Yêu Long Cổ Đế

Chương 4431: Còn có hai khối? ? ?

Chương 4431: Còn có hai khối? ? ?
Đông Huyền minh cung và Phượng Hoàng tông cung điện, giống như hai nước cát cứ, đều ở một phương.
Cửa vào thế giới khác của Đông Huyền minh cung, đặt ở nơi cung điện của họ, nơi thế giới khác của Phượng Hoàng tông mở ra, tự nhiên cũng phải ở bên phía cung điện của mình.
Một canh giờ trôi qua rất nhanh.
Vô số bóng người của hai bên, tụ tập tại bên phía Phượng Hoàng tông, nhìn Tô Hàn đang đứng trên hư không.
Tay trái của hắn cầm bình ngọc, tay phải cầm long lân, trước mặt thì có mảnh vỡ màu xanh nhạt đang lơ lửng.
Xem hình dạng và kích thước, đều giống hệt Đông Huyền minh cung.
Điều này không khỏi làm trong lòng Bồ Đề cung chủ và những người khác, càng thêm âm trầm.
Bọn họ đã sớm hối tiếc không biết bao nhiêu lần, nếu sớm biết như thế, lúc trước dù tự mình xuất quan hộ tống, cũng nhất định phải đem mảnh vụn này mang an toàn về cung!
Nhưng nếu thời gian có thể quay trở lại lúc đó, để bọn họ lựa chọn lại một lần nữa, e là bọn họ vẫn sẽ để Cửu Đàm cổ thần áp giải.
Dù sao, trong mắt họ, ngoài Tô Hàn ra thì Phượng Hoàng tông còn ai yêu nghiệt có thể dùng tu vi Thiên Thần cảnh, giao chiến với Cổ Thần cảnh?
Sở dĩ để Cửu Đàm cổ thần vận chuyển, cũng bởi vì hắn là tu vi nhất tinh Cổ Thần cảnh!
Việc này khiến Phượng Hoàng tông cảm thấy hắn dễ giết, nếu không giết được cũng có thể chạy trốn an toàn, nên mới bí quá hóa liều, đưa ra lựa chọn sai lầm!
Trong khi Phượng Hoàng tông đang tính toán bọn họ thì bọn họ tự nhiên cũng đang tính toán Phượng Hoàng tông.
Một khi Đế Thiên chỉ là một đỉnh phong Thiên Thần cảnh bình thường, thì trăm vạn người Phượng Hoàng tông đến Vô Vọng Chi Thành cũng phải chết ở đó!
Nhưng ai có thể ngờ được, Phượng Hoàng tông lại cao tay hơn một bậc?
"Đi."
Thanh Âm cung chủ truyền âm, khẽ quát với Bồ Đề cung chủ.
Người sau cũng ý thức được mình có hơi thất thố, dù sao trên mặt ngoài còn là hợp tác, vẻ mặt dần dần hòa hoãn lại.
Trong vô số ánh mắt chăm chú, Tô Hàn mở nắp bình ngọc, từ từ đổ giọt Long Huyết bên trong ra.
"Xoạt! ! !"
Ngay khi Long Huyết tiếp xúc với mảnh vỡ, trên bề mặt mảnh vỡ lập tức bùng phát một loại hào quang chói mắt tột độ.
Vốn chỉ có màu xanh nhạt, lúc này lại trở nên nồng đậm đến cực hạn, tựa như một tầng mây mù xanh đậm, bao trùm lên mảnh vỡ.
"Gào! ! !"
Tiếng long ngâm truyền ra từ trên long lân, nó dường như bị hấp dẫn, trực tiếp lao vào mảnh vỡ.
Không có âm thanh nào phát ra, mảnh vỡ tựa như hóa thành hư ảo, long lân hòa vào bên trong, biến mất không còn dấu vết.
"Quả nhiên có tác dụng!"
Nhìn cảnh này, trong mắt Tô Hàn lóe sáng, thầm nghĩ: "Ít nhất đối với chuyện này, Đông Huyền minh cung không có lừa ta. Nếu mảnh vỡ của bọn họ và mảnh vỡ của ta đều có thể dùng Long Huyết và long lân của Thanh Thần Huyễn Âm Long để mở, vậy thì hai mảnh vỡ còn lại, tự nhiên cũng có thể!"
Xác định được điểm này, Tô Hàn đã hoàn toàn nắm rõ phương pháp mở hai mảnh vỡ còn lại.
Đến đây thì Phượng Hoàng tông tương đương với có được hai tòa nửa thế giới khác, còn Đông Huyền minh cung chỉ có một nửa!
Nếu số lượng dị thú bên trong đều nhiều như trong thế giới khác của Đông Huyền minh cung, thì sự phát triển của Phượng Hoàng tông trong tương lai, hơn 90% sẽ phải dựa vào hai tòa nửa thế giới này.
"Đông Huyền minh cung đã đặt cấm chế, trong thời gian ngắn ta không thể thu hồi thế giới khác này, trừ phi dùng một vài thủ đoạn."
"Tuy nhiên, hiện tại cũng không cần thiết, trong dị thế giới của Đông Huyền minh cung cũng có rất nhiều dị thú cao cấp, chờ khi tu vi thành viên Phượng Hoàng tông đạt đến trình độ nhất định, thì hãy đi đến đó thu hoạch cũng không muộn."
"Đông Huyền minh cung... Các ngươi thật sự cho rằng, ta Tô Hàn sẽ để các ngươi vô ích chiếm tiện nghi của ta?"
"Dị thú các ngươi không thu được, đều giao lại cho bản tông!"
"Xoẹt!"
Trong khi Tô Hàn nghĩ đến điều này, trên mảnh vỡ phía trên hư không, bỗng nhiên bị xé toạc ra.
Một khe nứt lớn hiện ra, nhanh chóng mở rộng, gần như chỉ trong nháy mắt, đã tạo thành một cửa vào rộng mười dặm giống như của Đông Huyền minh cung!
Thông qua cửa vào này, có thể nhìn thấy thế giới khác mà mảnh vỡ màu xanh nhạt mở ra.
"Ừm?"
Khi cảnh tượng bên trong dị thế giới hiện ra trước mắt mọi người, tất cả đều đồng tử co rút, nhíu mày.
Bởi vì thế giới khác này, hoàn toàn không giống với của Đông Huyền minh cung, nơi có kỳ sơn dị thủy, hoa cỏ cây cối.
Nơi đây, tựa như một thế giới băng phong.
Từ cửa vào, mọi người đều có thể cảm nhận được cái nhiệt độ băng giá đáng sợ.
Trong tầm mắt, một màu trắng xóa như tuyết bao phủ cả mặt đất, không biết bao nhiêu lớp băng dày lan tràn, bên trong lớp băng còn có vô số xác dị thú, trông dị thường dữ tợn, không biết là chết hay còn sống.
Chỉ từ cửa vào này, chỉ có thể nhìn thấy từng lớp băng vô tận mà thôi.
Nếu muốn thấy được nhiều hơn, nhất định phải đi vào bên trong.
"Mỗi bên Đông Huyền minh cung và Phượng Hoàng tông đều mười vạn người, Tô tông chủ đã chuẩn bị xong chưa?" Bồ Đề cung chủ lớn tiếng hỏi.
"Tự nhiên."
Tô Hàn phất tay, Phượng Hoàng tông đã sớm chuẩn bị xong mười vạn người, lập tức tinh thần phấn chấn, lộ vẻ mong chờ.
Ngoại trừ một vài vị cao tầng, hầu hết đều là người của Chiến tộc và Thánh Hàn thần vệ đoàn.
Toàn bộ Thánh Hàn thần vệ đoàn đều có thể chất đặc thù, thủ đoạn của bọn họ so với thành viên khác nhiều hơn không ít, cũng mạnh hơn không ít.
Chiến tộc càng không cần nhiều lời, bọn họ là một trong những lực lượng chủ chốt của Phượng Hoàng tông, cũng là quân đoàn vương bài cấp cao nhất của Phượng Hoàng tông.
Và trong đám người, còn có hai nữ tử đi kèm.
Mọi người không chú ý đến các nàng, vì trong Chiến tộc nữ tử cũng không ít, với Đông Huyền minh cung mà nói, người lạ thì rất nhiều, đương nhiên sẽ không để ý đến thêm hai nữ tử.
Về khí tức, vì Chiến tộc đều là thể tu, và đang thu liễm khí tức, nên Đông Huyền minh cung cũng rất khó nhìn ra khí tức của các nàng thuộc cấp bậc gì.
"Tỷ tỷ, sắp mở ra!"
Bạch Sam đứng trong đám người, tràn đầy xúc động.
"Ừm."
Bạch Cốc nhìn thoáng qua Tô Hàn từ xa, nhỏ giọng nói: "Hắn đúng là có chút khí chất cha tông, chẳng qua là so với cha tông yếu hơn quá nhiều."
"Sao hắn có thể so được với cha tông? Tên đáng ghét này tâm địa ác độc, vừa lên đã muốn giết chúng ta, tỷ tỷ đừng để hắn lừa." Bạch Sam hừ nói.
Bạch Cốc mấp máy môi một chút, nói: "Em cũng đừng cứ mãi oán hận hắn, dạo này, ta nghe Tiêu Vũ Tuệ và những người khác kể, thật ra hắn không cố ý nhắm vào chúng ta. Hơn nữa, Đế Thiên đã cứu chúng ta về, mà Đế Thiên lại là người của Phượng Hoàng tông, nên nói, hắn gián tiếp đã cứu chúng ta."
"Tỷ đừng bênh vực hắn, hắn đối tốt với chúng ta chẳng qua là vì chúng ta là thượng cổ di tộc thôi? Còn chuyện ân cứu mạng, không phải tỷ đã cho hắn hai mảnh vỡ Đông Hoàng chung rồi sao? Vậy đã xem như trả xong ân tình rồi, tỷ tuyệt đối đừng ngốc mà đem hai mảnh vỡ còn lại đưa ra, dù sao đó cũng là mảnh vỡ Đông Hoàng chung, có lẽ sẽ trở thành căn bản để chúng ta sinh tồn ở đây!" Bạch Sam nói.
"Xem tình hình đã."
Bạch Cốc nhỏ giọng nói: "Những mảnh vỡ này, đối với chúng ta tác dụng cũng không lớn, nếu như hắn thật sự đối với chúng ta tốt, thì hai mảnh vỡ còn lại, cũng không phải là không thể đưa cho hắn."
"Ta mặc kệ, ta nói cho lúc nào, thì tỷ mới được đưa cho!" Bạch Sam bĩu môi.
"Được được được." Bạch Cốc bất đắc dĩ cười một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận