Yêu Long Cổ Đế

Chương 1742: Huyền Thiên công tử, đến lăng thiên!

Chương 1742: Huyền Thiên công tử, Đến Lăng Thiên!
Hai người mở miệng, không nói lập tức phân cao thấp, nhưng cũng làm người rõ ràng biết, mình rốt cuộc ưa thích ai, không thích ai.
Không hề nghi ngờ, Thế Vô Song khẳng định là thuộc loại bị ưa thích.
Còn Lâm Thất Sát, lần đầu tiên mở miệng đã khiến người ta thấy chán ghét.
Tô Hàn nhìn vào Lâm Thất Sát, trong mắt có chút lạnh lẽo.
Quan hệ giữa hắn và Hủy Diệt nữ hoàng không quá sâu, nhưng với Thánh Ma cổ đế thì là tình bằng hữu sinh tử, thậm chí có thể nói, nếu không phải mình ngã xuống, Thánh Ma cổ đế cũng sẽ không bị đuổi giết, càng không chết.
Hủy Diệt nữ hoàng là nữ nhân của Thánh Ma cổ đế, nếu những siêu cấp cường giả kia mở miệng thì thôi, đằng này Tô Hàn lại đánh không lại, nhưng Lâm Thất Sát này thì tuyệt đối không được.
Bất quá, Tô Hàn tạm thời không ra tay, Di Thiên Linh Giao sắp xuất hiện, giờ phút này ra tay không phải lúc.
"Hắc hắc..."
Lâm Thất Sát không thèm để ý tới Thế Vô Song.
Cười hắc hắc, hắn lại nói: "Cái thằng ngốc Đến Lăng Thiên kia, vừa vặn đọc ngược tên Phạm Thiên Lăng, không biết cha mẹ hắn có phải cố ý đặt như vậy không..."
Thấy Thế Vô Song không nói gì, Lâm Thất Sát nói tiếp: "Nghe nói lần này hắn cũng đến? Có vẻ như quan hệ giữa ngươi và hắn không được tốt lắm nhỉ, ngươi nói hai ta liên thủ thì cơ hội lấy được Giao Long linh dịch của ngươi có còn không?"
Lời vừa nói ra, bốn phía liền xôn xao.
Hai đại công tử hợp lại?
Thế Vô Song dù có mạnh hơn cũng khó cản?
Lịch luyện của đám thiên tài này thường ít khi có cường giả đi theo.
Vì phóng tầm mắt khắp hạ đẳng tinh vực, thiên tài rất nhiều, cứ như 72 tông môn này, số lượng cường giả trong đó cũng không bằng số thiên tài.
Vì vậy, không thể mỗi lần ra ngoài đều có cường giả đi cùng.
Ví dụ như lần này đến Hoa Thần tinh, về việc Giao Long linh dịch, thời điểm Di Thiên Linh Giao thực sự phun trào Giao Long linh dịch, chỉ cho cường giả dưới Hư Thiên cảnh tiến vào, Thần Hải cảnh không có cửa.
Nên những cường giả Thần Hải cảnh đó dù tới cũng vô dụng.
Vậy nên, Lâm Thất Sát chỉ đến một mình, còn Thế Vô Song mang theo hơn chục người, đều là Hư Thiên cảnh, mà lại là bạn bè của hắn chứ không phải người của Hủy Diệt nữ hoàng.
Với cấp bậc đỉnh cấp thiên tài như họ, chỉ riêng thanh danh đã đủ rung chuyển thiên hạ, thêm bối cảnh hùng mạnh, người dám động vào họ thật rất ít.
Người họ đắc tội chắc chắn không ít, nhưng ai muốn động vào bọn họ đều phải nghĩ đến hậu quả sẽ ra sao!
Vậy nên, việc họ một mình đi ra đã là tính toán trước.
Có người dám động vào họ thì họ vẫn đủ tự tin để ngăn cản hoặc bỏ chạy.
Đây là lý do đám đông xôn xao!
Hai đại công tử, cùng cấp bậc, đều ở trạng thái vô địch.
Nếu cùng hợp lại vây công Thế Vô Song, thì dù là Thế Vô Song cũng khó gánh.
"Nói gì đi chứ!"
Lâm Thất Sát cười hắc hắc: "Sao thế, sợ à? Thế Vô Song ngươi cũng có lúc sợ hãi ư?"
"Ngươi thật quá đáng ghét."
Thế Vô Song chậm rãi đứng dậy, nhìn chằm chằm Lâm Thất Sát, hừ lạnh: "Ta thấy ta nên trước khi Di Thiên Linh Giao xuất hiện, phải giải quyết tên khốn nạn như ngươi trước."
"Ngươi cứ thử xem!" Lâm Thất Sát hừ lạnh, không hề sợ hãi.
"Oanh!"
Ngay lúc đó, một tiếng nổ trầm vang lên, từ xa một ngọn thương dài màu đen với tốc độ cực nhanh hóa thành luồng sáng đen lao tới.
'Bịch' một tiếng, ngọn thương đó cắm thẳng xuống đất, đúng vào vị trí giữa Lâm Thất Sát và Thế Vô Song!
"Hắn quả nhiên đã tới, ha ha!" Lâm Thất Sát cười lớn.
"Xoạt!"
Từ ngọn thương, một luồng khói đen bốc lên, nhanh chóng biến thành một thanh niên mặc đồ đen, mặt lạnh lùng, tóc dài xõa vai.
Khuôn mặt hắn có phần trắng bệch, đó là do màu da chứ không phải vì bị thương.
Lúc hắn đứng ở đó, một khí chất sắc bén kinh người bốc lên từ người, so với ngọn thương bên cạnh không hề kém cạnh!
"Là Đến Lăng Thiên!"
Thấy người nọ, đám đông lại xôn xao lần nữa.
Nam tử trẻ tuổi bên cạnh Tô Hàn thì kinh hãi thốt lên: "Huyền Thiên công tử, Đến Lăng Thiên, đứng thứ mười, được gọi là Thập công tử!"
Thập đại công tử, thập đại tiên tử không có bảng xếp hạng chuẩn xác, việc xưng hô đệ nhất công tử, đệ nhị công tử đến thứ thập công tử đều dựa theo thời gian.
Nếu có người cùng thời đại đánh bại họ thì người đó lập tức thay thế vị trí của công tử bị đánh bại!
"Huyền Thiên công tử là người ta khâm phục nhất đấy!"
Nam tử trẻ tuổi không biết là tự nhủ hay nói với Tô Hàn: "Hành hiệp trượng nghĩa, thấy chuyện bất bình, rút đao tương trợ! Hắn tuy trông lạnh lùng, nhưng thực tế là ngoài lạnh trong nóng, giúp rất nhiều tán tu nhưng chưa bao giờ muốn báo đáp, một tay dùng trường thương xuất thần nhập hóa, lực công kích cực kỳ đáng sợ, quả thực là mẫu mực của tu sĩ!"
"Ồ?"
Tô Hàn không khỏi có chút hứng thú.
Hành hiệp trượng nghĩa, thấy chuyện bất bình, rút đao tương trợ?
Những thiên tài này đều ngạo khí ngút trời, không coi ai ra gì, vậy mà lại có người chính nghĩa như vậy sao?
"Đó là sự thật!"
Nam tử trẻ tuổi vội vàng nói: "Tu vi Huyền Thiên công tử không chắc mạnh nhất trong Thập đại công tử, nhưng chắc chắn là người được hoan nghênh nhất, còn hơn cả Vô Song công tử!"
Tô Hàn cười khổ lắc đầu.
Nếu thật như vậy thì có thể nói Huyền Thiên công tử này, có lẽ không phải một kẻ ngốc thì cũng là đồ ngốc...
Người vốn luôn tự tư, nhất là tu sĩ, Tô Hàn tuyệt đối không giúp người vô duyên vô cớ, cũng không đi trêu chọc ai.
Chính là đám người Thập đại công tử này, có bối cảnh hùng mạnh, mới không sợ đắc tội người khác.
"Ha ha, trong Thập đại công tử vậy mà đã có ba người tới, không biết thập đại tiên tử có ai đến không..." Nam tử trẻ tuổi trong mắt lộ vẻ chờ mong.
Đàn ông luôn mong đợi được nhìn thấy những mỹ nữ, tỉ như thập đại tiên tử.
Và sự mong chờ của hắn đã trở thành hiện thực.
Từ xa có hai đám người đang bay tới, một đám chỉ có một người, đám còn lại thì lít nha lít nhít, ít nhất cũng trên ngàn.
Còn chưa đến gần, hai bóng dáng yểu điệu xinh đẹp đã lọt vào tầm mắt, hương thơm theo gió bay tới khiến những nam tử hít vào đều lộ vẻ say mê.
"Là tiên tử, tiên tử đến rồi! !"
"Ha ha ha, quả nhiên có tiên tử đến, mà còn hai người!"
"Các ngươi đoán xem, họ là ai?"
"Chuyện này không dễ đoán sao? Thanh Lan tiên tử Mục Thần Linh luôn điệu thấp, lẻ loi một mình đó chắc chắn là nàng. Còn người kia... ha ha, chỉ cần nghĩ thôi cũng đoán được, chắc chắn là Thần Phi tiên tử luôn khoa trương, làm bạn lữ song tu của Lãnh Vân công tử, cũng đúng là tính cách hợp nhau, đều cao điệu như thế, mỗi lần xuất hiện đều hưng sư động chúng, sợ người khác không biết nàng là ai..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận