Yêu Long Cổ Đế

Chương 3878:? Một đao!

"Chương 3878: Một đao!"
"Ầm! ! !"
Cả hai trực tiếp va chạm, không có bất kỳ chiêu thức loè loẹt nào, một tiếng nổ thật lớn ngay lúc đó trực tiếp bùng nổ.
Đều là cường giả có thể so với nửa bước Thiên Thần, dư uy từ đòn tấn công đó khiến cho các cường giả đỉnh phong Huyền Thần cảnh khác của hai tộc đều phải tung ra phòng ngự, bảo hộ người của phe mình.
Chỉ có đỉnh phong Huyền Thần cảnh mới có thể miễn cưỡng phòng ngự được.
"Ha ha ha ha... Sảng khoái!"
Chu Vụ thoải mái cười lớn, thân ảnh đột nhiên lao ra, trường kiếm không còn vung ra kiếm mang nữa mà là áp sát thẳng về phía Ma Thốt.
Nhìn cảnh này, Tô Hàn không khỏi âm thầm lắc đầu.
Hai người vừa mới giao chiến, Chu Vụ đã cận chiến với Ma Thốt. Yêu ma nhất tộc, xét về lực lượng vốn mạnh hơn nhân tộc, nếu không dùng tu vi lực lượng tiêu hao cùng hắn, rất có thể sẽ không phải là đối thủ của đối phương.
Chu Vụ rõ ràng không ngốc, có lẽ ngay từ đầu hắn đã biết mình không phải là đối thủ của hoàng tộc dòng dõi xếp thứ một trăm này, cho nên hắn không có ý định lãng phí thời gian.
"Ào ào ào..."
Lúc xông tới Ma Thốt, hàng loạt tu vi lực lượng phun trào, trên thân Chu Vụ tạo thành từng lớp lồng phòng ngự.
Đó rõ ràng không phải phòng ngự tu vi bình thường mà là một loại thuật pháp phòng ngự, thậm chí còn có một bộ áo giáp lớn bao bọc bên ngoài cơ thể Chu Vụ, trông như thật, vô cùng kiên cố.
"Cận chiến, ngươi đang tự tìm cái chết!"
Ma Thốt hừ lạnh, khí huyết chi lực bùng nổ, con thằn lằn lớn sau lưng gầm thét, thân thể hắn bỗng chốc tăng trưởng, trong nháy mắt đạt tới chiều cao hai mét.
Lúc này, hắn giống như một đại hán khôi ngô, theo thị giác từ trên cao nhìn xuống đã áp chế Chu Vụ.
"Rầm rầm rầm!"
Trong chớp mắt, hai người đã oanh kích ít nhất hơn ngàn lần, mỗi lần đều làm hư không rung chuyển, gợn sóng lan ra, có vẻ như tùy thời đều có thể đổ sập.
Chu Vụ thỉnh thoảng đánh trúng Ma Thốt, Ma Thốt cũng thỉnh thoảng đánh trúng Chu Vụ.
Nhưng cả hai đều có vòng bảo hộ trên người, ngoài vòng bảo hộ đó ra còn có những thứ phòng hộ thực sự khác.
Cho nên dù tình cờ bị đánh trúng thì cũng chỉ lùi lại một chút, không hề bị thương.
Từ góc độ của đám Tô Hàn nhìn từ dưới lên, một người một yêu ma như hai vệt lưu quang, không ngừng lấp lánh trên hư không, trong phạm vi trăm dặm.
Chớp mắt trước còn ở rìa trăm dặm, chớp mắt sau đã ở ngay trước mắt.
Mà theo kiểu chiến đấu này kéo dài, Ma Thốt hiển nhiên dần dần sốt ruột, trên mặt lộ ra một chút thiếu kiên nhẫn.
Có thể thấy, ảo ảnh thằn lằn tuy đã thi triển nhưng không phải toàn lực, bản mệnh chi thuật của hắn vẫn chưa thực sự thể hiện ra.
Về phần Chu Vụ, cũng chỉ là công kích thăm dò.
Cũng may hắn là cường giả nửa bước Thiên Thần cảnh, nếu chỉ là đỉnh phong Huyền Thần cảnh bình thường thì có lẽ đã thua trong tay Ma Thốt.
"Ngươi cũng nên chết đi!"
Cuối cùng, Ma Thốt mất hết kiên nhẫn, ảo ảnh thằn lằn bỗng hòa nhập vào cơ thể hắn, như co vào rồi phình ra vậy.
Có thể thấy bằng mắt thường, khi con thằn lằn tiến vào trong cơ thể, thân ảnh Ma Thốt lại một lần nữa tăng vọt, đã đạt tới chiều cao mười mét!
Cùng chiều cao tăng lên là khí tức siêu cường đáng sợ tới cực điểm.
"Chết đi cho ta! ! !"
Ma Thốt hét lớn, bàn tay to mạnh mẽ vươn ra, không chút kiêng nể, như muốn phong tỏa toàn bộ hư không xung quanh Chu Vụ.
Sắc mặt Chu Vụ thay đổi, khí tức kia quá mạnh, tuyệt đối vượt quá hắn, chưa nói tới nghiền ép, nhưng cũng là áp chế tuyệt đối.
"Đều là dòng dõi hoàng tộc, nhưng hắn có thể xếp hạng trước một trăm, rốt cuộc là có đạo lý của hắn..." Chu Vụ thầm than trong lòng.
Hắn cũng không có ý định liều mạng với Ma Thốt, tới lúc này cũng đã biết chiến lực của bản thân đến mức nào, thế là đủ.
"Hưu!"
Trường kiếm chém ra phá tan áp chế khí tức xung quanh, thân ảnh Chu Vụ lóe lên, lao xuống đất.
"Ngươi muốn chạy? !"
Ma Thốt giận dữ, bóng người to lớn mười mét trên không trung bước xuống tạo ra tiếng nổ lớn, đuổi theo Chu Vụ.
Mặc dù Chu Vụ là nửa bước Thiên Thần, nhưng trong mắt hắn vẫn như sâu kiến.
Mà con sâu kiến này sau khi trêu chọc mình lại muốn bỏ đi, sao có thể dễ dàng như vậy?
"Tốt nhất ngươi đừng đuổi theo ta." Trong lúc lao đi, Chu Vụ quay đầu liếc Ma Thốt, lộ ra nụ cười quỷ dị.
Ma Thốt căn bản không hề lo lắng nhiều, chiến lực của hắn cực mạnh, có sự tự tin tuyệt đối. Sau khi Chu Vụ nói ra câu này, sát khí trong lòng càng bùng lên nhanh chóng.
"Con sâu kiến đáng chết, không chỉ mình ngươi, cả Nhân tộc, ta, Ma Thốt đều muốn đồ diệt!"
"Oanh! ! !"
Khi lời nói vừa thốt ra, Ma Thốt đã giơ bàn tay lớn, vỗ xuống chỗ đám người kia.
Không thể không nói, chiến lực của hắn quả thực rất mạnh, khí tức bàn tay lớn khiến tất cả đỉnh phong Huyền Thần cảnh biến sắc.
Ngay cả Vương trưởng lão và các nửa bước Thiên Thần cũng phải cau mày, vội vàng điều động tu vi, tùy thời dự định ra tay ngăn cản.
Cùng lúc đó, phe yêu ma vang lên tiếng hoan hô không ngớt.
Theo bọn họ nghĩ, điện hạ Ma Thốt ra tay, hơn vạn nhân tộc sẽ không thể ngóc đầu lên được, đây là vinh quang tuyệt đối của yêu ma!
Trong chớp mắt này, cảm xúc đã chi phối cuộc chiến, rất nhiều điều đã xảy ra.
"Xoạt!"
Cũng đúng lúc này, một đạo đao mang màu đen nhánh đột ngột lao ra từ giữa đám người.
Lúc đầu, đao mang chỉ là một vệt quỹ đạo đen nhánh, nhưng rất nhanh, nó đã đạt tới một vạn trượng, ba vạn trượng, năm vạn trượng, thậm chí...
Mười vạn trượng! ! !
Đập vào mắt đều là một màu đen kịt bao phủ cả đất trời!
Một uy áp kinh thiên không thể hình dung, trong nháy mắt khóa chặt tất cả cơ hội của Ma Thốt, khiến đồng tử hắn co lại, da đầu muốn nổ tung!
Hắn muốn mở miệng, muốn thi triển các thuật pháp khác, nhưng cả người như bị giam cầm, căn bản không thể động đậy.
Đó không phải là Định Thần thuật mà là Thiên thần uy, áp chế hắn một cách khủng bố!
"Phốc phốc!"
Trong ánh mắt không thể tin được của vô số yêu ma, đao mang chém ngang xuống, lướt qua thân ảnh Ma Thốt. Trong m·á·u tươi văng tung tóe, ngoài cái đầu ra thì thân thể hắn bị chém thành hai khúc!
Cái đầu Tô Hàn muốn giữ lại để nhận thưởng.
Không có Nguyên Thần xuất hiện, cũng không có tiếng kêu thảm thiết nào vang lên.
Hoàng tộc dòng dõi đường đường, thiên kiêu tuyệt cường xếp thứ nhất trăm trên Yêu Ma Săn G.i.ế.t Bảng cứ vậy mà lặng lẽ vẫn lạc ở đây.
Đao mang không biết từ lúc nào đã tan biến, cả sân hoàn toàn tĩnh mịch!
Tất cả yêu ma đều há hốc mồm, ngơ ngác đứng đó, trong đầu, cảnh tượng Ma Thốt bị g.i.ế.t cứ lặp đi lặp lại.
Cùng vẻ mặt của bọn chúng không khác biệt là ba ngàn nhân tộc đối diện.
Bọn họ bị yêu ma đuổi theo, biết Ma Thốt mạnh mẽ đến đáng sợ, không thể nào ngăn cản. Vì thế, khi thấy Tô Hàn và những người khác, họ dự định đẩy họa về phía đông, mượn đao g.i.ế.t người.
Tu vi Nhất Tinh Huyền Thần cảnh của Tô Hàn, họ đã thấy.
Nhưng Ma Thốt mạnh tới mức nào, họ cũng thấy!
Trong mắt họ, Tô Hàn sao có thể là đối thủ của Ma Thốt? Dù sao người sau là nhân vật cường hãn nổi danh trên bảng!
Nhưng mà...
Một đao! !
Chỉ một đao!
Một đao chém ra, xé nát hư không, rung chuyển cả bầu trời, cũng lấy đi mạng Ma Thốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận