Yêu Long Cổ Đế

Chương 5043: Cổ Đạo bảo thạch

Sau một lát, Tô Hàn từ loại trạng thái đặc thù kia tỉnh lại.
"Cũng có chút tương tự với bản nguyên thuộc tính Mộc, nhưng lại có rất nhiều điểm khác biệt." Tô Hàn lẩm bẩm.
Trạng thái kia, vào khoảnh khắc cuối cùng, tạo thành bốn chữ, hiện lên trong đầu Tô Hàn – cây khô gặp mùa xuân!
Hiện tại Tô Hàn vẫn chưa thể hiểu được ý nghĩa của bốn chữ này, nhưng hắn có thể cảm nhận được một luồng sinh cơ cực kỳ lớn lao từ bên trong bốn chữ này.
"Thế nào? Khô Mộc đế thuật này mang lại năng lực gì cho ngươi?" Nam Sơn thiên tổ vội vàng hỏi.
Đây chính là Hỗn Độn Chí Tôn Kinh, bộ bảo điển đệ nhất cấp vũ trụ!
Dù là với thân phận của Nam Sơn thiên tổ cũng vô cùng thèm muốn.
Tô Hàn suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu thực sự phải dùng một loại năng lực để hình dung thì ta nghĩ, hẳn có thể gọi là... Tịnh hóa."
"Tịnh hóa?" Nam Sơn thiên tổ không hiểu...
Tô Hàn không nói rõ nhiều, mà lại lần nữa vẫy tay, chụp vào một vùng không gian.
Lần này, vùng không gian kia không sụp đổ, nhưng khi Tô Hàn thu tay về, Nam Sơn thiên tổ có thể cảm giác rõ ràng vùng không gian kia yếu đi rất nhiều, như tờ giấy mỏng.
Đây là việc mà nhiều tu sĩ cũng có thể làm được, chỉ cần muốn, ai cũng có thể tùy ý bóp nát hư không.
Nhưng Nam Sơn thiên tổ biết, lúc nãy Tô Hàn ra tay, không hề dùng bất cứ lực lượng tu vi nào!
"Tê!!!"
Sau một hồi lâu nhẫn nhịn, Nam Sơn thiên tổ cuối cùng vẫn hít một hơi lạnh.
"Nếu nói đây là tịnh hóa, còn không bằng gọi nó là Suy yếu hoặc thậm chí là... Hủy diệt!" Nam Sơn thiên tổ nói.
Tô Hàn im lặng.
Thực tế trong trạng thái đặc thù này, đóa hoa trong tay Tô Hàn tàn lụi, sau đó lại một lần nữa sinh trưởng, đã hoàn toàn khác biệt so với trước đó.
Nếu nói đóa hoa trước kia chỉ là một cành hoa bình thường thì đóa hoa mọc lại, đã là một gốc linh dược.
Đương nhiên, đây không phải là điều quan trọng nhất.
Điều quan trọng nhất chính là, khi đóa hoa tàn lụi, Tô Hàn hoàn toàn có thể khiến nó không thể sinh trưởng lại!
Đây mới thực sự là tịnh hóa!
Tô Hàn có thể làm suy yếu không gian, cũng có thể làm suy yếu bất cứ thứ gì, ví dụ như tu vi của đối phương, độ mạnh t·h·ủ đ·o·ạ·n của đối phương, tốc độ của đối phương,...
Đồng thời, hắn cũng có thể dùng năng lực này, tăng tu vi, tốc độ cho đối phương!
"Hai loại đế thuật này, quả thực đã tăng thêm cho ta một số năng lực, nhưng hiện tại ta vẫn còn mơ hồ, chưa thể hiểu thấu đáo, có lẽ sau này sẽ từng bước khai quật." Tô Hàn nói.
"Nhìn khắp vũ trụ, có lẽ tu vi của ngươi chỉ được coi là tầng lớp thấp nhất, nhưng việc ngươi có được hai loại đế thuật của Hỗn Độn Chí Tôn Kinh, thì ngươi đã vượt trội hơn bất cứ ai."
Nam Sơn thiên tổ nói: "Bất cứ năng lực nào của đế thuật cũng đều không bị thế nhân biết đến, cho nên ngươi không cần phải giấu diếm, bọn họ sẽ chỉ nghĩ đó là một loại thuật pháp nào đó, chứ không tùy tiện liên tưởng đến Hỗn Độn Chí Tôn Kinh đâu."
Tô Hàn khẽ gật đầu.
Trong vũ trụ có vô số sinh linh, vô vàn năng lực chồng chất, t·h·ủ đ·o·ạ·n vô tận.
Mà Hỗn Độn Chí Tôn Kinh, chỉ có chín loại đế thuật, dù người thông minh đến đâu cũng không thể liên tưởng tới nó.
Cho nên Tô Hàn không cần lo lắng sẽ bại lộ Hỗn Độn Chí Tôn Kinh, trừ khi đối mặt với Chí Tôn, mới có khả năng nhỏ bé bị phát hiện.
...
Thời gian kế tiếp, Tô Hàn lại hỏi Nam Sơn thiên tổ rất nhiều chuyện, Nam Sơn thiên tổ đều biết gì trả lời nấy.
Đương nhiên, những chuyện này phần lớn liên quan đến vũ trụ.
Qua lời Nam Sơn thiên tổ, Tô Hàn hoàn toàn xác định, người đường huynh của mình thực sự ôm mối đ·ị·c·h ý lớn với hắn.
Mối đ·ị·c·h ý này, bắt nguồn từ thân phận Thái tử Tử Minh vũ trụ quốc của Tô Hàn.
Nếu Tử Minh quốc chủ thoái vị, thì người đăng cơ tất nhiên là Thái tử, nếu đệ bát thế tử có thể loại bỏ Tô Hàn, thì với tư chất của hắn, cùng uy tín ở Tử Minh vũ trụ quốc, cộng thêm sự ủng hộ của Khai Thiên Vương, Khai Thiên Chí Tôn các cường giả, thì hắn có thể lập thái tử mới, tiếp quản quốc vị.
Hiện tại Tử Minh vũ trụ quốc có vẻ long trọng, nhưng thực tế, đã sớm chia làm nhiều phe phái.
Mà phe của đệ bát thế tử, là phe mạnh nhất trong số đó.
Tô Hàn đã có thể tưởng tượng ra, nếu sau này mình vào vũ trụ, rồi quay lại Tử Minh vũ trụ quốc, con đường tiếp theo sẽ khó khăn đến mức nào.
Tuy nhiên, Nam Sơn thiên tổ không tiếp tục đả kích hắn mà an ủi vài câu.
Dù sao, hiện tại Tử Minh quốc chủ vẫn là phụ thân thật sự của Tô Hàn, dù Khai Thiên Chí Tôn trong số nhiều con cháu, đặc biệt yêu thích đệ bát thế tử, nhưng việc Tử Minh quốc chủ có thể giữ vững vị trí quốc chủ, cũng không phải là để mặc người ch·é·m g·i·ết.
Ví dụ, vị hộ quốc thần tướng duy nhất của Tử Minh vũ trụ quốc đứng về phe Tử Minh quốc chủ!
Khoảng một ngày trôi qua, những chuyện Tô Hàn cần hiểu thì cũng đã hiểu gần hết.
Hắn lấy ra một viên đá tròn nhẵn, hỏi: "Lão sư, đây là viên đá mà lúc trước con cá cược ngọc lấy được, con luôn cảm thấy, đây không phải là phế thạch."
"Đương nhiên không phải phế thạch."
Nam Sơn thiên tổ cười nói: "Là lúc con cùng Hạ Nghị tiểu tử kia cá cược ngọc đúng không? Hình như con đến Đông Phương đại khu sau, cũng chỉ tiến hành trận cá cược ngọc đó."
"Xem ra hành tung của con đều nằm trong sự nắm bắt của lão sư." Tô Hàn nói.
"Kiếp trước con ngã xuống đã khiến vi sư sợ hết hồn, nếu con ngã xuống lần nữa, e rằng quốc chủ sẽ trực tiếp p·h·át đ·i·ê·n m·ấ·t, ta đương nhiên phải theo dõi con mọi lúc, nhỡ đâu con lại bất ngờ xảy ra chuyện gì thì vi sư làm sao có thể ăn nói với quốc chủ." Nam Sơn thiên tổ giả bộ bất mãn.
Tô Hàn cười ngượng nghịu một tiếng rồi lại hỏi: "Vậy lão sư có biết, hòn đá kia, rốt cuộc có tác dụng gì không?"
"Đặc sản của Đông Phương đại khu, con chắc hẳn nghe nói rồi chứ?" Nam Sơn thiên tổ nói.
"Đặc sản?" Tô Hàn lộ vẻ nghi hoặc.
"Cổ đạo."
Tô Hàn lập tức nhíu mày, hắn đột nhiên cảm thấy, Nam Sơn thiên tổ không hề uy nghiêm như vẻ bề ngoài.
Cổ đạo tương đương với bí cảnh, là nơi tạo hóa, mà Nam Sơn thiên tổ lại nói thành đặc sản.
"Hòn đá kia, chính là Cổ Đạo bảo thạch, có thể dùng để mở một lối cổ đạo." Nam Sơn thiên tổ nói tiếp.
"Thật ư?" Tô Hàn lập tức vui mừng.
Tầm hiểu biết của hắn đương nhiên không thể so với Hạ Nghị hay Hàn Tiểu Vân.
Lúc đó, khi mở viên đá bảo ngọc thứ mười, không có bảo ngọc nào xuất hiện, chỉ có duy nhất viên đá nhìn có vẻ bình thường này, khi đó Tô Hàn đã cảm thấy, viên đá này chắc chắn không bình thường.
Không ngờ, lại là chiếc chìa khóa mở ra cổ đạo.
"Làm sao mà lão sư biết?" Tô Hàn lại hỏi.
Theo lẽ thường, Nam Sơn thiên tổ dù là Tổ Thánh cao quý, nhưng cổ đạo quá hư vô mờ mịt, dù tình cờ xuất hiện, cũng không có dấu vết nào để bắt, đừng nói Nam Sơn thiên tổ, ngay cả Cổ Linh và Nguyên Linh, e rằng cũng không biết nhiều về nó.
"Tám ngàn năm trước, Diệp Đông Quân tiểu tử kia cũng nhận được một viên đá y như thế này, dùng nó mở một con đường cổ đạo, hình như đã thu được không ít tạo hóa trong đó." Nam Sơn thiên tổ nói.
"Ra là vậy."
Tô Hàn còn muốn nói gì đó, thì đúng lúc này, bên ngoài đại điện, đột nhiên truyền đến một thanh âm.
"Học sinh Diệp Đông Quân, xin được cầu kiến lão sư."
Bạn cần đăng nhập để bình luận