Yêu Long Cổ Đế

Chương 6265: Chí Cao truyền thuyết

Trong hoàng thành, ca múa mừng cảnh thái bình.
Trong Ngọc Hàn cung, hoàn toàn yên tĩnh.
Toàn bộ cấm vệ quân cùng nha hoàn thị vệ các loại, tất cả đều bị Đoàn Ý Hàm tạm thời đuổi đi.
Trong cung điện lớn như vậy, ngoại trừ Đoàn Ý Hàm và Tô Hàn, chỉ có Nam Sơn thiên tổ và Tử Minh quốc chủ hai người.
Dù cho Đoàn Ý Hàm cũng không có ý định tiến vào, mặc dù đây là cung điện của nàng.
Bất quá Tô Hàn không cho phép nàng làm như thế.
Dù sao căn bản mà nói, Đoàn Ý Hàm là tiểu công chúa của Truyền Kỳ thần quốc, mình mới là người họ khác.
"Tiểu tử thối, ngươi thật sự là làm rạng danh sư phụ, lần này sau khi vi sư trở về, nhất định phải hướng tất cả mọi người khoe khoang một chút, ta mới là sư tôn thứ nhất của ngươi, Tô Hàn!"
Tử Minh quốc chủ và Đoàn Ý Hàm đều không nói gì, chỉ có Nam Sơn thiên tổ là líu lo không ngừng.
Tô Hàn thì không ngừng cười khổ lắc đầu.
Có thể thấy, Nam Sơn thiên tổ thật sự vì chính mình mà cảm thấy tự hào.
Có lẽ Tử Minh quốc chủ còn hơn như vậy nhưng so sánh ra, Nam Sơn thiên tổ muốn biểu hiện rõ ràng hơn một chút.
Đến mức có phải là sư tôn thứ nhất hay không...
Tô Hàn thật ngại mở miệng.
Muốn xét thứ tự, thì mình người hai đời, một đường đi đến, từ thứ tự sư tôn mà nói, Nam Sơn thiên tổ không biết phải xếp hàng đi đâu.
"Ngươi cũng nên thôi đi."
Tử Minh quốc chủ lộ ra vẻ bất đắc dĩ: "Trẫm phái ngươi đi ngân hà tinh không, chỉ là vì bảo hộ Hàn nhi, huống hồ ngươi cũng chưa từng dạy qua Hàn nhi cái gì, danh sư tôn này, khó tránh khỏi có chút hữu danh vô thực."
"Ta..."
Mặt mo của Nam Sơn thiên tổ đỏ ửng, theo bản năng liền muốn giải thích.
Nhưng hắn nghĩ kỹ lại, thì chính mình đúng là không chút dạy qua Tô Hàn, nhiều nhất cũng chỉ nói cho Tô Hàn một ít chuyện liên quan đến vũ trụ.
Về mặt tu luyện, trên cơ bản không có chỉ bảo qua Tô Hàn chút nào, làm sao mà gọi "Sư tôn"?
Nhẫn nhịn một hồi, cuối cùng Nam Sơn thiên tổ buồn bã phun ra mấy câu.
"Không dạy thì sao? Ít nhất ta đã đưa con trai ngoan của ngươi đến vũ trụ này, không thì ngươi có thể nhìn thấy hắn à?"
Tử Minh quốc chủ lộ vẻ bất đắc dĩ: "Được được được, đều là công lao của ngươi."
Tô Hàn và Đoàn Ý Hàm nhìn nhau, cả hai đều là vai run run, rõ ràng là đang nín cười.
Mà trong khoảng thời gian kế tiếp, Nam Sơn thiên tổ thẹn quá hóa giận không muốn nói chuyện, không khí trong Ngọc Hàn cung lập tức trở nên ngượng ngùng.
Nhận nhau thì nhận nhau.
Nhưng phụ tử ức vạn năm chưa từng gặp mặt này, giờ phút này mắt lớn trừng mắt nhỏ, lại không ai biết nên mở lời trước.
Trong mắt Tử Minh quốc chủ sự cưng chiều và yêu thương, dường như sắp tràn ra.
Có lẽ đối với hắn mà nói, Tô Hàn là con trai của mình, vô luận như thế nào cưng chiều cũng không quá đáng.
Nhưng đối với Tô Hàn, mình cũng là người hai đời, sống là lão yêu quái ức vạn năm.
Cũng không phải là đứa trẻ ba tuổi, bị Tử Minh quốc chủ nhìn như vậy, luôn có cảm giác sợ hãi trong lòng nổi hết cả da gà.
"Phụ hoàng..."
Tô Hàn cuối cùng nhịn không được lên tiếng.
"Ngươi hỏi đi."
Tầm mắt Tử Minh quốc chủ không thay đổi, tràn đầy nhẫn nại đồng thời, giọng nói cũng dịu dàng hơn bao giờ hết.
Tô Hàn mấp máy môi một cái: "Người đối với chuyện hôm nay, có thái độ như thế nào?"
Tử Minh quốc chủ khẽ giật mình.
Chợt nói ra: "Ngươi nói, là chuyện Thiên Đạo quốc chủ cho ngươi quỳ xuống?"
"Ừm."
Tô Hàn khẽ gật đầu.
"Việc này nhìn như quỷ dị kì thực không phải là vậy."
Tử Minh quốc chủ trầm giọng nói: "Tuy nói vi phụ cũng không phải Chí Tôn, nhưng căn cứ vào sự hiểu biết của vi phụ đối với Chí Tôn, bọn hắn sẽ không dễ dàng cho những sinh linh khác quỳ xuống, trừ phi... Là Chí Cao trong truyền thuyết!"
Tô Hàn nhíu mày, không hiểu ý Tử Minh quốc chủ.
Chỉ nghe Tử Minh quốc chủ nói thêm: "Thiên Đạo thần quốc dùng bói toán làm danh, có năng lực thăm dò kiếp trước, dự đoán tương lai siêu cường, như Thiên Đạo quốc chủ loại tồn tại Chí Tôn này, có lẽ không thể dự đoán tương lai một vị Chí Cao, nhưng hắn có thể đoán trước một vị Chí Cao tương lai, ngươi hiểu ý của vi phụ chứ?"
Tô Hàn hơi chấn động một chút!
Đoàn Ý Hàm cũng không thể tin nổi nhìn Tử Minh quốc chủ: "Phụ hoàng, ý của người là... Tô Hàn tương lai thật sự sẽ trở thành Chí Cao?"
"Cái này vi phụ không dám nói, nhưng rõ ràng Thiên Đạo quốc chủ là nghĩ như vậy."
Tử Minh quốc chủ nói: "Các ngươi cũng không cần nghĩ quá nhiều, điều đó chỉ làm cho chính mình thêm phiền não, nếu Thiên Đạo quốc chủ làm như vậy, thì Hàn nhi ngươi cứ thuận theo đó mà làm thôi, một vị Chí Tôn đều cho rằng ngươi là Chí Cao tương lai, thì sao ngươi lại cứ nhất định không tin mình?"
Lời này lọt vào tai, Tô Hàn có cảm giác như hiểu ra.
Hắn cũng luôn suy nghĩ, vì sao Thiên Đạo quốc chủ lại có hành vi như vậy.
Thói quen cảnh giác hàng năm làm cho hắn theo bản năng đi suy đoán xem đối phương đang tính toán mình ở phương diện nào.
Nhưng Tử Minh quốc chủ, lại giải thích một cách đơn giản dễ hiểu, cứ như đang kể một chuyện hết sức bình thường.
Mà điều kỳ lạ là khiến cho người nghe lại thấy thật có đạo lý!
Nếu không phải Thiên Đạo quốc chủ thật sự nghĩ vậy, sao ông ta lại cho Tô Hàn quỳ xuống?
Những đại thần của Thiên Đạo thần quốc kia, lẽ nào lại để Tô Hàn quỳ xuống?
"Phụ hoàng."
Tô Hàn hít một hơi thật sâu: "Trong vũ trụ này, thật sự có Chí Cao sao?"
"Vũ trụ?"
Tử Minh quốc chủ nhíu mày: "Không, sự tồn tại của Chí Cao là vượt ra khỏi vũ trụ, bất kỳ truyền thuyết nào liên quan đến Chí Cao, đều ở bên ngoài vũ trụ."
Tô Hàn không khỏi nhìn Tử Minh quốc chủ, trong mắt lộ vẻ tò mò.
"Bàn Cổ Thiên Thần khai thiên tích địa, dùng sức mạnh to lớn tách rời Hồng Hoang, chuyện này ngươi đã nghe nói chưa?"
Tử Minh quốc chủ hỏi.
"Ừm."
Tô Hàn nhẹ nhàng gật đầu.
Hắn không chỉ nghe nói qua, mà trong tay còn có được Khai thiên đỉnh mà Bàn Cổ Thiên Thần năm xưa đã dùng!
"Theo như lời đồn, Bàn Cổ Thiên Thần chính là một vị Chí Cao."
Giọng Tử Minh quốc chủ bình thản, không chút gợn sóng.
Có lẽ chính ông cũng không tin những lời truyền ngôn này là thật.
"Thời Thái Cổ, bầu trời vỡ nát, quy tắc mất đi cân bằng, gây ra cảnh sinh linh lầm than, tạo thành sự hủy diệt to lớn, Nữ Oa xuất hiện, dùng chính hồn phách mình để dựng Nữ Oa thạch tiến hành vá trời, duy trì sự vận chuyển của quy tắc."
Tử Minh quốc chủ tiếp tục nói: "Nàng, cũng là một vị Chí Cao."
"Hậu Nghệ thiên thần bắn rơi chín mặt trời khiến cho thiên hạ thoát khỏi nguy nan, cũng là một vị Chí Cao."
"Có quá nhiều truyền thuyết liên quan đến Chí Cao, nhưng có ai đã từng nhìn thấy Chí Cao chân chính?"
"Tổng hợp những điều này, ngươi hỏi vi phụ rằng thế gian có Chí Cao không, thì vi phụ biết trả lời thế nào cho đúng đây?"
Dừng lại một chút.
Tử Minh quốc chủ hít một hơi thật sâu: "Có hay không Chí Cao tồn tại, vi phụ không biết, nhưng nếu ngươi hỏi ai là người tiếp cận Chí Cao nhất trong vũ trụ này, thì có lẽ là Băng Sương đại đế!"
Nghe thấy lời này, trong đầu Tô Hàn, không khỏi hiện lên gương mặt có hàm ý sâu xa của Băng Sương đại đế.
Đây đã là quá nhiều lần hắn nghe được những lời nói về sự hùng mạnh của Băng Sương đại đế.
"Bây giờ ngươi cũng không cần suy nghĩ đến những điều đó, có Truyền Kỳ thần quốc đảm bảo cho ngươi, Thiên Đạo quốc chủ cho dù muốn tính toán ngươi, cũng tuyệt đối không dám làm càn."
Sau khi nói đến đây, Tử Minh quốc chủ liếc nhìn Đoàn Ý Hàm một cái, khóe miệng hơi nhếch lên một nụ cười.
"Dù sao mẹ vợ của ngươi, có lẽ là người gần với Băng Sương đại đế nhất!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận