Yêu Long Cổ Đế

Chương 6722: Thánh kiếp tạo thành nhân tố

"Chấm dứt?" Nhậm Vũ Sương vừa nói câu này, liền khiến cho mặt mày Tô Hàn nhăn lại.
"Ý gì hả họ Nhậm? Ngươi đang nguyền rủa ta đấy à?"
Chiến lực tăng lên, tâm tình rất tốt, Tô Hàn nói năng cũng tùy ý hơn rất nhiều.
"Biết ngươi cao ngạo, biết ngươi ăn nói không suy nghĩ, nhưng mà ngươi nói chuyện có thể dùng đầu óc không?"
"Ta nói là Ngũ Thải Chí Tôn Ảnh của ngươi đó." Nhậm Vũ Sương chẳng để ý chút nào.
"Ngũ Thải Chí Tôn Ảnh còn chưa đến cực hạn!" Tô Hàn bất mãn nói: "Chỉ vì tu vi ta còn hạn chế nên mới chỉ có thể tăng trưởng chút xíu thế này, chờ tu vi ta tăng lên nữa, Ngũ Thải Chí Tôn Ảnh vẫn sẽ còn tăng lên về chiều cao, tổng chiến lực của ta cũng có thể tăng lên theo, tức c·hết ngươi!"
Nhậm Vũ Sương liếc xéo Tô Hàn một cái.
Môi anh đào khẽ động mấy lần, cuối cùng thốt ra hai chữ.
"Có bệnh!"
"Ngươi mới có bệnh, cả nhà ngươi. . . . . Khụ khụ!" Tô Hàn ho khẽ hai tiếng, chợt con ngươi hơi đảo một chút.
"Bị ta nói trúng rồi chứ gì? Có phải ghen tị lắm không? Một người mới chỉ là nhị kiếp Phá Linh thôi mà, dù nàng có sử dụng hết vốn liếng thì cũng vĩnh viễn không phải là đối thủ của phu quân nàng!"
"Ngươi thật đúng là biết tự dát vàng lên mặt." Nhậm Vũ Sương nói.
Tô Hàn đột nhiên đưa tay ra, kéo Nhậm Vũ Sương lại.
Hương thơm xộc vào mũi, Tô Hàn hít sâu một hơi, sau đó nhìn đôi mắt đẹp của Nhậm Vũ Sương đang không ngừng né tránh.
Trêu chọc: "Lần trước còn ngoan ngoãn theo vi phu, giờ lại ngượng ngùng rồi?"
"Đây là ở quốc khố!" Nhậm Vũ Sương nhỏ giọng nói: "Các tiền bối còn ở tầng một đấy, ngươi muốn c·hết à!"
"Vậy để khi về Tô phủ thì sao, được không?"
"Biến đi!"
"Ha ha ha ha. . . . ." Tô Hàn cười lớn.
Hắn tự nhiên không thực sự muốn đụng chạm vào Nhậm Vũ Sương, chỉ là muốn dùng cách này để xua tan u ám trong lòng nàng.
"Còn ngươi thì sao? Có muốn cùng ta đến Đệ Nhất Thần Quốc không?" Tô Hàn hỏi tiếp.
"Không đi." Nhậm Vũ Sương cự tuyệt thẳng thừng: "Ta muốn tiếp tục ra ngoài lịch luyện!"
"Tranh thủ thời gian đột phá, để trốn thoát móng vuốt ma quỷ của ta?" Tô Hàn nói.
Nhậm Vũ Sương lườm hắn một cái, lười trả lời.
Lại nghe Tô Hàn nói tiếp: "Nói thật, nếu như một ngày nào đó, thực lực của ngươi thật sự vượt qua ta. . . . . Ngươi có rời bỏ ta không?"
"Loại biến thái như ngươi thì ta muốn siêu việt chắc phải đợi kiếp sau!" Nhậm Vũ Sương hừ lạnh.
"Một phần vạn thôi! Ta nói là một phần vạn!"
Tô Hàn nhìn chằm chằm Nhậm Vũ Sương: "Một phần vạn, giả như có một ngày như vậy thì sao?"
Nhậm Vũ Sương quay người đi xuống lầu: "Cả vũ trụ đều biết ta gả cho ngươi là Tô Hàn rồi, cho dù ta thật sự bỏ ngươi, còn ai muốn ta nữa?"
Nghe đến đây.
Tô Hàn lập tức nở nụ cười hài lòng, vội vàng đuổi theo Nhậm Vũ Sương.
Từ Băng Sương Thần Quốc đến Đệ Nhất Thần Quốc, cần khoảng một năm.
Tuy rằng một năm đối với sinh linh vũ trụ không dài, nhưng đối với Cửu Linh mà nói, rất có thể sẽ có cơ duyên xuất hiện.
Vì vướng bận thánh kiếp, cảnh giới Cửu Linh không giống với các cảnh giới khác. Nếu nói có bình cảnh, thì bình cảnh này chính là thánh kiếp.
Nếu nói không có bình cảnh, có thể trong vòng một năm sẽ dẫn động mấy lần thánh kiếp giáng xuống.
Trong lịch sử vũ trụ. Từng có tu sĩ Cửu Linh, trong vòng mười năm đột phá một đại cảnh giới, không phải loại Phá Linh này, mà là từ Tinh Hải nhảy vọt lên Vọng Nguyệt.
Người này còn được gọi là "Thiên Vận Chi Tử", là sinh linh thời gian dùng ít nhất từ Nhất Kiếp Tinh Hải, đột phá lên Nhất Kiếp Vọng Nguyệt cảnh.
Cũng có người bước vào Cửu Kiếp Phá Linh cảnh rồi, phải mất đến trăm vạn năm, vẫn không thể vượt qua được ngưỡng cửa kia, thành công tấn thăng Vân Quang.
Dựa vào những điều này.
Tô Hàn rất ủng hộ việc Nhậm Vũ Sương đi lịch luyện.
Không cần biết thời gian bao lâu, chỉ cần có thể giáng xuống thánh kiếp, mục đích xem như đạt thành.
"Ngươi đi chậm thôi!" Tô Hàn từ phía sau chạy chậm tới: "Cái đó. . . . . Ta phiền ngươi chuyện này được không?"
"Mang theo tu sĩ Cửu Linh cảnh của Phượng Hoàng tông, cùng đi lịch luyện?" Nhậm Vũ Sương liếc xéo Tô Hàn.
"Không hổ là nương tử của ta, quả nhiên thông minh!" Tô Hàn ngượng ngùng cười.
"Nàng xem, lần này sau trận chiến ở nơi truyền thừa, Phượng Hoàng tông có mấy trăm người đột phá lên Cửu Linh, bọn họ nhất định không thể cứ mãi ở Băng Sương Thần Quốc được, như vậy thì vĩnh viễn không có thánh kiếp giáng xuống."
"Nhưng mà, nếu cho bọn họ tự ra ngoài lịch luyện thì vì sự tồn tại của ta, chắc chắn sẽ có kẻ thù lén lút phục kích bọn họ."
"Nếu không có người bảo vệ trong bóng tối, coi như những phục kích kia coi như là thánh kiếp thì bọn họ cũng không vượt qua được, có đúng không?"
Nhậm Vũ Sương mặt không chút thay đổi nói: "Làm gì nói nhiều như vậy, chỉ nói muốn mượn thế thôi, đúng không?"
"Nàng nhìn nàng xem, nói chuyện luôn trực tiếp vậy, không phải các nàng đều là tỷ muội hay sao?" Tô Hàn có chút xấu hổ.
Nhậm Vũ Sương lười tranh cãi với hắn.
Mà chỉ nói: "Bọn họ có thể cùng ta đi lịch luyện, nhưng ta nói trước, thánh kiếp giáng xuống vốn dĩ được xây dựng trên nguy hiểm, nếu thánh kiếp thật sự xảy ra, người khác không thể tuỳ tiện nhúng tay, bằng không sẽ bị coi là độ kiếp thất bại."
Câu nói tiếp theo, Nhậm Vũ Sương không nói ra...
Cho nên nếu họ có c·hết cũng đừng trách ta bỏ mặc!"
"Ta hiểu." Tô Hàn hít sâu một hơi, mặt lộ vẻ nghiêm túc.
"Thực ra không chỉ có những người Cửu Linh đã đột phá, mà cả những người còn ở Hóa Tâm viên mãn, ta cũng mong muốn bọn họ đi cùng nàng lịch luyện."
"Cũng được." Nhậm Vũ Sương đáp ứng rất sảng khoái, đằng nào lời cũng đã nói ra, nếu thật sự có chuyện ngoài ý muốn gì, Tô Hàn không trách nàng là được.
Rời khỏi quốc khố.
Tô Hàn và Nhậm Vũ Sương mỗi người đi một hướng.
Nhậm Vũ Sương vào hành cung, đi thẳng đến Phượng Hoàng điện.
Tô Hàn thì triệu hồi chiến hạm vũ trụ, lên đường đến Đệ Nhất Thần Quốc.
Điều khiến Tô Hàn thấy ngoài ý muốn chính là, Lâm Quan Trung lần này không xuất hiện, mà là một Cửu Linh đỉnh cấp khác của Lâm Lang Các, tên là "Lam Phong Khải".
"Lâm đại nhân gần đây cảm nhận được dấu vết của thánh kiếp, tạm thời ở Thiên Hàn Động, dự định dùng áp lực của Thiên Hàn, để hấp dẫn thánh kiếp đến."
Lam Phong Khải hình như biết Tô Hàn đang nghĩ gì.
Lúc này giải thích: "Nếu như lần này Lâm đại nhân có thể bình an vượt qua thánh kiếp, vậy thì ngài sẽ chính thức đứng trên đỉnh phong, dưới Ngụy Chí Tôn và Chí Tôn."
Tô Hàn khẽ gật đầu.
Lâm Quan Trung trước đó từng nói, ngài chỉ còn cách đỉnh phong Cửu Linh một kiếp nữa.
Nếu có thể vượt qua kiếp nạn này, sẽ chính là Cửu Kiếp Vĩnh Hằng!
Mà đến lúc đó, Tô Hàn cũng có thể dùng Hóa Tôn Đế Thuật, giúp ngài bước lên Ngụy Chí Tôn!
Nhưng thánh kiếp tầng thứ này chắc chắn sẽ vô cùng k·h·ủ·n·g b·ố, vượt qua nó có thể nói còn khó hơn lên trời.
Mà Tô Hàn hết sức nghi hoặc, Lâm Quan Trung làm thế nào mà cảm nhận được manh mối của thánh kiếp?
Ngài ở Băng Sương Thần Quốc, sao có thể có mối nguy giáng xuống?
"Nguy hiểm từ thánh kiếp" không chỉ đến từ việc các sinh linh khác nhắm vào, mà còn nhiều nhân tố khác.
Lam Phong Khải giải thích: "Ví như thọ nguyên cạn kiệt, có thể cũng là nguyên nhân tạo ra thánh kiếp!"
Tô Hàn không khỏi chấn động!
"Lâm tiền bối. . . sắp hết thọ nguyên?!"
"Cũng đúng mà cũng không hẳn." Lam Phong Khải trầm ngâm một lát: "Tô đại nhân đừng bận tâm đến chuyện này, đợi khi nào ngài bước vào Cửu Linh rồi, sẽ tự hiểu rõ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận