Yêu Long Cổ Đế

Chương 6569: Rời đi thời gian chuyển dời.

Chương 6569: Rời đi, thời gian đổi dời.
Vết nứt ban đầu nhỏ bằng ngón tay, đang không ngừng mở rộng ra. Người của ba khu vực lớn, lúc này đều nín thở. Bọn họ dường như muốn xem thử, Minh Thiên Kỳ Lân kia thôn phệ Chí Tôn áo nghĩa, rốt cuộc có thể đạt tới mức nào!
Mười hơi, hai mươi hơi, ba mươi hơi thở trôi qua... Trong bầu không khí căng thẳng mà kích thích, không ai có thể đếm rõ được chính xác thời gian đã trôi qua bao lâu. Chỉ biết rằng một khoảng thời gian dài...
"Xoẹt! ! !"
Tầng mây trong vết nứt hoàn toàn bị xé toạc, biến thành một hố đen khổng lồ! Theo cái hố đen đó, truyền ra lực hút mãnh liệt, khiến cho mọi người không thể chống cự!
Minh Thiên Kỳ Lân từ xa lao nhanh tới, ánh sáng rực rỡ trong mắt đã hoàn toàn biến mất. Hiển nhiên là hai viên Chí Tôn trường minh đan kia đã bị nó tiêu hóa hết sạch. Cho đến lúc này, Tô Hàn mới xem như đã hiểu rõ, Chí Tôn trường minh đan trân quý đến mức nào!
Thảo nào Mộ Dung Phong lại lộ vẻ đau lòng. Một hơi tăng trăm vạn, một hơi tăng trăm triệu! Nếu đổi lại là mình, biết rõ công hiệu của loại đan dược này, chắc chắn cũng không nỡ lấy ra!
"Xoẹt! ! !"
Khi đến trước mặt Tô Hàn, thân thể cao lớn của Minh Thiên Kỳ Lân lại lần nữa trở về kích thước ban đầu. Còn Chí Tôn áo nghĩa bên trong cảm nhận của Tô Hàn cũng không tăng thêm chút nào nữa.
"Đều tại tên đáng chết Yến Trường Canh kia!" Trong lòng hắn hậm hực. Nếu không phải vì Yến Trường Canh ở Chí Cao khu cưỡng ép cướp đoạt Chí Tôn áo nghĩa, khiến Chí Tôn điện đường sụp đổ, bắt đầu tự bảo vệ. Chính mình cũng sẽ không bị Chí Tôn điện đường trục xuất nhanh như vậy!
Nếu không thì có lẽ mình có đủ thời gian để Minh Thiên Kỳ Lân thu thập hết Chí Tôn áo nghĩa! Đương nhiên, nếu như không phải vì chuyện quá khẩn cấp, có thể Mộ Dung Phong cũng chưa chắc đã lấy ra hai viên Chí Tôn trường minh đan kia.
Nói chung, tái ông mất ngựa, ai biết không phải phúc đâu!
"Bao nhiêu?"
Âm thanh truyền âm của Mộ Dung Phong, một lần nữa vang lên bên tai Tô Hàn.
Tô Hàn hít sâu một hơi: "Mười sáu tỷ!"
Đúng vậy, lần này Minh Thiên Kỳ Lân thu thập được tất cả Chí Tôn áo nghĩa là mười sáu tỷ! Lúc nhanh nhất là ở cuối cùng, mười hơi thở kia. Một hơi một trăm triệu! Chỉ cần nghĩ tới thôi đã thấy da đầu tê rần! Mà đây, chỉ mới là Chí Tôn áo nghĩa ít nhất của Đại Đạo khu! Nếu là ở Chí Cao khu hoặc Quy tắc khu, có thể sẽ còn nhiều hơn!
Tuy rằng ở Đại Đạo khu này, Tô Hàn vẫn thấy sông núi trải dài vô tận, thế giới dường như không hề thiếu thứ gì. Khó có thể tưởng tượng, nơi này rốt cuộc có bao nhiêu Chí Tôn áo nghĩa.
"Như vậy coi như tạm được, không lãng phí hai viên Chí Tôn trường minh đan kia."
Mộ Dung Phong hừ nhẹ: "Đan dược này là do Phụ Tông tự mình luyện chế, công hiệu cực mạnh, không thể dùng lời mà tả hết được, dù chỉ là một phần mười trong đó cũng có thể giúp một Cửu Linh đỉnh phong, không cần vượt thánh kiếp cũng có thể đột phá đến ngụy Chí Tôn!"
Nghe đến đó, Tô Hàn chấn động mạnh mẽ! Xem ra công dụng thực sự của Chí Tôn trường minh đan không phải là dùng cho Minh Thiên Kỳ Lân!
"Bất quá lần này có thể phát huy uy lực lớn như vậy, chủ yếu vẫn là do kết hợp với Minh Thiên Kỳ Lân." Mộ Dung Phong lại nói thêm: "Bức tượng kia ngươi nhất định phải cẩn thận cất kỹ, sau này coi như không vào được Chí Tôn điện đường nữa, thì có thể đến những nơi có Chí Tôn áo nghĩa khác, đến lúc đó ngươi lại thu thập một ít, khi tranh giành vị trí chí tôn có thể một bước lên đến đỉnh phong!"
Tô Hàn mí mắt giật mấy cái, trong lòng tự nhủ, ta còn không dám mơ mộng viển vông như vậy.
"Đừng cho là ta đang ảo tưởng, ngoài Chí Tôn điện đường ra, hoàn toàn có những nơi có Chí Tôn áo nghĩa khác, chỉ là ở cung điện này thì nhiều hơn thôi!" Có vẻ Mộ Dung Phong đã đoán được Tô Hàn đang nghĩ gì. Hắn nói tiếp: "Chờ ngươi lại vào loại địa phương này thì nhất định sẽ cảm tạ ta!""Ngay cả khi không vào được những nơi này thì ta cũng sẽ cảm tạ ngươi mà!" Tô Hàn hít sâu một hơi.
Lần này cứu Mộ Dung Phong, không chỉ có được một vị ngụy Chí Tôn hiệu tr-u-ng, mà còn có được Minh Thiên Kỳ Lân, thu thập mười sáu tỷ Chí Tôn áo nghĩa! Đây là tạo hóa sao? Không! Đây không phải thứ mà hai chữ "tạo hóa" có thể hình dung!
Nhìn lại toàn bộ thu hoạch của chuyến đi Nam Hải thánh cảnh lần này. Không chỉ có tu vi đạt tới Thần Mệnh sơ kỳ, có thể coi thường các Đại Đạo Thiên Mệnh Cảnh đồng cấp. Mà còn thu được dược hoàn có thể tăng tổng hợp chiến lực, cùng với Thiên Diệt Lưu Ly kiếm bỏ qua phòng ngự, tùy ý ch-ém cả Chí Tôn Thiên Khí! Thu hoạch có thể nói là vô cùng lớn!
Lúc đầu vừa mới đến Nam Hải thánh cảnh, Tô Hàn từng nghĩ, có được một ít đồ vật thuộc trung cổ tinh, thượng cổ tinh thôi. Tuyệt đối không ngờ, lần này toàn bộ thu hoạch lại nhiều hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều!
"Xoẹt! ! !"
Lực hút ngày càng lớn, tựa hồ muốn xé rách cả thân thể thành hai nửa. Mà ngay lúc này... Giữa đất trời bỗng nhiên chìm vào bóng tối, rồi lại thoáng cái bừng sáng!
Cũng có thể nói. Một nửa sáng, một nửa tối! Nơi sáng rực lửa nóng bỏng muốn thiêu rụi cả thiên địa. Nơi tối thì băng lãnh cùng rét lạnh đan xen, gió tuyết đầy trời.
Ba khu vực vốn tối tăm mờ mịt giờ đây như có màu sắc. Minh nguyệt và Diệu Nhật lơ lửng trên hư không, trời đất đã khác trước.
"Sau khi Chí Tôn điện đường được chữa trị, lại có người đến đây, những gì thấy được có lẽ lại là một tình cảnh khác." Mộ Dung Phong thở dài.
Tô Hàn mấp máy môi, không nói gì.
"Tông chủ."
Mộ Dung Phong đột nhiên hỏi: "Ngươi có biết minh nguyệt và Diệu Nhật trong Chí Tôn điện đường là do những loại vật phẩm nào tạo thành không?"
Tô Hàn hơi ngẩn ra. Sau đó lắc đầu: "Không biết."
"Ngưng Nguyệt tinh!"
Câu trả lời của Mộ Dung Phong khiến đồng tử của Tô Hàn co rụt lại, lộ vẻ khó tin. Hắn nhớ, lúc trước Kim Hồng đại thánh đã từng nói. Tại Sơ Cổ tinh, trung cổ tinh, thượng cổ tinh, còn có một loại tinh thạch cực kỳ hiếm có, gọi là Ngưng Nguyệt tinh!
Mà Ban Ngày cũng từng nói. Hắn trong lúc chỉnh lý hậu thế, từng có được một viên Ngưng Nguyệt tinh và dùng nó để chữa trị cho hậu thế. Mặc dù Ban Ngày và Kim Hồng không hề cố ý cường điệu sự cường đại của Ngưng Nguyệt tinh nhưng qua lời nói của bọn họ, Tô Hàn vẫn nghe được rằng vật này tuyệt đối bất phàm.
Nhưng hắn không ngờ rằng. Diệu Nhật và Minh Nguyệt điều khiển sự luân phiên ban ngày của Chí Tôn điện đường lại được tạo thành từ Ngưng Nguyệt tinh! Khó có thể tưởng tượng, đó rốt cuộc là một vật phẩm khủng khiếp tới cỡ nào.
"Ngưng Nguyệt tinh à, ha ha..." Mộ Dung Phong lộ vẻ tự giễu: "Nếu như lúc đại kiếp kia đến, chúng ta có đủ Ngưng Nguyệt tinh, có lẽ thời đại thượng cổ sẽ không sụp đổ, Phụ Tông bọn họ cũng sẽ không ngã xuống..."
Tô Hàn không kịp nói thêm gì nữa. Lực hút trong hố đen đã đến đỉnh điểm, thân ảnh tất cả mọi người đều tan biến. Ý thức dần dần mơ hồ, tất cả những gì trước mắt đều như một giấc mộng. Chuyến đi bí cảnh đầy thu hoạch này đã hoàn toàn kết thúc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận