Yêu Long Cổ Đế

Chương 792: Điêu trùng tiểu kỹ (4 càng! )

Chương 792: Điêu trùng tiểu kỹ (4 chương!) Khi Tô Hàn vừa dứt lời, đám khói đen trên hư không lại bắt đầu tiêu tán. Bên trong, những tiếng kêu thê lương thảm thiết dần dần biến mất, rồi khi lắng nghe kỹ lại, tiếng kêu thảm thiết đó dần trở nên nhẹ nhàng, an lành.
"Vô Lượng đại sư, nhìn xem, đây có phải là ma niệm không?" Tô Hàn hỏi lại.
Nghe vậy, Vô Lượng đại sư im lặng, dường như không muốn tranh cãi với Tô Hàn nữa, hoặc là... tranh luận không lại!
"Ma niệm trong miệng đại sư chẳng qua chỉ là suy nghĩ trong lòng đại sư mà thôi. Ngươi đã một lòng hướng thiện thì không nên nói đến chuyện độ hóa ma niệm. Nếu thật có ma niệm tồn tại, trước khi chết, bọn họ cũng đều là người. Nếu ngươi độ hóa bọn họ, vậy là tước đoạt đi cơ hội luân hồi của họ. Xin hỏi đại sư, đây là giết người, hay là cứu người?" Tô Hàn không hề buông tha, lời lẽ đanh thép.
"Người đã chết thì không còn luân hồi nữa, vậy làm sao có chuyện giết người?" Vô Lượng đại sư đáp.
"Vậy ta hỏi đại sư thêm một câu nữa, đại sư có tin trên đời thật sự có quỷ hồn không?" Tô Hàn hỏi.
"Tự nhiên là có."
Vô Lượng đại sư ngẩng đầu: "Người chết đi sẽ có hồn phách xuất hiện, mà..."
"Nếu thật có quỷ hồn, vậy thì quỷ hồn rốt cuộc là quỷ, hay là hồn?" Tô Hàn cắt ngang lời ông.
"Bần tăng cho rằng, thiện niệm chính là hồn, ác niệm chính là quỷ." Vô Lượng đại sư chắp tay trước ngực, tiếp tục tụng kinh.
"Ha ha ha ha, đại sư sai rồi!"
Tô Hàn đột nhiên cười lớn: "Có người, trước khi chết mang theo sự không cam lòng và oán niệm cực độ. Bọn họ bị người giết chết, vô duyên vô cớ, lại không có cách nào báo thù. Linh hồn của loại người này sau khi chết, chính là cái gọi là ác niệm trong miệng đại sư. Vậy loại người này cũng cần bị độ hóa sao?"
"Còn có một loại người, khi còn sống thì làm điều ác, nhưng sau khi chết lại muốn hối cải. Vậy loại người này chẳng lẽ là thiện niệm trong miệng đại sư sao, loại người này cũng cần bị độ hóa sao?"
"Lời nói ngang ngược, không thể chấp nhận." Vô Lượng đại sư nói.
"Trong mắt ta, đây không phải là lời nói ngang ngược, mà là đại sư quá tự cho mình đúng thì có."
Tô Hàn nheo mắt nhìn Vô Lượng đại sư: "Ngươi nói ác niệm, vậy người này chính là ác niệm; ngươi nói thiện niệm, vậy người này chính là thiện niệm. Xin hỏi đại sư, rốt cuộc nên phân biệt thiện niệm và ác niệm trên thế giới này như thế nào?"
Vô Lượng đại sư trầm mặc, hoặc có thể nói, chính Tô Hàn đã lay động cái phật niệm mà ông vẫn cho là vô cùng kiên định trong lòng.
Nực cười thay, Tô Hàn sống ức vạn năm, từng tụng kinh trước Phật hàng vạn năm, sau cùng vẫn không hiểu rõ được hồng trần.
Theo Tô Hàn, những người gọi là hiểu rõ hồng trần kia chỉ là tự cho là đúng mà thôi. Có lẽ trên thế giới này thật sự có loại người như vậy, nhưng Vô Lượng đại sư chắc chắn không phải là người đó!
Nói một cách đơn giản nhất, cái gọi là độ hóa này chỉ là một loại thủ đoạn của Phật Đà sơn. Bọn chúng có thể giết người trong vô hình, dùng cái gọi là thiện ác chi niệm để kích thích tinh thần của người ta, từ đó đạt đến mức độ giết người không đổ máu.
Đáng tiếc, Vô Lượng đại sư lại gặp phải Tô Hàn.
"Thánh Hàn thần vệ, Tinh Không thần vệ, động thủ!" Tô Hàn nhìn chằm chằm Vô Lượng đại sư, ánh mắt không hề rời đi, mở miệng hét lớn.
"Vút vút vút!"
Lập tức, từng bóng người lao ra, long lực bộc phát, xông thẳng đến người của Phật Đà sơn.
Cùng lúc đó, Tử Dạ thần vệ bố trí các lớp phòng ngự, còn Minh Nguyệt thần vệ thì đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
Toàn bộ Phượng Hoàng tông, chỉ có Tô Hàn và Minh Nguyệt thần vệ là không động thủ.
Theo Tô Hàn, thực lực tổng hợp của Phật Đà sơn khác biệt một trời một vực so với Phượng Hoàng tông. Chỉ là, thủ đoạn của Phật Đà sơn hơi quỷ dị. Nếu thật sự gặp người hướng Phật, e là sẽ tin theo lời Phật Đà sơn nói.
"Kim thân!"
Thấy người Phượng Hoàng tông xông tới, Vô Lượng đại sư mắt sáng lên. Ông vừa dứt lời, các đệ tử Phật Đà sơn sau lưng liền xòe hai tay ra, vỗ mạnh một tiếng. Long lực trên người bọn họ lúc này bùng nổ, hóa thành từng đạo thân ảnh hư ảo đứng trên người bọn họ.
Đúng là đứng trên người, nhìn kỹ thì thấy tướng mạo của các thân ảnh hư ảo giống hệt với bọn họ. Khi xuất hiện, kim quang rực rỡ lóe ra. Một tiếng ù ù khiến người ta nóng ruột vang lên, ngưng tụ lại thành từng đợt sóng, đánh thẳng về phía Phượng Hoàng tông.
"Hết thảy thiện ác chi niệm đều chỉ là nói suông, không có bằng chứng. Các ngươi chỉ cần biết bản thân không thẹn với lương tâm thì tất cả đều là đủ!" Giọng nói của Tô Hàn truyền đến tai mọi người.
Thánh Hàn thần vệ và Tinh Không thần vệ đều run lên, trong mắt lộ ra vẻ băng hàn.
"Rầm rầm rầm..."
Vô số các đòn công kích xuất hiện, trực tiếp chém nát sóng xung kích phát ra từ Phật Đà sơn, đồng thời đánh vào kim thân của các đệ tử Phật Đà sơn.
Điều khiến người ta kinh ngạc là, nhìn vào tu vi của các đệ tử Phật Đà sơn, tuy có vẻ cao hơn so với người của Phượng Hoàng tông, nhưng trên thực tế, về thực lực, căn bản bọn họ không phải đối thủ của Phượng Hoàng tông.
Chính vì vậy, khi Thánh Hàn thần vệ và Tinh Không thần vệ tấn công vào kim thân, kim thân chỉ rung mạnh lên một chút mà không hề tan vỡ.
Còn các đệ tử Phật Đà sơn thì lại giống như các vị lão tăng nhập định, không nhúc nhích.
"Ừm?"
Mọi người đều nhíu mày, cảm thấy khó tin.
Những người bên ngoài quan tâm tới nơi này lại không ít người bật cười.
Trong suy nghĩ của họ, Phật Đà sơn chỉ là một tông môn hạng hai, còn Phượng Hoàng tông lại được Nhất Đao Cung phong là tông môn hạng nhất. Nếu Phượng Hoàng tông không đánh lại Phật Đà sơn thì càng đừng nghĩ đến những chuyện khác.
"Kim thân của chúng tách rời, nhưng trên thực tế chỉ là một thể." Trên lôi đài, Tô Hàn bỗng lên tiếng.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Vô Lượng đại sư. Thấy đối phương khẽ giật mình khi nghe thấy lời mình, khóe miệng Tô Hàn lộ ra nụ cười.
"Loại thủ đoạn này, ta hiểu rõ quá rồi."
"Thánh Hàn thần vệ, dùng không gian thông đạo, xuyên thủng một kim thân trong đó là có thể phá được thuật pháp này."
"Tuân lệnh!"
Thánh Hàn thần vệ lập tức gật đầu, rồi làm theo lời Tô Hàn, trực tiếp thi triển không gian thông đạo.
Không gian thông đạo này mạnh đến nỗi có thể xuyên thủng cả cột sáng phát ra từ giếng trời cỡ lớn trong chiến trường viễn cổ, huống chi chỉ là một kim thân nhỏ bé.
"Vù ~"
Lối đi xuất hiện, vẽ ra một quỹ đạo màu đen trên hư không lôi đài. Quỹ đạo này có tốc độ cực nhanh, trực tiếp đánh trúng kim thân của một đệ tử Phật Đà sơn.
"Răng rắc!"
Dưới đòn tấn công này, kim thân trước tiên xuất hiện một lỗ thủng, sau đó phát ra tiếng nứt vỡ giòn tan. Từng đạo vết nứt nhanh chóng xuất hiện, lan ra khắp nơi. Trong nháy mắt, vết nứt đã bao phủ tất cả các kim thân của đệ tử Phật Đà sơn.
Cuối cùng, theo một tiếng bịch, kim thân hoàn toàn sụp đổ!
"Sao ngươi biết?" Vô Lượng đại sư mở mắt, nhìn về phía Tô Hàn.
"Chỉ là điêu trùng tiểu kỹ mà thôi."
Tô Hàn khẽ lắc đầu, sau đó nói: "Vô Lượng đại sư, ta phải nhắc ngươi một điều, trên thế giới này, muốn sinh tồn được thì thiện ác chi niệm của ngươi là vô dụng. Đó là một thế giới coi trọng thực lực. Nếu ngươi thật lòng hướng Phật thì điều đầu tiên cần làm là đạt đến trình độ hóa thân thành Phật."
✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯ Xin vote 9-10 ở cuối chương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận