Yêu Long Cổ Đế

Chương 1395: Thiên Sơn các Các chủ!

Chương 1395: Thiên Sơn Các Các chủ!
“Có kinh thế thiên tài xuất hiện, coi như là ăn mừng, lần khảo hạch này, liền xem như những người bị đào thải ở giai đoạn thứ hai và giai đoạn thứ ba, nhưng cuối cùng chỉ cần có thể sống sót, thì dù không thể trở thành đệ tử chính thức, cũng đều không ngoại lệ, toàn bộ sẽ được thăng cấp thành ký danh đệ tử, tổng cộng có ba lần cơ hội kiểm tra!” Chu Lăng Huy lại mở miệng, khiến cho toàn bộ tràng diện lúc này hoàn toàn bùng nổ.
Có thể kiểm tra thông qua hay không, đều sẽ là đệ tử? Hơn nữa, không chỉ một lần, mà tận ba lần cơ hội kiểm tra?
Điều này tương đương với... Ít nhất có ba ngàn năm thời gian, những người không kiểm tra qua có thể an tâm hoặc là tu luyện!
Nếu không phải như thế, ví như trước kia những người có tư chất màu đỏ hơn mười trượng, e rằng trực tiếp đã bị trục xuất khỏi Thiên Sơn Các, sống chết thế nào, chẳng liên quan gì đến Thiên Sơn Các.
Bá bá bá!
Nhất thời, từng ánh mắt cảm kích đều đổ dồn lên người Tô Hàn.
Một người đắc đạo, gà chó lên trời! Câu nói này, đã được thể hiện một cách hoàn hảo nhất ở trên người Tô Hàn.
Rõ ràng là phó Các chủ quá vui mừng nên mới đưa ra quyết định tạm thời này, mà ở Thiên Sơn Các từ lúc thành lập tông đến bây giờ, chưa từng có chuyện này xảy ra.
Đây là lần đầu tiên! E rằng, cũng là lần cuối cùng!
“Đương nhiên, việc kiểm tra giai đoạn thứ hai và giai đoạn thứ ba vẫn sẽ tiếp tục tiến hành, không thể làm ảnh hưởng đến việc xuất hiện đệ tử chính thức lần này.” Chu Lăng Huy nói tiếp.
“Đa tạ phó Các chủ!!!”
Vô số người đồng thời hô to, cổ họng dường như muốn hét rách ra.
Đây hầu hết là những người vốn không thể trúng tuyển ở giai đoạn thứ hai, bọn họ vốn đã tuyệt vọng, giờ phút này lại như rẽ mây thấy trăng, trái tim lúc lên lúc xuống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
“Tô Hàn!”
Cuối cùng, từ hư không phía trên, từng đạo ánh mắt nhìn về phía Tô Hàn.
“Lão phu là nội môn trưởng lão Hồ Nhất, muốn thu ngươi làm đệ tử thân truyền, ngươi có bằng lòng không?”
“Lão phu là đỉnh tiêm trưởng lão Trương Di Hòa, muốn thu ngươi làm đệ tử thân truyền, ngươi có bằng lòng không?”
“Thiên Sơn Các hộ pháp Hoàng Ninh, muốn thu ngươi làm đệ tử thân truyền, ngươi có bằng lòng không?”
“Thiên Sơn Các khách khanh Đổng Đại Hải, muốn thu ngươi làm đệ tử thân truyền, ngươi có bằng lòng không?”
Từng giọng nói vang lên, cùng một lúc.
Nội môn trưởng lão, đỉnh tiêm trưởng lão, hộ pháp, khách khanh, tất cả đều lên tiếng.
Rất nhiều ánh mắt ngưỡng mộ đổ dồn lên người Tô Hàn.
Đây mới đúng là tư chất thực sự! Chỉ mới giai đoạn thứ nhất thôi, mà đã có nhiều người tranh nhau như vậy, thiên tư như thế này, ai có thể sánh bằng?
"Ta, là đoàn trưởng quân đoàn Thiên Sứ, Mạc Tà, muốn mời ngươi gia nhập quân đoàn Thiên Sứ, ngươi có bằng lòng hay không?" Mạc Tà chậm rãi lên tiếng.
Bên cạnh hắn, Hồng Chấn cười hắc hắc gãi đầu, hắn luôn cảm thấy mình như đang bị thiệt thòi, nhưng rốt cuộc bị thiệt chỗ nào, hắn cũng không nói ra được.
Nói tóm lại, nếu Mạc Tà đã mời, vậy hắn liền thấy, còn không bằng để cho quân đoàn Thiên Sứ dùng tài nguyên để bồi dưỡng Tô Hàn, vừa vặn cũng đỡ cho bên mình tốn tài nguyên.
Về điều này, rất nhiều người đều muốn phun chết hắn.
Nếu không phải Mạc Tà đang đứng ngay đó, những người này không dám nói lời nào, e rằng đã sớm nhắc nhở hắn rồi.
“Trở thành đệ tử thân truyền của người khác và gia nhập quân đoàn Thiên Sứ, cũng không có xung đột gì, ngươi có bằng lòng không?” Mạc Tà lại hỏi, khuôn mặt âm nhu hiện rõ ý cười.
"Vãn bối bất quá chỉ là thiên tư còn có thể thôi, tiền bối không cần nóng vội, xem thử vãn bối biểu hiện trong giai đoạn thứ hai và giai đoạn thứ ba đã.” Tô Hàn mím môi, mở miệng nói.
“Còn có thể?” Mạc Tà lắc đầu cười một tiếng: “Ngươi mà gọi là còn có thể, thì trong thiên hạ này, e rằng chẳng ai dám xưng là thiên tài nữa.”
“Không sao, cho dù biểu hiện của ngươi ở giai đoạn thứ hai và giai đoạn thứ ba như thế nào, chỉ riêng tư chất này, cũng đã đủ để gia nhập quân đoàn Thiên Sứ rồi.”
"Vậy xin đa tạ tiền bối." Tô Hàn nói.
Thấy Tô Hàn đã đồng ý, Mạc Tà liền vung tay lên, một tấm lệnh bài xuất hiện.
“Nhỏ máu tươi của ngươi lên tấm lệnh bài này, từ nay về sau, ngươi chính là người của quân đoàn Thiên Sứ!”
Tô Hàn im lặng nhìn Hồng Chấn một cái, thấy người sau chỉ đang cười ngây ngô, trong lòng thầm lắc đầu.
Đi theo loại đoàn trưởng như Hồng Chấn, e là sau này sẽ bị tức chết mất.
Ngón trỏ hắn duỗi ra, một giọt máu tươi ngưng tụ lại, rơi lên lệnh bài.
Chất lỏng như thủy ngân bên trong lệnh bài lập tức mềm ra, chuyển động, một hàng chữ nhỏ, chậm rãi hiện ra.
Tô Hàn: Đội viên phổ thông tiểu đội thứ một trăm của quân đoàn Thiên Sứ!
"Tư chất của ngươi tuy kinh người, nhưng tu vi còn chưa đạt, nên chỉ có thể làm đội viên phổ thông, đợi khi ngươi bước vào cảnh giới Hóa Phàm thì ta sẽ thăng ngươi lên chức tiểu đội trưởng tiểu đội thứ một trăm.” Mạc Tà nói.
“Vâng.” Tô Hàn gật đầu đồng ý.
Hắn vừa nói xong, thì giọng nói của phó Các chủ Chu Lăng Huy đã truyền đến.
"Ta, phó Các chủ Thiên Sơn Các Chu Lăng Huy, nguyện ý thu ngươi làm đệ tử thân truyền, ngươi có bằng lòng không?"
Lời vừa nói ra, cả tràng diện lại một lần nữa bạo động.
Ngay cả phó Các chủ cũng tự mình lên tiếng muốn thu Tô Hàn làm đệ tử sao?
Nghĩ lại cũng phải, tư chất của Tô Hàn mạnh đến mức có thể làm vỡ nát cả cột đá, đừng nói là phó Các chủ, mà ngay cả Các chủ xuất hiện, thu hắn làm đệ tử, cũng là điều bình thường.
Khi bọn họ vừa mới nghĩ xong như vậy, thì hư không phía trên đã rung chuyển.
"Ầm ầm!"
Giống như tiếng sấm vang vọng, hư không phảng phất như muốn nứt vỡ, một bóng người, trong ánh sáng chói lòa bao phủ cả vùng trời, chậm rãi hiện lên.
Ngay khi thấy bóng người này, tất cả mọi người đều ngây người ra. Không phải bởi vì thân phận của nàng, mà là vì... quá đẹp!
Đây là một nữ tử, mái tóc búi cao, từ sau lưng thả xuống, một thân áo vàng nhạt, từ trên xuống dưới ôm lấy cơ thể tuyệt mỹ, làn da trắng nõn, ngũ quan tinh xảo như được tạo hình công phu từ thượng thiên, đẹp đến mức khiến mọi người đàn ông đều xao xuyến, không một chút tì vết!
Ở giữa đôi lông mày trắng nõn của nàng còn có một chấm đỏ tô điểm, chấm đỏ đó như đang phát sáng, như thần hà, chiếu rọi khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, không tì vết.
"Thật đẹp..." Có người lên tiếng, cắt ngang khoảnh khắc yên lặng.
Một giây sau, mọi người đều tỉnh táo lại.
“Bái kiến Các chủ!”
Đại trưởng lão Tiêu Dao Tử cùng những người khác đồng loạt chắp tay cúi người, cung kính hành lễ.
Ngay cả phó Các chủ Chu Lăng Huy cũng vội vàng cung kính cúi người.
Dù cho những người luôn tự cao tự đại như đoàn trưởng quân đoàn Thiên Sứ Mạc Tà, cùng với đoàn trưởng quân đoàn Minh Vương Hồng Chấn, cũng thu lại vẻ ngạo nghễ, lập tức hành lễ.
“Các chủ đã xuất hiện, tất cả mau quỳ xuống bái kiến!”
Không biết ai lên tiếng, rất nhiều người nhao nhao quỳ xuống.
Tô Hàn khẽ nhíu mày, không muốn quỳ xuống.
Nhưng đúng lúc này, ánh mắt nữ tử kia hướng về Tô Hàn.
"Ngươi, không cần quỳ.”
Tầm mắt Tô Hàn sáng lên, hắn đang lo không biết phải giải quyết chuyện quỳ này như thế nào, nàng ta nói vậy quả là đúng lúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận