Yêu Long Cổ Đế

Chương 2587: Ta, liền là vị kia!

"Ta là cha của hắn, ta muốn hắn kiêu ngạo, muốn hắn ăn chơi trác táng, đó là việc của ta!"
Ngụy Tử Vực dù là tông chủ Tiên Kiếm Tông, nhưng vẫn có chút bá khí.
Hắn hít một hơi thật sâu, nói: "Nhưng, mặc kệ vì lý do gì, các hạ cũng không thể đánh chết thân xác hắn!"
"Ngươi đang uy hiếp ta?"
Tô Hàn liếc nhìn Ngụy Tử Vực: "Ngươi có biết, con trai ngươi đã làm gì, mà ta mới có thể đánh chết thân xác hắn? Ngươi có biết, ta là ai?"
"Việc Thanh nhi làm không còn quan trọng, việc ngươi đánh giết thân thể nó coi như là trừng phạt nó."
Ngụy Tử Vực nói: "Về thân phận của ngươi... Không chút nào khoa trương, nhìn khắp hạ đẳng tinh vực, ngoài vị kia ra, đến tông chủ Tam Giáo cũng không dám có thái độ này với ta, Ngụy Tử Vực. Ta ngược lại thật muốn xem thử, ngươi là thần thánh phương nào, dám không coi Ngụy Tử Vực ta ra gì!"
"Ngại quá."
Khóe miệng Tô Hàn nhếch lên, một nụ cười quỷ dị từ từ xuất hiện.
Cùng lúc đó, bộ y phục đen trên người hắn bỗng chốc biến thành bộ bạch y trắng hơn cả tuyết.
Khuôn mặt trở nên thanh tú, thân hình gầy gò hơn.
Mái tóc dài vốn búi gọn giờ xõa ra, bay phất phơ tạo nên một cảm giác yêu dị.
Chỉ trong nháy mắt, Tô Hàn đã hoàn toàn biến thành một người khác!
Mà giờ khắc này, mới chính là bộ dạng thật sự của hắn!
"Ngươi..."
Thấy cảnh này, Đường Ức không khỏi ngây người.
Dung mạo Tô Hàn đã sớm ăn sâu vào tim nàng, nàng chưa từng nghĩ tới, dáng vẻ thật của Tô Hàn lại thanh tú đến thế.
Đường Chính, Tống Sương và những người khác càng thêm khiếp sợ không kém gì Đường Ức.
Nhưng... người kinh hãi nhất vẫn là vô số bóng người đang đối diện Tô Hàn!
Người như Ngụy Tử Vực sao lại không biết Tô Hàn?
Và dù chưa từng gặp Tô Hàn bao giờ, thì các thế lực tông môn phụ thuộc Tiên Kiếm Phái cũng đều thấy qua chân dung của hắn!
Rõ ràng là có hàng tỉ người, khí thế ban đầu cũng ngút trời.
Nhưng thời gian dường như ngưng lại tại khoảnh khắc này.
Cả tinh không đều trở nên tĩnh lặng vì sự biến đổi của Tô Hàn!
Đến lúc này, Tô Hàn mới từ tốn ngước mắt, nhìn chằm chằm Ngụy Tử Vực, thản nhiên nói: "Ta, chính là vị kia!"
"Oanh!!! "
Theo lời Tô Hàn vừa dứt, óc Ngụy Tử Vực lập tức nổ tung!
Hắn ngừng thở, thân thể như hóa đá, muốn mở miệng mà không thốt nên lời.
Còn những cao tầng và cường giả Tiên Kiếm Phái phía sau hắn càng thêm khó tả!
Toàn thân run rẩy, tim nhảy lên cổ họng, cảm giác tê dại cả da đầu ập đến.
Tiên Kiếm Phái thì sao?
Một trong chín phái thì sao?
Tam Giáo còn không dám tùy tiện chọc bọn họ, thì sao chứ?
Đừng nói ở đây có một tỉ người, cho dù có mười tỉ, trăm tỉ người, thậm chí vạn tỉ người!
Thì có thể thế nào?!
Nếu không phải hắn, lúc này hạ đẳng tinh vực sợ là không còn một bóng người, chứ đừng nói đến Tiên Kiếm Phái của hắn, có bao nhiêu người!
Thế mà đám người mình, lại vì thể hiện uy nghiêm Tiên Kiếm Phái mà gọi đám tông môn phụ thuộc đến nơi này?
Ha ha ha...
Tất cả mọi người của Tiên Kiếm Phái, đều muốn bật cười vào khoảnh khắc này.
Nực cười!
Thật sự quá nực cười!
Nực cười đến cực điểm!!!
Nhìn khắp hạ đẳng tinh vực, có thế lực nào dám múa rìu qua mắt thợ trước mặt vị này?
Thảo nào hắn có chiến lực mạnh như thế, thảo nào hắn không coi Ngụy Tử Vực ra gì, thảo nào hắn có thể ra lệnh Ngụy Tử Vực phải đến đây gặp hắn trong vòng ba tháng!
Bởi vì hắn... thật sự có thân phận như vậy!!!
"Cha... Cha?"
Ngụy Thanh nhìn Ngụy Tử Vực đang ngây người, nhất thời có chút không rõ.
Những Hợp Thể cảnh cùng hắn đến, và vị Đạo Tôn cảnh kia cũng vậy.
Bọn họ đang quay lưng về phía Tô Hàn, dù cho Ngụy Thanh có bị Tô Hàn bắt giữ, cũng chỉ nhìn thấy bóng lưng Tô Hàn.
Vì Ngụy Thanh vẫn nằm trong tay Tô Hàn, nên bọn họ căn bản không dám thả thần niệm ra dò xét.
Do vậy, bọn họ thấy được y phục Tô Hàn biến đổi, nhưng lại không thấy rõ được khuôn mặt lúc này của hắn!
"Cha, người sao vậy?"
Ngụy Thanh hỏi lại lần nữa.
Trong lòng hắn chợt nổi lên dự cảm chẳng lành.
Vì dù chỉ nhìn thấy bóng lưng, hắn vẫn cảm thấy người đàn ông mặc áo trắng kia... có chút quen thuộc.
Nhưng rốt cuộc là quen ở đâu, hắn nhất thời không nhớ ra nổi.
Việc hắn lên tiếng rốt cuộc đã khiến Ngụy Tử Vực tỉnh táo lại.
Khóe miệng hắn run rẩy, cà lăm hướng Tô Hàn mở miệng: "Nguyên... Thì ra là..."
"Hiện tại, ngươi thấy ta có tư cách để Ngụy Tử Vực ngươi đến đây 'gào hét' chưa?"
Không đợi Ngụy Tử Vực nói hết câu, Tô Hàn đã ngắt lời, nói tiếp: "Hiện tại, ngươi thấy ta có tư cách hủy diệt thân xác con ngươi chưa?"
"Hiện tại, ngươi lại thấy ta có tư cách không coi Ngụy Tử Vực ngươi ra gì không?"
"Ầm!"
Toàn thân Ngụy Tử Vực run mạnh, hai đầu gối khuỵu xuống, cho dù quỳ gối giữa tinh không vẫn tạo ra tiếng động lớn.
"Tông chủ Tiên Kiếm Phái, Ngụy Tử Vực, bái kiến tôn thượng!!!"
Giọng nói gần như gào thét.
Trong tiếng thét ấy, như Đường Ức cùng những người khác có thể nghe ra sự hoảng sợ, lo sợ các loại tâm tình hỗn độn!
"Cái này..."
Tất cả mọi người Đường gia đều ngây người tại chỗ.
Trước đó bọn họ còn nghĩ rằng, phe Ngụy Tử Vực đông người như vậy, ai nấy cũng tỏa ra khí tức kinh thiên động địa.
Mà Tô Hàn chỉ có một mình, sao địch nổi?
Còn bọn họ... có lẽ trong mắt những người kia, chỉ là lũ kiến.
Nhưng họ không ngờ rằng, cục diện xoay chuyển nhanh đến thế!
Tô Hàn còn chưa ra tay, chỉ cần thay đổi dung mạo, liền khiến tất cả mọi người lộ vẻ sợ hãi tột độ!
Rốt cuộc hắn là nhân vật thế nào?
"Phanh phanh phanh..."
Phía sau Ngụy Tử Vực, vô số tiếng vang lên.
Cả tỉ bóng người, tại giờ khắc này tựa như đang hành lễ, tất cả đều hướng về phía Tô Hàn, quỳ lạy.
"Chúng ta, bái kiến tôn thượng!!!"
Cảnh này khiến Đường Chính và tất cả người nhà Đường gia đều kinh ngạc!
Mà còn khiến...
Những Hợp Thể Cảnh, Đạo Tôn Cảnh của Tiên Kiếm Phái đang đứng yên phía sau, thậm chí là Ngụy Thanh, đại công tử Ngụy đều ngây người!
"Tôn... Tôn thượng?"
Đôi môi Ngụy Thanh vào giờ phút này, có chút tái xanh.
Hắn thậm chí quên cả việc phải quỳ xuống!
Vô số lần Ngụy Tử Vực đã nói với hắn, có thể đắc tội ai cũng được, ngàn vạn lần không thể đắc tội vị kia, lại càng không thể đắc tội tông môn vị kia!
Ngụy Thanh cũng không phải kẻ ngốc, ghi nhớ chuyện này trong lòng.
Dù tính tình có ăn chơi trác táng, ngông cuồng, nhưng cũng biết tốt xấu, do đó khi gặp người của Phượng Hoàng Tông đều tỏ ra hết sức khách khí.
Nhưng ai có thể ngờ được, tồn tại đáng sợ kia, lại ẩn cư ở một hành tinh nhỏ như Cổ Nguyệt Tinh này?
Mà lại, còn thu liễm khí tức, chỉ biểu hiện ra tu vi Nhị Phẩm Hóa Linh Cảnh?
Hắn cố tránh, nhưng vẫn không thoát được sao!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận