Yêu Long Cổ Đế

Chương 6887: Phong Thánh thần quốc Đàm Cửu Tân!

Chương 6887: Đàm Cửu Tân của Thần Quốc Phong Thánh! Lão già cũng không làm theo ngay mà có vẻ hơi do dự. Với sự cảnh giác cao độ như vậy, Tô Hàn đương nhiên có thể hiểu được.
"Tiền bối là người đầu tiên đến bây giờ còn do dự." Tô Hàn nói.
Lời này rõ ràng khích thích lão già, mặt hắn lập tức lộ vẻ quyết đoán!
"Vút!"
Thân ảnh lóe lên, trực tiếp rơi vào bậc thang thứ nhất kia.
Điều khiến Tô Hàn không ngờ là...
"Xoạt!!!”
Ngay khi lão già vừa đạp lên bậc thang, những đám mây mù đang lượn lờ bình tĩnh phía trên kia bỗng cuộn trào lên!
“Ừm?”
Tô Hàn đồng tử co rút, thấy khó tin nổi. Mây mù cuộn trào trước đó cũng có dấu hiệu xuất hiện nhưng đều là khi đối phương đã bước lên rất cao trên bậc thang rồi. Tình huống trước mắt này là lần đầu tiên thấy.
"Là vì ngộ tính của hắn quá cao? Vận may quá tốt? Hay là do ta bước lên bậc thang trước, lại thu hoạch được hàng triệu sợi tơ áo nghĩa đại đạo, nên đã khai thông con đường này, khiến hắn đi đường tắt?" Tô Hàn thầm nghĩ.
Nói đối phương ngộ tính cao, Nam Sơn Lão Tổ có thể tự xưng là người mạnh nhất dưới Ngụy Chí Tôn, thậm chí có thể áp chế cả Vân Đế. Thế mà, lúc trước Nam Sơn Lão Tổ cũng không hề có tình huống này.
"Mặc kệ!" Tô Hàn dứt khoát không suy nghĩ nhiều: "Quan tâm hắn làm gì, ngược lại chỉ cần hắn thành công tấn thăng thì số sợi tơ áo nghĩa đại đạo của ta sẽ hoàn toàn đạt đến hàng chục triệu!"
Nhớ đến ngưỡng ‘chục triệu’ này, Tô Hàn không khỏi hưng phấn.
Đúng lúc này...
"Xoạt!!!"
Phía trên cầu thang, mây mù cuộn trào càng thêm dữ dội, mơ hồ có quy tắc vũ trụ màu trắng sữa theo trong mây mù lộ ra.
Lúc này, lão già đang đứng trên bậc thang cũng chỉ mới bước đến bậc thứ mười không đáng kể thôi!
Trong khoảng thời gian kế tiếp. Hai mươi bậc, năm mươi bậc, một trăm bậc, năm trăm bậc...
Tất cả mây mù gần như đã biến thành thứ ánh sáng màu trắng sữa. Tô Hàn khó có thể tin nhìn một màn này, càng là nín thở!
Trong tầm mắt, tất cả mây mù đều đã hóa thành quy tắc vũ trụ, đây thực sự là lần đầu tiên hắn thấy kể từ khi tiến vào không gian bên trong Hóa Tôn Đế Thuật!
Lão già kia vừa đi vừa nghỉ, chỉ để lại bóng lưng cho Tô Hàn, không thấy rõ vẻ mặt hắn thế nào. Theo hắn càng lên cao, ngực của Tô Hàn bỗng nhiên truyền đến đau nhức.
"Ầm!!!"
Tiếng trầm đục theo ngực Tô Hàn truyền đến. Cảm giác đau nhức như bị người ta giẫm đạp, xương cốt phảng phất vỡ vụn hoàn toàn lan khắp toàn thân Tô Hàn.
Đến lúc này, Tô Hàn mới chợt nhớ ra, lão già kia bước qua năm trăm bậc thang trước đó không hề mang đến bất kỳ cảm giác đau đớn nào cho hắn! Những người trước đây ngay từ khi bước chân lên bậc thang đầu tiên đã cảm thấy như bị giẫm đạp lên ngực rồi.
"Quả thực không giống nhau..."
Lẩm bẩm một tiếng, trong mắt Tô Hàn lộ ra kiên định. Sợi tơ áo nghĩa đại đạo lúc này cấp tốc theo trong cơ thể rút ra, tất cả đều cùng những quy tắc vũ trụ trên bậc thang dung hợp!
Mây mù toàn bộ tan đi, hoàn toàn hóa thành quy tắc vũ trụ. Đồng thời phạm vi của quy tắc vũ trụ này, đang không ngừng mở rộng theo sự gia nhập của sợi tơ áo nghĩa đại đạo!
"Phanh phanh phanh phanh..."
Tô Hàn mặt trắng bệch, trên thân không ngừng phát ra tiếng trầm đục, máu tươi không ngừng bắn ra. Lão già phảng phất như không thấy gì cả, hoặc cũng có thể nói là hắn thấy nhưng căn bản không để ý!
Đã dùng toàn bộ tài sản để đổi lấy cơ hội này, sao lão già có thể đi quan tâm đến sự sống chết của Tô Hàn được! Đây vốn là một cuộc giao dịch, Tô Hàn cũng không để bụng sự lạnh lùng của đối phương.
Thời gian trôi đi, thân thể lão già đã hoàn toàn bị quy tắc vũ trụ bao bọc. Lúc này, ngẩng đầu lên đã không thấy hắn đâu nữa, cũng không thấy những bậc thang kia. Điều duy nhất có thể thấy chính là cung điện tràn đầy thần bí ở đỉnh cao của tinh không.
"Oanh!!!"
Không biết đã qua bao lâu. Trong lúc trước mắt Tô Hàn một mảnh tối đen, toàn thân trên dưới đau nhức khó nhịn, sắp ngất đi, tiếng nổ vang rền quen thuộc đột nhiên theo trong quy tắc vũ trụ truyền ra!
Tiếp theo một cái chớp mắt...
"Xoạt!!!"
Tất cả quy tắc vũ trụ đều tan biến hết cả. Cầu thang và cung điện kết nối với nhau, Tô Hàn chưa từng thấy rõ ràng đến như vậy. Chẳng qua là hắn vẫn không thể đếm hết được rốt cuộc có bao nhiêu bậc thang.
Khi lão già quay người lại, trên mặt lộ rõ vẻ hưng phấn và kích động không hề che giấu. Một thứ khí tức trấn áp hoàn toàn vượt xa cảnh giới Cửu Linh bắn ra từ trên người hắn!
"Ta làm được rồi..."
"Ha ha ha ha..."
"Lão phu làm được rồi!"
"Ta, Đàm Cửu Tân, từ giờ phút này chính thức bước vào Ngụy Chí Tôn!!!"
Tiếng cười lớn giống như khí tức của hắn, không ngừng khuếch tán ra xung quanh.
Cơn đau nhức trên người Tô Hàn dần tan biến nhưng hắn lại bị áp lực của lão già khiến cho khó thở.
"Tiền bối xin đừng như vậy, vãn bối không thể chịu được uy áp của ngài." Tô Hàn nói.
"Đúng, lão... Bản tọa suýt chút nữa đã quên mất!"
Đàm Cửu Tân phản ứng lại, lúc này thu lại khí tức của bản thân. Bất quá trên mặt hắn không hề có vẻ áy náy với Tô Hàn, mà vẫn duy trì sự kích động và hưng phấn kia.
Ngẫm lại cũng đúng thôi. Bước vào Ngụy Chí Tôn là đã triệt để bước vào một cảnh giới khác. Ví như vận may nghịch thiên, ngày sau còn có thể thu được một con đường Đại Đạo Chí Tôn, liền có thể thành tựu Chí Tôn thật sự!
So với việc đột phá cảnh giới kia, dung hợp Đại Đạo Chí Tôn rõ ràng dễ dàng hơn rất nhiều. Từ xưa đến nay chỉ nghe nói có Cửu Linh trì trệ không tiến chứ chưa nghe nói ai là Ngụy Chí Tôn nhận được Đại Đạo Chí Tôn mà lại không thể dung hợp. Thời khắc gian nan nhất đã vượt qua, sao hắn có thể không hưng phấn cho được?
Cùng lúc đó, Tô Hàn cũng vô cùng hưng phấn. Đàm Cửu Tân không nhìn thấy trong hư không, những quy tắc vũ trụ vừa tan đi kia, đại bộ phận đã hóa thành từng sợi tơ, dung nhập vào trong cơ thể Tô Hàn.
Hắn có thể cảm nhận rõ ràng, số lượng sợi tơ áo nghĩa đại đạo năm triệu trước kia, giờ đây như dự liệu đã đạt đến con số hàng chục triệu! So với điều đó thì số thù lao mà Đàm Cửu Tân bỏ ra lần này có đáng là gì?
Bên ngoài. Tô Hàn và Đàm Cửu Tân cùng mở mắt ra. Tấm thẻ vũ trụ thuộc về Đàm Cửu Tân trước tiên đã đưa cho Tô Hàn. Tô Hàn cũng không khách khí, đem năm mươi ba tỷ tiền vũ trụ còn lại của Đàm Cửu Tân chuyển hết vào tấm thẻ vũ trụ của mình.
"Lần này, làm phiền Tô đại nhân rồi!" Đàm Cửu Tân đứng dậy, hướng Tô Hàn ôm quyền thật sâu.
"Bản tọa chìm đắm trong quy tắc vũ trụ, thực sự thấy rõ Tô đại nhân đã thống khổ như thế nào, chỉ là lúc đó không thể phân thần được, mong Tô đại nhân rộng lòng tha thứ.”
"Tiền bối không cần khách khí, chúng ta mỗi bên theo như nhu cầu thôi.” Tô Hàn nói.
"Lời tuy như thế nhưng chung quy là bản tọa chiếm tiện nghi quá lớn." Đàm Cửu Tân khẽ lắc đầu.
Tô Hàn im lặng một lúc, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi. "Xin hỏi tiền bối, rốt cuộc là người của vũ trụ tứ bộ, hay là người của thế lực khác?”
"Bản tọa thuộc về, Thần quốc Phong Thánh!" Lão già trầm giọng nói.
"Thần quốc Tu La..." Tô Hàn lẩm bẩm vài tiếng: "Tô mỗ đã rõ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận