Yêu Long Cổ Đế

Chương 5304: Tội ác chồng chất, định đã từng thiện lương!

"Xoạt!!!""
Ngay khi những đan dược kia vừa được lấy ra, khôi lỗi liền lập tức đưa tay, bắt lấy chúng.
Bất quá, hắn không trực tiếp cho vào miệng, mà ném vào cái vòng xoáy xuất hiện trên đỉnh đầu. Chỉ trong nháy mắt, đan dược liền biến mất không thấy, còn khôi lỗi thì vẫn như tờ giấy trắng ban đầu, đạt đến cảnh giới Long Linh!
"Nhanh vậy sao?"
Tô Hàn không tin nổi, chợt như nghĩ ra điều gì đó, nhìn những viên đan dược trên tay, cười khổ nói: "Ta ngược lại quên mất, con khôi lỗi này nhìn bề ngoài thì không có tu vi gì, nhưng mọi mặt lại giống hệt ta, vậy sức chịu đựng của nó chắc chắn cũng giống. Cho nó đan dược loại cấp bậc này thôn phệ, thật lãng phí thời gian của nó."
Nghĩ đến đây, Tô Hàn thu lại những đan dược bình thường, sau đó lấy ra một viên yêu quả vạn năm.
Khôi lỗi vẫn cứ như trước, ai cho gì cũng không từ chối.
Yêu quả vạn năm giúp tu vi của nó tăng nhanh, chỉ vài phút đã nuốt xong. Mà tu vi của khôi lỗi giờ phút này đã đạt tới cảnh giới Long Hoàng!
Cảnh giới này ở đại lục Long Võ có thể được coi là tầng lớp đỉnh cấp, còn với Tô Hàn đây, chỉ mất có mấy phút để đạt được. Thực ra cũng không quá nhanh, chỉ có thể nói là do bản thân người tu luyện không giống nhau mà thôi.
Tô Hàn không tiếp tục cho khôi lỗi nuốt đan dược nữa, mà hòa khôi lỗi vào thân, khi nó nhập vào người hắn ngay lập tức, hắn cảm nhận được, tu vi trên người khôi lỗi chia làm mười phần, chuyển hóa lên mười bản tôn. Tu vi Đạo Thánh của Tô Hàn, hơi tăng lên một chút.
Hoàn toàn chính xác, chỉ một chút thôi, dù sao tu vi bản thân hắn quá cao, thêm việc gánh trên mười đại bản tôn, có thể tăng được bao nhiêu? Nhìn lại khôi lỗi đã hóa ra, Tô Hàn cười khổ lẩm bẩm: "Ta sao lại có cảm giác như đang đoạt xá người khác vậy?"
Nói là nói vậy, nhưng thực tế, vẻ phấn khởi trong mắt hắn không thể che giấu được. Không chần chừ, Tô Hàn lại điều khiển bản tôn thứ ba, lấy ra ba giọt bản mệnh kim huyết, dùng Đại Đạo khôi lỗi ngưng tụ ra bốn con khôi lỗi.
Bốn khôi lỗi này cùng nhau tu luyện, vô số thần đan và yêu quả vạn năm bị chúng thôn phệ, tu vi của chúng cũng đang điên cuồng tăng lên.
"Khôi lỗi có thể tu luyện, bản tôn của ta cũng có thể, cứ như vậy, dù ta cần nhiều tài nguyên, thời gian tu luyện cũng lâu hơn, nhưng nhờ khôi lỗi hỗ trợ, tốc độ tu luyện sẽ tăng lên nhiều lần!" Tim Tô Hàn đập nhanh hơn.
Hắn luôn được vinh dự là thiên kiêu Thủ Tôn, nhưng danh xưng này thực ra chỉ đại diện cho chiến lực của Tô Hàn, ở cùng cấp bậc thì thuộc hàng trần nhà. Nếu xét tốc độ tu luyện, có lẽ những kẻ thiên kiêu yếu kém nhất, cũng có thể bỏ xa hắn hai mươi tám con phố. Thiên kiêu thực sự phải xét đến tu vi, chiến lực, thủ đoạn, tốc độ tu luyện và tổng hòa các nhân tố khác.
Bỏ qua danh tiếng của Yêu Long cổ đế năm xưa, thời khắc này Tô Hàn đã chính thức bước vào hàng ngũ thiên kiêu. Vấn đề tốc độ tu luyện của mình luôn gây khó dễ cho hắn, giờ đã được giải quyết nhờ Đại Đạo khôi lỗi, còn tài nguyên, nhờ Đông Hoàng chung được ngưng tụ lại, trước mắt có thể coi như dùng không bao giờ hết, lấy không bao giờ cạn. Sau này chỉ cần cho Tô Hàn đủ thời gian, tu vi của hắn chắc chắn sẽ mau chóng đuổi kịp.
"Thiên địa đại đạo, phải đợi sau khi ra ngoài mới có thể kiểm chứng được."
Tô Hàn hít sâu một hơi, lẩm bẩm: "Tu vi của ta đã đột phá hoàn toàn lên Đạo Thánh, dù ba đầu đại đạo không tăng thêm chiến lực cho ta, nhưng việc tu vi bản thân gia tăng, cũng đủ để ta bước lên một giai đoạn mới."
"Ầm!"
Khí tức bùng nổ, phảng phất hóa thành cơn lốc hữu hình, càn quét trong toàn bộ sơn cốc. Thân áo trắng, mái tóc đen, đôi mắt thâm thúy như những vì sao, tất cả khiến hắn trông khí chất hơn rất nhiều so với trước. Bày ra hết các thủ đoạn, mười bản tôn cũng dung hợp làm một, Tô Hàn nhìn hai bàn tay.
"Đây là... sức mạnh của Tổ Thánh ngũ trọng sao?"
Thu liễm khí tức, Tô Hàn từ trong Thánh Tử Tu Di Giới bước ra.
"Liên Ngọc Trạch, tạm thời thoát ra, đến Phượng Hoàng đại điện."
Trầm ngâm một lát, Tô Hàn nhìn về phía xa, dù khoảng cách rất xa, nhưng hắn vẫn ngửi được mùi máu tươi nồng nặc. Hắn biết, phần lớn những mùi máu đó, đều thuộc về đệ tử Phượng Hoàng tông. Huyết vụ bay đầy trời, lờ mờ đâu đó vang lên tiếng la giết và gào thét, lúc này Kỳ Lân sơn mạch chẳng khác gì một bãi chiến trường.
Trong sự im lặng, Tô Hàn nhìn về một cung điện trong trụ sở tông môn, ánh mắt hiện lên vẻ quả quyết.
"Yêu ma... đã chuẩn bị sẵn sao?"
Trong đại điện, Ma Chủ đang ngồi trên ghế, nàng không có tâm tư tu luyện, chỉ nhìn vị trí chiến trường mà suy tư. Bên tai đột nhiên truyền đến âm thanh khiến thân thể mềm mại hoàn mỹ của nàng run lên. Nàng đứng bật dậy, dường như xuyên qua cung điện thấy bóng dáng nam tử áo trắng.
"Ngươi xuất quan rồi sao?!"
Nếu Tô Hàn xuất quan, thực lực của hắn chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều. Giờ khắc này, Ma Chủ đột nhiên cảm giác được, cuộc chiến trước đó đang nghiêng về một phía, sắp phải đón nhận một cục diện mới.
"Ta hỏi ngươi, nhất tộc yêu ma, đã chuẩn bị xong chưa?" Giọng của Tô Hàn lạnh băng.
Ma Chủ mấp máy môi, không trực tiếp trả lời mà chỉ nói: "Thái A Cung, Chiến tộc cùng nhiều thế lực khác đã gia nhập chiến trường, khu vực đại trận tan vỡ, những trợ giúp khác cũng đang gấp rút chạy đến, Phượng Hoàng tông tuy có vài người c·hết đi, nhưng tình hình thực tế không quá ác liệt như trong tưởng tượng, thêm việc ngươi xuất quan, Phượng Hoàng tông nhất định sẽ có chỗ vùng lên."
"Ngươi muốn tiếp tục nhìn nhân tộc chúng ta t·ự g·iết lẫn nhau để yêu ma ngồi mát ăn bát vàng, hay là... có ý gì khác?" Tô Hàn đột nhiên hỏi.
Ma Chủ im lặng một hồi rất lâu, mới nói: "Ta chỉ không muốn, ngươi cũng như ta, biến thành tội nhân vạn cổ."
Tô Hàn vẫn không đổi sắc mặt, nhưng con tim lạnh lẽo, lại nứt ra một vết rách.
"Ha ha ha ha..."
Hắn đột nhiên cười lớn: "Tô Hàn ta năm đó, trấn áp nhất thế, rực rỡ đến nhường nào, bây giờ lại phải luân lạc tới mức để một yêu ma tới... quan tâm ta?!!!"
Ba chữ cuối cùng hắn nghiến răng nghiến lợi thốt ra, Ma Chủ có thể nghe ra, trong giọng nói của hắn ẩn chứa sự căm hờn đối với Tinh Không liên minh, đối với đao phủ, đối với kẻ coi thường, thậm chí là... căm hận người đứng xem! Nếu Thánh Vực thực sự bị diệt vong, thì chắc chắn không ai vô tội cả!
"Nếu thực sự có người coi chúng ta là tội nhân, vậy việc xảy ra ở trong huyễn cảnh Tinh Không, chúng ta đều sẽ thành tội nhân của hai tộc, sao ngươi và ta còn phải chấp nhặt chút điểm này?"
Tô Hàn ngừng lại, nói tiếp: "Đúng hay sai, trắng hay đen, tất cả quyền quyết định đều nằm trong tay chúng ta. Nếu chúng ta thấy mình đúng, thì ai có tư cách nói chúng ta sai!"
Ma Chủ biến sắc, bay ra khỏi đại điện, nhìn nam tử áo trắng đang đứng trước đại điện Phượng Hoàng. Dường như nàng đã đọc được chính mình, cũng hiểu ra sự đời, qua những lời Tô Hàn nói.
"Từ lần đầu tiên ta đến tìm ngươi, yêu ma nhất tộc đã chuẩn bị xong, ngươi... chắc chắn muốn đi bước này sao?"
"Vậy thì hành động thôi!" Giọng Tô Hàn lạnh thấu xương.
"Chỉ khi ta chồng chất tội ác, người ta mới nhớ tới, ta đã từng lương thiện!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận