột phá!"
"Ừm?"
Nghe vậy, Cảnh Trọng hiếm khi bình tĩnh một chút.
"Món quà lớn gì?"
"Vị Diện Chi Linh Ngân Hà tinh không!"
Nguyên Linh trầm giọng nói.
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều biến sắc!
Ngay cả Cảnh Trọng cũng không khỏi hít một hơi lạnh.
"Ngươi có biết, Vị Diện Chi Linh là căn bản của vũ trụ, pháp bộ không cho phép bất cứ sinh linh nào thôn phệ Vị Diện Chi Linh, bao gồm cả Chí Tôn!"
"Thuộc hạ đương nhiên hiểu rõ những điều này, nhưng điện hạ giáng lâm xuống ngân hà tinh không, đã sớm 'man thiên quá hải', lại thêm thiên ma vực ngoại gây hấn, nên cũng không dẫn tới sự chú ý của công bộ và pháp bộ. Thôn phệ một đạo Vị Diện Chi Linh, có là gì đâu?"
Nguyên Linh nói rất nhanh: "Điện hạ, ngài cứ yên tâm, từ rất lâu trước, thuộc hạ đã luyện hóa Vị Diện Chi Linh. Nói thật, trước đây thuộc hạ chuẩn bị cho chính mình, nhưng thuộc hạ thật không nhẫn nổi khi nhìn thấy điện hạ tức giận như lúc này! Thuộc hạ nguyện không dùng, cũng nhất định phải hiến cho điện hạ!"
"Ngươi đúng là gan to bằng trời!"
Cảnh Trọng hừ lạnh một tiếng.
Chỗ tốt của việc thôn phệ Vị Diện Chi Linh không chỉ là tăng cao tu vi đơn giản như vậy!
Nhìn khắp toàn vũ trụ, đừng nói là những Chí Tôn thực thụ, ngay cả những ngụy Chí Tôn, chắc chắn cũng đều đã từng thôn phệ Vị Diện Chi Linh!
Khi chưa đạt đến Chí Tôn Đại Đạo, nếu xem bản nguyên là lực lượng mạnh nhất dưới Chí Tôn, thì Vị Diện Chi Linh, chính là cơ sở cho những ngụy Chí Tôn đó tấn công lên Chí Tôn!
Chỉ khi đạt đến cấp độ ngụy Chí Tôn, người ta mới có thể thật sự cảm nhận được những lợi ích mà Vị Diện Chi Linh mang lại!
Vì thế, sau khi nghe Nguyên Linh nói, cơn phẫn nộ trong lòng Cảnh Trọng quả thật đã dịu đi một chút.
"Còn bao lâu nữa?"
Cảnh Trọng hỏi.
"Cũng nhanh thôi, thuộc hạ sẽ đi xem ngay."
Nguyên Linh đáp.
"Không cần xem!"
Không ngờ, Thánh Ma cổ đế bỗng lên tiếng: "Vị Diện Chi Linh của ngươi đã hoàn toàn luyện hóa xong rồi, có điều ngươi muốn đem nó dâng cho Cảnh Trọng, e là không được!"
Nói rồi, Thánh Ma cổ đế đưa tay, một luồng sáng màu trắng sữa xuất hiện trong lòng bàn tay.
Bên trong luồng sáng là một bóng hình nhỏ gầy, trông như một tinh linh trong suốt.
Hình dáng của nó vô cùng đáng yêu, nhưng lại đang nhắm mắt.
Đây chính là Vị Diện Chi Linh!
Trong tình huống nó đã bị luyện hóa hoàn toàn, đôi mắt của đạo Vị Diện Chi Linh này, sẽ mãi mãi không thể mở ra.
Trong khi đó, bên ngoài luồng sáng lại tràn ngập một loại ma pháp nguyên tố khủng khiếp.
Đó là do Thánh Ma cổ đế cố ý phát ra!
Chỉ cần hắn muốn, hắn có thể trong một phần vạn cái nháy mắt, hủy diệt hoàn toàn Vị Diện Chi Linh!
Vị Diện Chi Linh không còn bất kỳ sức phản kháng nào, Nguyên Linh và Cảnh Trọng cũng không thể kịp ngăn cản trong thời gian ngắn như vậy.
Nếu lúc trước người tức giận là Cảnh Trọng, thì bây giờ đến lượt Nguyên Linh.
"Ngươi trộm Vị Diện Chi Linh của ta??"
Nguyên Linh không thể tin được.
"Chính ngươi cũng không ngờ đúng không? Lại có thể nhanh chóng luyện hóa hoàn tất?"
Thánh Ma cổ đế cười lạnh nói: "Nếu chưa luyện hóa xong, ta thực sự không thể mang nó đi, nhưng hiện tại... nó là của ta rồi! Ta muốn thôn phệ nó, hay phá hủy nó, ngươi cũng không cản được!"
"Đáng giận!!"
Tâm trạng của Nguyên Linh bùng nổ trong nháy mắt!
Hắn trở về ngân hà tinh không, tất cả cũng chỉ vì hai mục đích.
Mục đích thứ nhất là giết Tô Hàn.
Mục đích thứ hai là thôn phệ Vị Diện Chi Linh!
Nếu Tô Hàn có thể bị Cảnh Trọng đoạt xác, thì Vị Diện Chi Linh này, Nguyên Linh định sẽ tự mình nuốt.
Nhưng hiện tại, Cảnh Trọng không có được, nên hắn chỉ có thể dâng Vị Diện Chi Linh cho Cảnh Trọng, cố gắng giảm bớt cơn giận của Cảnh Trọng.
Nhưng giờ phút này—— Cảnh Trọng không đoạt xác thành công, mà ngay cả Vị Diện Chi Linh, cũng bị Thánh Ma cổ đế trộm mất!
Quả đúng là "Ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, mất cả chì lẫn chài"!
Bạn cần đăng nhập để bình luận