Yêu Long Cổ Đế

Chương 5760: Lại phá nhất trọng, bát trọng Tổ Thánh!

"Chương 5760: Lại phá thêm một tầng, Bát trọng Tổ Thánh!"
"Xoạt!"
Đan dược vào miệng, lập tức tự động phân giải ra.
Yêu Long đế thuật thôn phệ và luyện hóa lực lượng trào dâng, đem dược hiệu ẩn chứa trong Vạn Thánh Địa Linh Đan chuyển hóa.
Khô Mộc đế thuật cũng đồng thời tự động vận chuyển, ép tất cả tạp chất trong đan dược ra khỏi cơ thể Tô Hàn.
Không có loại đan dược nào là hoàn mỹ cả.
Cho dù là Chí Tôn nuốt đan dược, vẫn sẽ có tạp chất.
Khi tu vi Tô Hàn tăng lên, lực lượng tịnh hóa của Khô Mộc đế thuật cũng càng mạnh mẽ hơn.
Cả hai phối hợp có thể ngăn cách mọi nguy cơ, giúp Tô Hàn không phát hiện ra bất cứ điều gì bất thường.
Tô Hàn không có được loại hư ảnh kinh khủng như của Lam Nhiễm để hỗ trợ luyện hóa, nên cho dù có Yêu Long đế thuật và Khô Mộc đế thuật, tốc độ luyện hóa của hắn vẫn không thể so với Lam Nhiễm.
Trọn vẹn mười ngày trôi qua, hắn mới luyện hóa hoàn toàn viên Vạn Thánh Địa Linh Đan này.
Và cuối cùng hắn có thể xác định -- Lam Nhiễm hoàn toàn không có ý đồ gì với hắn, chỉ đơn thuần tặng cho hắn đan dược mà thôi.
Tuy nhiên Tô Hàn cũng không cảm thấy áy náy, mà chỉ cảm ơn Lam Nhiễm.
Hắn đã trải qua quá nhiều nguy hiểm, nên lúc nào cũng phải cẩn thận.
Người như Lam Nhiễm, e là từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, rất ít ai dám có ý đồ với hắn.
Hai người trải nghiệm khác biệt, nên Lam Nhiễm mới cảm thấy bất mãn trước sự nghi ngờ của Tô Hàn.
Viên Vạn Thánh Địa Linh Đan đầu tiên không có vấn đề gì, vậy thì tiếp tục thôn phệ viên thứ hai.
Thời gian sau đó.
Chiến xa cự nhân kéo hai người đi đường.
Còn Tô Hàn và Lam Nhiễm, thì riêng mỗi người đều thôn phệ tài nguyên của mình, cố gắng đến trước quảng trường Vân Mẫu sẽ có nhiều tiến bộ.
Chớp mắt, lại hai tháng rưỡi trôi qua.
Thời gian bắt đầu Cẩm Tú giải thi đấu chỉ còn nửa tháng.
Và đúng vào thời điểm này --
"Oanh! ! !"
Khí tức trên người Tô Hàn như hồng thủy vỡ đê, đột nhiên bùng phát.
Lam Nhiễm đang định lấy ra một viên thuốc khác để thôn phệ, nhưng cảm nhận được khí tức này thì hơi ngẩn người.
"Đột phá?" Lam Nhiễm hỏi.
"Ừm." Tô Hàn nhẹ gật đầu.
"Ngươi này… không đúng vậy?"
Lam Nhiễm nói: "Ta nhớ ngươi chỉ mới tu vi thất trọng Tổ Thánh thôi mà? Nếu đột phá thì đáng lẽ phải là nửa bước chúa tể chứ, sao ta không cảm thấy một chút khí tức nửa bước chúa tể nào từ trên người ngươi vậy?"
Tô Hàn thở dài một hơi.
Lúc này mới cười nói: "Lam ca có biết, trên thất trọng còn có bát trọng không?"
"Bát trọng?!"
Lam Nhiễm trừng mắt: "Ta đương nhiên biết bát trọng, bất quá... thật sự có người có thể đạt đến bát trọng à?"
"Ta hiện tại là bát trọng Tổ Thánh." Tô Hàn mỉm cười nói.
Hắn cũng không nhất định muốn khoe khoang với Lam Nhiễm, chuyện này chỉ cần Lam Nhiễm suy nghĩ một chút là đoán ra được thôi.
Người ta tặng không mình mười viên Vạn Thánh Địa Linh Đan, mà mình vẫn còn lừa gạt người ta thì chẳng khác nào xem Lam Nhiễm là đồ ngốc!
Với bối cảnh đáng sợ của Lam Nhiễm, Tô Hàn không muốn đắc tội hắn vì chuyện này.
Vốn dĩ việc đột phá bát trọng Tổ Thánh này là nhờ mười viên Vạn Thánh Địa Linh Đan của Lam Nhiễm tặng, vậy sao phải lừa hắn?
"Giỏi đấy, hảo huynh đệ!"
Lam Nhiễm kinh ngạc thốt lên: "Ta có nghe qua trên thất trọng còn có bát trọng, cửu trọng, thậm chí là thập trọng, và không chỉ ở cảnh giới Tổ Thánh, từ Chuẩn Thánh cũng có rồi."
"Trước đó ta cũng từng mơ mộng chuyện này, liệu phụ hoàng có cho ta tạo hóa đó không, để ta đạt tới bát trọng? Dù sao ở cảnh giới này nếu mình không nói thì người khác sẽ không biết, vậy thì oai phong hơn biết bao nhiêu!"
Mặt Tô Hàn đen lại.
Nghe hắn nói đã biết ngay không có gì nghiêm túc.
Đang nói lại lạc đề mất.
Nhưng Lam Nhiễm hai lần nhắc tới "Phụ hoàng", ở trong vũ trụ, đây là cách xưng hô chỉ có ở quốc gia vũ trụ mới có.
"Xem ra ta đoán không sai."
Tô Hàn thầm nghĩ: "Một kẻ nửa bước chúa tể, lại có chiến xa, bốn đạo bản nguyên, còn có hư ảnh đáng sợ kia, ngoài quốc gia vũ trụ ra, thì ngay cả con cái các thần vực như Vân Mẫu hay Thiên Đàn cũng tuyệt đối không thể làm được!"
"Chỉ là không biết, Lam Nhiễm là con cái vũ trụ quốc hạ đẳng hay trung đẳng, hoặc là thượng đẳng? Hắn đóng vai trò gì trong quốc gia vũ trụ đó? Hoàng tử? Hay là Thái tử?"
Lam Nhiễm không hề hay biết những suy nghĩ của Tô Hàn.
Lại tiếp tục nói: "Không ngờ tùy tiện gặp một người trên đường mà lại có thể đạt đến bát trọng Tổ Thánh, phụ hoàng đúng là làm ta quá thất vọng!"
"Ta chỉ là may mắn thôi, cảnh giới này hoàn toàn không phải người bình thường có thể đạt tới." Tô Hàn chỉ có thể nói vậy.
"Thôi thôi, ngươi càng lợi hại thì ta càng hưng phấn, dù sao chúng ta là hảo huynh đệ mà!"
Tô Hàn: "..."
Hắn lười phản ứng tên này, vẫn nên cảm nhận sức mạnh của mình lúc này thì hơn.
Quả đúng như hắn dự đoán, sau khi đạt đến bát trọng Tổ Thánh, hắn đã không còn sợ bất kỳ ai dưới Thiên Thần cảnh nữa.
Dù không dùng Phượng Hoàng thần giới, không thi triển các kỹ thuật trong lĩnh vực Phượng Hoàng thần giới, hắn cũng có thể tùy ý trấn áp Địa Linh viên mãn!
Nếu dùng Phượng Hoàng thần giới, dưới sự dung hợp của mười đại bản nguyên, hắn hoàn toàn có đủ tư cách để chiến một trận với Thiên Thần cảnh sơ kỳ!
Trước kia, luận chứng chiến lực của Tô Hàn đều dựa trên việc đối phương có hay không bản nguyên làm cơ sở.
Bây giờ bản nguyên có lẽ không cần để ý đến.
Thứ hắn cần luận chứng là liệu hắn có thể giết được đối phương không!
Giống như lúc này.
Hắn có thực lực chiến một trận với Thiên Thần cảnh sơ kỳ, nhưng không chắc có thể dùng sức mạnh này để giết được Thiên Thần cảnh.
"Trước kia ta còn đánh giá thấp bản thân mình."
Tô Hàn hít sâu một hơi: "Có lẽ, sau khi đạt đến cửu trọng Tổ Thánh, tổng hợp chiến lực hiện ra toàn bộ thì hoàn toàn có thể giết được Thiên Thần cảnh sơ kỳ!"
Bỏ những suy nghĩ này qua một bên, Tô Hàn thu lại khí tức, nhìn về phía Lam Nhiễm.
"Ngươi thế nào? Có đột phá không?"
"Ngươi không biết ta có đột phá hay không à?" Lam Nhiễm liếc hắn một cái: "Đều tại bốn đạo bản nguyên chân thể đáng chết đó, phí hoài của ta quá nhiều tài nguyên tu luyện, bằng không bây giờ ta đã có thể thành Địa Linh chúa tể rồi, ngươi tin không?"
"Tin." Tô Hàn gật đầu.
Điểm này hắn thấu hiểu rõ ràng.
"Nhưng không thể nói như vậy."
Tô Hàn lại nói: "Bốn đạo bản nguyên chân thể đó, dù hấp thu rất nhiều tài nguyên của ngươi, nhưng nó cũng mang đến cho ngươi sức chiến đấu đáng kinh ngạc, phải không? Nếu không thì sao ngươi có thể giả heo ăn thịt hổ được chứ?"
"Sao ngươi biết?" Lam Nhiễm hơi bất ngờ.
"Việc này thì ai mà không đoán ra được!" Tô Hàn nói.
Chẳng trách tên này không sợ cả Nhân Hoàng viên mãn, xem ra hắn cũng không khác gì mình!
"Hảo huynh đệ, ta càng lúc càng cảm thấy quyết định của ta là đúng." Lam Nhiễm nói.
"Quyết định gì?"
"Sớm ngăn cản ngươi có ý đồ với Lăng sư tỷ đó!"
Tô Hàn nghiến răng: "Ta ngược lại muốn xem vị Lăng sư tỷ đó đẹp đến mức nào mà có thể khiến Lam đại công tử như ngươi si mê đến thế!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận