Yêu Long Cổ Đế

Chương 4172:? Kinh hãi!

"Chương 4172: KINH HÃI!
Nghe những lời này, Kim Tố theo phản xạ mà nói: "ĐÁNH RẮM!"
"Thế nào, Tô mỗ nói sai rồi sao?" Tô Hàn hỏi.
Kim Tố vừa muốn mở miệng, Bách Chuẩn liền nói: "Lời này cũng không phải là không có đạo lý, nhân tộc yếu ớt như vậy, tùy tiện liền có thể giẫm chết, nếu thật sự bắt bản điện thành nhân tộc, quả đúng là một loại vũ nhục!"
"Ai giẫm chết ai, có thể còn nói chưa chắc đâu..." Tô Hàn duỗi lưng một cái.
Giờ phút này hắn cũng không quá lo lắng cho Tô Nhất.
Bọn gia hỏa này, luôn miệng nói đã đánh giết Tô Nhất, nhưng nói qua nói lại, trăm ngàn chỗ hở.
Tô Hàn không cho rằng Tô Nhất thật sự bị bọn chúng giết chết, có điều Tô Nhất đích thực là đã chạy tới sơn động này.
Hiện tại lời giải thích duy nhất, e rằng là do màn sáng kia.
"Hắn thật sự đã tiến vào? Đằng sau màn sáng kia là cái gì? Chẳng lẽ chỉ có nhân tộc mới có thể đi vào, còn yêu ma thì không?"
Trong đầu Tô Hàn hiện ra một ý nghĩ hoang đường: "Chẳng lẽ là cường giả Lục Hợp cung ra tay, cứu được Tô Nhất rồi?"
Khẽ lắc đầu, Tô Hàn cảm thấy rất không có khả năng.
Nếu thật là như vậy, vậy còn cần gì phải để đám người Tề Bình ngăn cản hắn, chẳng phải cởi quần đánh rắm, vẽ vời thêm chuyện sao?
Đương nhiên, cho dù Tô Nhất có thật sự chết rồi, Tô Hàn cũng đã không quan trọng.
Vốn dĩ cũng không có bao nhiêu tình cảm, ngay cả mặt còn chưa từng thấy, Tô Hàn đương nhiên sẽ không bi thương.
Phẫn nộ cũng có chút, bất quá việc đối với bốn tên yêu ma dòng dõi này nảy sinh sát cơ, cũng không phải vì chút phẫn nộ đó.
"Chó Tô Hàn, quay lại đây!"
Lúc Tô Hàn đang trầm tư, từ phía Bách Chuẩn bốn người truyền đến một tiếng hét lớn.
"Dám đánh lén người của bản điện, ngươi cũng chỉ có chút tiền đồ đó thôi à? Nói đi, ngươi muốn chết như thế nào?"
Bách Chuẩn nhớ lại chuyện bị đánh lén lúc trước thì vô cùng tức giận, hắn nói tiếp: "Quay lại đây quỳ xuống, theo dưới háng bản điện chui qua, bản điện liền để lại cho ngươi một cái toàn thây!"
Nói xong, hắn chỉ chỉ hai chân của mình.
"Ha ha ha ha..."
Tượng Trùng vẫn chưa lên tiếng, lập tức cười ha hả: "Tuy rằng nhân tộc yếu đến không thể tả, nhưng có thể làm cho Yêu Long cổ đế chui qua dưới háng bọn ta, sau này nhắc đến, cũng là một chuyện đáng để ca tụng đấy!"
Bốn vị yêu ma thiên kiêu đều dùng ánh mắt trêu tức nhìn Tô Hàn.
Mà Tô Hàn cũng đang nhìn bọn chúng.
Chỉ là ánh mắt của hắn khiến Bách Chuẩn bốn người vô cùng khó chịu.
"Ngươi nhìn cái gì vậy?!"
Hồng Y quát: "Nhìn nữa, ta sẽ móc tròng mắt của ngươi ra!"
"Thật đúng là trùng hợp, ở bên ngoài cũng có một tên nói như vậy, bất quá hắn đã chết rồi."
Tô Hàn vung tay lên, lấy ra một cỗ thi thể, chính là Huyết Nanh.
"Huyết Nanh?!"
Vẻ mặt Bách Chuẩn bốn người lập tức khó coi.
Dù Huyết Nanh không có đầu, nhưng từ quần áo trên người hắn, cũng có thể nhận ra được.
"Ngươi còn giữ thi thể của hắn làm gì?" Bách Chuẩn tức giận quát.
Sau khi nói xong, hắn cảm giác đầu óc mình có chút tối tăm.
Điều mà nhân tộc thích nhất, chẳng phải là khí huyết tinh hoa của yêu ma nhất tộc sao?
Khí huyết tinh hoa của hoàng tộc, có thể là cực kỳ nồng đậm đấy!
Bọn chúng vẫn luôn xem nhân tộc như kiến hôi, nhưng trong mắt nhân tộc, e là cũng xem bọn chúng như dã thú.
Giết, là có thể nuốt!
"Xoạt!"
Trên đỉnh đầu Tô Hàn, vòng xoáy bỗng nhiên hiện ra.
Hắn thế mà ngay trước mặt bốn người Bách Chuẩn triển khai Long Hoàng đế thuật.
Mắt thường có thể thấy, thi thể của Huyết Nanh đang nhanh chóng khô quắt, tinh hoa máu thịt bên trong toàn bộ đều theo cái vòng xoáy kia, tiến vào cơ thể Tô Hàn.
Chỉ một lát sau, Huyết Nanh đã hoàn toàn biến thành một cỗ thây khô.
"Cũng tạm được."
Tô Hàn ném thi thể Huyết Nanh đi, mỉm cười nói: "Tuy có thể giúp Tô mỗ tăng lên một chút tu vi, nhưng vẫn không thể so với mấy người dòng dõi Thánh tộc các ngươi."
"Ngươi đã là nửa bước Thiên Thần cảnh, liền không sợ đột nhiên đột phá, không vào được thang Đăng Thiên sao?" Tượng Trùng tức giận nói.
Trơ mắt nhìn Huyết Nanh bị thôn phệ, nhưng bọn hắn lại bất lực, điều này khiến bọn hắn lần nữa cảm nhận được sự vũ nhục.
"Một bộ thi thể dòng dõi hoàng tộc tầm thường mà thôi, còn chưa đủ để Tô mỗ đột phá." Tô Hàn thản nhiên nói.
"Hèn mạt!"
Bách Chuẩn hét lớn xong, khí tức toàn thân bỗng nhiên bùng nổ.
"Xoạt!"
Một cây cự chùy đen kịt, từ trong tay hắn xuất hiện.
Nhìn như cự chùy, nhưng xung quanh đều là gai nhọn, nói chùy không phải chùy, nói lang nha bổng không phải lang nha bổng.
Nhưng cũng có thể nhìn ra, đây không phải là phàm vật.
"Ngươi nói đúng, Tô Nhất hoàn toàn không chết."
Bách Chuẩn hít sâu một hơi: "Bất quá, không giết được Tô Nhất, thì có thể xử lý Tô Hàn ngươi, chuyện này hiển nhiên còn đáng giá hơn!"
"Oanh! ! !"
Lời vừa dứt, Bách Chuẩn đột nhiên xông ra, nhằm thẳng đến Tô Hàn.
Bảy đạo huyết khí trên người hắn, lúc này lóe lên ánh sáng đỏ thẫm, khí huyết chi lực nồng đậm dập dờn mà ra, tất cả đều dung nhập vào cự chùy kia.
Tô Hàn ngước mắt lên, nhìn chăm chú đối phương.
Đối mặt bốn vị dòng dõi Thánh tộc, hắn không thể nói là chiến ý ngút trời, nhưng cuối cùng vẫn có chút nóng lòng muốn thử.
Khoảnh khắc thật sự có chiến ý ngút trời, chính là tại Khí Huyết thần đàn, đồng thời đối mặt với Trung Lân, Hàm Bi và những thiên kiêu siêu cấp khác.
Bọn gia hỏa Bách Chuẩn này, so với Trung Lân bọn họ, thật sự không thể so được.
Chỉ có một tình huống khác biệt, lúc ở trên Khí Huyết thần đàn, sau khi huyết mạch của Trung Lân và bọn họ kết nối với nhau, có thể tạm thời áp chế chiến lực của Tô Hàn.
Mà giờ khắc này...
"Hừ!"
Lúc Bách Chuẩn lao đến Tô Hàn, bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng hừ lạnh như vậy.
Như là truyền đến bên tai, lại giống như là từ linh hồn trực tiếp vang lên vậy.
U ám, lại đinh tai nhức óc!
Tô Hàn không hề sử dụng Định Thần thuật, nhưng chỉ một tiếng hừ lạnh đó, lại làm cho Bách Chuẩn sắc mặt trắng bệch, ánh mắt đờ đẫn, động tác nhanh chóng chậm lại, đến cuối cùng, triệt để dừng lại!
"Ngươi..."
Bách Chuẩn chỉ Tô Hàn, không còn hung hăng càn quấy như trước, ngược lại là mặt mũi tràn đầy kinh hãi!
Hắn muốn nói gì đó, nhưng cổ họng lại bỗng nhiên ngòn ngọt, máu tươi căn bản nhịn không được, trực tiếp phun ra.
"Phanh phanh phanh phanh..."
Rất nhiều tiếng vang trầm truyền ra, từng hố đen kịt xuất hiện xung quanh Bách Chuẩn.
Hồng Y, Kim Tố và Tượng Trùng nhìn sang, chỉ thấy chỗ của Bách Chuẩn, trừ nơi hắn đứng ra, thì không gian xung quanh đều sụp đổ!
Mà từ đầu đến cuối, Tô Hàn thậm chí còn chưa từng ra tay.
"Cái này..."
"Bách Chuẩn, còn chần chờ cái gì? Lên đi!"
"Chúng ta cùng nhau hợp sức?"
Ba người cau mày, đồng thời mở miệng.
"Ngươi, ngươi..."
Bách Chuẩn không trả lời bọn chúng, sau khi phun ra một ngụm máu tươi, có vẻ như hắn dễ chịu hơn nhiều.
Nhưng lời nói bên miệng vẫn không thể nói hoàn chỉnh, bởi vì nỗi rùng mình trong lòng, sớm đã tràn ngập cả đầu óc của hắn.
Giờ phút này, trong đầu hắn chỉ có hai chữ: Cổ Thần!
Tất cả những gì mà tiếng hừ lạnh đó gây ra, tuyệt đối không có ai dưới Cổ Thần có thể làm được! ! !
"Ta cái gì?"
Tô Hàn híp mắt lại, cười nhạt nói: "Ta, chính là trong mắt các ngươi, cái tên nhân tộc tầm thường yếu ớt đến cực điểm đấy!"
"Không, không..."
Bách Chuẩn điên cuồng lắc đầu.
Hắn đã ý thức được điều gì, hoàn toàn mất đi ý định muốn giao chiến với Tô Hàn, bởi vì hắn hiểu rất rõ, cả bốn người bọn họ cộng lại cũng không phải là đối thủ của Tô Hàn! !
Đánh lén?
Căn bản không cần đánh lén, Tô Hàn có thể trấn áp bọn họ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận