Yêu Long Cổ Đế

Chương 6445: Van cầu ngươi đáp ứng ta

Chương 6445: Van cầu ngươi đáp ứng ta
Dường như do cái đẩy của Tô Hàn, khiến Nhậm Vũ Sương tỉnh táo lại một chút. Nàng kinh ngạc nhìn chằm chằm Tô Hàn một hồi, sau đó lại cúi đầu nhìn thân thể mềm mại của mình. Màn vừa rồi, lập tức như thủy triều, chiếm cứ toàn bộ đầu óc nàng. Khuôn mặt vốn ửng đỏ, lúc này trực tiếp nhỏ máu! Càng có một loại cảm xúc khó hiểu, theo trong lòng nàng lan tràn ra.
"Không... Tại sao ta có thể như vậy..." Phản ứng lại, Nhậm Vũ Sương điên cuồng lắc đầu. Nàng đơn giản khó tưởng tượng, một người thanh cao như mình, sao lại làm ra chuyện hoang đường vừa rồi! Rõ ràng đối với Tô Hàn không có chút cảm giác nào, thậm chí còn từng muốn đánh giết hắn. Vậy tại sao lúc dục vọng dâng trào, trong đầu toàn bộ đều là chuyện bẩn thỉu giữa mình và Tô Hàn?
"Ta, ta vậy mà..." Câu nói kế tiếp, nàng không nói ra. Nhưng Tô Hàn biết, nàng muốn nói cái gì.
"Ngươi ngồi xuống trước đã." Tô Hàn khoát tay, tầm mắt thì nhìn sang chỗ khác. Nhậm Vũ Sương lập tức nhớ ra, mình giờ phút này còn đang đứng! Ban đầu quay lưng, biến thành chính diện đối diện. Thật là thẳng thắn gặp nhau!!!
"Phù!" Nhậm Vũ Sương bỗng nhiên chìm xuống nước. Đừng nói ngồi xuống, cả người trực tiếp chui vào đáy nước. Nhưng động tác này của nàng lại khiến vẻ mặt Tô Hàn thay đổi! "Lục công chúa, ao nước này có vấn đề, chớ có như vậy!" Tô Hàn quát. Nhậm Vũ Sương lòng đầy xấu hổ, còn nghe thấy những lời này sao? Trong đầu nàng, toàn bộ đều là cảnh tượng mình ôm ấp Tô Hàn, rồi bị Tô Hàn quả quyết cự tuyệt!
Trước kia nàng vẫn cho rằng Tô Hàn có tình ý với mình, dù cho trước đó Tô Hàn đã giải thích, nàng vẫn chỉ cho rằng Tô Hàn đang che giấu. Nhưng giờ phút này, Nhậm Vũ Sương đã hiểu rõ. Nàng luôn là một nữ tử vô cùng tự tin, tự tin đến mức Tô Hàn cho rằng nàng là tự cho mình là đúng. Sự tự tin này, không chỉ về tư chất và tiềm lực, còn cả tướng mạo, dáng người, thậm chí cả tính cách lạnh như băng của nàng. Nhưng mà vừa rồi, Tô Hàn rõ ràng có thể dễ dàng có được tất cả, nhưng hắn lại cự tuyệt!
Sự cự tuyệt này, Nhậm Vũ Sương không cho rằng Tô Hàn không dám, mà là Tô Hàn không muốn! Bởi vì nàng hiểu rõ. Dù cho Tô Hàn có thật sự cưỡng ép chiếm được thân thể nàng bằng phương thức đó, có Băng Sương đại đế làm chỗ dựa, mình cũng không thể làm gì hắn. Thậm chí Nhậm Vũ Sương khó có thể tưởng tượng. Ngay cả mình cũng không chống cự được sương mù màu hồng phấn, tại sao Tô Hàn vẫn có định lực đó!
Đương nhiên. Tất cả những ý nghĩ này, chỉ trong chớp mắt, đã theo đầu óc nàng tan biến hết. Loại sương mù màu hồng phấn kia, hòa vào trong nước, theo lỗ chân lông chui vào cơ thể nàng. Nàng cảm giác mình không thở nổi, ý nghĩ muốn kết hợp với Tô Hàn lần nữa trào lên. Toàn thân như bị vạn con kiến cắn xé, khó chịu vô cùng, đến cả linh hồn cũng đang run rẩy. Dường như chỉ có ôm chặt lấy Tô Hàn, tiến hành một trận giao hoan kịch liệt, mới có thể giảm bớt sự thống khổ này.
Vệt lý trí duy nhất còn sót lại, khiến nàng nhanh chóng đứng dậy khỏi mặt nước. Có thể bị lộ xuân quang hay không, có thể bị Tô Hàn chiếm tiện nghi hay không, nàng đã không còn quan tâm nữa.
"Tô Hàn..." Nhậm Vũ Sương nhìn về phía Tô Hàn đang quay lưng, cảm giác ý thức của mình đang dần bị nuốt chửng. Có lẽ không bao lâu nữa, mình sẽ không thể chưởng khống được cơ thể này nữa.
"Ngươi, ngươi đáp ứng ta..." Nhậm Vũ Sương giơ cánh tay lên, lần nữa vòng lấy cổ Tô Hàn. "Ta không muốn dùng cách này để giao bản thân ra." "Ngươi đáp ứng ta, ta van cầu ngươi đáp ứng ta." "Coi như ta thật sự muốn trao mình cho ngươi, cũng phải là khi ý thức ta rõ ràng, khi ta tự nguyện, có được không?" "Ta rất thống khổ, ta không khống chế được mình..." "Ta là Nhậm Vũ Sương... Ta là Lục công chúa của Băng Sương thần quốc..." "Ta có ý nghĩ của mình, ta có sự chờ mong của mình, ta... ta có nguyện vọng của riêng mình a!!!"
Theo tiếng nói vừa dứt, Tô Hàn có thể cảm nhận rõ ràng, hai cánh tay Nhậm Vũ Sương ôm mình càng thêm chặt. Hai người hoàn toàn dính sát vào nhau. Càng là vì Nhậm Vũ Sương dùng sức, khiến Tô Hàn có thể cảm thụ rõ ràng cỗ thân thể mềm mại hoàn mỹ kia. Cảm giác nóng rực lan khắp toàn thân. Đôi môi anh đào của Nhậm Vũ Sương, đã chạm đến vai Tô Hàn.
Nhìn nữ tử hoàn toàn khác biệt so với trước đây, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng, hai con ngươi mê ly. Tô Hàn hít một hơi thật sâu, đột nhiên cảm thấy nàng có chút đáng thương. Nàng đích xác có sự chờ mong và nguyện vọng của riêng mình, càng có ngạo khí riêng. Nàng có lẽ cũng từng huyễn tưởng rằng người đàn ông mình yêu thích, có thể trong sự chú mục của mọi người, dùng cách long trọng nhất để cưới mình về. Chứ không phải như mình, chỉ có thể làm một kẻ ở rể!
"Ta đáp ứng ngươi." Mấy chữ này, Nhậm Vũ Sương đã không nghe thấy. Đúng như nàng nói, xác thịt là nàng, linh hồn là nàng. Nhưng nàng đã không cách nào khống chế cơ thể, mọi ý thức đều bị sương mù màu hồng phấn chiếm cứ.
"Xoạt!!!" Tô Hàn mạnh mẽ phất tay, muốn cầm quần áo của Nhậm Vũ Sương. Hai người đã ở cùng nhau trong ao hai ngày, cái mà lũ tôi tớ gọi là "cảm ứng huyết mạch" chắc cũng đã xong xuôi rồi. Giờ phút này, dù cho Nhậm Vũ Sương có mặc quần áo, Băng Sương đại đế cũng sẽ không biết được. Nhưng khi lực lượng tu vi của Tô Hàn chạm vào màn sáng màu hồng phấn bao quanh Tịnh Thân trì, nó đã trực tiếp tan thành mây khói.
Tô Hàn cau mày, đây là điều hắn dự liệu được. Để hắn và Nhậm Vũ Sương kết hợp, Băng Sương đại đế đã phong kín tất cả những đường lui có thể. Không thể giúp Nhậm Vũ Sương mặc quần áo, Tô Hàn chỉ có thể lần nữa đẩy nàng ra. Mà lần này, Nhậm Vũ Sương không thể nào tỉnh táo lại được nữa. Nàng cực lực giãy dụa, muốn ôm lấy Tô Hàn, nhưng mỗi lần đều bị Tô Hàn đẩy ra.
Thời gian trôi qua, dục vọng trong lòng Tô Hàn cũng sắp lên đến đỉnh điểm. Lực đẩy Nhậm Vũ Sương của hắn, đang ngày càng thu nhỏ lại. Không phải vì Tô Hàn mất đi sức mạnh, mà vì sự nóng bỏng trong lòng hắn đang không ngừng giật dây hắn, đi có được thể xác của Nhậm Vũ Sương, đi thu hoạch Thánh Đạo Đế thuật!
"Nhậm Vũ Sương, ta cũng sắp không chịu đựng nổi nữa..." Thanh âm Tô Hàn khàn khàn, đưa tay đỡ lấy vai Nhậm Vũ Sương. Cảm giác mềm mại không xương như lụa kia, suýt chút nữa đã khiến Tô Hàn luân hãm. "Ta muốn đáp ứng ngươi, ta cũng đang cố gắng làm, nhưng ta..."
Tiếng nói chợt ngừng lại. Ý thức xuất hiện một thoáng tối đen, Tô Hàn mất đi quyền khống chế thân xác. Hắn mạnh mẽ vồ lấy Nhậm Vũ Sương, bờ môi nhắm thẳng vào môi anh đào của Nhậm Vũ Sương mà ấn xuống. Nhậm Vũ Sương không có chút gì muốn cự tuyệt, ngược lại như là đạt được gì đó, còn nhếch lên một nụ cười.
Nhưng ngay tại thời khắc mấu chốt đó, sức mạnh tịnh hóa của Khô Mộc đế thuật bùng nổ dữ dội, thôn phệ một bộ phận sương mù màu hồng phấn. Tô Hàn cũng bỗng nhiên tỉnh táo lại! Mắt thấy Nhậm Vũ Sương nhắm chặt mắt, môi anh đào sắp dán sát vào mình. Tô Hàn đột nhiên di chuyển đầu, tránh thoát lần tiếp xúc thân mật này.
"Ta đáp ứng ngươi, ta sẽ làm được..." "Nhất định sẽ!!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận