Yêu Long Cổ Đế

Chương 6084: Liên Hoa tinh thạch uy lực!

"Cảnh Trọng! ! !"
Đoàn Ý Hàm cùng Lam Nhiễm, Lăng Ngọc Phỉ ba người, đều cảm nhận được khí tức tự bạo đáng sợ của Tô Hàn. Trong mắt Đoàn Ý Hàm lộ ra sự oán hận và lửa giận vô biên.
"Ta thề... Ta Đoàn Ý Hàm thề!"
"Đời này nhất định phải đưa ngươi, Cảnh Trọng, ngàn đao băm thây, vì Tô Hàn chôn cùng! ! !"
Cảnh Trọng ban đầu cũng vì Tô Hàn tự bạo mà sốt ruột, giờ phút này thật muốn hét lớn một tiếng, bảo Đoàn Ý Hàm im miệng.
Có lẽ là do cảm giác áp bức đến từ Truyền Kỳ thần quốc, vẫn là do Cảnh Trọng duy trì chút bình tĩnh cuối cùng, nên hắn không gầm thét với Đoàn Ý Hàm.
Chẳng qua là hắn thật sự không chấp nhận được màn này trước mắt.
Hắn điên cuồng càng ngày càng kịch liệt.
Đến cuối cùng, Cảnh Trọng đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Ác Linh, thứ giống như trang giấy kia.
"Bản điện chẳng phải đã bảo ngươi nhốt hắn rồi sao? Vì sao hắn còn có cơ hội tự bạo? !"
Ác Linh không nói gì, cũng tựa hồ căn bản không biết nói.
Hắn cũng kinh ngạc phiêu phù ở đó, trong lòng nghi hoặc Tô Hàn rốt cuộc là tự bạo như thế nào.
"Cút đi!"
Cực kỳ tức giận, Cảnh Trọng đẩy Ác Linh sang một bên.
Hắn vung tay, lấy cái bát lớn ra, muốn nhìn xem Tô Hàn có còn sống hay không.
Cũng chính vào khoảnh khắc cái bát được lấy ra—
"Xoạt! ! !"
Một bàn tay lạnh lẽo đến cực hạn đột ngột từ dưới đáy bát duỗi ra, vào lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, nó đã bóp chặt cổ Cảnh Trọng!
"Điện hạ!"
"Ngươi dám!"
Trong nháy mắt này, rất nhiều tiếng kinh hô vang lên.
Tất cả những người Cảnh Trọng mang theo đều lao về phía bức tường ánh sáng kia. Còn Cảnh Trọng thì bị bóp cổ, sắc mặt lập tức đỏ bừng.
Nhưng trên mặt hắn không có chút sợ hãi nào, mà lại lộ ra vẻ 'quả là thế'.
Trong tầm mắt của hắn, một bóng người đứng ở dưới đáy bát, nhưng lại không phải Tô Hàn!
Bóng người này mặc áo vàng, trông gầy trơ xương, khuôn mặt cũng cực kỳ già nua, hơn nữa có vẻ hơi mơ hồ.
Đôi mắt của kẻ vẫn luôn nhắm tịt theo Tô Hàn bắt đầu, thế mà lại mở ra vào lúc này.
Trong đôi mắt không có con ngươi, mà chỉ là một màu đen kịt trống rỗng, giống như hai lối vào của một thế giới khác.
Chí Tôn thiên sát!
"Xoạt! ! !"
Bên cạnh Chí Tôn thiên sát, một bóng người áo trắng hiện lên. Đôi mắt lạnh băng nhìn chằm chằm vào Cảnh Trọng, khiến mí mắt Cảnh Trọng giật mạnh.
"Ngươi còn sống? !" Cảnh Trọng theo bản năng nói. Hắn vừa rồi đã cảm nhận rõ ràng đó chính là Tô Hàn tự bạo, tại sao còn có thể sống lại?
Tô Hàn không mở miệng, mà chỉ khẽ động thần niệm.
"Răng rắc!"
Bàn tay của Chí Tôn thiên sát đột nhiên dùng sức, cổ của Cảnh Trọng lập tức bị bóp gãy.
Khi cổ đứt gãy, thể xác Cảnh Trọng cũng nhanh chóng sụp đổ, trong nháy mắt đã chết không thể chết thêm.
Nhưng điều khiến Tô Hàn cau mày là, sau khi Cảnh Trọng chết, Nguyên Thần thánh hồn của hắn lại không xuất hiện, mà chỉ có một sợi tàn hồn, tiêu tán giữa đất trời.
"Bản điện biết mà, muốn giết ngươi không thể dễ dàng như thế!"
Trong Thánh Minh cung, giọng của Cảnh Trọng lại một lần nữa vang lên.
Hắn mang theo nụ cười lạnh, chậm rãi từ trong Thánh Minh cung bước ra, vẻ mặt còn âm lãnh hơn trước.
"Tô mỗ cũng biết, muốn giết ngươi cũng không dễ dàng như vậy!" Tô Hàn mặt không đổi sắc nói.
Dù đã dự liệu được tình huống này phát sinh, nhưng trong lòng Tô Hàn vẫn thở dài bất đắc dĩ.
Từ lần giao thủ đầu tiên với Cảnh Trọng trong ngân hà tinh không, Tô Hàn đã biết, thủ đoạn của Cảnh Trọng trên người thật sự là quá nhiều. Không cần phải nói.
Chỉ riêng việc trước đó hắn đạt được Chí Tôn chi hành, đến vực ngoại thiên ma vị diện, đánh giết Nguyên Linh, khi Nguyên Linh mượn Chí Tôn thiên khí áo giáp của Cảnh Trọng để ngăn cản công kích của Tô Hàn, thì chiếc áo giáp Chí Tôn thiên khí đó, hẳn là do Khai Thiên Chí Tôn ban cho Cảnh Trọng, e rằng trừ Chí Tôn ra thì không ai có thể phá hủy nó. Mà vừa rồi, khi Tô Hàn dùng Liên Hoa tinh thạch thúc đẩy Chí Tôn thiên sát, đánh chết Cảnh Trọng thì Chí Tôn thiên khí áo giáp đó lại hoàn toàn không hề xuất hiện.
Điều này khiến Tô Hàn hiểu ngay rằng, "Cảnh Trọng" bị đánh chết kia tuyệt đối không phải là chân thân! Sự thật đã chứng minh dự đoán của Tô Hàn, Cảnh Trọng hiện tại vẫn còn sống rất khỏe.
"Đường đệ thân yêu, ngươi thật sự khiến vi huynh hết lần này đến lần khác kinh hỉ."
Khi Cảnh Trọng lên tiếng, hai mắt hắn nóng rực nhìn Chí Tôn thiên sát.
"Đây, lại là thứ gì đây?"
"Ngươi lại đây, ta sẽ cho ngươi biết!" Tô Hàn lộ ra nụ cười quỷ dị.
"Nói thật, ngươi quá làm cho vi huynh thất vọng."
Cảnh Trọng giả vờ thở dài nói: "Vi huynh vốn định. . . . ."
"Xoạt xoạt xoạt xoạt. . ."
Lời còn chưa dứt, Tô Hàn bên kia đã lấy ra vô số vũ trụ tinh thạch.
Đồng thời dưới ánh mắt âm trầm của Cảnh Trọng, tất cả đều hóa thành cổ năng lượng, đập vào trong cơ thể Chí Tôn thiên sát.
"Đây đã là lần thứ ba ngươi cắt ngang lời của vi huynh, sao ngươi lại đáng ghét đến vậy hả? !" Cảnh Trọng gầm lên.
"Oanh! ! !"
Chí Tôn thiên sát vào lúc này ra tay.
Bức tường ánh sáng đang giam cầm Tô Hàn, lại trực tiếp vỡ vụn dưới đòn đánh của nó! Điều này có nghĩa là - Chí Tôn thiên sát được thúc giục bằng tất cả vũ trụ tinh thạch của Tô Hàn, giờ đã có được lực lượng sánh ngang với cường giả Cửu Linh!
Vì Cảnh Trọng trước đó đã nói, đại trận ánh sáng này, chính là do cường giả Cửu Linh bố trí xuống!
"Cái gì? !" Cảnh Trọng cũng không thể tin nổi.
Hắn đã nghĩ đến tất cả các át chủ bài của Tô Hàn, bao gồm cả Vân Đế lệnh.
Nhưng tuyệt đối không ngờ tới, vào lúc này rồi mà Tô Hàn vẫn có bản lĩnh phá tan đại trận ánh sáng mà cường giả Cửu Linh bày ra!
Thấy cảnh này xảy ra, Cảnh Trọng nhất thời cũng có chút hoảng hốt.
Hắn gầm lên: "Mau, bắt lấy hắn! Nếu không được thì cứ tại chỗ đánh giết!"
"Hưu hưu hưu hưu. . . . ."
Tất cả cường giả mà Cảnh Trọng mang theo, bất kể cảnh giới thế nào, đều đồng loạt xông về phía Tô Hàn.
"Tô Hàn, mau lên!" Đoàn Ý Hàm lớn tiếng nói: "Không cần để ý đến chúng ta, hắn không dám làm gì chúng ta đâu, ngươi đi trước đi!"
"Cùng đi!" Tô Hàn trầm giọng nói.
Tuy nói vậy, nhưng Chí Tôn thiên sát đã nắm lấy cánh tay của Tô Hàn, nhanh chóng lao về phía xa. Trong nháy mắt, đã lao ra khỏi phạm vi Thánh Minh cung.
Còn Đoàn Ý Hàm và những người khác, không bị đại trận ánh sáng trói buộc, cũng xông ra ngoài ngay lúc này.
Cảnh Trọng tuyệt đối không dám động đến họ, thậm chí không hề nghĩ tới việc sẽ làm hại họ.
Thậm chí cái ý nghĩ ‘dùng họ để ép Tô Hàn’ cũng không có!
Tất cả các cường giả, đều đuổi theo Tô Hàn, cái gọi là "Luật cấm bay" của Thiên Thần vũ trụ quốc, vào lúc này cũng bị bỏ qua triệt để.
Cách Thánh Minh cung không xa, Thiên Thần quốc chủ và Hoàng Phủ Diệu Nguyệt hai người chậm rãi nổi lên.
"Thứ này cũng chưa chết!" Hoàng Phủ Diệu Nguyệt nhìn với vẻ mặt kinh ngạc.
Thiên Thần quốc chủ thì cau mày, trong lòng suy nghĩ rất nhiều.
Bọn họ chỉ nhường Thánh Minh cung ra, chứ không trực tiếp ra tay với Tô Hàn, đó là để lại cho mình một đường lui.
Sau này nếu Tử Minh quốc chủ truy cứu, bọn họ cũng có thể đổ hết cho Cảnh Trọng.
"Vũ trụ vốn yên bình ức vạn năm này. . . . Thật muốn loạn rồi!" Thiên Thần quốc chủ thầm than trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận