Yêu Long Cổ Đế

Chương 3002: Một năm thời hạn (4 càng)

Chương 3002: Thời hạn một năm (4 chương)
Thương hội Phượng Hoàng yêu cầu giao dịch bằng tiền mặt. Vậy nên đám ma pháp sư này sẽ phải rút toàn bộ Tiên tinh đang gửi ở bốn thương hội lớn. Rốt cuộc những ma pháp sư này đã gửi bao nhiêu? Không ai biết, đó là một con số thiên văn! Mà bốn thương hội lớn chắc chắn cũng không để một lượng lớn Tiên tinh như vậy trong tay mình. Bọn họ đã đầu tư vào những nơi khác. Hoặc đầu tư vào các thế lực, hoặc đầu tư vào chiến tranh, hay là đầu tư ở những nơi khác. Có thể nói, tài sản của riêng bốn thương hội lớn đã là mấy trăm vạn ức. Nhưng nếu cộng thêm tiền gửi của những người khác vào, thì e rằng phải lên tới mấy ngàn vạn ức. Có điều, số tiền này đều đã được họ đầu tư. Nếu lúc này những ma pháp sư này đến bốn thương hội lớn rút tiền, thì sẽ dẫn tới kết quả gì? Bốn thương hội lớn, ngay lập tức sẽ rơi vào khủng hoảng kinh tế! Không chỉ bốn thương hội lớn mà các thế lực sau lưng họ cũng sẽ điêu đứng theo! Bốn thương hội lớn đã không chỉ một lần tuyên bố với bên ngoài. Rằng bất cứ lúc nào, chỉ cần đến rút tiền, họ sẽ lập tức giao ngay. Nếu như các ma pháp sư này đi rút tiền mà họ không đưa ra được, thì hai bên sẽ ở thế đối địch. Điều này chẳng khác nào gián tiếp nuốt tiền của người ta! Không phải không trả, mà là ta không thể chi ra nổi, ngươi làm được gì ta nào? "Hoàng triều Phượng Hoàng, tính toán quá lớn rồi!" Lục Ma Pháp Thánh hít một hơi thật sâu. Hắn có thể đoán được, tương lai bốn thương hội lớn sẽ đi đến kết cục thế nào. Các ma pháp sư này, vốn không phải người của hoàng triều Phượng Hoàng, bọn họ có muốn đối đầu với bốn thương hội lớn không? Chắc chắn là không rồi. Nhưng, chuyện này liên quan đến lợi ích của bản thân họ. Đầu tiên, bọn họ đã gửi một số tiền không nhỏ tại bốn thương hội, cho dù không có chuyện nguyên tố tinh thạch này, thì họ cũng sẽ có những nhu cầu khác và cần phải rút Tiên tinh ra. Nhưng nếu bốn thương hội không có tiền thì phải làm sao? Không phải không có ai lo lắng bốn thương hội sẽ không trả nổi tiền. Nhưng bao nhiêu năm qua, danh tiếng của bốn thương hội vẫn rất tốt, không hề có chuyện ai rút tiền mà họ không có để đưa. Nhưng bây giờ thì khác. Một trăm triệu nguyên tố tinh thạch, thì cần tới trọn vẹn một trăm vạn ức Tiên tinh. Bốn thương hội lớn chắc chắn có thể lấy ra số tiền này. Nhưng chỉ riêng điều đó thì vẫn chưa đủ để khiến cho bốn thương hội lớn gặp họa. Hoàng triều Phượng Hoàng hiển nhiên sẽ không "đầu voi đuôi chuột", chỉ có vỏn vẹn ngần đó thủ bút. Thứ hai, nguyên tố tinh thạch đối với các ma pháp sư mà nói, tác dụng thực sự quá lớn. Bọn họ cần, nhưng vẫn luôn không mua được. Giờ phút này, thương hội Phượng Hoàng muốn bán nguyên tố tinh thạch, mà vì vấn đề kinh tế của bốn thương hội lớn mà bọn họ không mua sao? Tuyệt đối không có khả năng! Họ coi trọng lợi ích của chính mình. Họ cũng chẳng phải người của bốn thương hội lớn, càng không có quan hệ gì, vì sao phải vì việc bọn họ có thể lâm vào khủng hoảng kinh tế mà làm chậm trễ việc tu luyện của mình? Vì vậy, cho dù là đắc tội với bốn thương hội lớn, cho dù có thể khiến cho bốn thương hội lớn rơi vào khủng hoảng kinh tế. Nhưng bọn họ, vẫn sẽ đi rút tiền. "Lợi hại, lợi hại!" Lục Ma Pháp Thánh kinh ngạc thốt lên vài câu. Càng nghĩ lại, hắn càng cảm thấy kinh dị. Tô Hàn đã từng dùng hành động thực tế để chứng minh, uy lực của tiền, dù ở đâu, cũng đều vô cùng lớn. Nếu không có tiền, thì dù thế lực có lớn đến đâu cũng sẽ bị kéo sụp một cách mạnh mẽ. Bạch Hổ Thánh Triều trước đó cũng suýt chút nữa thì như vậy. Nếu không phải hoàng triều Phượng Hoàng kịp thời giúp đỡ một ngàn vạn ức Tiên tinh, thì Bạch Hổ Thánh Triều lúc này, e rằng đã bị bốn thương hội lớn vây công, bắt đầu dần sụp đổ rồi. "Bùi Thiên Phong." Lục Ma Pháp Thánh nói: "Ngươi phải suy nghĩ thật kỹ, bốn thương hội lớn sẽ không ngồi chờ chết, hoàng triều Phượng Hoàng, e rằng rất khó gánh chịu được cơn giận dữ của bọn họ." "Đa tạ Pháp Thánh đã nhắc nhở." Bùi Thiên Phong ôm quyền. "Còn nữa." Lục Ma Pháp Thánh lại nói: "Một trăm triệu nguyên tố tinh thạch, cũng chỉ là một trăm vạn ức Tiên tinh mà thôi, mặc dù bọn họ có những khoản đầu tư lớn ở nơi khác, nhưng bốn thương hội lớn vẫn có thể dễ dàng lấy ra." "Đây chính là chuyện Bùi mỗ định nói sau đây!" Bùi Thiên Phong cười nói: "Chư vị đều là ma pháp sư, hẳn hiểu rõ độ trân quý của nguyên tố tinh thạch, chư vị so với Bùi mỗ còn rõ hơn. Bùi mỗ muốn hỏi một chút, vậy một trăm triệu nguyên tố tinh thạch này, đủ không?" Nghe thấy lời này, rất nhiều ma pháp sư đều cau mày. Bùi Thiên Phong này, lại định giở trò gì nữa đây? "Chắc chắn là không đủ!" Bùi Thiên Phong không đợi các ma pháp sư này trả lời, liền nói tiếp: "Cho nên, vì lợi ích của chư vị ma pháp sư đại nhân, thương hội Phượng Hoàng ta, trong lần bán tiếp theo, sẽ tung ra một trăm ức nguyên tố tinh thạch." "Đương nhiên, số ma pháp sư ở Trung Đẳng Tinh Vực rất nhiều, một trăm ức nguyên tố tinh thạch có thể sẽ không đủ. Nếu đến lúc đó vẫn còn ma pháp sư chưa mua được, thì thương hội Phượng Hoàng ta, sẽ cắn răng gắng thêm chút nữa, cố gắng đưa thêm ra để mọi người cùng hưởng ân huệ." Lời này vừa dứt, tất cả ma pháp sư đều ngây người! Một trăm ức nguyên tố tinh thạch? Đây là một con số khổng lồ cỡ nào? Đây chính là nguyên tố tinh thạch, chứ đâu phải Tiên tinh! ! ! Rốt cuộc thì hoàng triều Phượng Hoàng đã lấy đâu ra nhiều nguyên tố tinh thạch đến vậy? Như sợ họ không tin, Bùi Thiên Phong lại phất tay. "Ào ào ào..." Vô số nguyên tố tinh thạch, ào ào tuôn ra, như một bức tường thành xuất hiện trước mắt những ma pháp sư này. Đủ loại màu sắc rực rỡ, khiến tim của bọn họ như muốn ngừng đập. Đây là bao nhiêu? Ít nhất cũng phải vài tỷ? Điên rồi, thật là điên rồi! ! ! Giờ khắc này, cuối cùng họ đã biết, vì sao hoàng triều Phượng Hoàng lại giàu có đến vậy. Chỉ cần tùy tiện lấy một chút từ trong đống nguyên tố tinh thạch kia, cũng đủ để bất kỳ ai phất lên nhanh chóng! "Ngân Nguyệt thương hội nguyên tố tinh thạch, cũng là các ngươi bán?" Lục Ma Pháp Thánh hỏi. "Đúng thế." Bùi Thiên Phong gật đầu: "Nhưng từ nay về sau, chỉ có thương hội Phượng Hoàng ta mới có thể bán ra một lượng lớn nguyên tố tinh thạch. Ở Trung Đẳng Tinh Vực chỉ có một mình ta thôi, dù các vị có nhiều tiền hơn nữa cũng không thể mua được ở nơi khác." Vừa dứt lời, Bùi Thiên Phong vung tay lên, những nguyên tố tinh thạch kia lập tức bị hắn thu vào. Các ma pháp sư nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy Bùi Thiên Phong đúng là tiện đến tận nhà. "Chó cùng đường cũng phải nhảy tường." Lục Ma Pháp Thánh nhìn sâu vào Bùi Thiên Phong một cái. Nhiều nguyên tố tinh thạch như vậy, nhất định sẽ gây chấn động thiên hạ trong một thời gian ngắn. Đến lúc đó, các ma pháp sư của Trung Đẳng Tinh Vực đều sẽ chen chúc kéo tới. Một trăm ức nguyên tố tinh thạch, căn bản là không đủ để bán. Nhưng... một trăm ức nguyên tố tinh thạch, là bao nhiêu Tiên tinh? Một trăm triệu ức! Cũng chính là một vạn triệu! Bốn thương hội lớn cộng lại, cũng không có nổi nhiều tiền như vậy. Bọn họ chắc chắn sẽ nổi điên. "Chó cùng rứt giậu, Bùi mỗ cũng không sợ, bởi vì bọn họ, cuối cùng cũng chỉ là một con chó mà thôi." Bùi Thiên Phong thản nhiên nói: "Bất quá, lần sau bán ra nguyên tố tinh thạch, lại phải một năm sau. Cho nên, trong thời gian một năm này, chư vị hãy nghĩ cách, trước tiên mang Tiên tinh về tay đã rồi nói sau." Các ma pháp sư, không nói hai lời, cấp tốc rời đi. Bọn họ là những người biết được tin tức này sớm nhất, tự nhiên muốn tranh thủ thời gian đến các thương hội lớn để rút toàn bộ số Tiên tinh của mình về. Trong nháy mắt, khu vực trước Hoàng thành trở nên trống rỗng. "Một năm..." Bùi Thiên Phong cười lạnh. Ai cũng biết, sau một năm nữa, Trung Đẳng Tinh Vực kéo dài vô số năm sẽ bị triệt để đánh vỡ. Sóng gió, thực sự sắp tới rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận