Yêu Long Cổ Đế

Chương 2776: Phục kích Tiêu Vũ Tuệ?

Đế Thiên không nhịn được liếc mắt.
Bất quá có thể thấy, hắn vẫn hết sức cảm kích Hồ Tước.
Bốn loại vật phẩm, dong binh hiệp hội tìm được ba loại khác, Tô Hàn trong tay có thần thú tinh huyết, chỉ còn thiếu cuối cùng Thái Cổ thiên thạch!
Chỉ cần có thể tập hợp đủ, thì có thể cởi ra đạo ấn ký thứ nhất thuộc về đế tộc của hắn!
Đế tộc tổng cộng có ba đạo ấn ký lớn, bất kể là cởi ra đạo nào, đối với Đế Thiên người có được chân huyết đế tộc mà nói, đều là một sự bùng nổ như hồng triều!
Đừng nói Đế Thiên, coi như là Tô Hàn, cũng có chút nóng lòng chờ đợi.
Hắn từng được chứng kiến thực lực của Đế Nhất, biết được đó là loại mạnh mẽ đến trình độ nào.
Thật sự là quá mạnh...
Phong hoa tuyệt đại, trời đất mất sắc!
"Bất quá, dong binh hiệp hội nói, trước đó Linh chủ cho Tiên tinh, chỉ để bọn họ tìm kiếm, nếu muốn những vật phẩm khác thì cần mua thêm." Hồ Tước nói tiếp.
"Giá cả?" Tô Hàn hỏi.
"Một dạng... mười vạn ức Tiên tinh." Hồ Tước khẽ hắng giọng.
"Hả?"
Nghe vậy, những người khác trong phòng khách đều trợn tròn mắt, lộ vẻ kinh hãi.
Nhất là những người như Cảnh Mây Tiên Hoàng, kiến thức của bọn hắn rất rộng, biết rõ giá trị của bảo vật.
Cho dù cao hơn nữa cũng không thể cao đến mức này được chứ?
Vật gì mà có giá mười vạn ức Tiên tinh?
Cho dù là bạo châu thất phẩm, cũng còn kém xa!
"Trực tiếp mua."
Tô Hàn lại thản nhiên nói: "Phượng Hoàng linh triều của ta cái gì cũng thiếu, chỉ là không thiếu tiền, đưa Tiên tinh cho bọn chúng, đồng thời nói với bọn chúng, cái Thái Cổ thiên thạch cuối cùng, nếu càng sớm tìm được thì Phượng Hoàng linh triều sẽ trả giá càng cao."
"Vâng!" Hồ Tước gật đầu.
Đế Thiên toàn thân run rẩy, trong mắt nhìn Tô Hàn có chút đỏ lên.
Hai món đồ, vậy là hai mươi vạn ức Tiên tinh a!
Nếu không phải là Tô Hàn, đổi lại là chính hắn, cho dù biết hai thứ này ở đâu, e là cũng không mua nổi, cả đời cũng không mua nổi!
"Đa tạ Linh chủ!"
Đế Thiên hít sâu một hơi, hướng Tô Hàn ôm quyền khom người.
Vẻ mặt đó... mới thật sự là thần phục!
"Ta nguyện ý tiêu nhiều Tiên tinh hơn cho ngươi, bởi vì ngươi là hậu nhân của hắn, cũng bởi vì... ngươi tên là Đế Thiên!" Tô Hàn truyền âm.
Thân thể Đế Thiên run lên!
Lời nói dư thừa không còn cần nữa.
Điều duy nhất hắn có thể làm là dùng sức lực có hạn của mình để giúp Tô Hàn làm những việc vô hạn trong tương lai.
"Chuyện thứ sáu là liên quan tới nô lệ và khôi lỗi."
Hồ Tước tiếp tục báo cáo: "Theo những gì Linh chủ đã giao phó trước đó, thuộc hạ đã ra giá cao trên thị trường nô lệ và khôi lỗi, bọn họ tự nhiên không cự tuyệt."
"Vì vậy, đến thời điểm hiện tại, thị trường nô lệ đã đưa đến khoảng 50 vạn nô lệ, trong đó có khoảng hai mươi vị Tiên Hoàng cảnh, ba vị Tiên Tôn cảnh."
"Về thị trường khôi lỗi thì càng nhiều, khôi lỗi dưới Tiên Hoàng cảnh thì có cả triệu, khôi lỗi Tiên Hoàng cảnh thì 78 vị, khôi lỗi Tiên Tôn cảnh 16 vị."
"Ngoài ra... còn có một vị khôi lỗi nhất giai Tiên Đế cảnh!"
Nghe vậy, Tô Hàn lại một lần nữa đứng lên.
"Khôi lỗi Tiên Đế cảnh?"
"Đúng vậy."
Hồ Tước lộ ra nụ cười: "Thị trường khôi lỗi, dù sao cũng chủ yếu buôn bán người chết, khôi lỗi Tiên Đế cảnh đó rất có thể là một vị cường giả nào đó ngã xuống, bị bọn họ luyện chế thành khôi lỗi."
"Bất quá, khôi lỗi và nô lệ khác nhau hoàn toàn, phàm là bị luyện thành khôi lỗi, tu vi sẽ giảm đi rất nhiều, theo như ý của thị trường khôi lỗi thì khôi lỗi nhất giai Tiên Đế cảnh kia mặc dù có uy của Tiên Đế, nhưng thực lực thật sự có lẽ chỉ ngang với Tiên Tôn cảnh đỉnh phong như Vân Hải tiên tôn."
Mỗi một đại cảnh giới đều khác biệt một trời một vực, nhất là Tiên Đế cảnh và Tiên Tôn cảnh này, nhất là cảnh giới đỉnh phong.
Tuy là khôi lỗi, không có lực lượng Tiên Đế thật sự, nhưng nếu có thể sánh được với đỉnh Tiên Tôn cảnh như Vân Hải tiên tôn, Tô Hàn đã rất thỏa mãn.
"Giá cả những nô lệ và khôi lỗi này, thuộc hạ cũng cần phải báo cáo."
Hồ Tước mấp máy môi, cực kỳ đau xót nói: "Khôi lỗi cấp thấp, mỗi cái..."
"Nói tổng giá trị." Tô Hàn ngắt lời.
Nghe vậy, một thoáng cảm động thoáng qua trên mặt Hồ Tước.
Tô Hàn giao toàn quyền chuyện này cho hắn xử lý.
Nói khó nghe thì hắn có thể nhân cơ hội này rút ruột số lượng Tiên tinh cực lớn.
Cho dù là 180 ức Tiên tinh thì Tô Hàn cũng khó mà phát hiện.
Nhưng Tô Hàn lại không bắt hắn báo cáo từng thứ một rồi tự mình tính tổng giá trị, mà trực tiếp bảo hắn nói một tổng giá trị.
Điều này chứng minh điều gì?
Chứng tỏ Tô Hàn cực kỳ tin tưởng hắn!
Dưới sự tín nhiệm đó, sẽ nuôi dưỡng ra hai loại người:
Loại thứ nhất, mang ơn.
Loại thứ hai, vong ân bội nghĩa.
Hiển nhiên, Hồ Tước thuộc về loại thứ nhất.
Có lẽ Tô Hàn không biết, nhưng hắn thật sự không kiếm lấy dù chỉ một viên Tiên tinh từ đó.
"Tổng cộng giá trị, thêm vào chi phí thuê những chiến binh này, khoảng... 53 vạn ức." Hồ Tước nói.
"Hội nghị kết thúc, đến chỗ ta lấy Tiên tinh." Tô Hàn gật đầu.
"Vâng!"
Hồ Tước đáp lời xong rồi lại nói: "Tiếp theo là chuyện cuối cùng."
Nói rồi, hắn nhìn Tiêu Vũ Tuệ.
Mặc dù nàng vẫn luôn nháy mắt ra hiệu với hắn, nhưng hắn vẫn nói: "Phu nhân trên đường đến đây từng gặp phục kích, phải đến tận khu vực Phượng Hoàng linh triều thì những người phục kích kia mới rút lui."
"Theo như thuộc hạ điều tra thì đối phương là người của Thanh Lệ vương triều và Mây Đỉnh vương triều, chắc là thèm muốn Tiên tinh của phu nhân, dù sao theo lời phu nhân nói thì từ lâu trước đó, những người này đã nhòm ngó nàng rồi."
Theo lời Hồ Tước nói, vẻ mặt Tô Hàn đã lạnh băng đến cực hạn.
Một cỗ sát cơ vô cùng lớn đang từ từ bùng lên.
"Tô Hàn..."
Tiêu Vũ Tuệ kéo cánh tay hắn, nhỏ giọng nói: "Dù sao đi nữa thì giờ ta cũng không sao rồi, chuyện này cũng thường xuyên xảy ra, không cần tức giận như vậy."
Tiêu Vũ Tuệ đến Trung Đẳng tinh vực đã một vạn năm rồi, đương nhiên biết hai thế lực Thanh Lệ vương triều và Mây Đỉnh vương triều.
Phía sau lưng bọn chúng chính là Thụy Tường hoàng triều, mà sau lưng Thụy Tường hoàng triều thì lại càng là Lôi Vân đế quốc!
Những thế lực này cấp trên đè cấp dưới, chỉ cần Tô Hàn động một cái là sẽ lôi theo những thế lực phía sau.
Chiến lực hiện giờ của Phượng Hoàng linh triều, dù sao không thể so sánh được với bọn chúng, dù là có khôi lỗi Tiên Đế cảnh, thì cũng tuyệt đối không phải đối thủ của tồn tại như đế quốc.
Vì vậy theo ý của Tiêu Vũ Tuệ thì chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
Cho dù muốn truy cứu thì cũng không cần phải vội.
Nhưng mà Tô Hàn... Lại có thể nhịn được sao?
"Nếu bản vương nhớ không lầm, Thanh Lệ vương triều và Mây Đỉnh vương triều vừa vặn giáp giới với Vân Hải vương triều phải không?" Tô Hàn nói.
"Đúng thế."
Hồ Tước đáp: "Khu vực của Thanh Lệ vương triều ở phía nam, khu vực của Mây Đỉnh vương triều ở phía tây, Phượng Hoàng linh triều chúng ta ở phía tây bắc, theo như sự phân chia ban đầu của Đại Diễn linh triều thì vốn thuộc về Vân Hải vương triều, đương nhiên là giáp giới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận