Yêu Long Cổ Đế

Chương 6780: Sinh đại gia ngươi!

Chương 6780: Sinh đại gia ngươi! Chí Tôn thiên uy! Sở gia không phải là không có ngụy Chí Tôn. Cho nên khi Sở Ngân Hỏa đám người cảm nhận được loại uy áp khác biệt hoàn toàn so với cấp độ của mình, lập tức biết ngay. Đó là Chí Tôn thiên uy! Ngụy Chí Tôn và Chí Tôn, vốn cùng là các cảnh giới, chỉ kém nhau ở Chí Tôn đại đạo. Xét về uy áp mà nói, giữa ngụy Chí Tôn và Chí Tôn thật ra không khác biệt. Chỉ khi nào thể hiện chân chính khí tức, mới có thể nhận ra ai mạnh ai yếu! Sở Ngân Hỏa mạnh mẽ đứng dậy, con ngươi không ngừng co rút, lộ vẻ kinh ngạc tột độ. Dưới ánh mắt chăm chú của hắn, lão giả và Tô Hàn cũng xuất hiện trên cầu thang. Lão giả vẫn run rẩy chống quải trượng như cũ, tựa hồ không có chuyện gì xảy ra. Nhưng khi nhìn về phía Sở Ngân Hỏa, mắt lão lại mang ý cười, đồng thời khẽ gật đầu. “Đột phá?” Sở Ngân Hỏa kinh ngạc nói: “Sở gia ta, lại có thêm một vị ngụy Chí Tôn?!” "Tam gia chủ nếu không tin, Tô mỗ thu hồi lại?" Tô Hàn cười nhạt nói. "Ha ha ha ha..." Sở Ngân Hỏa cười lớn: "Trước đây có nhiều đắc tội, mong Tô đại nhân thứ lỗi, đúng là do người thường cảm xúc nhất thời, Sở mỗ xin tạ lỗi với Tô đại nhân!" "Đây không phải là ta ép buộc ngươi." Tô Hàn chậm rãi nói: "Đằng sau còn hai người, nếu như không thể thành công, tam gia chủ xin đừng có mà mắt không phải mắt, mũi không phải mũi nữa." "Sẽ không, tuyệt đối sẽ không!" Sở Ngân Hỏa vội vàng khoát tay: "Ta người này tâm cơ kém cỏi, không kiềm được cảm xúc, nên mới khiến Tô đại nhân không vui, nhưng giờ ta xin nói thẳng, dù chỉ có một vị ngụy Chí Tôn này tấn thăng, chuyến đi đến Băng Sương thần quốc lần này cũng đáng!" "Vậy không cần nhiều lời, gọi người thứ sáu vào đi." Tô Hàn vừa dứt lời, không thèm để ý đến Sở Ngân Hỏa nữa, trực tiếp đi vào phòng. Người thứ sáu, cường giả Cửu Linh đỉnh phong, là một cô gái trẻ tuổi mang trường bào màu xanh, tướng mạo tuyệt mỹ, da dẻ vô cùng mịn màng. Đôi lông mày nàng lộ vẻ quyến rũ, khi cùng Tô Hàn ngồi trên mặt đất, đôi mắt đẹp không ngừng ánh lên lưu quang. Có thể đạt đến trình độ này, Tô Hàn cũng không xem nàng là một cô gái trẻ tuổi. Đây là một con lão yêu quái giả bộ nai tơ! "Tô đại nhân." Nữ tử ôn nhu nói: "Nếu như lần này ta cũng có thể tấn thăng ngụy Chí Tôn, ta đây nguyện vì ngài sinh một đứa con trai." Tô Hàn mắt chợt trừng lớn! Một cơn tê cả da đầu, toàn thân lông tơ dựng đứng dâng lên trong lòng. Rõ ràng đối phương đẹp nghiêng nước nghiêng thành, vẻ quyến rũ tựa như là bẩm sinh. Nhưng Tô Hàn... Thật sự không làm được! "Tiền bối nói đùa." Tô Hàn vội vàng khoát tay. "Ta nói thật!" Nữ tử đột nhiên tiến lên, khuôn mặt gần như dán vào mũi Tô Hàn. Tô Hàn theo bản năng muốn lui lại, nhưng khí tức nữ tử tỏa ra, phong bế toàn bộ đường lui, khiến hắn không thể động đậy. Hương thơm tràn ngập bốn phía. Tô Hàn cảm giác đôi môi anh đào ướt át kia, sắp áp vào môi mình. "Tiền bối, xin tự trọng!" "Ngươi sợ gì?" Nữ tử thấy bộ dạng khẩn trương của Tô Hàn, tựa hồ buồn cười. Nàng trêu chọc nói: "Chỉ cần ngươi có khả năng, ngươi có thể đến Sở gia tìm ta bất cứ lúc nào, cho đến khi ta thật sự sinh con cho ngươi mới thôi." "Khụ khụ..." Tô Hàn kịch liệt ho khan: "Sinh con thì thôi đi, Tô mỗ nhất định sẽ cố hết sức, tiền bối cứ yên tâm." Mắt nữ tử sáng lên, lúc này mới chậm rãi lui lại. "Thực lực ta cũng không kém gì lão già vừa nãy, hắn có thể tấn thăng, ta nhất định cũng có thể!" "Ta cũng hi vọng tiền bối tấn thăng." Khóe miệng Tô Hàn không ngừng co rút. Hắn thật sự hi vọng nữ tử này tấn thăng. Chuyện sinh con thì thôi. Quan trọng là đối phương tấn thăng thành công, đạo lý áo nghĩa của mình có thể lại được nhân đôi! "Tiền bối, chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa." Tô Hàn sợ đối phương lại nổi lên cái ý nghĩ kỳ lạ gì đó, vội vàng thúc giục nói. Đồng thời trong lòng thầm nghĩ, sau này khi tuyển chọn danh ngạch, phải chọn thật kỹ những người tấn thăng. Mấy lão yêu quái không biết sống bao nhiêu năm này, vì tấn thăng ngụy Chí Tôn, cái gì cũng làm được! Nữ tử khẽ gật đầu, không làm khó Tô Hàn nữa, chỉ là trong đôi mắt tràn đầy chờ mong. Bên ngoài hơn hai mươi ngày trôi qua. Bên trong không gian Hóa Tôn Đế thuật, đạo lý áo nghĩa của Tô Hàn đã tiêu hao hết khoảng mười vạn sợi! Nữ tử kia cũng không xuất sắc như chính nàng đã nói. Lão giả kia trước đó thậm chí không hao tổn một sợi đạo lý áo nghĩa nào của Tô Hàn, chỉ khi bước vào bậc thang thứ nhất, đã thành công tấn thăng lên ngụy Chí Tôn. Còn nàng hiện giờ đã đứng ở bậc thứ bốn mươi sáu, nhưng vẫn không thành công. "Còn mười vạn!" Tô Hàn âm thầm lẩm bẩm: "Ngươi còn đòi sinh con cho ta, nằm mơ đi!" "Ông~" Ý nghĩ vừa xuất hiện, Tô Hàn liền ngây người. Tiếng vù vù quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn, đột ngột truyền đến từ trên cầu thang. Ngay sau đó— "Oanh!!!" Tiếng nổ kinh thiên động địa trực tiếp bùng nổ từ người nữ tử! Tô Hàn ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy nữ tử xinh đẹp trước kia, giờ đây có vô số sương đỏ xuất hiện. Mỗi làn sương đỏ đều ẩn chứa uy áp Chí Tôn mạnh mẽ! Nhưng điều khiến Tô Hàn biến sắc không phải là việc nữ tử tấn thăng ngụy Chí Tôn, mà là trong nháy mắt, những làn sương đỏ kia lại ngưng tụ thành một thân ảnh khổng lồ dài cả ngàn trượng! Đó là một con cáo đỏ!!! Nữ tử không phải nhân tộc, đây mới là bản thể thật sự của nàng! Nhìn cảnh này. Trong đầu Tô Hàn hiện lên những hành động của nữ tử trong phòng, lúc trước đối với mình. Cảm giác lạnh lẽo lan tỏa từ sau lưng, khiến hắn suýt nữa kêu thành tiếng! Dù mình có lạm tình, cũng tuyệt đối không thể có khả năng để một con cáo đỏ sinh con cho mình! Hơn nữa nếu con cáo đỏ này lớn lên xinh đẹp thì không nói. Nhưng bản thể của nó, lại mọc đầy gai nhọn cực kỳ khó coi và dữ tợn. Cùng với đó, một mùi hôi nách nồng nặc xộc thẳng lên, khiến Tô Hàn muốn ói mửa! "Thảo!" Tô Hàn trong lòng mắng một tiếng, thật muốn đập đầu xuống chết. Hắn âm thầm kiên quyết, sau này khi chọn người cho danh ngạch, nhất định phải chọn thật kỹ ý nghĩ của đối phương. Tốt nhất là tất cả đều là nam giới, mới không sinh ra ảo tưởng gì với mình! Ừ, là như vậy! "Ô ~" Trên cầu thang, con cáo đỏ phát ra tiếng kêu ô minh. Nó dường như nhìn thấu được suy nghĩ của Tô Hàn, trong mắt lộ ra vẻ oán hờn. Tô Hàn lập tức làm vẻ mặt bình tĩnh, như không thấy gì cả. "Xoạt!!!" Cáo đỏ hóa thành sương mù đỏ, cuối cùng biến mất trên cầu thang. Xuất hiện trở lại vẫn là cô gái tuyệt mỹ trong trường bào xanh. Chỉ là lúc nhìn cô gái này, Tô Hàn đã không thể nhịn được rùng mình. "Chúc mừng tiền bối!" Tô Hàn gắng gượng nói ra. "Đừng quên, ta vẫn còn một đứa bé không cho ngươi sinh." Tô Hàn: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận