Yêu Long Cổ Đế

Chương 4222: ? Nghịch tử!

"Chương 4222: Đồ nghịch tử!"
"Bọn họ?" Chu Mục vẫn đang suy nghĩ về thực lực tổng hợp của Phượng Hoàng tông, liền hỏi tiếp: "Bọn họ là ai?"
Còn Chu Quần bên cạnh thì tim đập thình thịch, mặt đỏ bừng, người cũng hơi run rẩy.
Lão giả kia không biết vô tình hay cố ý mà liếc nhìn Chu Quần một cái, rồi mới nói: "Bẩm Tông chủ, người của Phượng Hoàng tông đã đến."
Giọng Chu Mục hơi ngưng lại.
Sau khoảng hai ba giây ngẩn người, Chu Mục đột ngột đứng dậy, hai mắt như hung thú nhìn chằm chằm lão giả.
"Phượng Hoàng tông, đến Thần Long điện của ta rồi?"
"Đúng là như vậy."
Lão giả nói: "Sau khi diệt Đại Đạo cung không lâu, Tông chủ Phượng Hoàng tông là Tô Hàn, liền dẫn theo một đám cường giả, cùng với những ma pháp sư kia, hướng phía nam khu vực đi tới. Nơi Đại Đạo cung chỉ để lại một ít nhân thủ để xử lý. Khu vực phía nam này có rất nhiều thế lực, nhưng thuộc hạ nghĩ mãi không ra, ngoài Thần Long điện ra thì Phượng Hoàng tông còn muốn tìm ai nữa."
Chu Mục nhíu mày.
Hắn có thể nghe ra ý oán trách trong lời của lão giả.
Hắn oán trách ai?
Mà như hắn nói, khu vực phía nam có nhiều thế lực như vậy, vì sao cứ phải đến tìm Thần Long điện?
Thần Long điện và Phượng Hoàng tông cũng không có quá nhiều tiếp xúc, trước giờ Thần Long điện cũng chưa từng đắc tội Phượng Hoàng tông, chỉ có lần tuyển chọn Thánh nữ của Nữ Nhi cung này, Chu Quần mới có chút tiếp xúc với Phượng Hoàng tông...
Nghĩ đến đây, Chu Mục lập tức nhìn về phía Chu Quần.
Nhưng Chu Quần đã nhanh hơn hắn một bước, quát vào mặt lão giả: "Lý thân vệ, ngươi nói thì cứ nói đi, làm cái gì mà cứ bóng gió vậy? Với cả, ngươi cứ nhìn ta mãi làm gì? Khu vực phía nam lớn như thế, làm sao ngươi biết Phượng Hoàng tông nhất định tìm Thần Long điện?"
"Việc này, phải hỏi thiếu công tử." Lão giả thản nhiên nói.
"Ngươi đang nói nhảm à? Hỏi ta làm gì? Ta làm sao biết được?" Chu Quần tức giận nói.
"Thiếu công tử, có vài lời, nên nói vẫn là nên nói thôi."
Lão giả khẽ lắc đầu: "Trưởng lão Lâm bọn họ, tuy giờ không nói, nhưng nếu thật bị Tông chủ, thậm chí là Thái tông chủ gọi đến thì bọn họ cũng sẽ nói thôi."
Nghe lời này, Chu Quần trừng mắt.
Chợt, một cảm giác bất lực dâng lên trong lòng.
"Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra ở Nữ Nhi cung, mau nói!" Chu Mục ra lệnh.
Hắn dù cưng chiều đứa con này, nhưng nếu thật sự liên lụy đến đại sự của tông môn thì đương nhiên biết nặng nhẹ.
"Phụ thân, con..."
"Nói!" Vẻ mặt Chu Mục nghiêm khắc.
Chu Quần biết không thể giấu diếm được, thở dài nói: "Lúc con đến Nữ Nhi cung, vừa đúng lúc đụng phải người của Phượng Hoàng tông ngay cổng tông môn, cũng đã thật sự cãi cọ vài câu. Bất quá đó chỉ là tranh cãi thôi, không tính là oán hận gì nhiều, Phượng Hoàng tông không thể vì chuyện nhỏ đó mà đến khai chiến với Thần Long điện chúng ta chứ?"
"Nói rõ chi tiết hơn!" Người Chu Mục run lên vì giận.
Chu Quần nói sơ qua vài câu, nhưng những lời khó nghe nhất thì không nhắc đến, cũng không đề cập việc lúc tuyển Thánh nữ, hắn đề xuất "Giơ tay biểu quyết".
"Chỉ có thế thôi sao?" Chu Mục hỏi.
"Ừm, thật sự chỉ có những thứ đó thôi." Chu Quần tỏ vẻ rất ngoan ngoãn, không hề hung hăng càn quấy như trước.
"Bắt trưởng lão Lâm bọn họ, tất cả gọi đến đây cho bản điện!"
Sau khi ra lệnh, Chu Mục vẫn còn thấp giọng mắng: "Đồ hỗn trướng, chuyện lớn như vậy, cũng không thèm bẩm báo cho ta."
"Lúc đó phụ thân đang tu luyện, con định nói với người nhưng lại sợ làm phiền người..."
"Câm miệng!" Chu Mục trợn mắt.
Thần sắc giận dữ của phụ thân như vậy, Chu Quần thật sự chưa từng thấy qua.
Hắn không khỏi nói: "Phụ thân, nếu thật sự xảy ra đại chiến, Phượng Hoàng tông chắc chắn sẽ chết người. Thần Long điện ta mạnh như vậy, còn có thái gia gia tọa trấn, chẳng lẽ Tô Hàn kia chỉ vì mấy câu cãi cọ mà không suy nghĩ thiệt hơn?"
"Ngươi biết cái gì? !"
Chu Mục tức giận đến muốn đập chết thằng con bất tài này.
Trước đó còn cảm thấy hắn trưởng thành, biết suy tính, còn chưa kịp khen đã bị hắn giáng một cái tát vào mặt.
"Chưa bàn đến chuyện hắn Tô Hàn từng là 'Yêu Long Cổ Đế', chỉ nói đến việc hắn là người đứng đầu một tông, thì uy nghiêm không thể bị xâm phạm!"
Chu Mục nói: "Ở kiếp trước, hắn khai sáng Chúa Tể cảnh, tạo một bước ngoặt cực kỳ quan trọng cho nhân tộc, cho nên nhân tộc bây giờ mới có hai vị Chúa tể, bọn yêu ma đó mới không dám quá ngang ngược! Mà kiếp này, hắn lại ngưng tụ ra thế giới Hóa Phàm, không biết có bao nhiêu tu sĩ đạt được lợi ích trong đó. Những điều đó đều là cống hiến lớn cho nhân tộc, ngươi tự nhiên vô cớ đi chọc giận hắn làm gì?"
"Chỉ là một người phụ nữ không đáng, chỗ nào mà không có? Sao làm chuyện gì ngươi cũng không thèm suy nghĩ vậy?"
Nếu như chuyện này xảy ra trước khi Đại Đạo cung bị tiêu diệt, Chu Mục thật sự sẽ không nổi giận như vậy.
Nhưng thực lực của Phượng Hoàng tông đã thể hiện rõ, ngay cả Thần Long điện cũng phải kiêng dè.
Chu Quần quen được Chu Mục cưng chiều, bị mắng cho một trận như vậy thì cũng hơi tức giận.
"Phụ thân, người lo lắng như vậy làm gì? Chẳng lẽ trong lòng người, mạng của con trai người lại không quan trọng bằng hắn Tô Hàn sao?"
"Đồ cẩu thả! Có phải con nói vậy không? Hắn Tô Hàn muốn mạng ngươi à? Hắn thật muốn giết ngươi, đương nhiên ta không nhịn, nhưng hắn có muốn giết ngươi đâu?"
"Chẳng qua là tranh giành phụ nữ với ta không thành thôi!"
"Bốp!"
Chu Mục thật sự không nhịn được, cuối cùng tát cho một cái.
Chu Quần hoàn toàn ngây người, ôm mặt đứng đó, vẻ mặt không thể tin được.
Từ khi sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên Chu Mục đánh hắn.
"Phụ thân, người...người lại vì một Phượng Hoàng tông mà đánh con?"
"Đánh ngươi thì sao? Đánh ngươi còn nhẹ đấy!"
Mắt Chu Mục muốn trợn ngược: "Đồ không biết trời cao đất dày! Lần này nếu Phượng Hoàng tông có thể bỏ qua, coi như cho ngươi một bài học, còn nếu như Phượng Hoàng tông nhất quyết gây sự thì cứ chờ đó cho ta!"
Nói xong, Chu Mục liền quay người bỏ đi.
Hắn quá hiểu con trai mình, những lời nó nói vừa rồi chắc chắn còn che giấu không ít, chuyện ở Nữ Nhi cung thế nào, vẫn là phải hỏi đám trưởng lão Lâm một chút.
Nhưng chưa kịp Chu Mục bước đi, thì có một bóng người hốt hoảng chạy đến.
"Điện chủ, điện chủ!"
"Bốp!"
Chu Mục đang tức giận, không có chỗ nào xả giận, thấy người này hốt hoảng như vậy, liền giáng một bạt tai.
Người nọ bị đánh sưng mặt, một hồi ngây dại.
Nhưng cái tát này rõ ràng có hiệu quả, ít nhất hắn không còn hốt hoảng như trước.
"Cứ từ từ nói! Có chuyện gì?" Chu Mục nói.
Người kia tỉnh lại, vội nói: "Điện chủ, người của Phượng Hoàng tông đã đến!"
"Đến rồi?"
Đồng tử Chu Mục co lại, mày cau chặt, không tin được nói: "Khu vực phía nam và khu vực phía đông có chút khoảng cách, sao bọn họ lại đến nhanh vậy? Mới bao lâu chứ?"
"Bọn họ, bọn họ là đáp bằng Kim Lăng lụa đến." Đệ tử kia nói.
"Ra là Kim Lăng lụa của Vân Vương phủ!"
Mắt Chu Mục híp lại, quát Chu Quần: "Nghịch tử, cứ đứng đây mà chờ cho ta!"
Dứt lời, hắn quay người đi về phía xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận